Chương 358: Đúng là Ngô Bình còn quá trẻ.
Tg Tiểu Tinh
22/09/2022
Kim Vĩnh Lợi ngẩn người, sau đó nổi giận nói: “Chủ tịch đang đùa ạ? Chú
định để một thằng nhà quê làm cổ đông ư? Nó có cổ phần không? Làm chức
vụ gì trong tập đoàn?”
Nghe thấy thế, Đường Minh Huy bình tĩnh đáp: “Cổ đông Kim, cháu ăn nói cho cẩn thận. Ngô Bình là đối tác trong dự án vịnh Bạch Long. Nếu không có cậu ấy thì dự án không thể thi công được. Ngoài ra, cậu ấy còn là nhân vật quan trọng trong buổi họp hôm nay nữa”.
Sau khi biết Ngô Bình là người chủ chốt của dự án vịnh Bạch Long, mọi người lập tức dồn hết sự chú ý về phía anh. Dẫu sao dự án này cũng mang lại lợi nhuận lớn cho họ.
Advertisement
Nhậm San San im lặng nãy giờ chợt nói: “Bác sĩ Ngô, anh đổi nghề từ bao giờ thế?”
Giọng điệu của cô ấy có vẻ châm biếm, rõ ràng là không tin vào y thuật của anh.
Ngô Bình mỉm cười đáp: “Cô Nhậm, chúng ta lại gặp nhau rồi. Chữa bệnh vẫn là nghề chính của tôi, còn bất động sản chỉ là làm thêm thôi”.
Nhậm San San cười lạnh nói: “Xem ra anh lừa người khác cũng được không ít tiền nhỉ, không thì lấy đâu ra mà đầu tư?”
Thấy Nhậm San San châm chọc Ngô Bình, Đường Tử Di không nhịn được mà bênh vực anh: “Cô Nhậm chắc có hiểu lầm gì đó rồi, mới đây thôi, Mạc Lâm Thần đã chữa khỏi bệnh cho trụ cột nước nhà là ông Triệu ở thủ đô. Cô không biết chứ, tất cả các bác sĩ đều phải bó tay rồi đấy”.
Nhậm San San ngẩn ra: “Ông Triệu ư? Cô không đùa chứ?”
Đường Tử Di hờ hững nói: “Đùa sao được, nếu cô không tin thì cứ hỏi bạn bè của mình ở đó là biết ngay”.
Nhậm San San là một cô gái chính trực nên lập tức gửi tin nhắn đi ngay. Vài phút sau, cô ấy đã nhận được tin trả lời, trước đó ông Triệu mắc bệnh nặng, nhưng giờ thì đã khoẻ mạnh bình thường, tinh thần phấn chấn, vì được một thần y đến từ Vân Kinh chữa cho.
Nhậm San San thoáng kinh ngạc, nếu đúng là Ngô Bình giỏi đến vậy thì những gì anh nói lần trước cũng là thật ư? Anh có thể chữa khỏi bệnh cho cô ấy, để cô ấy không còn chán ghét đàn ông nữa sao?
Kim Vĩnh Lợi cười phá lên: “Đã ai gặp thần y nào mặt búng ra sữa thế này chưa? Bộ học y tưởng vài ba năm là làm được hả?”
Mọi người nghe thấy thế thì cũng đắn đo, vì đúng là Ngô Bình còn quá trẻ.
Một người đàn ông trung niên rất phong độ cười lớn hỏi: “Thần y Ngô, dạo này tôi thấy người khó chịu, phiền cậu khám giúp tôi một chút được không?”
Nói rồi, người đàn ông đứng dậy, đi về phía Ngô Bình.
Đường Tử Di nhỏ giọng nói: “Đây là Ninh Chí Bang, ông trùm ngành giải trí, một nửa giới giải trí là bạn hoặc nghệ sĩ của ông ấy. Hầu hết việc tuyên truyền, sản xuất và đầu tư phim ảnh của cả nước đều liên quan ít nhiều đến ông ấy”.
Ninh Chí Bang khi còn trẻ rất đẹp trai, ông ấy mang lại một cảm giác rất trẻ trung cho người đối diện.
Đường Tử Di nhường cho để Ninh Chí Bang ngồi xuống cạnh Ngô Bình.
Ngô Bình cười nói: “Ông Ninh, nếu ông tin thì để tôi khám giúp ông”.
Ninh Chí Bang cười nói: “Cảm ơn cậu”, sau đó ông ấy đưa tay ra trước mặt Ngô Bình.
Mọi người đều tập trung xem, vì họ biết Ninh Chí Bang đang thử tài y thuật của Ngô Bình. Nếu anh đúng là thần y thì Ngô Bình này quá giỏi, anh mà trở thành cổ đông của tập đoàn thì họ càng được lợi. Còn nếu ngược lại thì dù được Đường Minh huy hậu thuẫn thì anh cũng đừng mơ trở thành một trong số họ.
Lúc Ninh Chí Bang đi tới, Ngô Bình đã nhìn thấy bệnh của ông ấy, sau khi chẩn mạch, anh nói: “Nửa năm trước, ông Ninh đã cắt một đoạn ruột, chắc là đoạn có tế bào ung thư”.
Nghe thấy thế, Đường Minh Huy bình tĩnh đáp: “Cổ đông Kim, cháu ăn nói cho cẩn thận. Ngô Bình là đối tác trong dự án vịnh Bạch Long. Nếu không có cậu ấy thì dự án không thể thi công được. Ngoài ra, cậu ấy còn là nhân vật quan trọng trong buổi họp hôm nay nữa”.
Sau khi biết Ngô Bình là người chủ chốt của dự án vịnh Bạch Long, mọi người lập tức dồn hết sự chú ý về phía anh. Dẫu sao dự án này cũng mang lại lợi nhuận lớn cho họ.
Advertisement
Nhậm San San im lặng nãy giờ chợt nói: “Bác sĩ Ngô, anh đổi nghề từ bao giờ thế?”
Giọng điệu của cô ấy có vẻ châm biếm, rõ ràng là không tin vào y thuật của anh.
Ngô Bình mỉm cười đáp: “Cô Nhậm, chúng ta lại gặp nhau rồi. Chữa bệnh vẫn là nghề chính của tôi, còn bất động sản chỉ là làm thêm thôi”.
Nhậm San San cười lạnh nói: “Xem ra anh lừa người khác cũng được không ít tiền nhỉ, không thì lấy đâu ra mà đầu tư?”
Thấy Nhậm San San châm chọc Ngô Bình, Đường Tử Di không nhịn được mà bênh vực anh: “Cô Nhậm chắc có hiểu lầm gì đó rồi, mới đây thôi, Mạc Lâm Thần đã chữa khỏi bệnh cho trụ cột nước nhà là ông Triệu ở thủ đô. Cô không biết chứ, tất cả các bác sĩ đều phải bó tay rồi đấy”.
Nhậm San San ngẩn ra: “Ông Triệu ư? Cô không đùa chứ?”
Đường Tử Di hờ hững nói: “Đùa sao được, nếu cô không tin thì cứ hỏi bạn bè của mình ở đó là biết ngay”.
Nhậm San San là một cô gái chính trực nên lập tức gửi tin nhắn đi ngay. Vài phút sau, cô ấy đã nhận được tin trả lời, trước đó ông Triệu mắc bệnh nặng, nhưng giờ thì đã khoẻ mạnh bình thường, tinh thần phấn chấn, vì được một thần y đến từ Vân Kinh chữa cho.
Nhậm San San thoáng kinh ngạc, nếu đúng là Ngô Bình giỏi đến vậy thì những gì anh nói lần trước cũng là thật ư? Anh có thể chữa khỏi bệnh cho cô ấy, để cô ấy không còn chán ghét đàn ông nữa sao?
Kim Vĩnh Lợi cười phá lên: “Đã ai gặp thần y nào mặt búng ra sữa thế này chưa? Bộ học y tưởng vài ba năm là làm được hả?”
Mọi người nghe thấy thế thì cũng đắn đo, vì đúng là Ngô Bình còn quá trẻ.
Một người đàn ông trung niên rất phong độ cười lớn hỏi: “Thần y Ngô, dạo này tôi thấy người khó chịu, phiền cậu khám giúp tôi một chút được không?”
Nói rồi, người đàn ông đứng dậy, đi về phía Ngô Bình.
Đường Tử Di nhỏ giọng nói: “Đây là Ninh Chí Bang, ông trùm ngành giải trí, một nửa giới giải trí là bạn hoặc nghệ sĩ của ông ấy. Hầu hết việc tuyên truyền, sản xuất và đầu tư phim ảnh của cả nước đều liên quan ít nhiều đến ông ấy”.
Ninh Chí Bang khi còn trẻ rất đẹp trai, ông ấy mang lại một cảm giác rất trẻ trung cho người đối diện.
Đường Tử Di nhường cho để Ninh Chí Bang ngồi xuống cạnh Ngô Bình.
Ngô Bình cười nói: “Ông Ninh, nếu ông tin thì để tôi khám giúp ông”.
Ninh Chí Bang cười nói: “Cảm ơn cậu”, sau đó ông ấy đưa tay ra trước mặt Ngô Bình.
Mọi người đều tập trung xem, vì họ biết Ninh Chí Bang đang thử tài y thuật của Ngô Bình. Nếu anh đúng là thần y thì Ngô Bình này quá giỏi, anh mà trở thành cổ đông của tập đoàn thì họ càng được lợi. Còn nếu ngược lại thì dù được Đường Minh huy hậu thuẫn thì anh cũng đừng mơ trở thành một trong số họ.
Lúc Ninh Chí Bang đi tới, Ngô Bình đã nhìn thấy bệnh của ông ấy, sau khi chẩn mạch, anh nói: “Nửa năm trước, ông Ninh đã cắt một đoạn ruột, chắc là đoạn có tế bào ung thư”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.