Chương 1269
Tg Hoang
20/01/2022
“Nữ nhân, thu lại ánh mắt của nàng.” Ánh mắt Phượng Khương Trần nhìn
nam tử huyền y quá nóng rực, rốt cuộc Cửu Hoàng thúc không nhìn được
nữa, sức lực ôm Phượng Khương Trần lại tăng thêm lần nữa.
Phượng Khương Trần vội vàng thu lại ánh mắt, bày ra vẻ xúc động, thực ra là nói một câu giải thích: “Có một người ca ca thật tốt.”
“Tốt cái gì mà tốt, ca ca cũng là kẻ muốn mạng của nàng.” Cửu Hoàng thúc không bằng lòng nói, hắn rất không thoải mái với ánh mắt Phượng Khương Trần nhìn nam tử huyền y.
Đây chính là sự khác biệt của Phượng Khương Trần và Cửu Hoàng thúc, bọn họ đều là đứa trẻ thiếu tình yêu thương, nhưng đối với tình thân lại có thái độ hoàn toàn không giống.
Cửu Hoàng thúc sinh ra trong gia tộc đế vương, đã nhìn quen sự vô tình của đế vương. Hắn sớm đã cắt đứt niềm hy vọng xa vời này, từ rất lâu đã biết không nên hy vọng xa vời tình yêu thương của người thân. Người có quan hệ máu mủ với hắn, không muốn giết hắn, thì muốn lợi dụng hắn.
Mà Phượng Khương Trần lại không như thế, nàng vẫn còn hy vọng xa vời, mong mỏi một người thân có quan hệ máu mủ với nàng trên thế giới này, cưng chiều nàng, lo lắng cho nàng, cho nàng cảm giác thuộc về gia đình.
Nghe được lời của Cửu Hoàng thúc, Phượng Khương Trần giải thích: “Đó là trong gia tộc đế vương, ở trong gia đình người bình thường cũng sẽ không như vậy.”
Phượng Khương Trần tin chắc rằng, nếu như phụ mẫu nàng vẫn còn, nàng muốn có đệ đệ muội muội, nếu có gia sản bạc triệu, giang sơn vạn dặm, nàng cũng sẽ không tranh gì với đệ đệ muội muội.
“Hừ, đây chẳng qua là không đủ cám dỗ, chỉ cần có đủ cám dỗ, người thân nhất cũng có thể đang ở sau lưng đâm ngươi một nhát dao.” Nếu không phải là Hoàng huynh của hắn giẫm lên máu của huynh đệ thì làm sao có thể ngồi lên vị trí kia.
“Cũng không phải mỗi người đều thích quyền thế.” Chí ít, nàng cảm thấy một gia đình bình thường so với cái gọi là giang sơn còn đáng để nàng tranh lấy hơn, chỉ có một mình nàng thì giang sơn vạn dặm có tác dụng gì.
“Quả thực là có một số người cũng không thích quyền thế, nhưng cũng không có nghĩa không thích thì có thể không tranh giành. Cái gì gọi là thân bất do kỷ nàng có hiểu hay không? Có xuất thân đó, ở tại vị trí đó, không phải nàng muốn không tranh giành thì có thể không tranh giành, có khi không tranh trành thì chỉ có một con đường chết. Muốn sống sót thì nhất định phải tranh giành, nhất định phải ở vị trí cao nhất, bởi vì không ai tin rằng nàng sẽ không tranh giành.” Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần coi như bên cạnh không có ai mà nhắc đến những thứ sâu xa khó hiểu này, hoàn toàn không để nam tử huyền y và Huyên Phi vào mắt.
Lúc bắt đầu nam tử huyền y còn ôm thái độ xem trò cười, cảm thấy một nam một nữ ở trước mặt này hoàn toàn là một lũ ngu ngốc, nhưng theo thời qua đi hắn ta mới phát hiện, kẻ ngu ngốc là hắn ta, đối phương hoàn toàn không để hắn ta vào mắt, chủ yếu nhất là hắn ta nán lại càng lâu Huyên Phi càng nguy hiểm.
Nham hiểm!
Một nam một nữ này lại dùng cuộc trò chuyện để dời sự chú ý của hắn ta, nam nhân huyền y giận dữ, nhưng hắn ta vừa rút dao, cung tiễn thủ không cần Cửu Hoàng thúc ra lệnh đã giương cung lắp tên, nhắm vào hắn ta.
Những đầu mũi tên lạnh như băng chỉ thẳng về hướng nam tử áo đen, chỉ cần hắn có bất kỳ hành động làm loạn nào thì ngay lập tức sẽ bị bắn thành một cái tổ ong vò vẽ, nam tử áo đen không hề sợ nhưng Huyên Phi ở trong ngực hắn thì vô cùng sợ, chỉ cần một sơ xuất nhỏ Huyên Phi nhất định sẽ chết.
Dưới tính huống như vậy, nam tử áo đen cũng không dám làm gì chống đối với Cửu Hoàng thúc, nổi giận gầm lên, buông đao xuống, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai người các ngươi không cần phải khinh người quá đáng, đừng nghĩ là hôm nay ta rơi vào tay các ngươi, sẽ để cho các ngươi xâu xé, dựa vào các ngươi thì không có năng lực kia cho nên tốt nhất là thả ta ra, nếu không nhất định các ngươi sẽ là người nhận hậu quả.”
“Nhị công tử của cung Huyền Tiêu thiếu kiên nhẫn vậy.” Cuối cùng thì Cửu Hoàng thúc đã đùa giỡn đối phương đủ, lúc này mới buông Phượng Khương Trần ra, kéo nàng ra phía sau mình, áo choàng sạch sẽ đã bị dính đầy máu đen, tuy Cửu Hoàng thúc mắc bệnh sạch sẽ những giờ lại không thèm để ý đến.
Phượng Khương Trần vội vàng thu lại ánh mắt, bày ra vẻ xúc động, thực ra là nói một câu giải thích: “Có một người ca ca thật tốt.”
“Tốt cái gì mà tốt, ca ca cũng là kẻ muốn mạng của nàng.” Cửu Hoàng thúc không bằng lòng nói, hắn rất không thoải mái với ánh mắt Phượng Khương Trần nhìn nam tử huyền y.
Đây chính là sự khác biệt của Phượng Khương Trần và Cửu Hoàng thúc, bọn họ đều là đứa trẻ thiếu tình yêu thương, nhưng đối với tình thân lại có thái độ hoàn toàn không giống.
Cửu Hoàng thúc sinh ra trong gia tộc đế vương, đã nhìn quen sự vô tình của đế vương. Hắn sớm đã cắt đứt niềm hy vọng xa vời này, từ rất lâu đã biết không nên hy vọng xa vời tình yêu thương của người thân. Người có quan hệ máu mủ với hắn, không muốn giết hắn, thì muốn lợi dụng hắn.
Mà Phượng Khương Trần lại không như thế, nàng vẫn còn hy vọng xa vời, mong mỏi một người thân có quan hệ máu mủ với nàng trên thế giới này, cưng chiều nàng, lo lắng cho nàng, cho nàng cảm giác thuộc về gia đình.
Nghe được lời của Cửu Hoàng thúc, Phượng Khương Trần giải thích: “Đó là trong gia tộc đế vương, ở trong gia đình người bình thường cũng sẽ không như vậy.”
Phượng Khương Trần tin chắc rằng, nếu như phụ mẫu nàng vẫn còn, nàng muốn có đệ đệ muội muội, nếu có gia sản bạc triệu, giang sơn vạn dặm, nàng cũng sẽ không tranh gì với đệ đệ muội muội.
“Hừ, đây chẳng qua là không đủ cám dỗ, chỉ cần có đủ cám dỗ, người thân nhất cũng có thể đang ở sau lưng đâm ngươi một nhát dao.” Nếu không phải là Hoàng huynh của hắn giẫm lên máu của huynh đệ thì làm sao có thể ngồi lên vị trí kia.
“Cũng không phải mỗi người đều thích quyền thế.” Chí ít, nàng cảm thấy một gia đình bình thường so với cái gọi là giang sơn còn đáng để nàng tranh lấy hơn, chỉ có một mình nàng thì giang sơn vạn dặm có tác dụng gì.
“Quả thực là có một số người cũng không thích quyền thế, nhưng cũng không có nghĩa không thích thì có thể không tranh giành. Cái gì gọi là thân bất do kỷ nàng có hiểu hay không? Có xuất thân đó, ở tại vị trí đó, không phải nàng muốn không tranh giành thì có thể không tranh giành, có khi không tranh trành thì chỉ có một con đường chết. Muốn sống sót thì nhất định phải tranh giành, nhất định phải ở vị trí cao nhất, bởi vì không ai tin rằng nàng sẽ không tranh giành.” Cửu Hoàng thúc và Phượng Khương Trần coi như bên cạnh không có ai mà nhắc đến những thứ sâu xa khó hiểu này, hoàn toàn không để nam tử huyền y và Huyên Phi vào mắt.
Lúc bắt đầu nam tử huyền y còn ôm thái độ xem trò cười, cảm thấy một nam một nữ ở trước mặt này hoàn toàn là một lũ ngu ngốc, nhưng theo thời qua đi hắn ta mới phát hiện, kẻ ngu ngốc là hắn ta, đối phương hoàn toàn không để hắn ta vào mắt, chủ yếu nhất là hắn ta nán lại càng lâu Huyên Phi càng nguy hiểm.
Nham hiểm!
Một nam một nữ này lại dùng cuộc trò chuyện để dời sự chú ý của hắn ta, nam nhân huyền y giận dữ, nhưng hắn ta vừa rút dao, cung tiễn thủ không cần Cửu Hoàng thúc ra lệnh đã giương cung lắp tên, nhắm vào hắn ta.
Những đầu mũi tên lạnh như băng chỉ thẳng về hướng nam tử áo đen, chỉ cần hắn có bất kỳ hành động làm loạn nào thì ngay lập tức sẽ bị bắn thành một cái tổ ong vò vẽ, nam tử áo đen không hề sợ nhưng Huyên Phi ở trong ngực hắn thì vô cùng sợ, chỉ cần một sơ xuất nhỏ Huyên Phi nhất định sẽ chết.
Dưới tính huống như vậy, nam tử áo đen cũng không dám làm gì chống đối với Cửu Hoàng thúc, nổi giận gầm lên, buông đao xuống, hắn ta nghiến răng nghiến lợi nói: “Hai người các ngươi không cần phải khinh người quá đáng, đừng nghĩ là hôm nay ta rơi vào tay các ngươi, sẽ để cho các ngươi xâu xé, dựa vào các ngươi thì không có năng lực kia cho nên tốt nhất là thả ta ra, nếu không nhất định các ngươi sẽ là người nhận hậu quả.”
“Nhị công tử của cung Huyền Tiêu thiếu kiên nhẫn vậy.” Cuối cùng thì Cửu Hoàng thúc đã đùa giỡn đối phương đủ, lúc này mới buông Phượng Khương Trần ra, kéo nàng ra phía sau mình, áo choàng sạch sẽ đã bị dính đầy máu đen, tuy Cửu Hoàng thúc mắc bệnh sạch sẽ những giờ lại không thèm để ý đến.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.