Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1204:
Sủng Phi
26/07/2021
“Không có không có, đương nhiên sẽ không” Mộ Dung Bắc Uyên ôm nàng lần nữa.
“Mặc kệ nàng là ai, ta đã định nàng là vương phi của ta rồi, sao ta phải sợ hãi chứ? Ta chỉ là không ngờ rằng, chân tướng thế mà sẽ như vậy... còn nàng, nàng chẳng phải đã là hoàng hậu của Vinh Dương rồi sao?”
“Đúng vậy, cho nên ta mới không muốn tiếp tục làm hoàng hậu của hắn ta nữa. Tên Lý Mặc kia ích kỷ, cứ luôn nghĩ cho bản thân, chưa bao giờ cân nhắc đến cảm nhận của ta”
“Nàng cùng hắn ta quen biết thế nào?”.
“Khi ta còn nhỏ cha mẹ và huynh trưởng bởi vì trong một lần ngoài ý muốn mà qua đời. Hắn ta phát hiện ta có năng lực không tầm thường nên đưa ta vào cung, cũng coi như tốn công tốn sức nuôi dạy ta, bởi vậy có thể coi là ta lớn lên bên cạnh hắn ta”
“Cho nên, hai người là thanh mai trúc mã sao?” Mộ Dung Bắc Uyên có chút ghen tị nói.
Triệu Khương Lan kỳ lạ nhìn hắn hỏi: “Có thể xem là như vậy, làm sao thế?”
“Hắn ta dựa vào cái gì có thể ở chung với nàng lâu như vậy! Còn có thể nhìn thấy dáng vẻ lúc nhỏ của nàng nữa? Hắn ta được lợi mà”
“Mộ Dung Bắc Uyên, ngài sẽ không vì chuyện này mà ghen tuông chứ, chuyện này không phải là chuyện ta có thể quyết định được
Hắn kiên định mà nhìn nàng: “Tóm lại ta tuyệt đối sẽ không cho hắn ta cơ hội cướp nàng đi nữa, ta muốn ở bên cạnh nàng cả đời, mãi cho đến già, mãi mãi cũng không xa rời”
Vẻ mặt Triệu Khương Lan lộ vẻ ưu sầu: “Nhưng nếu Vinh Dương không chịu bỏ qua thì phải làm sao bây giờ?
“Cùng lắm thì theo bọn họ đánh một trận, Lý Mặc thân là vua lại đoạt vương phi của người khác, chuyện như vậy mà bị truyền ra ngoài, Vinh Dương của hắn ta làm gì còn mặt mũi mà tồn tại? Người trong thiên hạ cũng sẽ chỉ cảm thấy hắn ta gây sự vô lý”
“Nếu như phụ hoàng cũng không chịu..”
“Mặc kệ nàng là ai, ta đã định nàng là vương phi của ta rồi, sao ta phải sợ hãi chứ? Ta chỉ là không ngờ rằng, chân tướng thế mà sẽ như vậy... còn nàng, nàng chẳng phải đã là hoàng hậu của Vinh Dương rồi sao?”
“Đúng vậy, cho nên ta mới không muốn tiếp tục làm hoàng hậu của hắn ta nữa. Tên Lý Mặc kia ích kỷ, cứ luôn nghĩ cho bản thân, chưa bao giờ cân nhắc đến cảm nhận của ta”
“Nàng cùng hắn ta quen biết thế nào?”.
“Khi ta còn nhỏ cha mẹ và huynh trưởng bởi vì trong một lần ngoài ý muốn mà qua đời. Hắn ta phát hiện ta có năng lực không tầm thường nên đưa ta vào cung, cũng coi như tốn công tốn sức nuôi dạy ta, bởi vậy có thể coi là ta lớn lên bên cạnh hắn ta”
“Cho nên, hai người là thanh mai trúc mã sao?” Mộ Dung Bắc Uyên có chút ghen tị nói.
Triệu Khương Lan kỳ lạ nhìn hắn hỏi: “Có thể xem là như vậy, làm sao thế?”
“Hắn ta dựa vào cái gì có thể ở chung với nàng lâu như vậy! Còn có thể nhìn thấy dáng vẻ lúc nhỏ của nàng nữa? Hắn ta được lợi mà”
“Mộ Dung Bắc Uyên, ngài sẽ không vì chuyện này mà ghen tuông chứ, chuyện này không phải là chuyện ta có thể quyết định được
Hắn kiên định mà nhìn nàng: “Tóm lại ta tuyệt đối sẽ không cho hắn ta cơ hội cướp nàng đi nữa, ta muốn ở bên cạnh nàng cả đời, mãi cho đến già, mãi mãi cũng không xa rời”
Vẻ mặt Triệu Khương Lan lộ vẻ ưu sầu: “Nhưng nếu Vinh Dương không chịu bỏ qua thì phải làm sao bây giờ?
“Cùng lắm thì theo bọn họ đánh một trận, Lý Mặc thân là vua lại đoạt vương phi của người khác, chuyện như vậy mà bị truyền ra ngoài, Vinh Dương của hắn ta làm gì còn mặt mũi mà tồn tại? Người trong thiên hạ cũng sẽ chỉ cảm thấy hắn ta gây sự vô lý”
“Nếu như phụ hoàng cũng không chịu..”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.