Chương 266
Kiều
30/09/2021
Lão thái giám gác cổng không yên tâm, đã lén lút đi theo phía xa.
Cho dù khoảng cách khá xa, y cũng nghe được rõ ràng, nữ tử bên cạnh Vương gia đã gọi thẳng hủy danh của Thất vương gia.
Trong thiên hạ này, ngoại trừ Hoàng thượng và Thái hậu, cũng chỉ có Thất vương phi trong truyền thuyết mới to gan như vậy.
Thất vương gia và Thất vương phi trẻ tuổi, Vương bà tử và Chu bà tử đã mười mấy năm chưa nay từng rời khỏi cung Thanh Thủy, sợ là không nhận ra bọn họ.
Y sợ Vương bà tử ngu xuẩn phá hỏng mọi chuyện, vì thế y lấy hết can đảm đến đây xem thử.
Nhìn thấy cảnh tượng kia khiến y sợ tới mức hết hồn. Hai bà tử ngu ngốc này thế nhưng lại làm trò đánh nhau trước mặt Thất vương gia.
Trong lòng y bỗng có dự cảm xấu, ngay lập tức quỳ trên mặt đất, bò vào trong sân, hướng về phía Tần Lam Nguyệt và Đông Phương Lý dập đầu: “Xin Thất vương gia và Thất vương phi tha tội, mấy tên cẩu nô tài này có mắt như mù, xúc phạm tới các ngài, xin các ngài tha tội.”
Hai bà tử đang giằng co đánh nhau nghe thấy lão thái giảm gọi Thất vương gia và Thất vương phi, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bọn họ ngừng đánh nhau, bối rối quỳ xuống.
“Các người, thật sự là Thất vương gia, Thất vương phi?” Vương bà tử không thể tin được Thất vương gia sẽ xuất hiện tại địa phương ma quái như thế này, nhướng mi quan sát Đông Phương Lý.
Lão thái giám thấy bà ta thô lỗ, lập tức vả miệng bà ta. Lực tay của y rất lớn, đánh cho mặt của Vương bà tử xiêu vẹo.
“Còn không nhanh câm miệng lại, cúi đầu, không có phép tắc. Y quát lớn: “Mau xin lỗi Vương gia và Vương phi đi.” *Chủ tử nhà ai lại ăn mặc mộc mạc như vậy chứ, việc này cũng không thể trách ta.” Vương bà tử lẩm bẩm vẫn không phục như cũ.
Lão thái giám tức giận muốn nổ tung.
Mặc dù cung Thanh Thủy rất hẻo lánh, nhưng vẫn là Hành cung của Hoàng gia, bọn họ làm những chuyện bẩn thỉu như vậy, mỗi chuyện đều là tội lớn đáng bị chém đầu.
Nếu ngoan ngoãn nhận sai, có lẽ các chủ tử sẽ mở một mắt nhắm một mắt mà bỏ qua.
Nhưng bà tử này lại muốn cứng rắn xông vào.
Bà ta đang muốn ép tất cả những người trong cung Thanh Thủy chết hay sao.
Y lại tát lên mặt Vương bà tử mười mất cái nữa, hung hãng cảnh cáo: “Ở trước mặt Thất Vương gia, sao có thể để cho người càn rỡ như vậy được, nói thêm một cầu nữa, sẽ cắt đầu lưỡi của người.
Mặt của Vương bà tử sưng lên, cũng không dám chống lại nữa.
Chu bà tử hỗ hấp dồn dập, run rẩy mà quỳ rạp trên mặt đất. Bà ta đoán được hai người này thân phận không bình thường, chỉ cho rằng đây là thiếu gia tiểu thư nhà ai.
Những năm gần đây, Hoàng thân quốc thích quan to quý nhân đều sợ có liên quan đến đứa tiểu dã chủng này, hầu như không có người đến, bà ta cũng không nghĩ rằng, người tới lại là Vương gia và Vương phi.
Nghĩ đến những chuyện đã làm những năm qua, mọi chuyện đều nguy hiểm đến tính mạng, bà ta lập tức sợ tới mức chân mềm, dập đầu cầu xin tha thứ: “Nô tỳ tham kiến Thất vương gia, Thất vương phi. Vừa rồi xúc phạm đến Vương gia và Vương phi, nô tỳ thật đáng chết.”
“Mau đứng lên đi, ta và Vương gia không gánh được cái đại lễ này của ngươi.” Tần Lam Nguyệt nói: “Hai người các ngươi động một chút gọi Cửu đệ là tiểu dã chủng, còn dám gọi bổn cung là tiện nhân.”
“Nô tỳ không dám, nô tỳ không dám.” Sắc mặt của Chu bà tử tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng.
“Các ngươi có cái gì mà không dám?” Giọng nói của Tần Lam Nguyệt đột nhiên lạnh xuống: “Lúc nảy bốn cung ở ngoài cửa nghe được rõ ràng, ở trong này, các người chính là Thiên vương lão tử? Các ngươi chính là Ngọc hoàng đại đế? Không ai có thể quản được các ngươi?”
“Các ngươi mới là Vương pháp. Cả cái Vương triều Đông Lục đều là của các ngươi, ta và Vương gia không thể chọc vào”
Chu bà tử nghe thấy lời này, mặt mày xám xịt như tro tàn, bà ta lấy tay hung hãng và lên mặt mình: “Nô tỷ đảng chết, nô tỳ đáng chết”
“Ngươi đừng giả vờ giả vịt cho ta nhìn.” Tần Lam Nguyệt lạnh lùng nhìn hai bà tử độc ác bắt nạt kẻ yếu: “Lúc nãy bộ dáng của các người đánh nhau rất xuất sắc, vả miệng lẫn nhau đi.”
“Các người ngược đãi Cửu đệ mười năm, vậy thì đánh lẫn nhau ba nghìn cái, đánh đủ rồi thì dùng nước lạnh đem xiêm y giặt sạch, trước khi trời tối nếu giặt không xong thì lấy nước giặt đồ bẩn uống hết”
Vương bà tử và Chu bà tử trừng to mắt, vả miệng ba nghìn xong, sẽ chết người đó.
“Vương phi tha mạng, chủng nô tỳ biết sai rồi, xin
Vương phi xử phạt nhẹ.”
“Biết sai rồi sẽ phải trả giá, so với những gì các ngươi đã làm, bốn cung trừng phạt coi như là nhẹ rồi.” Tần Lam Nguyệt chỉ vào lão thái giám kia: “Ngươi, nhìn trông coi bọn họ cho ta, nếu bọn họ dám giở trò hoặc ăn bớt ăn xén, toàn bộ người trong cung Thanh Thủy đều phải bị phạt.
Cho dù khoảng cách khá xa, y cũng nghe được rõ ràng, nữ tử bên cạnh Vương gia đã gọi thẳng hủy danh của Thất vương gia.
Trong thiên hạ này, ngoại trừ Hoàng thượng và Thái hậu, cũng chỉ có Thất vương phi trong truyền thuyết mới to gan như vậy.
Thất vương gia và Thất vương phi trẻ tuổi, Vương bà tử và Chu bà tử đã mười mấy năm chưa nay từng rời khỏi cung Thanh Thủy, sợ là không nhận ra bọn họ.
Y sợ Vương bà tử ngu xuẩn phá hỏng mọi chuyện, vì thế y lấy hết can đảm đến đây xem thử.
Nhìn thấy cảnh tượng kia khiến y sợ tới mức hết hồn. Hai bà tử ngu ngốc này thế nhưng lại làm trò đánh nhau trước mặt Thất vương gia.
Trong lòng y bỗng có dự cảm xấu, ngay lập tức quỳ trên mặt đất, bò vào trong sân, hướng về phía Tần Lam Nguyệt và Đông Phương Lý dập đầu: “Xin Thất vương gia và Thất vương phi tha tội, mấy tên cẩu nô tài này có mắt như mù, xúc phạm tới các ngài, xin các ngài tha tội.”
Hai bà tử đang giằng co đánh nhau nghe thấy lão thái giảm gọi Thất vương gia và Thất vương phi, sắc mặt lập tức thay đổi.
Bọn họ ngừng đánh nhau, bối rối quỳ xuống.
“Các người, thật sự là Thất vương gia, Thất vương phi?” Vương bà tử không thể tin được Thất vương gia sẽ xuất hiện tại địa phương ma quái như thế này, nhướng mi quan sát Đông Phương Lý.
Lão thái giám thấy bà ta thô lỗ, lập tức vả miệng bà ta. Lực tay của y rất lớn, đánh cho mặt của Vương bà tử xiêu vẹo.
“Còn không nhanh câm miệng lại, cúi đầu, không có phép tắc. Y quát lớn: “Mau xin lỗi Vương gia và Vương phi đi.” *Chủ tử nhà ai lại ăn mặc mộc mạc như vậy chứ, việc này cũng không thể trách ta.” Vương bà tử lẩm bẩm vẫn không phục như cũ.
Lão thái giám tức giận muốn nổ tung.
Mặc dù cung Thanh Thủy rất hẻo lánh, nhưng vẫn là Hành cung của Hoàng gia, bọn họ làm những chuyện bẩn thỉu như vậy, mỗi chuyện đều là tội lớn đáng bị chém đầu.
Nếu ngoan ngoãn nhận sai, có lẽ các chủ tử sẽ mở một mắt nhắm một mắt mà bỏ qua.
Nhưng bà tử này lại muốn cứng rắn xông vào.
Bà ta đang muốn ép tất cả những người trong cung Thanh Thủy chết hay sao.
Y lại tát lên mặt Vương bà tử mười mất cái nữa, hung hãng cảnh cáo: “Ở trước mặt Thất Vương gia, sao có thể để cho người càn rỡ như vậy được, nói thêm một cầu nữa, sẽ cắt đầu lưỡi của người.
Mặt của Vương bà tử sưng lên, cũng không dám chống lại nữa.
Chu bà tử hỗ hấp dồn dập, run rẩy mà quỳ rạp trên mặt đất. Bà ta đoán được hai người này thân phận không bình thường, chỉ cho rằng đây là thiếu gia tiểu thư nhà ai.
Những năm gần đây, Hoàng thân quốc thích quan to quý nhân đều sợ có liên quan đến đứa tiểu dã chủng này, hầu như không có người đến, bà ta cũng không nghĩ rằng, người tới lại là Vương gia và Vương phi.
Nghĩ đến những chuyện đã làm những năm qua, mọi chuyện đều nguy hiểm đến tính mạng, bà ta lập tức sợ tới mức chân mềm, dập đầu cầu xin tha thứ: “Nô tỳ tham kiến Thất vương gia, Thất vương phi. Vừa rồi xúc phạm đến Vương gia và Vương phi, nô tỳ thật đáng chết.”
“Mau đứng lên đi, ta và Vương gia không gánh được cái đại lễ này của ngươi.” Tần Lam Nguyệt nói: “Hai người các ngươi động một chút gọi Cửu đệ là tiểu dã chủng, còn dám gọi bổn cung là tiện nhân.”
“Nô tỳ không dám, nô tỳ không dám.” Sắc mặt của Chu bà tử tái nhợt, mồ hôi lạnh chảy ròng.
“Các ngươi có cái gì mà không dám?” Giọng nói của Tần Lam Nguyệt đột nhiên lạnh xuống: “Lúc nảy bốn cung ở ngoài cửa nghe được rõ ràng, ở trong này, các người chính là Thiên vương lão tử? Các ngươi chính là Ngọc hoàng đại đế? Không ai có thể quản được các ngươi?”
“Các ngươi mới là Vương pháp. Cả cái Vương triều Đông Lục đều là của các ngươi, ta và Vương gia không thể chọc vào”
Chu bà tử nghe thấy lời này, mặt mày xám xịt như tro tàn, bà ta lấy tay hung hãng và lên mặt mình: “Nô tỷ đảng chết, nô tỳ đáng chết”
“Ngươi đừng giả vờ giả vịt cho ta nhìn.” Tần Lam Nguyệt lạnh lùng nhìn hai bà tử độc ác bắt nạt kẻ yếu: “Lúc nãy bộ dáng của các người đánh nhau rất xuất sắc, vả miệng lẫn nhau đi.”
“Các người ngược đãi Cửu đệ mười năm, vậy thì đánh lẫn nhau ba nghìn cái, đánh đủ rồi thì dùng nước lạnh đem xiêm y giặt sạch, trước khi trời tối nếu giặt không xong thì lấy nước giặt đồ bẩn uống hết”
Vương bà tử và Chu bà tử trừng to mắt, vả miệng ba nghìn xong, sẽ chết người đó.
“Vương phi tha mạng, chủng nô tỳ biết sai rồi, xin
Vương phi xử phạt nhẹ.”
“Biết sai rồi sẽ phải trả giá, so với những gì các ngươi đã làm, bốn cung trừng phạt coi như là nhẹ rồi.” Tần Lam Nguyệt chỉ vào lão thái giám kia: “Ngươi, nhìn trông coi bọn họ cho ta, nếu bọn họ dám giở trò hoặc ăn bớt ăn xén, toàn bộ người trong cung Thanh Thủy đều phải bị phạt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.