Chương 337: Vậy ông ta cũng luyện Ngũ Độc Chưởng sao?
Tg Tiểu Tinh
21/09/2022
Lãnh Như Yên nhìn anh đáp: “Thật sao? Lần trước anh không từ mà biệt, cũng
chẳng gọi điện thoại lại cho em, như thể đang cố tình lảng tránh em vậy? Lẽ nào anh sợ em bám chặt lấy anh không buông?”
Ngô Bình cười khan một tiếng: “Em hiểu lầm rồi, chỉ là anh quá bận mà thôi”.
“Đúng là câu cửa miệng của đám đàn ông. Quá bận nhưng lại có thời gian ngồi đây ăn thịt uống rượu”, Lãnh Như Yên châm chọc.
Advertisement
Ngô Bình gãi gãi trán, vội vã chuyển chủ đề: “Như Yên, em vừa nói có chuyện cần nhờ nhỉ?”
Lãnh Như Yên khẽ thở dài: “Bố em giao đấu với người khác, bị đánh trúng một chưởng, giờ bị thương rất nặng. Em biết y thuật của anh rất cao thâm, cho nên muốn nhờ anh xem giúp”.
Ngô Bình: “Không vấn đề gì, lát nữa anh sẽ đi cùng em tới xem bệnh. Hiện giờ tình hình của chú thế nào rồi?”
Lãnh Như Yên: “Rất tệ”.
Nói rồi cô nâng ly rượu lên, nói: “Cảm ơn anh đã đồng ý giúp em”, sau đó uống cạn ly rượu.
Ngô Bình cũng đáp lễ uống cạn một ly. Sau đó Lãnh Như Yên kể cho anh nghe về cuộc tỷ võ của bố cô.
Bố của Lãnh Như Yên tên là Lãnh Kình Phong, ông ấy tu luyện Niêm Hoa Chỉ. Tu vi hiện tại đã đạt tới cảnh giới Khí. Mấy năm trước, Lãnh Kình Phong có mâu thuẫn với một kẻ tên Quách Bảo Hưng.
Quách Bảo Hưng đó là một cao thủ luyện Ngũ Độc Chưởng. Ban đầu Quách Bảo Hưng tu vi không cao, bị bố của Lãnh Như Yên đánh cho phải rút lui.
Nguồn cơn là trong một buổi tụ họp các đồng đạo trong giới võ thuật, Quách Bảo Hưng uống rượu xong có ý đồ sàm sỡ Lãnh Như Yên. Hai bên lời qua tiếng lại, sau cùng động cả tay chân.
Quách Bảo Hưng sau khi bị đánh thua thì quay về khổ luyện ba năm. Ba năm sau quay lại, Ngũ Độc Chưởng đã có nhiều tiến bộ nên hắn lập tức đi báo thù Lãnh Kình Phong. Mặc dù bạn bè chung của hai bên đã hết sức khuyên giải nhưng Quách Bảo Hưng vẫn quyết báo thù, cuối cùng hai bên đã có một trận quyết chiến.
Trong cuộc tỷ võ, Quách Bảo Hưng mặc dù bị thương, nhưng cũng đánh trả được một chưởng khiến bố Lãnh Như Yên bị thương nặng và gục ngay.
Thấy bố mình đau đớn như vậy, Lãnh Như Yên liền nghĩ tới Ngô Bình, muốn nhờ anh ra tay giúp đỡ trị thương.
Ngô Bình nghe xong thì khẽ cau mày, đáp: “Anh đã từng nghe qua về Ngũ Độc Chưởng, lúc luyện công còn dùng thêm thuốc độc khiến trong chưởng đánh ra có độc. Có điều, nếu gặp phải người luyện chưởng có công lực cao thâm hơn bản thân rất nhiều thì rất dễ bị phản phệ. Cho nên những người luyện Ngũ Độc Chưởng thường không có kết cục tốt đẹp, đa số đều bị chất độc tấn công vào lục phủ ngũ tạng mà chết.
Lãnh Như Yên gật đầu đáp: “Không sai, cho nên dù Ngũ Độc Chưởng có uy lực rất lớn nhưng các đại cao thủ sẽ không tu luyện môn pháp này”.
Sau đó cô nói với Ngô Bình: “Quách Bảo Hưng còn tuyên bố rằng ai dám chữa trị cho bố em thì chính là kẻ thù của hắn”.
Ngô Bình cười lạnh đáp: “Tên này thực sự quá hống hách, anh thực muốn xem xem hắn có dám giao đấu với anh không”.
Hiện giờ Ngô Bình đã là thần ý tông sư, còn Quách Bảo Hưng kia mới tu luyện tới cảnh giới Khí, sự chênh lệch này quá rõ ràng.
Lãnh Như Yên khẽ thở dài: “Nếu như chỉ có một mình Quách Bảo Hưng thì không có gì cần lo. Nhưng sư phụ của Quách Bảo Hưng là tông sư cảnh giới Thần của Nam Cương”.
Ngô Bình: “Ồ? Vậy ông ta cũng luyện Ngũ Độc Chưởng sao?”
Lãnh Như Yên lắc đầu: “Thứ ông ta luyện lợi hại hơn nhiều – Thiên Độc Thủ”.
Ngô Bình cười khan một tiếng: “Em hiểu lầm rồi, chỉ là anh quá bận mà thôi”.
“Đúng là câu cửa miệng của đám đàn ông. Quá bận nhưng lại có thời gian ngồi đây ăn thịt uống rượu”, Lãnh Như Yên châm chọc.
Advertisement
Ngô Bình gãi gãi trán, vội vã chuyển chủ đề: “Như Yên, em vừa nói có chuyện cần nhờ nhỉ?”
Lãnh Như Yên khẽ thở dài: “Bố em giao đấu với người khác, bị đánh trúng một chưởng, giờ bị thương rất nặng. Em biết y thuật của anh rất cao thâm, cho nên muốn nhờ anh xem giúp”.
Ngô Bình: “Không vấn đề gì, lát nữa anh sẽ đi cùng em tới xem bệnh. Hiện giờ tình hình của chú thế nào rồi?”
Lãnh Như Yên: “Rất tệ”.
Nói rồi cô nâng ly rượu lên, nói: “Cảm ơn anh đã đồng ý giúp em”, sau đó uống cạn ly rượu.
Ngô Bình cũng đáp lễ uống cạn một ly. Sau đó Lãnh Như Yên kể cho anh nghe về cuộc tỷ võ của bố cô.
Bố của Lãnh Như Yên tên là Lãnh Kình Phong, ông ấy tu luyện Niêm Hoa Chỉ. Tu vi hiện tại đã đạt tới cảnh giới Khí. Mấy năm trước, Lãnh Kình Phong có mâu thuẫn với một kẻ tên Quách Bảo Hưng.
Quách Bảo Hưng đó là một cao thủ luyện Ngũ Độc Chưởng. Ban đầu Quách Bảo Hưng tu vi không cao, bị bố của Lãnh Như Yên đánh cho phải rút lui.
Nguồn cơn là trong một buổi tụ họp các đồng đạo trong giới võ thuật, Quách Bảo Hưng uống rượu xong có ý đồ sàm sỡ Lãnh Như Yên. Hai bên lời qua tiếng lại, sau cùng động cả tay chân.
Quách Bảo Hưng sau khi bị đánh thua thì quay về khổ luyện ba năm. Ba năm sau quay lại, Ngũ Độc Chưởng đã có nhiều tiến bộ nên hắn lập tức đi báo thù Lãnh Kình Phong. Mặc dù bạn bè chung của hai bên đã hết sức khuyên giải nhưng Quách Bảo Hưng vẫn quyết báo thù, cuối cùng hai bên đã có một trận quyết chiến.
Trong cuộc tỷ võ, Quách Bảo Hưng mặc dù bị thương, nhưng cũng đánh trả được một chưởng khiến bố Lãnh Như Yên bị thương nặng và gục ngay.
Thấy bố mình đau đớn như vậy, Lãnh Như Yên liền nghĩ tới Ngô Bình, muốn nhờ anh ra tay giúp đỡ trị thương.
Ngô Bình nghe xong thì khẽ cau mày, đáp: “Anh đã từng nghe qua về Ngũ Độc Chưởng, lúc luyện công còn dùng thêm thuốc độc khiến trong chưởng đánh ra có độc. Có điều, nếu gặp phải người luyện chưởng có công lực cao thâm hơn bản thân rất nhiều thì rất dễ bị phản phệ. Cho nên những người luyện Ngũ Độc Chưởng thường không có kết cục tốt đẹp, đa số đều bị chất độc tấn công vào lục phủ ngũ tạng mà chết.
Lãnh Như Yên gật đầu đáp: “Không sai, cho nên dù Ngũ Độc Chưởng có uy lực rất lớn nhưng các đại cao thủ sẽ không tu luyện môn pháp này”.
Sau đó cô nói với Ngô Bình: “Quách Bảo Hưng còn tuyên bố rằng ai dám chữa trị cho bố em thì chính là kẻ thù của hắn”.
Ngô Bình cười lạnh đáp: “Tên này thực sự quá hống hách, anh thực muốn xem xem hắn có dám giao đấu với anh không”.
Hiện giờ Ngô Bình đã là thần ý tông sư, còn Quách Bảo Hưng kia mới tu luyện tới cảnh giới Khí, sự chênh lệch này quá rõ ràng.
Lãnh Như Yên khẽ thở dài: “Nếu như chỉ có một mình Quách Bảo Hưng thì không có gì cần lo. Nhưng sư phụ của Quách Bảo Hưng là tông sư cảnh giới Thần của Nam Cương”.
Ngô Bình: “Ồ? Vậy ông ta cũng luyện Ngũ Độc Chưởng sao?”
Lãnh Như Yên lắc đầu: “Thứ ông ta luyện lợi hại hơn nhiều – Thiên Độc Thủ”.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.