Thần Y Trở Lại

Chương 511: "Tên đó về nhà rồi à?"

Tg Tiểu Tinh

01/10/2022

“Ai thế mẹ?”, Ngô Bình hỏi.

Trương Lệ thoáng do dự rồi đáp: “Mẹ thấy bức ảnh này rất giống bố con hồi nhỏ”.

Ngô Bình chấn động, bắt đầu đọc các thông tin bên dưới quảng cáo.

Cậu bé tên là Lý Niệm Tổ, người thành phố Nam Đô, tỉnh Vân Đông. Bức ảnh này chụp lúc ông ấy ba tuổi, có nghĩa là khoảng hơn 40 năm về trước.

Advertisement

Ngô Bình lẩm bẩm: “43 năm trước là ba tuổi rưỡi thì bây giờ 47 tuổi”.

Anh hỏi Trương Lệ: “Mẹ, năm nay bố cũng 47 phải không?”

Trương Lệ gật đầu: “Bố con không nhớ sinh nhật đâu, chỉ áng là chừng ấy tuổi thôi”.

Ngô Bình chớp mắt nói: “Mẹ, bố là con nuôi của nhà họ Ngô thì khéo cũng có khả năng đấy”.

Trương Lệ thở dài nói: “Có khả năng hay không thì giờ cũng không quan trọng nữa, vì bố con đã mất rồi”.



Ngô Bình nói: “Không được, con phải điều tra rõ xem ông bà nội ruột của mình là ai”.

Trương Lệ lắc đầu: “Tuỳ con”.

Có lẽ vì nhớ chồng nên trông Trương Lệ rất ủ rũ, sau đó đứng dậy đi về phòng mình.

Ngô Bình đã bị khơi dậy sự hiếu kỳ, anh suy nghĩ rồi gọi cho Hàn Bạch: “Anh Hàn, em muốn nhờ anh một việc”.

Hàn Bạch cười nói: “Chú em khách sao thế, có gì cứ nói”.

Ngô Bình: “43 năm trước, Ngô Liên Thắng ở Vân Kinh đã nhận nuôi một đứa trẻ, đó là Ngô Chân Đông - bố của em, em đang muốn biết lai lịch thật sự của bố mình, anh có tra được không?”

Hàn Bạch: “Chắc được, chỉ cần tìm được người bán đưa trẻ ấy là có manh mối ngay. Có điều chắc hơi lâu đấy, khéo người ta còn mất rồi cũng nên”.

Ngô Bình nói: "Cứ thử đi, không tra được cũng không sao. Phải rồi, tôi nhìn thấy một tờ đăng tìm người thân, có lẽ sẽ có ích, anh tra giúp tôi nhé".

Sau đó anh liền gửi những thông tin liên quan vào hòm thư cho Hàn Bạch để nhờ anh ta điều tra.

Anh vốn định tu luyện một lát, nhưng mới luyện vài phút thì đã nhận được một cuộc gọi, là Trương Bửu Thắng. Cậu ta cười nói: "Tiểu Bình, chiều nay cậu có rảnh không?"



Trương Bửu Thắng sống ở một con phố khác nhà anh, hồi nhỏ hai người thường chơi với nhau. Sau khi anh lên cấp ba thì hai người cũng ít qua lại, nhưng mỗi dịp lễ tết hai người vẫn thường gặp mặt.

"Không bận gì, cậu cứ nói đi", anh nói.

Trương Bửu Thắng nói: "Tiểu Bình, cậu còn nhớ Trương Bửu Phong không?"

Tất nhiên Ngô Bình không thể nào quên được cái tên Trương Bửu Phong. Hai người cùng sống trên một con phố, đó là tên cầm đầu lũ trẻ hồi xưa ở Trương gia trang. Tên đó hơi ranh mãnh, còn chưa học cấp hai đã đi lăn xả ngoài xã hội, gây ra rất nhiều tai họa.

Bố mẹ hắn thấy hắn ngang ngược tung hoành như vậy thì hạ quyết tâm, sau đó đưa hắn đi lính. Bây giờ hắn đã đi bộ đội được khá lâu rồi.

Nhưng từ khi còn nhỏ Ngô Bình đã bị Trương Bửu Phong bắt nạt rất nhiều. Hai người đánh nhau như cơm bữa, lần nào anh cũng bị đánh. Cũng hết cách, bởi Trương Bửu Phong lớn hơn anh một tuổi, còn đô con, mạnh hơn hẳn anh, anh đánh không lại.

"Tên đó về nhà rồi à?", anh hỏi.

Trương Bửu Thắng: "Đúng vậy, mới về hôm qua, nghe nói đã xuất ngũ rồi. Hôm nay tôi thấy hắn ở cổng thôn, hắn nói chiều nay mời mọi người uống rượu. Tôi nghĩ cũng chỉ còn mấy người chúng ta ở trong thôn, thế nên mới gọi điện cho cậu hỏi xem cậu có đi không".

Ngô Bình cũng không muốn gặp cái người từ nhỏ đã có quan hệ không tốt với mình, hơn nữa còn nhiều năm không gặp, anh đang định từ chối thì Trương Bửu Thắng nói: "Tần Nhược Vũ cũng đi đấy".

Tần Nhược Vũ sao?

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y Trở Lại

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook