Chương 500: Sao tôi không nghe anh ấy nhắc đến nhỉ?
Tg Tiểu Tinh
01/10/2022
“Khiêm tốn thế”, Hà Hân Di đấm nhẹ anh một cái, đoạn hỏi, “Cô gái tên Tử Di ban nãy là ai của tập đoàn Đường thị vậy?”
Tên của cả hai đều có chữ “Di”, điều này khiến Hà Hân Di rất tò mò.
Ngô Bình đáp: “Cô cả nhà họ Đường”.
Advertisement
“Oà! Cô cả nhà họ Đường, tức là siêu giàu rồi?”, Thôi Hưng Khải hô to.
Lúc này, các bạn học đều ùa đến, vây quanh Ngô Bình ở vị trí trung tâm, hoàn toàn phớt lờ La Tử Thông.
La Tử Thông giận run người nhưng cũng hết cách. Chức Tổng đội trưởng của Ngô Bình đúng là quá ghê gớm. Hắn ho húng hắng, lớn giọng gọi: “Phục vụ, lên món!”
Nhân viên phục vụ bước vào, theo sau là Bì Dương. Bì Dương nhờ nhân viên phục vụ nghe ngóng, biết được Ngô Bình đến đây tham gia họp lớp. Hắn đến đây để chào hỏi, cười nói: “Anh Ngô à, mọi chi tiêu của anh hôm nay đều được miễn phí! Mong rằng anh Ngô và các vị có thể họp lớp thật vui vẻ!”
Ngô Bình cũng không khách sáo với hắn, bèn đáp: “Cảm ơn ông chủ Bì”.
“Không dám, không dám, cứ gọi tôi là Tiểu Bì”, Bì Dương nịnh nọt: “Tôi không quấy rầy nữa, các vị cứ tiếp tục nhé”.
Sau khi Bì Dương đi khỏi, La Tử Thông càng khó chịu hơn. Hắn quyết định thể hiện khả năng quen biết của mình, hòng lấy lại uy phong đã bị Ngô Bình cướp mất.
Hắn lại ho thêm tiếng nữa, đoạn rằng: “Các cậu biết gì không? Anh Diệp, một trong tám cậu ấm của Thiên Kinh, đang ở huyện Minh Dương đấy!”
Hà Hân Di hỏi: “Diệp Huyền? Là Diệp Huyền thường lên truyền hình và tạp chí, dính tin đồn với rất nhiều sao nữ đúng không?”
La Tử Thông mỉm cười gật đầu: “Tôi và anh Diệp là bạn rất thân, lần này anh ấy đến đây chính vì để bàn chuyện hợp tác với tôi. Chúng tôi dự định xây dựng một phim trường ở huyện Minh Dương. Tôi chuẩn bị đầu tư năm tỷ, còn anh Diệp đầu tư mười lăm tỷ, nhằm xây dựng huyện Minh Dương trở thành phim trường quan trọng của cả nước”.
Mọi người đều kinh ngạc, đầu tư đến năm tỷ!
La Tử Thông đắc ý: “Năm tỷ chỉ là vốn đầu tư giai đoạn đầu. Nếu hiệu quả tốt, tôi sẽ tiếp tục đầu tư thêm. Đến lúc đó, tôi sẽ có rất nhiều công việc, các cậu có hứng thú có thể tìm tôi”.
Có vài người lập tức đến dò hỏi, trông rất hứng thú với mấy công việc đó.
Ngô Bình cảm thấy rất buồn cười. Diệp Huyền muốn đầu tư vào phim trường từ bao giờ vậy? Anh bèn nói: “Thế à? Sao tôi không nghe anh ấy nhắc đến nhỉ?”
La Tử Thông ngây ra, lập tức chau mày: “Ngô Bình, ý cậu là cậu cũng quen anh Diệp?”
“Xem là thế”, anh đáp.
La Tử Thông cười khẩy: “Xem là thế? Tức là không quen rồi!”
Đúng lúc này, điện thoại của Ngô Bình reo lên. Tình cờ thật, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, người gọi chính là Diệp Huyền.
Thôi Hưng Khải tinh mắt, nhìn thấy cái tên “Diệp Huyền” bèn kêu lên: “Ngô Bình, là Diệp Huyền gọi à?”
Mọi người đều ngẩn ra, thi nhau nhìn sang Ngô Bình.
Ngô Bình chỉ đành ra một góc nghe điện thoại nhưng cũng vô dụng. Ở đây quá yên ắng, dù anh nói nhỏ tiếng thế nào thì bọn họ vẫn nghe được.
"Chuyện gì vậy?" giọng anh rất thiếu kiên nhẫn.
Bên kia đầu dây, Diệp Huyền rất hào hứng: "Sư thúc tổ, đệ tử đã tập liền nhau 12 động tác. Sư thúc tổ đoán xem thế nào? Đệ tử đã có khí cảm rồi đấy, ha ha. Vậy chứng tỏ đệ tử có thể tu luyện rồi.
Ngô Bình đáp: "Kinh ngạc cái gì? Đây là hiệu quả bình thường."
Tên của cả hai đều có chữ “Di”, điều này khiến Hà Hân Di rất tò mò.
Ngô Bình đáp: “Cô cả nhà họ Đường”.
Advertisement
“Oà! Cô cả nhà họ Đường, tức là siêu giàu rồi?”, Thôi Hưng Khải hô to.
Lúc này, các bạn học đều ùa đến, vây quanh Ngô Bình ở vị trí trung tâm, hoàn toàn phớt lờ La Tử Thông.
La Tử Thông giận run người nhưng cũng hết cách. Chức Tổng đội trưởng của Ngô Bình đúng là quá ghê gớm. Hắn ho húng hắng, lớn giọng gọi: “Phục vụ, lên món!”
Nhân viên phục vụ bước vào, theo sau là Bì Dương. Bì Dương nhờ nhân viên phục vụ nghe ngóng, biết được Ngô Bình đến đây tham gia họp lớp. Hắn đến đây để chào hỏi, cười nói: “Anh Ngô à, mọi chi tiêu của anh hôm nay đều được miễn phí! Mong rằng anh Ngô và các vị có thể họp lớp thật vui vẻ!”
Ngô Bình cũng không khách sáo với hắn, bèn đáp: “Cảm ơn ông chủ Bì”.
“Không dám, không dám, cứ gọi tôi là Tiểu Bì”, Bì Dương nịnh nọt: “Tôi không quấy rầy nữa, các vị cứ tiếp tục nhé”.
Sau khi Bì Dương đi khỏi, La Tử Thông càng khó chịu hơn. Hắn quyết định thể hiện khả năng quen biết của mình, hòng lấy lại uy phong đã bị Ngô Bình cướp mất.
Hắn lại ho thêm tiếng nữa, đoạn rằng: “Các cậu biết gì không? Anh Diệp, một trong tám cậu ấm của Thiên Kinh, đang ở huyện Minh Dương đấy!”
Hà Hân Di hỏi: “Diệp Huyền? Là Diệp Huyền thường lên truyền hình và tạp chí, dính tin đồn với rất nhiều sao nữ đúng không?”
La Tử Thông mỉm cười gật đầu: “Tôi và anh Diệp là bạn rất thân, lần này anh ấy đến đây chính vì để bàn chuyện hợp tác với tôi. Chúng tôi dự định xây dựng một phim trường ở huyện Minh Dương. Tôi chuẩn bị đầu tư năm tỷ, còn anh Diệp đầu tư mười lăm tỷ, nhằm xây dựng huyện Minh Dương trở thành phim trường quan trọng của cả nước”.
Mọi người đều kinh ngạc, đầu tư đến năm tỷ!
La Tử Thông đắc ý: “Năm tỷ chỉ là vốn đầu tư giai đoạn đầu. Nếu hiệu quả tốt, tôi sẽ tiếp tục đầu tư thêm. Đến lúc đó, tôi sẽ có rất nhiều công việc, các cậu có hứng thú có thể tìm tôi”.
Có vài người lập tức đến dò hỏi, trông rất hứng thú với mấy công việc đó.
Ngô Bình cảm thấy rất buồn cười. Diệp Huyền muốn đầu tư vào phim trường từ bao giờ vậy? Anh bèn nói: “Thế à? Sao tôi không nghe anh ấy nhắc đến nhỉ?”
La Tử Thông ngây ra, lập tức chau mày: “Ngô Bình, ý cậu là cậu cũng quen anh Diệp?”
“Xem là thế”, anh đáp.
La Tử Thông cười khẩy: “Xem là thế? Tức là không quen rồi!”
Đúng lúc này, điện thoại của Ngô Bình reo lên. Tình cờ thật, nhắc Tào Tháo là Tào Tháo đến ngay, người gọi chính là Diệp Huyền.
Thôi Hưng Khải tinh mắt, nhìn thấy cái tên “Diệp Huyền” bèn kêu lên: “Ngô Bình, là Diệp Huyền gọi à?”
Mọi người đều ngẩn ra, thi nhau nhìn sang Ngô Bình.
Ngô Bình chỉ đành ra một góc nghe điện thoại nhưng cũng vô dụng. Ở đây quá yên ắng, dù anh nói nhỏ tiếng thế nào thì bọn họ vẫn nghe được.
"Chuyện gì vậy?" giọng anh rất thiếu kiên nhẫn.
Bên kia đầu dây, Diệp Huyền rất hào hứng: "Sư thúc tổ, đệ tử đã tập liền nhau 12 động tác. Sư thúc tổ đoán xem thế nào? Đệ tử đã có khí cảm rồi đấy, ha ha. Vậy chứng tỏ đệ tử có thể tu luyện rồi.
Ngô Bình đáp: "Kinh ngạc cái gì? Đây là hiệu quả bình thường."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.