Chương 693
Tg Hoang
19/10/2021
Phượng Khương Trần rầu rĩ gật đầu: “Đúng, ta không muốn làm tiểu
thiếp cho người ta, càng không muốn bị gả đến Tây Lăng, cuộc sống bây
giờ của ta vẫn rất tốt.”
Nàng đã chịu đựng đủ những yêu cầu đối với nữ tử của thế giới này rồi, nghe lời Vương Cẩm Lăng nói lại càng muốn qua đời sớm, nàng hiểu rõ rằng cho dù nàng có lợi hại hơn nữa cũng không thể chống lại triều đình, nhưng nếu bắt nàng tuân lệnh thì nàng tuyệt đối không làm được.
“Vương Cẩm Lăng nói cho ngươi biết?” Cửu hoàng thúc có thể khẳng định rằng với nguồn tin tức và đầu óc của Phượng Khương Trần, nàng hoàn toàn không có khả năng biết được chuyện này.
“Phải.” Phượng Khương Trần có hơi tủi thân, tạì sao Cửu hoàng thúc lại không nói cho nàng biết chuyện quan trọng như vậy.
Nếu nói cho nàng biết sớm một chút thì nàng còn có thể chuẩn bị, không chừng nàng còn có thể chạy trốn, với y thuật của nàng chắc là có thể ở bên ngoài tự nuôi sống bản thân.
“Ngươi đấy…” Cửu hoàng thúc đưa tay lên búng mạnh vào trán Phượng Khương Trần, lập tức làm trán Phượng Khương Trần hồng lên. Phượng Khương Trần buồn bực che trán lại, không nói lời nào, chỉ nhìn Cửu hoàng thúc bằng vẻ mặt tủi hờn…
Cửu hoàng thúc dở khóc dở cười, hóa ra Phượng Khương Trần không yên lòng cả một buổi tối là vì chuyện này, hại hắn tưởng rằng đã có chuyện gì xảy ra giữa Phượng Khương Trần và Vương Cẩm Lăng trong lúc đó, làm Phượng Khương Trần như người mất hồn suốt cả buổi tối.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Phượng Khương Trần nhăn lại vì đau, Cửu hoàng thúc đau lòng đưa tay ra xoa nhẹ nhàng giúp Phượng Khương Trần: “Ngươi thật đúng là ngu ngốc, lại tự mình dọa mình, thà tin lời Vương Cẩm Lăng nói chứ không tin lời của bản vương, cưới ngươi? Bản vương không gật đầu thì cũng đừng ai trên thế gian này nghĩ đến việc cưới ngươi. Ngươi không cần lo lắng về chuyện hòa thân, bổn vương sẽ giải quyết, không chỉ có thế, ngày mai bổn vương sẽ cho ngươi xem trò hay.”
Khóe môi Cửu hoàng thúc cong lên một nụ cười, cả người giống như một sứ giả đến từ địa ngục, tỏa ra hơi thở u ám mê người, hắn không hề che giấu âm mưu của chính mình.
Hắn không phải là người tốt, hắn chưa bao giờ là một người lương thiện, luôn dùng âm mưu và thủ đoạn để đạt được mục đích.
Phượng Khương Trần giật mình một cái, đợi đến khi nàng bình tĩnh lại cũng chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện thay cho người nọ bị Cửu hoàng thúc tính kế, đồng thời cũng rất mong chờ không biết cái người xui xẻo ngày mai là ai?
Là Tô Quán hay Dao Hân? Hay là An Yên? Không, không có khả năng là An Yên, nói thế nào thì An Yên cũng là cháu gái của Cửu hoàng thúc, nhưng cũng không đúng… Nếu Cửu hoàng thúc quan tâm đến cô cháu gái này của hắn thì sẽ không giao nàng cho Bắc Lăng Phượng Khiêm.
Nàng chỉ biết rằng cơm của Cửu hoàng thúc không dễ ăn như vậy, rượu cũng không dễ uống như vậy, Phượng Khương Trần cũng cười theo, nếu có người ngoài ở đây nhất định sẽ phát hiện độ cong khóe môi lúc hai người cười rộ lên lại có thể giống nhau đến thế.
“Được rồi, đừng lo lắng về việc này, nếu có việc gì xảy ra thì còn có bổn vương ở đây. Không phải ngươi muốn bồi thường cho bản vương sao, đi, hiện tại bản vương sẽ cho ngươi cơ hội bồi thường.” Cửu hoàng thúc nắm tay Phượng Khương Trần đi về phía trước, bước chân cũng vô tình bước chậm lại.
Phượng Khương Trần có hơi mơ hồ, Cửu hoàng thúc thay đổi quá nhanh làm nàng nhất thời chuyển đổi không kịp.
Cửu hoàng thúc không cho Phượng Khương Trần nhiều thời gian, trực tiếp đưa người tới căn phòng bí mật dưới lòng đất, mở từng rương bom sấm sét ra.
“Trời ạ.” Nhìn thấy một loạt bom sấm sét, Phượng Khương Trần cũng không còn tâm tư để nói chuyện trai gái yêu đương, cả người bình tĩnh lại, quay người chất vấn Cửu hoàng thúc: “Tại sao ngươi lại có được nhiều bom sấm sét như vậy?”
Mấy thứ này chính là thứ lấy mạng người, làm sao Cửu hoàng thúc lại có nhiều như vậy.
“Cái này phải hỏi ngươi.” Cửu hoàng thúc thấy Phượng Khương Trần hiểu lầm hắn nhưng không giải thích, kiêu ngạo nói.
“Hỏi ta? Chuyện này đâu có liên quan gì đến ta?” Trên thế gian này không có ai ghét sự xuất hiện của bom sấm sét hơn cô, sao có thể cho phép đồ vật này gây ra chuyện.
“Những thứ này là do Lý Tưởng tích trữ dưới đây, sau đó hắn đi cáo trạng trước mặt Hoàng thượng nói ngươi muốn giết hắn, tiếp theo Trần Quốc Công và Dung Thanh Thu sẽ tìm tới hắn, hắn sẽ nói ra nơi cất giấu bom sấm sét với điều kiện là phải nổ chết ngươi.” Cửu hoàng thúc nói sơ qua sự việc đã diễn ra, mà Hoàng thượng cũng đã đồng ý.
Nói cách khác, nhìn thấy bom sấm sét, hoàn thượng sẽ không do dự mà lựa chọn hi sinh Phượng Khương Trần.
Nàng đã chịu đựng đủ những yêu cầu đối với nữ tử của thế giới này rồi, nghe lời Vương Cẩm Lăng nói lại càng muốn qua đời sớm, nàng hiểu rõ rằng cho dù nàng có lợi hại hơn nữa cũng không thể chống lại triều đình, nhưng nếu bắt nàng tuân lệnh thì nàng tuyệt đối không làm được.
“Vương Cẩm Lăng nói cho ngươi biết?” Cửu hoàng thúc có thể khẳng định rằng với nguồn tin tức và đầu óc của Phượng Khương Trần, nàng hoàn toàn không có khả năng biết được chuyện này.
“Phải.” Phượng Khương Trần có hơi tủi thân, tạì sao Cửu hoàng thúc lại không nói cho nàng biết chuyện quan trọng như vậy.
Nếu nói cho nàng biết sớm một chút thì nàng còn có thể chuẩn bị, không chừng nàng còn có thể chạy trốn, với y thuật của nàng chắc là có thể ở bên ngoài tự nuôi sống bản thân.
“Ngươi đấy…” Cửu hoàng thúc đưa tay lên búng mạnh vào trán Phượng Khương Trần, lập tức làm trán Phượng Khương Trần hồng lên. Phượng Khương Trần buồn bực che trán lại, không nói lời nào, chỉ nhìn Cửu hoàng thúc bằng vẻ mặt tủi hờn…
Cửu hoàng thúc dở khóc dở cười, hóa ra Phượng Khương Trần không yên lòng cả một buổi tối là vì chuyện này, hại hắn tưởng rằng đã có chuyện gì xảy ra giữa Phượng Khương Trần và Vương Cẩm Lăng trong lúc đó, làm Phượng Khương Trần như người mất hồn suốt cả buổi tối.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn của Phượng Khương Trần nhăn lại vì đau, Cửu hoàng thúc đau lòng đưa tay ra xoa nhẹ nhàng giúp Phượng Khương Trần: “Ngươi thật đúng là ngu ngốc, lại tự mình dọa mình, thà tin lời Vương Cẩm Lăng nói chứ không tin lời của bản vương, cưới ngươi? Bản vương không gật đầu thì cũng đừng ai trên thế gian này nghĩ đến việc cưới ngươi. Ngươi không cần lo lắng về chuyện hòa thân, bổn vương sẽ giải quyết, không chỉ có thế, ngày mai bổn vương sẽ cho ngươi xem trò hay.”
Khóe môi Cửu hoàng thúc cong lên một nụ cười, cả người giống như một sứ giả đến từ địa ngục, tỏa ra hơi thở u ám mê người, hắn không hề che giấu âm mưu của chính mình.
Hắn không phải là người tốt, hắn chưa bao giờ là một người lương thiện, luôn dùng âm mưu và thủ đoạn để đạt được mục đích.
Phượng Khương Trần giật mình một cái, đợi đến khi nàng bình tĩnh lại cũng chỉ có thể lặng lẽ cầu nguyện thay cho người nọ bị Cửu hoàng thúc tính kế, đồng thời cũng rất mong chờ không biết cái người xui xẻo ngày mai là ai?
Là Tô Quán hay Dao Hân? Hay là An Yên? Không, không có khả năng là An Yên, nói thế nào thì An Yên cũng là cháu gái của Cửu hoàng thúc, nhưng cũng không đúng… Nếu Cửu hoàng thúc quan tâm đến cô cháu gái này của hắn thì sẽ không giao nàng cho Bắc Lăng Phượng Khiêm.
Nàng chỉ biết rằng cơm của Cửu hoàng thúc không dễ ăn như vậy, rượu cũng không dễ uống như vậy, Phượng Khương Trần cũng cười theo, nếu có người ngoài ở đây nhất định sẽ phát hiện độ cong khóe môi lúc hai người cười rộ lên lại có thể giống nhau đến thế.
“Được rồi, đừng lo lắng về việc này, nếu có việc gì xảy ra thì còn có bổn vương ở đây. Không phải ngươi muốn bồi thường cho bản vương sao, đi, hiện tại bản vương sẽ cho ngươi cơ hội bồi thường.” Cửu hoàng thúc nắm tay Phượng Khương Trần đi về phía trước, bước chân cũng vô tình bước chậm lại.
Phượng Khương Trần có hơi mơ hồ, Cửu hoàng thúc thay đổi quá nhanh làm nàng nhất thời chuyển đổi không kịp.
Cửu hoàng thúc không cho Phượng Khương Trần nhiều thời gian, trực tiếp đưa người tới căn phòng bí mật dưới lòng đất, mở từng rương bom sấm sét ra.
“Trời ạ.” Nhìn thấy một loạt bom sấm sét, Phượng Khương Trần cũng không còn tâm tư để nói chuyện trai gái yêu đương, cả người bình tĩnh lại, quay người chất vấn Cửu hoàng thúc: “Tại sao ngươi lại có được nhiều bom sấm sét như vậy?”
Mấy thứ này chính là thứ lấy mạng người, làm sao Cửu hoàng thúc lại có nhiều như vậy.
“Cái này phải hỏi ngươi.” Cửu hoàng thúc thấy Phượng Khương Trần hiểu lầm hắn nhưng không giải thích, kiêu ngạo nói.
“Hỏi ta? Chuyện này đâu có liên quan gì đến ta?” Trên thế gian này không có ai ghét sự xuất hiện của bom sấm sét hơn cô, sao có thể cho phép đồ vật này gây ra chuyện.
“Những thứ này là do Lý Tưởng tích trữ dưới đây, sau đó hắn đi cáo trạng trước mặt Hoàng thượng nói ngươi muốn giết hắn, tiếp theo Trần Quốc Công và Dung Thanh Thu sẽ tìm tới hắn, hắn sẽ nói ra nơi cất giấu bom sấm sét với điều kiện là phải nổ chết ngươi.” Cửu hoàng thúc nói sơ qua sự việc đã diễn ra, mà Hoàng thượng cũng đã đồng ý.
Nói cách khác, nhìn thấy bom sấm sét, hoàn thượng sẽ không do dự mà lựa chọn hi sinh Phượng Khương Trần.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.