Chương 212
Tg Hoang
18/08/2021
“Phạm nhân Tiền Tiến, ai đã xúi giục ngươi ám sát công chúa?” Lục Thiếu Lâm hỏi lại một lần nữa, trong thâm tâm cũng thấp thỏm không liệu tên Tiền Tiến này có ngu muội đến mức khai ra những điều không nên nói hay không, nếu như vậy thì những người trong phòng hình phạt đều chịu cảnh chôn theo.
May sao những Lục Thiếu Lâm đã lo lắng dư thừa, cho dù Tiền Tiến bị cực hình tra tấn thừa sống thiếu chết nhưng hắn cũng biết nếu khai ra An Yên công chúa thì chỉ có nước chết thảm hơn, bèn chật vật lên tiếng: “Tiểu nhân không ám sát công chúa, người tiểu nhân ám sát là Phượng cô nương. Sau khi không thành công thì ôm lòng oán hận nên mới dụ dỗ Phượng cô nương, muốn nhân cơ hội này để hại chết Phượng cô nương…”
Rất tốt!
Đông Lăng Vũ Cửu gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.
Lục Thiếu Lâm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng vụ án này cũng được khép lại.
An Yên công chúa cũng bớt được phần nào thấp thỏm, không khai nàng ra là chuyện tốt.
Lời khai của Tiền Tiến làm cho ai nấy vui mừng, Lục Thiếu Lâm lập tức sai người viết lại lời khai, dâng hai tay lên trước mặt Đông Lăng Vũ Cửu: “Mời Cửu hoàng thúc xem qua.”
“Không cần nữa, chuyện liên quan đến sự an toàn của An Yên công chúa, đưa An Yên công chúa xem là được.”
Phượng Khương Trần cúi đầu để che giấu ý cười trong mắt.
Cửu hoàng thúc làm thế này là muốn dồn An Yên công chúa vào chân tường, ép An Yên công chúa gỡ tội cho nàng.
Nhưng nàng thì lấy làm thích thú.
An Yên công chúa run lên vì tức giận, nhưng vẫn buộc phải làm theo.
Nói thế nào đi chăng nữa thì hôm nay Cửu hoàng thúc cũng đã vớt vát lại thể diện cho mẫu hậu và nàng.
hung thủ ám sát An Yên công chúa vậy, ấy thế mà…
Điều này sẽ trở thành sự thật, trở thành lý do đề kết thúc vụ án.
An Yên công chúa hít một hơi thật sâu, xoa dịu cơn tức giận trong lòng, cố gắng hết sức để giọng nói bớt sắc bén.
“Cũng may là Cửu Hoàng điều tra rõ ràng, nếu không thì quả thật An Yên sẽ hiểu lầm Phượng Tú mắt, Lục đại nhân, cho phạm nhân điểm chỉ đi.”
Không cần nhờ đến thị vệ, An Yên công chúa đập tờ khai xuống bàn trước mặt Lục Thiếu Lâm.
Lục Thiếu Lâm cũng không dám hé răng kể khổ, chỉ biết gật đầu, khom lưng lùi ra sau, nắm lấy tay Tiền Tiến điểm chỉ lên tờ khai.
Vụ án đã được khép lại.
“Không cần giữ mạng lại.” Đông Lăng Vũ Cửu lên tiếng quyết định số phận của Tiền Tiến.
Không nhỗ cỏ tận gốc, đến khi gió xuân thổi qua lại sinh sôi nảy nở, Tiền Tiến không chết thì vụ án này chưa thực sự giải quyết ổn thỏa.
“Rõ.” Lục Thiếu Lâm không nói gì thêm, đâm thẳng một nhát đao vào ngực Tiền Tiến.
Phụt… Khi rút thanh đao ra, máu bắn tung tóe, với kinh nghiệm đầy mình, Lục Thiếu Lâm tránh được, không hề dính một giọt máu.
Còn trong mắt Tiền Tiến cũng hiện lên sự nhẹ nhõm khi được giải thoát.
May sao những Lục Thiếu Lâm đã lo lắng dư thừa, cho dù Tiền Tiến bị cực hình tra tấn thừa sống thiếu chết nhưng hắn cũng biết nếu khai ra An Yên công chúa thì chỉ có nước chết thảm hơn, bèn chật vật lên tiếng: “Tiểu nhân không ám sát công chúa, người tiểu nhân ám sát là Phượng cô nương. Sau khi không thành công thì ôm lòng oán hận nên mới dụ dỗ Phượng cô nương, muốn nhân cơ hội này để hại chết Phượng cô nương…”
Rất tốt!
Đông Lăng Vũ Cửu gật đầu, tỏ vẻ hài lòng.
Lục Thiếu Lâm thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng vụ án này cũng được khép lại.
An Yên công chúa cũng bớt được phần nào thấp thỏm, không khai nàng ra là chuyện tốt.
Lời khai của Tiền Tiến làm cho ai nấy vui mừng, Lục Thiếu Lâm lập tức sai người viết lại lời khai, dâng hai tay lên trước mặt Đông Lăng Vũ Cửu: “Mời Cửu hoàng thúc xem qua.”
“Không cần nữa, chuyện liên quan đến sự an toàn của An Yên công chúa, đưa An Yên công chúa xem là được.”
Phượng Khương Trần cúi đầu để che giấu ý cười trong mắt.
Cửu hoàng thúc làm thế này là muốn dồn An Yên công chúa vào chân tường, ép An Yên công chúa gỡ tội cho nàng.
Nhưng nàng thì lấy làm thích thú.
An Yên công chúa run lên vì tức giận, nhưng vẫn buộc phải làm theo.
Nói thế nào đi chăng nữa thì hôm nay Cửu hoàng thúc cũng đã vớt vát lại thể diện cho mẫu hậu và nàng.
hung thủ ám sát An Yên công chúa vậy, ấy thế mà…
Điều này sẽ trở thành sự thật, trở thành lý do đề kết thúc vụ án.
An Yên công chúa hít một hơi thật sâu, xoa dịu cơn tức giận trong lòng, cố gắng hết sức để giọng nói bớt sắc bén.
“Cũng may là Cửu Hoàng điều tra rõ ràng, nếu không thì quả thật An Yên sẽ hiểu lầm Phượng Tú mắt, Lục đại nhân, cho phạm nhân điểm chỉ đi.”
Không cần nhờ đến thị vệ, An Yên công chúa đập tờ khai xuống bàn trước mặt Lục Thiếu Lâm.
Lục Thiếu Lâm cũng không dám hé răng kể khổ, chỉ biết gật đầu, khom lưng lùi ra sau, nắm lấy tay Tiền Tiến điểm chỉ lên tờ khai.
Vụ án đã được khép lại.
“Không cần giữ mạng lại.” Đông Lăng Vũ Cửu lên tiếng quyết định số phận của Tiền Tiến.
Không nhỗ cỏ tận gốc, đến khi gió xuân thổi qua lại sinh sôi nảy nở, Tiền Tiến không chết thì vụ án này chưa thực sự giải quyết ổn thỏa.
“Rõ.” Lục Thiếu Lâm không nói gì thêm, đâm thẳng một nhát đao vào ngực Tiền Tiến.
Phụt… Khi rút thanh đao ra, máu bắn tung tóe, với kinh nghiệm đầy mình, Lục Thiếu Lâm tránh được, không hề dính một giọt máu.
Còn trong mắt Tiền Tiến cũng hiện lên sự nhẹ nhõm khi được giải thoát.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.