Chương 339
Kiều
17/10/2021
Tuy nhiên, sức lực của nam nhân và nữ nhân chênh lệch quá nhiều, vốn dĩ nàng ta không thể tránh thoát.
Nam nhân trước mắt mang biểu tình dữ tợn và tàn bạo, không hề có ý dừng tay. Sức lực dần dần bị rút đi, cặp mắt của nàng ta trợn trắng, nỗi sợ cái chết tràn ngập trong đầu, thân thể không ngừng giãy giụa cũng mềm xuống.
“Vương gia, xin hãy nghĩ lại đi” Một người nhìn thấy sắp xảy ra án mạng, vội bước ra từ một xó xỉnh âm u: “Nếu như Vương phi chết, người hoàn toàn không còn cơ hội nữa”
Sát khí trên người Tam vương gia dần dần tiêu tan.
Hắn ném Tần Tuyết Nguyệt đã hôn mê xuống đất như ném rác, lạnh lùng nói: “Người đâu, mang Vương phi về phòng nghỉ ngơi.”
Ngay lập tức có nha hoàn đi tới mang Tần Tuyết Nguyêt di.
Tam vương gia trầm mặt ngồi xuồng, trong mắt hiện đầy lệ khí âm ngoan.
“Phạm tiên sinh, nên làm gì bây giờ? Nữ nhân kia sắp được gả tới rồi” Hắn lạnh lùng nói: “Thánh chỉ đã hạ, chuyện này không còn đường nào thương lượng được nữa.
“Hoàng thượng nói như thế nào?” Phạm tiên sinh hỏi.
“Phụ hoàng chỉ hỏi ta có nguyện ý cưới Nguyệt Lộ hay không.” Tam vương gia gần như là bóp nát tay vịn của cái ghế: “Ngoại trừ đồng ý, ta không còn cách nào khác.
Hiển nhiên phụ hoàng đã biết người cấu kết với Nguyệt Lộ là hắn.
Nếu như hắn cự tuyệt thì sẽ chọc giận phụ hoàng, chọc giận Lư Dương Vương, đến lúc đó càng không có cách nào kết thúc.
“Việc đã đến nước này, ngài chỉ có thể thuận theo ý của Hoàng thượng, cưới Nguyệt Lộ quận chúa” Phạm tiên sinh nói: “Hoàng thượng không có trừng phạt ngài, điều này đã nói rõ Hoàng thượng không có chứng cớ. Lư Dương Vương cũng vì sợ phá hủy danh tiếng của Nguyệt Lộ quận chúa, bất đắc dĩ nên mới đưa ra lựa chọn này. Bây giờ chúng ta cần án binh bất động, chờ chuyện này lắng xuống rồi quyết định tiếp”
“Trong lòng Nguyệt Lộ quận chúa tức giận, có lẽ Vương gia sẽ ăn chút thiệt thòi. Nhưng nhìn về lâu về dài, chuyện này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.
“Ý của tiên sinh là..” Tam vương gia nheo mắt lại.
Ban đầu, hắn chỉ muốn lợi dụng nha đầu ngu xuẩn đó để đạt được sự ủng hộ của Dương Vương.
Tính tình của Nguyệt Lộ đơn thuần, lại nóng nảy bốc đồng, có chút ngu xuẩn.
Sau khi hắn nghĩ cách để có được nàng, nữ nhân kia lại keo dính bám lấy hắn, thường hay lẻn đến trước mặt hắn, còn buộc hắn phải hưu thế lấy nàng làm Chính phi, vô cùng phiền phức.
Ngày đó ở Cát Tường Nhật, vốn đĩ hắn đã định hẹn hò với Nguyệt Lộ ở cung Xuất Nguyệt, nhân cơ hội làm cho Nguyệt Lộ choáng váng rồi đem nàng không hoàn chỉnh ném vào trong phòng, tật đau đầu của lão Thất phác tác nhất định sẽ đến cung Xuất Nguyệt nghỉ ngơi.
Chờ lão Thất đến, hắn liền sai người xông vào vừa vặn bắt được bọn hắn.
Như vậy thì không những thoát khỏi sự dây dưa của Nguyệt Lộ một cách hoàn mỹ mà còn có thể lợi dụng cảm tình của Nguyệt Lộ đối với mình để kiềm chế lão Thất.
Trăm ngàn lần không nghĩ tới lão Thất lại không vào, Nguyệt Lộ còn thiếu chút nữa đã chết.
Hắn cũng bị bức vào đường cùng.
“Quận chúa Nguyệt Lộ đối với Vương gia tình cảm sâu đậm, nàng hết giận cũng không truy cứu nữa. Phạm tiên sinh nói: “Cho nên Vương gia phải nhẫn nhịn, nếu không là không có cách nào vãn hồi quận chúa Nguyệt Lộ một lần nữa đâu. Nếu có thể sử dụng phương thức này mà mượn sức thế lực của Lư Dương vương thì cũng coi như là nhân họa đắc phúc”
“Huống chi người ngoài cũng không biết quan hệ của quận chúa Nguyệt Lộ với Vương gia. Vương gia có từng nghĩ tới một khi hai người thành thân, những người quan trọng sẽ như thế nào?”
“Bọn hắn sẽ nghĩ rằng phụ hoàng đem thực lực của Lư Dương vương ban cho ta, ngọn cỏ đầu tường này đại khái sẽ nghĩ là phụ hoàng đưa ra tín hiệu muốn lập Thái tử” Tam vương gia sờ sờ nhẫn ngọc trên tay mình.
Chuyện này thực sự không phải là chuyện xấu. Nếu lợi dụng tốt thì Nguyệt Lộ vẫn là quân cờ hữu dụng.
“Chuyện mà bổn vương buồn bực chính là Nguyệt Lộ tỉnh rồi nhưng đã nhiều ngày như vậy vẫn luôn không hề có động tĩnh gì mà lại muốn thành hôn vào lúc này. Phạm tiên sinh cảm thấy có gì kỳ lạ hay không?” Tam vương gia hỏi.
“Thưa Vương gia, ta đã nghe được là quận chúa Nguyệt Lộ mời Thất vương phi đi Lư Dương vương phủ một chuyến. Ngày hôm sau Hoàng thượng liền bạn hôn. Ta đoán chắc là có quan hệ với Thất vương phi. Phạm tiên sinh trả lời.
Nam nhân trước mắt mang biểu tình dữ tợn và tàn bạo, không hề có ý dừng tay. Sức lực dần dần bị rút đi, cặp mắt của nàng ta trợn trắng, nỗi sợ cái chết tràn ngập trong đầu, thân thể không ngừng giãy giụa cũng mềm xuống.
“Vương gia, xin hãy nghĩ lại đi” Một người nhìn thấy sắp xảy ra án mạng, vội bước ra từ một xó xỉnh âm u: “Nếu như Vương phi chết, người hoàn toàn không còn cơ hội nữa”
Sát khí trên người Tam vương gia dần dần tiêu tan.
Hắn ném Tần Tuyết Nguyệt đã hôn mê xuống đất như ném rác, lạnh lùng nói: “Người đâu, mang Vương phi về phòng nghỉ ngơi.”
Ngay lập tức có nha hoàn đi tới mang Tần Tuyết Nguyêt di.
Tam vương gia trầm mặt ngồi xuồng, trong mắt hiện đầy lệ khí âm ngoan.
“Phạm tiên sinh, nên làm gì bây giờ? Nữ nhân kia sắp được gả tới rồi” Hắn lạnh lùng nói: “Thánh chỉ đã hạ, chuyện này không còn đường nào thương lượng được nữa.
“Hoàng thượng nói như thế nào?” Phạm tiên sinh hỏi.
“Phụ hoàng chỉ hỏi ta có nguyện ý cưới Nguyệt Lộ hay không.” Tam vương gia gần như là bóp nát tay vịn của cái ghế: “Ngoại trừ đồng ý, ta không còn cách nào khác.
Hiển nhiên phụ hoàng đã biết người cấu kết với Nguyệt Lộ là hắn.
Nếu như hắn cự tuyệt thì sẽ chọc giận phụ hoàng, chọc giận Lư Dương Vương, đến lúc đó càng không có cách nào kết thúc.
“Việc đã đến nước này, ngài chỉ có thể thuận theo ý của Hoàng thượng, cưới Nguyệt Lộ quận chúa” Phạm tiên sinh nói: “Hoàng thượng không có trừng phạt ngài, điều này đã nói rõ Hoàng thượng không có chứng cớ. Lư Dương Vương cũng vì sợ phá hủy danh tiếng của Nguyệt Lộ quận chúa, bất đắc dĩ nên mới đưa ra lựa chọn này. Bây giờ chúng ta cần án binh bất động, chờ chuyện này lắng xuống rồi quyết định tiếp”
“Trong lòng Nguyệt Lộ quận chúa tức giận, có lẽ Vương gia sẽ ăn chút thiệt thòi. Nhưng nhìn về lâu về dài, chuyện này cũng không hoàn toàn là chuyện xấu.
“Ý của tiên sinh là..” Tam vương gia nheo mắt lại.
Ban đầu, hắn chỉ muốn lợi dụng nha đầu ngu xuẩn đó để đạt được sự ủng hộ của Dương Vương.
Tính tình của Nguyệt Lộ đơn thuần, lại nóng nảy bốc đồng, có chút ngu xuẩn.
Sau khi hắn nghĩ cách để có được nàng, nữ nhân kia lại keo dính bám lấy hắn, thường hay lẻn đến trước mặt hắn, còn buộc hắn phải hưu thế lấy nàng làm Chính phi, vô cùng phiền phức.
Ngày đó ở Cát Tường Nhật, vốn đĩ hắn đã định hẹn hò với Nguyệt Lộ ở cung Xuất Nguyệt, nhân cơ hội làm cho Nguyệt Lộ choáng váng rồi đem nàng không hoàn chỉnh ném vào trong phòng, tật đau đầu của lão Thất phác tác nhất định sẽ đến cung Xuất Nguyệt nghỉ ngơi.
Chờ lão Thất đến, hắn liền sai người xông vào vừa vặn bắt được bọn hắn.
Như vậy thì không những thoát khỏi sự dây dưa của Nguyệt Lộ một cách hoàn mỹ mà còn có thể lợi dụng cảm tình của Nguyệt Lộ đối với mình để kiềm chế lão Thất.
Trăm ngàn lần không nghĩ tới lão Thất lại không vào, Nguyệt Lộ còn thiếu chút nữa đã chết.
Hắn cũng bị bức vào đường cùng.
“Quận chúa Nguyệt Lộ đối với Vương gia tình cảm sâu đậm, nàng hết giận cũng không truy cứu nữa. Phạm tiên sinh nói: “Cho nên Vương gia phải nhẫn nhịn, nếu không là không có cách nào vãn hồi quận chúa Nguyệt Lộ một lần nữa đâu. Nếu có thể sử dụng phương thức này mà mượn sức thế lực của Lư Dương vương thì cũng coi như là nhân họa đắc phúc”
“Huống chi người ngoài cũng không biết quan hệ của quận chúa Nguyệt Lộ với Vương gia. Vương gia có từng nghĩ tới một khi hai người thành thân, những người quan trọng sẽ như thế nào?”
“Bọn hắn sẽ nghĩ rằng phụ hoàng đem thực lực của Lư Dương vương ban cho ta, ngọn cỏ đầu tường này đại khái sẽ nghĩ là phụ hoàng đưa ra tín hiệu muốn lập Thái tử” Tam vương gia sờ sờ nhẫn ngọc trên tay mình.
Chuyện này thực sự không phải là chuyện xấu. Nếu lợi dụng tốt thì Nguyệt Lộ vẫn là quân cờ hữu dụng.
“Chuyện mà bổn vương buồn bực chính là Nguyệt Lộ tỉnh rồi nhưng đã nhiều ngày như vậy vẫn luôn không hề có động tĩnh gì mà lại muốn thành hôn vào lúc này. Phạm tiên sinh cảm thấy có gì kỳ lạ hay không?” Tam vương gia hỏi.
“Thưa Vương gia, ta đã nghe được là quận chúa Nguyệt Lộ mời Thất vương phi đi Lư Dương vương phủ một chuyến. Ngày hôm sau Hoàng thượng liền bạn hôn. Ta đoán chắc là có quan hệ với Thất vương phi. Phạm tiên sinh trả lời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.