Chương 225: "Như Lai Thần Canh!"
Tg Tiểu Tinh
15/09/2022
Thế nên mười triệu tệ cũng là tiêu chuẩn mà anh đặt ra.
Vệ Thanh Ảnh rất mừng, liền nói: "Được! Tôi sẽ sắp xếp nhanh chóng!"
Tám giờ tối, hai người ra về. Ngô Bình quay về khu biệt thự Thái Khang, đến nhà thì thấy Lâm Băng Tiên đang xem ti vi.
Advertisement
"Anh Ngô, anh về rồi à". Cô ấy đứng dậy lấy dép lê cho Ngô Bình thay, cứ như người giúp việc trong nhà.
"Ừ, mọi người ăn chưa?", anh hỏi.
Lâm Băng Tiên gật đầu: "Mẹ em đi ngủ rồi".
Ngô Bình ngồi xuống ghế sô pha, Lâm Băng Tiêm vội pha trà cho anh. Hôm nay mua bốn gói trà, còn hai gói Ngô Bình để lại cho mình uống.
Ngô Bình nhìn cô ấy cần mẫn như vậy liền hỏi: "Băng Tiên, có phải cô có chuyện gì không?"
Lâm Băng Tiên khẽ gật đầu, cô ấy ngồi xuống bên cạnh, nói: "Anh Ngô, em muốn tham gia cuộc thi tuyển chọn".
Ngô Bình giật nảy, chẳng lẽ trùng hợp thế sao? Anh nói: "Được đấy, tôi rất ủng hộ".
"Thật sao?", cô ấy rất vui: "Thực ra em không mong chờ có thể nổi tiếng, chỉ muốn thử sức một chút".
Ngô Bình nói: "Giọng cô rất hay, cảm nhạc cũng tốt, chắc chắn không thành vấn đề".
Lâm Băng Tiên rất vui, tối đó liền ngồi trong phòng đọc sách viết bài hát. Chương trình tuyển chọn cũng có yêu cầu rất cao đối với khả năng sáng tác của ca sĩ.
Ngô Bình cũng không quan tâm đến cô ấy nữa, buổi tối tiếp tục khơi thông kinh mạch cấp hai. Được sự trợ giúp của chân khí màu vàng, nửa tiếng là anh đã khơi thông kinh mạch ở hai chân, ba tiếng sau khi khơi thông kinh mạch trên đầu.
Khi kinh mạch cuối cùng được khơi thông, Ngô Bình thấy toàn thân nhẹ bẫng, chân khí cũng trở nên dồi dào.
Sau khi vận hành ba vòng đại chu thiên, anh cảm thấy chân khí càng mạnh mẽ, cứ như muốn chui ra khỏi người anh.
Anh biết thời cơ đột phá đã đến, liền khởi động phương phát hít thở, chân khí màu vàng liền di chuyển, tần suất ngày càng cao.
Điều cơ bản của luyện khí thành sức mạnh là ở phương pháp hít thở mà người đó nắm giữ. Ví dụ như phương pháp hít thở Long Tượng của Từ Quý Phi, ông ấy luyện ra thành Long Tượng Chân Canh.
Mà phương pháp hít thở của Ngô Bình còn cao siêu hơn, tên là Như Lai pháp môn. Ở các cảnh giới tu hành khác nhau thì sẽ có cách vận hành khác nhau.
Lúc này thứ anh muốn tu luyện là "Như Lai Thần Canh!"
Theo như ghi chép trong truyền thừa, một khi luyện thành Như Lai Thần Canh thì uy lực đủ để đấu lại tông sư cảnh giới Thần!
Lúc này chân khí huyền hoàng màu vàng có tần suất dao động ngày càng cao. Ngô Bình thậm chí có thể nghe thấy tiếng sấm chớp phát ra trong cơ thể mình, hơn nữa càng lúc càng vang, tòa nhà cũng hơi chấn động.
Anh sợ làm phiền mẹ con Lâm Mỹ Kiều, liền ra khỏi biệt thự, đi tới vườn hoa để luyện công.
Tần suốt càng lúc càng cao, đến một trình độ nhất định, Ngô Bình cứ như nghe thấy tiếng tụng kinh, trong cơ thể dường như có tiếng sấm dày đặc.
Quanh thân anh dần sần xuất hiện một lớp ánh sáng vàng, cách cơ thể anh khoảng ba xăng-ti-mét. Đây chính là luyện khí thành sức mạnh của anh, Như Lai Thần Canh!
Mắt anh sáng lên, anh cong bàn tay phải lại búng ra, một luồng gió đập vào tảng đá gần đó. Tảng đá liền xuất hiện một dấu ngón tay sâu hoắm!
"Tuyệt vời!". Anh cũng rất kinh ngạc, cho dù là đạn của súng bắn tỉa cũng không có uy lực mạnh như vậy!
Vệ Thanh Ảnh rất mừng, liền nói: "Được! Tôi sẽ sắp xếp nhanh chóng!"
Tám giờ tối, hai người ra về. Ngô Bình quay về khu biệt thự Thái Khang, đến nhà thì thấy Lâm Băng Tiên đang xem ti vi.
Advertisement
"Anh Ngô, anh về rồi à". Cô ấy đứng dậy lấy dép lê cho Ngô Bình thay, cứ như người giúp việc trong nhà.
"Ừ, mọi người ăn chưa?", anh hỏi.
Lâm Băng Tiên gật đầu: "Mẹ em đi ngủ rồi".
Ngô Bình ngồi xuống ghế sô pha, Lâm Băng Tiêm vội pha trà cho anh. Hôm nay mua bốn gói trà, còn hai gói Ngô Bình để lại cho mình uống.
Ngô Bình nhìn cô ấy cần mẫn như vậy liền hỏi: "Băng Tiên, có phải cô có chuyện gì không?"
Lâm Băng Tiên khẽ gật đầu, cô ấy ngồi xuống bên cạnh, nói: "Anh Ngô, em muốn tham gia cuộc thi tuyển chọn".
Ngô Bình giật nảy, chẳng lẽ trùng hợp thế sao? Anh nói: "Được đấy, tôi rất ủng hộ".
"Thật sao?", cô ấy rất vui: "Thực ra em không mong chờ có thể nổi tiếng, chỉ muốn thử sức một chút".
Ngô Bình nói: "Giọng cô rất hay, cảm nhạc cũng tốt, chắc chắn không thành vấn đề".
Lâm Băng Tiên rất vui, tối đó liền ngồi trong phòng đọc sách viết bài hát. Chương trình tuyển chọn cũng có yêu cầu rất cao đối với khả năng sáng tác của ca sĩ.
Ngô Bình cũng không quan tâm đến cô ấy nữa, buổi tối tiếp tục khơi thông kinh mạch cấp hai. Được sự trợ giúp của chân khí màu vàng, nửa tiếng là anh đã khơi thông kinh mạch ở hai chân, ba tiếng sau khi khơi thông kinh mạch trên đầu.
Khi kinh mạch cuối cùng được khơi thông, Ngô Bình thấy toàn thân nhẹ bẫng, chân khí cũng trở nên dồi dào.
Sau khi vận hành ba vòng đại chu thiên, anh cảm thấy chân khí càng mạnh mẽ, cứ như muốn chui ra khỏi người anh.
Anh biết thời cơ đột phá đã đến, liền khởi động phương phát hít thở, chân khí màu vàng liền di chuyển, tần suất ngày càng cao.
Điều cơ bản của luyện khí thành sức mạnh là ở phương pháp hít thở mà người đó nắm giữ. Ví dụ như phương pháp hít thở Long Tượng của Từ Quý Phi, ông ấy luyện ra thành Long Tượng Chân Canh.
Mà phương pháp hít thở của Ngô Bình còn cao siêu hơn, tên là Như Lai pháp môn. Ở các cảnh giới tu hành khác nhau thì sẽ có cách vận hành khác nhau.
Lúc này thứ anh muốn tu luyện là "Như Lai Thần Canh!"
Theo như ghi chép trong truyền thừa, một khi luyện thành Như Lai Thần Canh thì uy lực đủ để đấu lại tông sư cảnh giới Thần!
Lúc này chân khí huyền hoàng màu vàng có tần suất dao động ngày càng cao. Ngô Bình thậm chí có thể nghe thấy tiếng sấm chớp phát ra trong cơ thể mình, hơn nữa càng lúc càng vang, tòa nhà cũng hơi chấn động.
Anh sợ làm phiền mẹ con Lâm Mỹ Kiều, liền ra khỏi biệt thự, đi tới vườn hoa để luyện công.
Tần suốt càng lúc càng cao, đến một trình độ nhất định, Ngô Bình cứ như nghe thấy tiếng tụng kinh, trong cơ thể dường như có tiếng sấm dày đặc.
Quanh thân anh dần sần xuất hiện một lớp ánh sáng vàng, cách cơ thể anh khoảng ba xăng-ti-mét. Đây chính là luyện khí thành sức mạnh của anh, Như Lai Thần Canh!
Mắt anh sáng lên, anh cong bàn tay phải lại búng ra, một luồng gió đập vào tảng đá gần đó. Tảng đá liền xuất hiện một dấu ngón tay sâu hoắm!
"Tuyệt vời!". Anh cũng rất kinh ngạc, cho dù là đạn của súng bắn tỉa cũng không có uy lực mạnh như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.