Chương 26: Cái này
Tịch Linh
04/03/2024
“Không cần thẩm tra đối chiếu, tôi khẳng định không sai mà."
Quản lý Trần khách sáo nói: 'Đây là hóa đơn mua sắm dược phẩm của công ty Thái Khang, chủ tịch xem qua một chút đi ạ.”
"Những thứ này để sau tôi xem cũng được, tôi vừa mới tiếp nhận công ty, nhìn thấy không ít nhân viên chơi bời lêu lổng, đây là chuyện gì vậy?"
“Cái này..."
Quản lý Trần quanh co nói: "Ngành dược kinh doanh đình trệ, mọi người không nhiều công việc để làm nên mới hơi nhàn rỗi chút thôi
"Anh quản lý công ty chắc phải hiểu rõ tình hình công ty nhất, tại sao làm ăn lại đình trệ?"
“Có điều này Lục tiên sinh không biết. Công ty Dược phẩm Thái Khang chúng ta bị chảy máu chất xám nặng nề, không ai tiếp quản việc nghiên cứu và phát triển thuốc nữa nên doanh số bán hàng cứ theo đó suy giảm.”
Quản lý Trần bất đắc dĩ nói: "Trước khi Lục tiên sinh tiếp nhận, tình hình cũng đã sắp không trụ nổi."
“Chỉ có vấn đề nghiên cứu và phát triển dược phẩm thôi đúng không?”
Lục Phàm gật đầu, cầm bút viết đơn thuốc: "Bây giờ tôi viết cho anh vài phương pháp điều chế thuốc, mấy phương thuốc này đối với thị trường hẳn sẽ có ảnh hưởng lớn lắm đấy, anh cứ xem rồi sắp xếp như nào đó hợp lý thì làm. Mấy phương thuốc này nếu mà sản xuất với số lượng lớn thì có khi còn có thể cứu sống người chết đấy!”
Xem qua đơn thuốc một chút, quản lý Trần cảm thấy hăng hái như vừa được uống máu gà: "Lục tiên sinh có thể viết ra cái này đúng là lợi hại nhưng mà đơn thuốc Dưỡng Tâm Đan này thực sự có công dụng đỉnh như vậy sao?”
“Cứ làm theo lời tôi nói!" Lục Phàm xua tay: "Công việc nếu như còn có vấn đề gì nữa có thể nói ra luôn.”
“Công việc thì không có vấn đề gì đâu, nhưng công đoạn điều chế thuốc rườm rà, nếu không có thầy thuốc Trung y giỏi quản lý và kèm sát một bên thì tôi sợ sẽ gặp rắc rối." Quản lý Trần luôn miệng nói.
“Không sao, ngày mai tôi sẽ mời một vị thần y dến đây coi lo vấn đề này, đến lúc đó Dưỡng Tâm đan đưa vào sản xuất số lượng lớn, tôi hy vọng không xảy ra vấn đề gì.” Lục Phàm thẳng thắn nói.
“Tuyệt đối sẽ không làm Lục tiên sinh thất vọng!"
Quản lý Trần đứng thẳng người, trong nháy mắt tràn ngập tinh thần chiến đấu.
Trước đó công ty không có ai lãnh đạo, sự xuất hiện của Lục Phàm mang đến cho mọi người niềm hy vọng rất lớn, không cần gì khác, chỉ cần mấy đơn thuốc này của Lục Phàm thôi cũng đủ để cho anh ngạo nghễ rồi.
Rời khỏi công ty Thái Khang, Lục Phàm cũng không quay về nhà mà đi tới Thần Y quán.
“Sư tổ, ngài hôm nay sao có thời gian để ghé qua chỗ con vậy?”
Bạch Hiểu Sinh đang khám cho bệnh nhân, không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy nghênh đón Lục Phàm.
Bên cạnh có không ít bệnh nhân, tâm mắt đều nhìn về phía Lục Phàm, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, Bạch Hiểu Sinh được xưng tụng là tiểu thần y, y thuật rất cao minh, lại gọi Lục Phàm là sư tổ, thân phận của người này chắc là rất khó lường.
“Anh gọi tôi là Lục tiên sinh được rồi, cái xưng hô sư tổ kia tôi nghe mà chịu không nổi."
Lục Phàm liếc mắt một cái: "Sư phụ của anh đâu?”
Bạch Hiểu Sinh bất đắc dĩ nói: "Có người thân phận lớn gọi sư phụ con đi rồi, con của ông ta xảy ra chuyện, đang nằm ở bệnh viện trực thuộc Thanh Châu.”
“Khi nào thì quay về?" Lục Phàm lại hỏi.
“Chắc sắp về rồi." Bạch Hiểu Sinh vội vàng nói: đi, chắc là không lâu nữa đâu.”
Lục tiên sinh ngồi đợi một lát!
Lục Phàm gật đầu, ngồi xuống một góc, Công ty dược Thái Khang muốn điều chế thuốc, nhất định phải có một thầy thuốc Trung y máu mặt quản lý mới có thể ăn ngủ không lo, người anh nghĩ đến đầu tiên không ai khác chính là Triệu Hàn Đông.
Chốc lát sau, một chiếc xe sang trọng dừng ở trước Thần Y quán, Triệu Hàn Đông đi xuống, lại mặt ủ mày chau, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Sư phụ về rồi!.' Bạch Hiểu sinh tiến lên nói: "Lục tiên sinh đang đợi sư phụ đói"
"Sư phụ đến rồi sao?" Triệu Hàn Đông vui vẻ, đi ra sân sau của Thần y quán đã thấy Lục Phàm đang ngồi uống trà, vẻ mặt nhẹ nhàng khoan khoái.
“Sư phụ, sao sư phụ lại tới đây?" Triệu Hàn Đông ôm quyền nói: "Đúng là hiếm thấy đó!”
Quản lý Trần khách sáo nói: 'Đây là hóa đơn mua sắm dược phẩm của công ty Thái Khang, chủ tịch xem qua một chút đi ạ.”
"Những thứ này để sau tôi xem cũng được, tôi vừa mới tiếp nhận công ty, nhìn thấy không ít nhân viên chơi bời lêu lổng, đây là chuyện gì vậy?"
“Cái này..."
Quản lý Trần quanh co nói: "Ngành dược kinh doanh đình trệ, mọi người không nhiều công việc để làm nên mới hơi nhàn rỗi chút thôi
"Anh quản lý công ty chắc phải hiểu rõ tình hình công ty nhất, tại sao làm ăn lại đình trệ?"
“Có điều này Lục tiên sinh không biết. Công ty Dược phẩm Thái Khang chúng ta bị chảy máu chất xám nặng nề, không ai tiếp quản việc nghiên cứu và phát triển thuốc nữa nên doanh số bán hàng cứ theo đó suy giảm.”
Quản lý Trần bất đắc dĩ nói: "Trước khi Lục tiên sinh tiếp nhận, tình hình cũng đã sắp không trụ nổi."
“Chỉ có vấn đề nghiên cứu và phát triển dược phẩm thôi đúng không?”
Lục Phàm gật đầu, cầm bút viết đơn thuốc: "Bây giờ tôi viết cho anh vài phương pháp điều chế thuốc, mấy phương thuốc này đối với thị trường hẳn sẽ có ảnh hưởng lớn lắm đấy, anh cứ xem rồi sắp xếp như nào đó hợp lý thì làm. Mấy phương thuốc này nếu mà sản xuất với số lượng lớn thì có khi còn có thể cứu sống người chết đấy!”
Xem qua đơn thuốc một chút, quản lý Trần cảm thấy hăng hái như vừa được uống máu gà: "Lục tiên sinh có thể viết ra cái này đúng là lợi hại nhưng mà đơn thuốc Dưỡng Tâm Đan này thực sự có công dụng đỉnh như vậy sao?”
“Cứ làm theo lời tôi nói!" Lục Phàm xua tay: "Công việc nếu như còn có vấn đề gì nữa có thể nói ra luôn.”
“Công việc thì không có vấn đề gì đâu, nhưng công đoạn điều chế thuốc rườm rà, nếu không có thầy thuốc Trung y giỏi quản lý và kèm sát một bên thì tôi sợ sẽ gặp rắc rối." Quản lý Trần luôn miệng nói.
“Không sao, ngày mai tôi sẽ mời một vị thần y dến đây coi lo vấn đề này, đến lúc đó Dưỡng Tâm đan đưa vào sản xuất số lượng lớn, tôi hy vọng không xảy ra vấn đề gì.” Lục Phàm thẳng thắn nói.
“Tuyệt đối sẽ không làm Lục tiên sinh thất vọng!"
Quản lý Trần đứng thẳng người, trong nháy mắt tràn ngập tinh thần chiến đấu.
Trước đó công ty không có ai lãnh đạo, sự xuất hiện của Lục Phàm mang đến cho mọi người niềm hy vọng rất lớn, không cần gì khác, chỉ cần mấy đơn thuốc này của Lục Phàm thôi cũng đủ để cho anh ngạo nghễ rồi.
Rời khỏi công ty Thái Khang, Lục Phàm cũng không quay về nhà mà đi tới Thần Y quán.
“Sư tổ, ngài hôm nay sao có thời gian để ghé qua chỗ con vậy?”
Bạch Hiểu Sinh đang khám cho bệnh nhân, không dám chậm trễ, vội vàng đứng dậy nghênh đón Lục Phàm.
Bên cạnh có không ít bệnh nhân, tâm mắt đều nhìn về phía Lục Phàm, ai nấy đều vô cùng kinh ngạc, Bạch Hiểu Sinh được xưng tụng là tiểu thần y, y thuật rất cao minh, lại gọi Lục Phàm là sư tổ, thân phận của người này chắc là rất khó lường.
“Anh gọi tôi là Lục tiên sinh được rồi, cái xưng hô sư tổ kia tôi nghe mà chịu không nổi."
Lục Phàm liếc mắt một cái: "Sư phụ của anh đâu?”
Bạch Hiểu Sinh bất đắc dĩ nói: "Có người thân phận lớn gọi sư phụ con đi rồi, con của ông ta xảy ra chuyện, đang nằm ở bệnh viện trực thuộc Thanh Châu.”
“Khi nào thì quay về?" Lục Phàm lại hỏi.
“Chắc sắp về rồi." Bạch Hiểu Sinh vội vàng nói: đi, chắc là không lâu nữa đâu.”
Lục tiên sinh ngồi đợi một lát!
Lục Phàm gật đầu, ngồi xuống một góc, Công ty dược Thái Khang muốn điều chế thuốc, nhất định phải có một thầy thuốc Trung y máu mặt quản lý mới có thể ăn ngủ không lo, người anh nghĩ đến đầu tiên không ai khác chính là Triệu Hàn Đông.
Chốc lát sau, một chiếc xe sang trọng dừng ở trước Thần Y quán, Triệu Hàn Đông đi xuống, lại mặt ủ mày chau, không biết đã xảy ra chuyện gì.
“Sư phụ về rồi!.' Bạch Hiểu sinh tiến lên nói: "Lục tiên sinh đang đợi sư phụ đói"
"Sư phụ đến rồi sao?" Triệu Hàn Đông vui vẻ, đi ra sân sau của Thần y quán đã thấy Lục Phàm đang ngồi uống trà, vẻ mặt nhẹ nhàng khoan khoái.
“Sư phụ, sao sư phụ lại tới đây?" Triệu Hàn Đông ôm quyền nói: "Đúng là hiếm thấy đó!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.