Thần Y Thánh Thủ

Chương 801: Sống chết đến cùng

Chín mươi chín dùng thư sinh

21/08/2013

Năng lượng này rất hùng mạnh, đồng thời năm vị Đại viên mãn cũng chú ý đến hắn, hắn cũng luôn quan sát đối phương.

Trên bầu trời đạo thân ảnh đến nhanh đi cũng nhanh, thậm chí mọi người còn không thấy rõ ràng thời điểm bóng dáng kia lui trở về đứng trên đài gỗ cao.

- Ầm!

Một tiếng vang thật lớn trong không trung, năng lượng thiên địa của hai cường nhân va chạm vào nhau, dưới mặt đất tựa hồ cũng rung động.

Cường nhân tứ tầng còn đỡ một chút, bọn họ chỉ bị chấn động một chút, thân mình lập tức bình ổn, mỗi người đều lui lại về sau một bước, đứng ở trong doanh nội của phe mình.

Những cao thủ tam tầng thì khó chịu hơn rất nhiều, cả người đều cảm giác như trời đất quay cuồng, thiếu chút nữa không thể đứng vững.

Về phần các đệ tử nhị tầng không tham chiến, rất nhiều người đều ngã trên mặt đất, năng lượng chấn động cường đại, thậm chí gây thương tổn cho bọn họ.

Sau thời gian ngắn thất thần, Long Dịch chợt nghĩ đến điều gì đó, thân mình quỷ mị hướng về phía trước, thần binh vũ khí trong tay mang theo hàn quang sắc bén, trong không trung xuất một chưởng huyễn lệ.

Ông ta đã sử dụng hóa rồng công, hiện tại không thể lãng phí chút thời gian nào.

Thời điểm khi ông ấy xuất thủ, Ma Môn môn chủ Đế Ngạo đã cảm thấy có chút không đúng, đáng tiếc đã không còn thời gian cho hắn kịp phản ứng, Long Dịch phẫn nộ ra tay, gần như là dùng 200% lực lượng.

Lúc này, Đế Vạn Phương muốn ngăn cản cũng đã chậm.

- Ngạo Nhi!

Một đạo thiên địa năng lượng hướng Long Dịch hô to mà tới, đồng thời dùng mắt thường cũng có thể thấy được, không trung xuất hiện một năng lượng thiên địa với ánh sáng trắng nhạt không ngừng tản ra, trực tiếp đem cỗ thiên địa năng lượng kia chặn lại trên không trung.

- Ha ha ha ha!

Long Dịch lớn tiếng cười, thân mình đột nhiên lại lại thay đổi phương hướng, hướng về phía Lý gia đại trưởng lão mà đi.

- Thằng nhãi, ngươi dám!

Một tiếng hét to lại vang lên, âm thanh lần này là tiếng kêu của Đại viên mãn Lý gia Lý Kiếm Nhất.

Lý Kiếm Nhất cũng từ đài cao đi ra, đang căm tức nhìn Long Dịch, thân mình của Long Dịch chỉ là tiếp xúc với Lý gia đại trưởng lão một chút liền lập tức bay về phía sau.

- Đại trưởng lão

Bọn người Long Hạo Thiên vội vàng chạy tới, đón được Long Dịch đang bay ngược lại.

Lý gia đại trưởng ác lão cũng bay về phía sau, khóe miệng còn mang theo một ít máu tươi, vừa rồi Lý gia Đại viên mãn dùng thiên địa năng lượng đẩy lùi Long Dịch, tuy nhiên trước khi Long Dịch bị đánh lui, vẫn liều mạng đánh bừa với lão một chưởng.

Long Dịch căn bản không để ý đến công kích của Lý gia Đại viên mãn, sau khi ông ta sử dụng hóa rồng công thì tính mạng không còn dài, trước khi ông ta chết, có thể giết chết Lý gia đại trưởng ác lão là tốt nhất, không giết chết được, cũng phải khiến lão ta bị thương, tổn thất sức chiến đấu.

Hiện tại ông ta đã là đỉnh cao tứ tầng hậu kỳ, cho dù là Đại viên mãn cũng đừng hòng nghĩ rằng một chiêu là có thể giết được ông ấy.

Lúc này hình rồng trên người Long Dịch vẫn còn, tuy nhiên hô hấp của ông ta đã không được đều đặn nữa, một chiêu công kích vừa rồi của Đại viên mãn không khiến ông ấy chết được, nhưng cũng bị nội thương rất nặng, cộng thêm thực lực tứ tầng của Lý gia đại trưởng ác lão, sau khi phản kích đã mang đến cho ông ấy thương tổn không nhỏ.

- Ngạo nhi!

Ma Môn Đại viên mãn Đế Vạn Phương, đang bi phẫn ôm thân thể của Đế Ngạo, trên mặt Đế Ngạo đã không còn sinh khí.

Vừa rồi một chiêu kia của Long Dịch, đã trực tiếp chém đứt đầu của Đế Ngạo, hiện tại thân thể hắn còn ở một chỗ là do Đế Vạn Phương cố gắng giữ lấy, nếu Đế Muôn Phương không ôm như vậy, thì đầu hắn đã lìa khỏi người rồi.



Ma Môn môn chủ Đế Ngạo đã chết.

Gần nửa ngày chiến đấu kịch liệt, ngũ đại thế lực và Long gia mỗi bên đều tổn thất mất ba cường nhân tứ tầng, cộng lại đã có sáu cường nhân tứ tầng bị chết, cường nhân tứ tầng bị thương rất nhiều.

Chiến quả như vậy, đã rất nhiều năm chưa từng xảy ra.

Nhìn những trưởng lão cường nhân bình thường cao cao tại thượng kia, từng người từng người tử vong, điều này đối với những người tu luyện, nhất tầng, nhị tầng, thậm chí cả tam tầng cũng bị kích động cực lớn.

Ôm thân thể Đế Ngạo, trên người Đế Vạn Phương dần dần phát ra tia lạnh như băng, một cỗ tia lạnh tản đi tứ phương.

Trong lòng của lão ta càng thêm hận, vô cùng hận, không chỉ oán hận Long gia, ngay cả đồng bạn xung quanh cũng hận.

Phe của bọn họ bị tổn thất mất ba vị cường nhân tứ tầng, ba người này đều là người của Ma Môn, ngay cả môn chủ của bọn họ cũng bị bỏ mạng.

Bên ngũ thế lực tổn thất nặng nhất, chính là Ma Môn bọn họ, tổn thất lần này khiến cho địa vị của Ma Môn bị dao động.

- Long gia, hôm nay kẻ nào cũng đừng mong sống sót!

Đế Vạn Phương nhìn lần lượt từng người của Long gia, hễ người nào bị hắn nhìn, trên người đều có cảm giác lạnh thấu xương, bọn họ đều hiểu, Đế Vạn Phương là một người có thực lực vượt xa bọn họ.

Người trước mắt này, chính là Đại viên mãn.

Đế Vạn Phương từ từ đứng dậy, chậm rãi bước về phía trước, một bước này lão cũng không có lập tức động thủ, mà ngẩng đầu nhìn lên phía trước, xác thực mà nói, hướng lão nhìn chính là Trương Dương.

Hắn oán hận Trương Dương chỉ vì Long gia, nếu không phải là Trương Dương ngăn cản lão, lão nhất định có thể cứu Đế Ngạo, giết chết Long Dịch.

Là Trương Dương ngăn cản khiến lão mất đi cơ hội này, tuy nhiên tấn công trong không trung vừa rồi cũng làm cho lão hiểu được, người trẻ tuổi trước mắt này thực lực không hề kém hơn lão chút nào, muốn giết chết người của Long gia, trước hết phải đánh bại hắn mới được.

Thời điểm lão nhìn Trương Dương, rất nhiều người cũng quay đầu lại, kinh hãi nhìn thân ảnh người trẻ tuổi trên đài cao.

Trên mặt Long gia và minh hữu của họ đều có nét khiếp sợ rất lớn, ngoại trừ Trương Đạo Phong và Âu Dương Kiến Khang ra, mọi người đều há to miệng.

Lúc này mọi người đều nhớ lại, vừa rồi có âm thanh phát ra, liền đem đối phương Đại viên mãn đẩy lùi đi.

Có thể đẩy lùi Đại viên mãn, chỉ có thể là cùng cấp bậc, đây chẳng phải nói, phía mình cũng có một Đại viên mãn?

Lại nhìn bộ dạng của Đế Vạn Phương, cùng với âm thanh quen thuộc vừa rồi, rất nhiều người đã đoán ra, nếu phía mình có Đại viên mãn, vị Đại viên mãn này chỉ có thể là người vẫn chưa động thủ Trương Dương.

Trương Dương mới hai mươi mốt tuổi thôi, hắn có thể đến tứ tầng trung kỳ đã là khiến vô số người ghen tị, Đại viên mãn, nghĩ cũng không dám nghĩ.

Hơn nữa, hắn có tứ tầng trung kỳ của Đại viên mãn sao?

Người của Long gia vừa khiếp sợ vừa nghi hoặc, trong số những người này, số lượng biết thực lực của Trương Dương càng ít.

Lúc này rất nhiều người cũng đang ngơ ngác nhìn Trương Dương, không biết rốt cục chuyện gì đang xảy ra.

- Trương Dương, chỉ cần Y thánh nhất mạch của ngươi không xen vào chuyện của Long gia, ta bảo đảm, của cải của Long gia có một phần của các ngươi, năm nhà chúng ta tổng cộng tám phần, có thể cho ngươi hai phần!

Trong lòng Đế Vạn Phương hận không thể đem Trương Dương xé thành trăm mảnh, có điều lúc này lý trí vẫn chiến thắng kích động trong lòng lão, lão nhìn Trương Dương, thản nhiên nói.

Mấy người khác trên đài cao, lông mày đang nhíu lại, tất cả những lời Đế Vạn Phương nói chưa hề thương lượng với bọn họ.

Tuy nhiên bọn họ cũng không hề phản đối, tình hình hôm nay bọn họ cũng đã thấy, muốn lấy được Long gia cũng không đơn giản như bọn họ tưởng tượng, nếu có thể loại bỏ được chướng ngại vật Trương Dương này thì nhượng lại hai phần cũng đúng.

Lời của lão, cũng khiến hai nhóm người hỗn chiến đã tách ra cũng phải há to miệng.



Lời của Đế Vạn Phương, không cần nghi ngờ liền trực tiếp có thể chứng minh thân phận của Trương Dương, cũng chỉ có Đại viên mãn mới có thể khiến lão một Đại viên mãn như thế dùng thân phận bình đẳng đi nói chuyện.

Long Dịch được Long Hạo Thiên giúp đỡ cũng mở to hai mắt nhìn Trương Dương.

- Long Phong là huynh đệ tốt nhất của ta!

Trương Dương thản nhiên cười, vẫn đứng trên đài cao như cũ, nhẹ giọng nói.

Truy Phong, Tia Chớp, Vô Ảnh lúc này cũng đều đã đi tới bên cạnh hắn, song phương tạm thời ngừng chiến, , chúng nó vừa lúc mừng rỡ thanh nhàn.

- Nói như vậy, ngươi dự định giúp Long gia sống chết đến cùng?

Trong mắt Đế Vạn Phương đột nhiên lộ ra một tia hung quang, diệt vong Long gia, Long Phong là một đối tượng tất yếu phải loại bỏ.

Hai mươi bảy tuổi, liền có tam tầng trung kỳ thực lực, tiềm lực của Long Phong cũng mạnh đáng sợ, ai cũng không thể biết sau này có thể hay không lĩnh ngộ chi đạo tự nhiên, trở thành Đại viên mãn.

Cho dù không phải Đại viên mãn, trở thành cường nhân tứ tầng cũng là tất nhiên, bản thân Long Phong trải qua mối thù diệt vong gia tộc, đối với bọn họ đây là mối thù lớn nhất.

Một kẻ thù tiềm ẩn như vậy, bất cứ người nào cũng không muốn lưu lại, cũng có thể nói, Long Phong là kẻ bọn họ bắt buộc phải giết chết.

- Được, ta đây sẽ lĩnh giáo một chút, xem thiên tài số một từ cổ chí kim tới nay, thực lực của Đại viên mãn trẻ tuổi nhất!

Thấy Trương Dương không trả lời, Đế Vạn Phương lại chậm rãi nói, lúc nói trên mặt còn có chút dữ tợn.

Trương Dương lại hơi sửng sốt, Đại viên mãn trẻ tuổi nhất, đây là lần đầu tiên hắn nghe thấy cách xưng hô như vậy, tuy nhiên ngẫm lại cũng phải, từ xưa đến nay, vẫn chưa có người nào có thể ở vào tuổi của hắn đột phá đến Đại viên mãn, càng không tồn tại Đại viên mãn có được tứ tầng trung kỳ như vậy.

Mặt khác, bốn người trên đài cao đều không nhúc nhích, đang dự đoán về Trương Dương, bọn họ tuy là liên minh, nhưng cũng đều là vì tư lợi của bản thân, bọn họ có thể sẽ liên hợp một chỗ đối phó với mình, nhưng tuyệt đối không phải lúc này.

Lúc này bọn họ, càng vui mừng xem người của Ma Môn và Trương Dương tranh đấu, Ma Môn Đại viên mãn bất ngờ xuất hiện, đối với bọn họ đây là tin tức tốt nhất.

Nếu Ma Môn ngay cả Đại viên mãn cũng không có, thì bọn họ sẽ càng là miếng thịt béo của Long gia.

Cũng chỉ có Chu gia Đại viên mãn hơi có chút do dự, không muốn Ma Môn Đại viên mãn mất mạng nhất là bọn họ, tuy rằng Chu gia bọn họ và Ma Môn chưa bao giờ xảy ra tranh cãi, nhưng đây chẳng qua là cạnh tranh nội bộ, canh tranh bình thường.

Ma Môn một khi không còn, Nam cương ma đạo chỉ trông vào một nhà hắn rất khó chống đỡ, rất có thể sau này sẽ đem lại tai vạ cho toàn ma đạo.

- Được.

Quan sát tình hình đối phương một chút, Trương Dương mới nhẹ nhàng gật đầu.

Hắn chậm rãi từ đài cao đi xuống, không hề giống người khác, trực tiếp nhảy xuống, hắn là đi từ cầu thang xuống.

Thật giống như lúc trước thời điểm Long gia đại hội, hắn đi từ phía dưới lên đài cao.

Đây là một lộ trình cực ngắn, tuy nhiên sau khi Trương Dương đi xuống, toàn thân hắn cũng thay đổi, bộ dạng của hắn không phải không chút thu hút nào như lúc trước, mà hiện tại thân thể hắn mang theo một cỗ ngạo thị thiên hạ Lăng Nhiên khí.

Một tầng năng lượng trắng nhạt màu quang đoàn ở bên cạnh hắn, càng khiến hắn thoạt nhìn có phần mờ ảo, lúc ẩn lúc hiện, một số đệ tử trẻ tuổi tu luyện không cao ánh mắt đều kinh ngạc nhìn không chớp.

- Mời chỉ giáo!

Trương Dương đưa hai tay ra, ôm quyền nói, trên tay trái của hắn còn mang một thanh trường kiếm, một thanh trường kiếm này còn mang phong cách cổ xưa, có vỏ kiếm.

Lần này trợ giúp Long gia, Trương Dương đã sớm dự liệu được sẽ có một hồi chiến đấu kịch liệt, tự nhiên muốn chuẩn bị đầy đủ, thanh kiếm này là thần binh hắn sử dụng thuận tay nhất, thần binh bảng lợi khí hàn tuyền kiếm

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y Thánh Thủ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook