Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1380
Sủng Phi
24/08/2021
Nghe thấy hắn nói như vậy, hốc mắt Triệu An Linh hơi ươn ướt. Thử hỏi ai có thể chống lại nổi lời thổ lộ thâm tình như thế?
Nàng ta dụi mắt: “Nghiêm Chính, ngài biết không, lần đầu tiên ta gặp ngài đã cảm thấy ngài vô cùng tốt. Nhưng đến bây giờ, ta cũng không tin nổi mình lại may mắn như thế. Chuyện trước đây giữa ta và Mộ Dung Bắc Quý thật sự quá tệ hại, cũng quá hoang đường, đến mức vì nó mà lòng tin biến mất, không dám rung động nữa. Ta trở nên lo được lo mất, cũng không cách nào thản nhiên đối mặt với quá khứ không mấy tốt đẹp đó. Ta thật sự không dám tin đó là thật, liệu có phải là, những thứ tốt đẹp trên đời này đều không đủ vững chắc.
“Nếu như bây giờ nàng vẫn chưa xác định được, ta cũng không vội, ta sẽ từ từ chờ đợi. An Linh, ta chỉ cần một cơ hội, một cơ hội để nàng không bài xích hay kháng cự ta, có thể không?”
Triệu An Linh gật đầu. Nghiêm Chính nở nụ cười.
Sau đó một quãng thời gian, Mộ Dung Bắc Hải và Hứa Mạn Nhi cuối cùng cũng áp giải Lạc Quận Vương hồi kinh.
Chiêu Vũ Để biết được tin tức trước nhất, sai người nghênh đón bọn họ bên ngoài cửa thành từ sớm.
Mộ Dung Bắc Quý làm Thái tử, tất nhiên sẽ không tránh được phải có mặt.
Tất cả những gì xấu xa cũng sẽ âm thầm bị che giấu theo vị đế vương mới thượng vị. Nhưng nếu thua, thì có một cách nói khác thế này.
Giống như dáng vẻ của Lạc Quận Vương bây giờ, đến đầu thì người hô đánh đến đó.
Là tội nhân đối với bách tính, cũng là tội nhân trong lịch sử. Nghĩ đến đây, nhịp thở của hắn cũng căng thẳng rối loạn theo. Nếu như cữu cữu của hắn bước theo gót Lạc Quận Vương, người nhà bọn họ phải xử lý thế nào đây?
Sau khi nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải, trong lòng Mộ Dung Bắc Quý lại cảm thấy gượng ép thế nào, nhưng mặt ngoài vẫn phải có lễ.
Hắn tiến lên chắp tay, nói: “Tam ca, lần này đến Nguyên Ải có thể thành công bắt được Lạc Quận Vương quay về, thật là đáng mừng, vất vả cho huynh rồi!”
Mộ Dung Bắc Hải cười lạnh nhạt: “Có thể vì triều đình mà làm vài việc, bản vương cũng thấy rất vui, Thái tử điện hạ không cần phải khách sáo.”
Nàng ta dụi mắt: “Nghiêm Chính, ngài biết không, lần đầu tiên ta gặp ngài đã cảm thấy ngài vô cùng tốt. Nhưng đến bây giờ, ta cũng không tin nổi mình lại may mắn như thế. Chuyện trước đây giữa ta và Mộ Dung Bắc Quý thật sự quá tệ hại, cũng quá hoang đường, đến mức vì nó mà lòng tin biến mất, không dám rung động nữa. Ta trở nên lo được lo mất, cũng không cách nào thản nhiên đối mặt với quá khứ không mấy tốt đẹp đó. Ta thật sự không dám tin đó là thật, liệu có phải là, những thứ tốt đẹp trên đời này đều không đủ vững chắc.
“Nếu như bây giờ nàng vẫn chưa xác định được, ta cũng không vội, ta sẽ từ từ chờ đợi. An Linh, ta chỉ cần một cơ hội, một cơ hội để nàng không bài xích hay kháng cự ta, có thể không?”
Triệu An Linh gật đầu. Nghiêm Chính nở nụ cười.
Sau đó một quãng thời gian, Mộ Dung Bắc Hải và Hứa Mạn Nhi cuối cùng cũng áp giải Lạc Quận Vương hồi kinh.
Chiêu Vũ Để biết được tin tức trước nhất, sai người nghênh đón bọn họ bên ngoài cửa thành từ sớm.
Mộ Dung Bắc Quý làm Thái tử, tất nhiên sẽ không tránh được phải có mặt.
Tất cả những gì xấu xa cũng sẽ âm thầm bị che giấu theo vị đế vương mới thượng vị. Nhưng nếu thua, thì có một cách nói khác thế này.
Giống như dáng vẻ của Lạc Quận Vương bây giờ, đến đầu thì người hô đánh đến đó.
Là tội nhân đối với bách tính, cũng là tội nhân trong lịch sử. Nghĩ đến đây, nhịp thở của hắn cũng căng thẳng rối loạn theo. Nếu như cữu cữu của hắn bước theo gót Lạc Quận Vương, người nhà bọn họ phải xử lý thế nào đây?
Sau khi nhìn thấy Mộ Dung Bắc Hải, trong lòng Mộ Dung Bắc Quý lại cảm thấy gượng ép thế nào, nhưng mặt ngoài vẫn phải có lễ.
Hắn tiến lên chắp tay, nói: “Tam ca, lần này đến Nguyên Ải có thể thành công bắt được Lạc Quận Vương quay về, thật là đáng mừng, vất vả cho huynh rồi!”
Mộ Dung Bắc Hải cười lạnh nhạt: “Có thể vì triều đình mà làm vài việc, bản vương cũng thấy rất vui, Thái tử điện hạ không cần phải khách sáo.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.