Chương 310: “Anh ơi chơi không?”
Tg Tiểu Tinh
21/09/2022
Ngô Bình gọi cho người bạn làm việc ở cục tình báo, nhờ cậu ta kiểm tra thông tin của số điện thoại ban nãy.
Hiệu suất làm việc của bên đó rất cao, loáng cái đã gửi thông tin của chủ số điện thoại cho anh rồi.
Người đó tên là Trịnh Tân, 35 tuổi, còn có ba số điện thoại khác, Ngô Bình lập tức gọi vào một trong các số đó, điện thoại nhanh chóng được kết nối, một người đàn ông nghe máy: “Alo!”
Advertisement
Ngô Bình hỏi: “Anh là Trịnh Tân đúng không?”
Người kia: “Đúng rồi, ai đấy nhỉ?”
Ngô Bình: “Anh có biết cô gái nào họ Chu không? Cô ấy vừa dùng máy của anh đấy”.
Nghe thấy thế, người đàn ông dập máy ngay.
Ngô Bình cười khẩy, anh nhờ người bạn làm tình báo của mình điều tra định vị của số điện thoại ấy.
Vài phút sau, người bạn ấy đã gửi tin nhắn cho anh, vị trí là ở một hộp đêm tại tỉnh Giang Bắc.
Giang Bắc nằm ở phía Bắc của tỉnh K, cách nhau có một con sông.
Chu Thanh Nghiên thấy Ngô Bình lo lắng như vậy thì hỏi: “Bạn anh gặp chuyện à?”
Ngô Bình gật đầu: “Thanh Nghiên, anh phải đi Giang Bắc một chuyến rồi, em đi nghỉ trước đi”.
Chu Thanh Nghiên: “Em đi cùng anh”.
Ngô Bình lắc đầu: “Không cần đâu, tự anh lo được”.
Tạm biệt Chu Thanh Nghiên xong, Ngô Bình lái chiếc m8 mới mua đến Giang Bắc ngay.
Hộp đêm Cuồng Phong nằm ở thành phố Cửu Long, trung tâm tỉnh Giang Bắc.
Kinh tế ở đây không bằng Vân Kinh, nhưng cũng không kém hơn là bao, vì là thành phố trung tâm của Giang Bắc với dân số khoảng hơn 10 triệu dân.
Bây giờ đã hơn mười rưỡi tối nên xe cộ trên đường cao tốc đã vắng, Ngô Bình phóng xe như bay với vận tốc 210 km/h.
Vì đi nhanh nên anh chỉ mất hơn một tiếng là đến nơi.
Thành phố Cửu Long rất rộng, ở đây có năm huyện và hai thành phố, điểm hết của anh là huyện Thuần Nhiên của Cửu Long.
Huyện này có dân số khoảng hai triệu người, phía Nam ráp sông, phía Bắc ráp dãy núi Hoàng Long.
Sau khi đến đây rồi, Ngô Bình mới biết người dân ở huyện Thuần Nhiên rất vô kỷ luật, xe cộ trên đường đi lung tung, thậm chí nhiều chiếc xe sang còn không bấm biển số rồi còn vượt cả đèn đỏ.
Giờ đã hơn 11 giờ đêm còn nhốn nháo thế này, vậy ban ngày còn loạn đến đâu?
Cuối cùng, anh đã đến hộp đêm Cuồng Phong. Bây giờ là lúc mà quán đang khá bận, bãi đỗ xe bên ngoài đã chật kín xe.
Xe của Ngô Bình vừa tiến vào đã có một bảo vệ ra hướng dẫn anh đỗ vào chỗ trống, sau đó đi vào trong hộp đêm luôn.
Có một hàng các cô gái chân dài đang đứng trước cửa club, thấy có khách đến, họ đều ùa ra chào hỏi.
“Anh ơi chơi không?”
Hiệu suất làm việc của bên đó rất cao, loáng cái đã gửi thông tin của chủ số điện thoại cho anh rồi.
Người đó tên là Trịnh Tân, 35 tuổi, còn có ba số điện thoại khác, Ngô Bình lập tức gọi vào một trong các số đó, điện thoại nhanh chóng được kết nối, một người đàn ông nghe máy: “Alo!”
Advertisement
Ngô Bình hỏi: “Anh là Trịnh Tân đúng không?”
Người kia: “Đúng rồi, ai đấy nhỉ?”
Ngô Bình: “Anh có biết cô gái nào họ Chu không? Cô ấy vừa dùng máy của anh đấy”.
Nghe thấy thế, người đàn ông dập máy ngay.
Ngô Bình cười khẩy, anh nhờ người bạn làm tình báo của mình điều tra định vị của số điện thoại ấy.
Vài phút sau, người bạn ấy đã gửi tin nhắn cho anh, vị trí là ở một hộp đêm tại tỉnh Giang Bắc.
Giang Bắc nằm ở phía Bắc của tỉnh K, cách nhau có một con sông.
Chu Thanh Nghiên thấy Ngô Bình lo lắng như vậy thì hỏi: “Bạn anh gặp chuyện à?”
Ngô Bình gật đầu: “Thanh Nghiên, anh phải đi Giang Bắc một chuyến rồi, em đi nghỉ trước đi”.
Chu Thanh Nghiên: “Em đi cùng anh”.
Ngô Bình lắc đầu: “Không cần đâu, tự anh lo được”.
Tạm biệt Chu Thanh Nghiên xong, Ngô Bình lái chiếc m8 mới mua đến Giang Bắc ngay.
Hộp đêm Cuồng Phong nằm ở thành phố Cửu Long, trung tâm tỉnh Giang Bắc.
Kinh tế ở đây không bằng Vân Kinh, nhưng cũng không kém hơn là bao, vì là thành phố trung tâm của Giang Bắc với dân số khoảng hơn 10 triệu dân.
Bây giờ đã hơn mười rưỡi tối nên xe cộ trên đường cao tốc đã vắng, Ngô Bình phóng xe như bay với vận tốc 210 km/h.
Vì đi nhanh nên anh chỉ mất hơn một tiếng là đến nơi.
Thành phố Cửu Long rất rộng, ở đây có năm huyện và hai thành phố, điểm hết của anh là huyện Thuần Nhiên của Cửu Long.
Huyện này có dân số khoảng hai triệu người, phía Nam ráp sông, phía Bắc ráp dãy núi Hoàng Long.
Sau khi đến đây rồi, Ngô Bình mới biết người dân ở huyện Thuần Nhiên rất vô kỷ luật, xe cộ trên đường đi lung tung, thậm chí nhiều chiếc xe sang còn không bấm biển số rồi còn vượt cả đèn đỏ.
Giờ đã hơn 11 giờ đêm còn nhốn nháo thế này, vậy ban ngày còn loạn đến đâu?
Cuối cùng, anh đã đến hộp đêm Cuồng Phong. Bây giờ là lúc mà quán đang khá bận, bãi đỗ xe bên ngoài đã chật kín xe.
Xe của Ngô Bình vừa tiến vào đã có một bảo vệ ra hướng dẫn anh đỗ vào chỗ trống, sau đó đi vào trong hộp đêm luôn.
Có một hàng các cô gái chân dài đang đứng trước cửa club, thấy có khách đến, họ đều ùa ra chào hỏi.
“Anh ơi chơi không?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.