Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1037
Sủng Phi
12/07/2021
Mộ Dung Bắc Hải cũng không làm chậm trễ thêm nữa, đi đến Phương Niên điện với Lưu công công.
Bởi vì Tịnh Sở và Mai Hương ở lại với Thần vương phi, bên cạnh Triệu Khương Lan không có người hậu hà, nên hoàng hậu liền cho phủ nội vụ chọn ra vài người lanh lợi rồi đưa qua.
Lúc này, những cung nữ đang bận rộn sắp xếp đồ đạc của nàng, nhìn thấy Lưu công công đến thì vội vàng ra nghênh đón.
Nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải ở đẳng sau lại càng thêm sợ hãi, nháo nhào quỳ xuống chờ tiếp chỉ.
Triệu Khương Lan đi tới, tinh thân không được tốt, Lưu công công Ï t ‘Công chúa điện hạ, thánh chỉ sắc phong của hoàng thượng đã đến rồi, từ hôm nay trở về sau, người chính là công chúa của Thịnh Khang chúng ta. Mau đến tiếp chỉ nào”
Vẻ mặt của Mộ Dung Bắc Hải có chút khó coi: “Thật xin lỗi, huynh đã không thể thuyết phục phụ hoàng đổi ý được”
“Ngẫm lại thì ngài ấy cũng sẽ không đồng ý, muội đã chuẩn bị tốt tâm lý Triệu Khương Lan quỳ xuống, nghe Lưu công công cất cao giọng hụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.Viên hoàng hậu nhận nuôi chi nữ huệ chất lan tâm, băng thanh ngọc khiết, rất được trẫm yêu thích. Hôm nay sắc phong làm công chúa Nhã Lan, chiếu theo chế độ của chỉ trưởng công chúa mà hành lễ. Ban cho họ là “Mộ Dung”, tên “Lan”, thưởng một rương trân châu Đông Hải, một thanh ngọc Như Ý, hai viên Dạ Minh Châu, hai xấp lụa Càn Châu, khâm thử”
Triệu Khương Lan ngỡ ngàng đưa tay ra nhận lấy thánh chỉ.
Khoảnh khắc này, tơ lụa ở trên tay nàng như nặng đến ngàn cân.
Từ nay về sau, nàng không còn là Triệu Khương Lan của nhà họ Triệu nữa.
Mà là công chúa Nhã Lan, Mộ Dung Lan.
“Nhi thần, tạ phụ hoàng long ân”
Đợi Lưu công công rời đi, đám hạ nhân đều đi theo chúc mừng: “Chúc mừng công chúa, hoàng thượng thật đúng là ưu ái người mà, không chỉ ban thưởng rất nhiều, còn dựa theo chế độ của chỉ trưởng công chúa mà đối đãi, ở trong cung của chúng ta, ngoại trừ trưởng nữ đã được gả ra bên ngoài kia của hoàng hậu, các công chúa khác đều không thể so sánh với người được”
Trong đám hạ nhân này, có một số người đã từng gặp qua Triệu Khương Lan, cũng có một số người hoàn toàn không biết thân phận trước đây của nàng.
€ó điều bất luận là loại người nào, thì cũng đều đã được ra lệnh là không được chỉ trích, chỉ có thể đối đãi với nàng như một công chúa.
Nét mặt Triệu Khương Lan không đổi, sai người mang thánh chỉ đi cất kỹ, Mộ Dung Bắc Hải nhìn xung quanh một lượt: “Chỗ này dù có tốt thế nào thì muội cũng ở không quen”
“Ở được hay không có liên quan gì đến thói quen, dù sao cũng sẽ rất nhanh thôi, cả Thịnh Khang đều không đợi được nữa rồi”
Cho mọi người lui xuống, Mộ Dung Bắc Hải hạ giọng nói: kế này, có lẽ sẽ giúp muội được ở lại đây”
“Là gì vậy?”
“Phụ hoàng bảo huynh ở lại trong cung để thuận tiện cho muội giúp.
“Huynh có huynh trị liệu bệnh cũ ở đùi. Nhưng vừa nãy huynh mới có một suy nghĩ trong đầu, nếu như đến lúc đó, muội để cho chân của huynh xảy ra vấn đề gì, mà chỉ có một mình muội mới có biện pháp trị tận gốc, có lẽ phụ hoàng sẽ vì huynh mà thương lượng với Vinh Dương buông tha cho muội”
Triệu Khương Lan mở to hai mắt: “Huynh bị điên rồi sao? Dù có như thế nào thì cũng không thể lấy thân thể của huynh ra đùa được”
“Chỉ là kế hoạch để đối phó tạm thời thôi, cũng không hẳn là không thể”
“Không được!” Nàng kiên quyết phản đối: “Huynh là bệnh nhân của muội, vất vả lắm muội mới có thể trị được hơn nửa cho huynh, nóng lòng mong muốn huynh hồi phục ngay lập tức. Làm sao có thể để huynh chịu thêm tổn thương”
“Nhưng huynh không muốn để muội đi”
“Tam ca”
Nàng vỗ võ bờ vai hắn: “Tấm lòng của huynh muội nhận được rồi.
Huynh đã vì muội mà làm quá nhiều việc, thật sự quá đủ rồi”
Bởi vì Tịnh Sở và Mai Hương ở lại với Thần vương phi, bên cạnh Triệu Khương Lan không có người hậu hà, nên hoàng hậu liền cho phủ nội vụ chọn ra vài người lanh lợi rồi đưa qua.
Lúc này, những cung nữ đang bận rộn sắp xếp đồ đạc của nàng, nhìn thấy Lưu công công đến thì vội vàng ra nghênh đón.
Nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải ở đẳng sau lại càng thêm sợ hãi, nháo nhào quỳ xuống chờ tiếp chỉ.
Triệu Khương Lan đi tới, tinh thân không được tốt, Lưu công công Ï t ‘Công chúa điện hạ, thánh chỉ sắc phong của hoàng thượng đã đến rồi, từ hôm nay trở về sau, người chính là công chúa của Thịnh Khang chúng ta. Mau đến tiếp chỉ nào”
Vẻ mặt của Mộ Dung Bắc Hải có chút khó coi: “Thật xin lỗi, huynh đã không thể thuyết phục phụ hoàng đổi ý được”
“Ngẫm lại thì ngài ấy cũng sẽ không đồng ý, muội đã chuẩn bị tốt tâm lý Triệu Khương Lan quỳ xuống, nghe Lưu công công cất cao giọng hụng thiên thừa vận, hoàng đế chiếu viết.Viên hoàng hậu nhận nuôi chi nữ huệ chất lan tâm, băng thanh ngọc khiết, rất được trẫm yêu thích. Hôm nay sắc phong làm công chúa Nhã Lan, chiếu theo chế độ của chỉ trưởng công chúa mà hành lễ. Ban cho họ là “Mộ Dung”, tên “Lan”, thưởng một rương trân châu Đông Hải, một thanh ngọc Như Ý, hai viên Dạ Minh Châu, hai xấp lụa Càn Châu, khâm thử”
Triệu Khương Lan ngỡ ngàng đưa tay ra nhận lấy thánh chỉ.
Khoảnh khắc này, tơ lụa ở trên tay nàng như nặng đến ngàn cân.
Từ nay về sau, nàng không còn là Triệu Khương Lan của nhà họ Triệu nữa.
Mà là công chúa Nhã Lan, Mộ Dung Lan.
“Nhi thần, tạ phụ hoàng long ân”
Đợi Lưu công công rời đi, đám hạ nhân đều đi theo chúc mừng: “Chúc mừng công chúa, hoàng thượng thật đúng là ưu ái người mà, không chỉ ban thưởng rất nhiều, còn dựa theo chế độ của chỉ trưởng công chúa mà đối đãi, ở trong cung của chúng ta, ngoại trừ trưởng nữ đã được gả ra bên ngoài kia của hoàng hậu, các công chúa khác đều không thể so sánh với người được”
Trong đám hạ nhân này, có một số người đã từng gặp qua Triệu Khương Lan, cũng có một số người hoàn toàn không biết thân phận trước đây của nàng.
€ó điều bất luận là loại người nào, thì cũng đều đã được ra lệnh là không được chỉ trích, chỉ có thể đối đãi với nàng như một công chúa.
Nét mặt Triệu Khương Lan không đổi, sai người mang thánh chỉ đi cất kỹ, Mộ Dung Bắc Hải nhìn xung quanh một lượt: “Chỗ này dù có tốt thế nào thì muội cũng ở không quen”
“Ở được hay không có liên quan gì đến thói quen, dù sao cũng sẽ rất nhanh thôi, cả Thịnh Khang đều không đợi được nữa rồi”
Cho mọi người lui xuống, Mộ Dung Bắc Hải hạ giọng nói: kế này, có lẽ sẽ giúp muội được ở lại đây”
“Là gì vậy?”
“Phụ hoàng bảo huynh ở lại trong cung để thuận tiện cho muội giúp.
“Huynh có huynh trị liệu bệnh cũ ở đùi. Nhưng vừa nãy huynh mới có một suy nghĩ trong đầu, nếu như đến lúc đó, muội để cho chân của huynh xảy ra vấn đề gì, mà chỉ có một mình muội mới có biện pháp trị tận gốc, có lẽ phụ hoàng sẽ vì huynh mà thương lượng với Vinh Dương buông tha cho muội”
Triệu Khương Lan mở to hai mắt: “Huynh bị điên rồi sao? Dù có như thế nào thì cũng không thể lấy thân thể của huynh ra đùa được”
“Chỉ là kế hoạch để đối phó tạm thời thôi, cũng không hẳn là không thể”
“Không được!” Nàng kiên quyết phản đối: “Huynh là bệnh nhân của muội, vất vả lắm muội mới có thể trị được hơn nửa cho huynh, nóng lòng mong muốn huynh hồi phục ngay lập tức. Làm sao có thể để huynh chịu thêm tổn thương”
“Nhưng huynh không muốn để muội đi”
“Tam ca”
Nàng vỗ võ bờ vai hắn: “Tấm lòng của huynh muội nhận được rồi.
Huynh đã vì muội mà làm quá nhiều việc, thật sự quá đủ rồi”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.