Chương 200: “Đây là thẻ VIP của cửa hàng các cô chứ?”
Tg Tiểu Tinh
15/09/2022
“Biến, đừng lởn vởn trước mặt tôi”, Ngô Bình hờ hững nói, anh đã mất kiên nhẫn.
Anh Bằng nổi điên rồi quát: “Mẹ kiếp, mày chán sống rồi hả!”
Anh ta xông lên rồi giơ tay định đánh Ngô Bình. Nhưng Ngô Bình chỉ vung tay lên một cái, anh Bằng đứng cách đó hơn một mét đã kêu lên đau đớn rồi ngã nhào.
Anh ta tái mặt rồi run rẩy, sau đó hoảng sợ nhìn Ngô Bình, đây là thủ đoạn gì vậy? Ma pháp ư?
Advertisement
Ngô Bình lạnh giọng nói: “Biết điều chút đi!”
Anh Bằng nghiến răng rồi căm hận nói: “Mày cứ chờ đấy, tao sẽ gọi đại ca đến, anh ấy là cao thủ, mày chết chắc rồi!”
Ngô Bình nói: “Cứ việc!”
Cô gái sợ hãi đỡ anh Bằng dậy, nhưng cố thế nào cũng không được, còn anh Bằng thì lấy điện thoại ra gọi cứu viện.
Cô nhân viên thoáng ngạc nhiên, vội vàng lấy chiếc váy ra cho Lâm Băng Tiên thay.
Khi Lâm Băng Tiên thay đồ xong rồi xuất hiện trước mặt Ngô Bình, mắt anh sáng bừng.
Lúc này, trông cô ấy như một đoá hồng diễm lệ, đẹp đến mức ma mị, khí chất cũng cao quý, nhất là đôi chân nuột nà khiến Ngô Bình không thể rời mắt đi được, trong phút chốc, anh chỉ muốn đè cô ấy xuống dưới thân.
Ngô Bình gật gù nói: “Được đấy, rất đẹp, lấy bộ này đi, gói lại giúp chúng tôi”.
Cô nhân viên cười hỏi: “Anh thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ?”
Ngô Bình lấy chiếc thẻ bạch kim ra rồi nói: “Dùng thẻ này”.
Trông thấy chiếc thẻ đó, cô nhân viên ngẩn người rồi hỏi: “Anh ơi, đây là thẻ tín dụng ạ?”
Ngô Bình nói: “Đây là thẻ VIP của cửa hàng các cô chứ?”
Cô nhân viên lắc đầu: “Xin lỗi anh, nhưng chỗ chúng tôi không có loại thẻ này, chắc anh nhầm với cửa hàng khác rồi ạ”.
Ngô Bình ngạc nhiên, cô nhân viên không biết thẻ này ư?
Cô gái kia lập tức tìm được cớ để châm chọc Ngô Bình: “Không có tiền còn ra vẻ, gói vào nữa chứ, anh có mua nổi không? Đã nghèo còn sĩ”.
Anh Bằng đang nằm dưới đất cũng cười phá lên: “Đến đây giả vờ làm người có tiền, giờ lòi đuôi chuột rồi!”
Dứt lời, anh ta nhìn chòng chọc vào Lâm Băng Tiên, phải công nhận là cô ấy đẹp hơn bạn gái anh ta, nhất là vóc dáng hoàn hảo ấy cũng bỏ xa cô gái kia, khiến đàn ông không thể rời mắt.
Chuyện ở đây đã đánh động tới một người phụ nữ trung niên, bà ấy vội vàng chạy tới rồi hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Cô nhân viên đưa chiếc thẻ ra nói: “Quản lý, anh này nói đây là thẻ VIP, nhưng hình như chúng ta có phát hành loại thẻ này đâu ạ?”
Quản lý nhìn thấy chiếc thẻ bạch kim ấy thì tái mặt, bà ấy giật lấy chiếc thẻ rồi lật qua lật lại xem ròi chợt khom người với Ngô Bình: “Xin lỗi cậu, cô nhân viên này mới đi làm nên không biết thẻ này, tôi thay mặt cửa hàng xin lỗi cậu!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Không sao, quẹt thẻ đi”.
Quản lý dè dặt đi tới quầy thu ngân rồi quẹt thẻ, màn hình lập tức hiển thị một dãy số.
Cô nhân viên thấy thế thì hơi ngạc nhiên rồi nhìn qua, sau khi thấy số dư trong thẻ là một dãy số dài, cô ấy nhẩm đếm thì thấy có hẳn 100 triệu.
Quẹt thẻ xong, quản lý trả thẻ cho Ngô Bình bằng hai tay: “Cậu còn mua gì nữa không ạ?”
Ngô Bình liếc nhìn một vòng rồi nói: “Thôi, chúng tôi đến chỗ khác xem đã”.
Anh Bằng nổi điên rồi quát: “Mẹ kiếp, mày chán sống rồi hả!”
Anh ta xông lên rồi giơ tay định đánh Ngô Bình. Nhưng Ngô Bình chỉ vung tay lên một cái, anh Bằng đứng cách đó hơn một mét đã kêu lên đau đớn rồi ngã nhào.
Anh ta tái mặt rồi run rẩy, sau đó hoảng sợ nhìn Ngô Bình, đây là thủ đoạn gì vậy? Ma pháp ư?
Advertisement
Ngô Bình lạnh giọng nói: “Biết điều chút đi!”
Anh Bằng nghiến răng rồi căm hận nói: “Mày cứ chờ đấy, tao sẽ gọi đại ca đến, anh ấy là cao thủ, mày chết chắc rồi!”
Ngô Bình nói: “Cứ việc!”
Cô gái sợ hãi đỡ anh Bằng dậy, nhưng cố thế nào cũng không được, còn anh Bằng thì lấy điện thoại ra gọi cứu viện.
Cô nhân viên thoáng ngạc nhiên, vội vàng lấy chiếc váy ra cho Lâm Băng Tiên thay.
Khi Lâm Băng Tiên thay đồ xong rồi xuất hiện trước mặt Ngô Bình, mắt anh sáng bừng.
Lúc này, trông cô ấy như một đoá hồng diễm lệ, đẹp đến mức ma mị, khí chất cũng cao quý, nhất là đôi chân nuột nà khiến Ngô Bình không thể rời mắt đi được, trong phút chốc, anh chỉ muốn đè cô ấy xuống dưới thân.
Ngô Bình gật gù nói: “Được đấy, rất đẹp, lấy bộ này đi, gói lại giúp chúng tôi”.
Cô nhân viên cười hỏi: “Anh thanh toán bằng thẻ hay tiền mặt ạ?”
Ngô Bình lấy chiếc thẻ bạch kim ra rồi nói: “Dùng thẻ này”.
Trông thấy chiếc thẻ đó, cô nhân viên ngẩn người rồi hỏi: “Anh ơi, đây là thẻ tín dụng ạ?”
Ngô Bình nói: “Đây là thẻ VIP của cửa hàng các cô chứ?”
Cô nhân viên lắc đầu: “Xin lỗi anh, nhưng chỗ chúng tôi không có loại thẻ này, chắc anh nhầm với cửa hàng khác rồi ạ”.
Ngô Bình ngạc nhiên, cô nhân viên không biết thẻ này ư?
Cô gái kia lập tức tìm được cớ để châm chọc Ngô Bình: “Không có tiền còn ra vẻ, gói vào nữa chứ, anh có mua nổi không? Đã nghèo còn sĩ”.
Anh Bằng đang nằm dưới đất cũng cười phá lên: “Đến đây giả vờ làm người có tiền, giờ lòi đuôi chuột rồi!”
Dứt lời, anh ta nhìn chòng chọc vào Lâm Băng Tiên, phải công nhận là cô ấy đẹp hơn bạn gái anh ta, nhất là vóc dáng hoàn hảo ấy cũng bỏ xa cô gái kia, khiến đàn ông không thể rời mắt.
Chuyện ở đây đã đánh động tới một người phụ nữ trung niên, bà ấy vội vàng chạy tới rồi hỏi: “Có chuyện gì thế?”
Cô nhân viên đưa chiếc thẻ ra nói: “Quản lý, anh này nói đây là thẻ VIP, nhưng hình như chúng ta có phát hành loại thẻ này đâu ạ?”
Quản lý nhìn thấy chiếc thẻ bạch kim ấy thì tái mặt, bà ấy giật lấy chiếc thẻ rồi lật qua lật lại xem ròi chợt khom người với Ngô Bình: “Xin lỗi cậu, cô nhân viên này mới đi làm nên không biết thẻ này, tôi thay mặt cửa hàng xin lỗi cậu!”
Ngô Bình thờ ơ nói: “Không sao, quẹt thẻ đi”.
Quản lý dè dặt đi tới quầy thu ngân rồi quẹt thẻ, màn hình lập tức hiển thị một dãy số.
Cô nhân viên thấy thế thì hơi ngạc nhiên rồi nhìn qua, sau khi thấy số dư trong thẻ là một dãy số dài, cô ấy nhẩm đếm thì thấy có hẳn 100 triệu.
Quẹt thẻ xong, quản lý trả thẻ cho Ngô Bình bằng hai tay: “Cậu còn mua gì nữa không ạ?”
Ngô Bình liếc nhìn một vòng rồi nói: “Thôi, chúng tôi đến chỗ khác xem đã”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.