Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1529
Sủng Phi
18/09/2021
Bây giờ nàng ta đột nhiên bị Triệu Khương Lan đâm vào vết thương, đương nhiên là Lạc Thiên Ý không có vui vẻ gì.
“Hay cho một cái miệng sắc bén. Người dùng giọng điệu này nói chuyện, ngược lại khiến bổn cung nhớ đến một người.”
Lạc Thiên Ý đột nhiên đến gần tại của Triệu Khương Lan: “Chính là Hoàng hậu trước, Lý Hân. Ngươi vẫn không biết đi, lần trước đã có lời đồn người bị ngã giếng mà chết, thực ra là bị Lý Hân nguyền rủa. Nàng ta là một nữ nhân rất lợi hại, có linh lực mà người bình thường không có, hơn nữa lúc nàng ta chết trong lòng rất oán hận. Nếu như thật sự nguyền rủa ngươi, ngươi cảm thấy, cái vị trí Hoàng hậu này của mình còn có thể ngồi thuận buồm xuôi gió nữa không?”
Triệu Khương lan dựa lưng vào ghế, trên gương mặt có chút trào phúng.
“Ồ, người nữ nhân đó lợi hại đến như thế sao?”
Triệu Khương Lan làm như không hiểu nhìn nàng ta “Ngươi hình như rất ghét Lý Hân, nhưng giữa người và nàng ta có xích mích gì sao?”
Trong ký ức của Triệu Khương Lan, tuy nói Lạc Thiên Ý là bởi vì sau khi nàng từng chuẩn bị thuốc phá thai cho nàng ta, nên nàng ta mới hận mình.
Nhưng trước đó, Lạc Thiên Ý vẫn luôn có thái độ không tốt với nàng.
Lạc Thiên Ý hừ một tiếng: “Ai bảo nữ nhân kia suốt ngày bày ra dáng vẻ thanh cao, suốt cả ngày lúc nào cũng treo thể thống ở miệng, nơi nơi bảo người hành sự theo quy củ. Bổn cung thấy nàng ta ở trong cung lâu rồi, vẫn luôn ở bên cạnh bệ hạ nên quên đi bản thân mình có thân phận gì rồi. Chẳng qua chỉ là một nữ tử bình dân mà thôi, nếu như điện hạ không coi trọng nàng ta, nàng ta cũng xứng với ngôi vị Hoàng hậu hay sao, thật buồn cười.”
Triệu Khương Lan bình tĩnh nhìn nàng ta: “Nhưng người đừng quên, cũng không phải bản thân nàng ấy muốn trở thành Hoàng hậu, mà là bệ hạ của các người cố chấp muốn nàng ấy trở thành Hoàng hậu, rồi cuối cùng lại huỷ hoại nàng ấy. Từ đầu đến cuối, chẳng lẽ Lý Hân không phải là một người vô tội hay sao?”
Lạc Thiên Ý thu hồi biểu cảm lại, sâu xa nhìn nàng một cái.
“Nói thế nào nhỉ, ngươi còn nảy sinh ra sự đồng tình với nàng ta? Chẳng qua ngươi nói cũng đúng, quả thực là bệ hạ cổ chấp đem nàng ta đến bên cạnh mình, cũng tựa như ngài ấy cố chấp nạp ngươi làm Hoàng hậu vậy. Chuyện bệ hạ đã hạ quyết định thì ai cũng không có cách thay đổi. Cho nên bổn cung khuyên ngươi không cần phải tính toán vô ích nữa, nếu không sẽ chỉ đem đến cho những người người để ý tại bay vạ gió mà thôi.”
Lạc Thiên Ý nghĩ đến cái gì rồi lại cong khoé miệng.
“Dù sao Lý Hân đã chết rồi, bổn cung cũng không ngại chia sẻ với người chút chuyện cũ đã qua. Năm đó bệ hạ một lòng muốn Lý Hân tiến cung làm thư đồng, như phụ mẫu của nàng ta đều ở nhân gian, nữ nhân đó không chịu tiến cung. Cho nên bệ hạ đã giết hết người nhà của nàng ta, như vậy, Lý Hân không có nơi để về chỉ có thể tiếp nhận đề nghị của bệ hạ nhập cung, từ đó ở bên cạnh bệ hạ.”
Cạch! Choang!
Cái lỵ trong tay Triệu Khương Lan đột nhiên rơi xuống, phát ra tiếng vang thanh thuỷ. Nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lạc Thiên Ý: “Ngươi nói cái gì?”
Lạc Thiên Ý không biết cái gì nói: “Ngươi kích động như thế làm gì? Bổn cung nói là Lý Hân, lại không phải là ngươi. Chẳng qua lúc đó, bệ hạ vì để Lý Hân có thể một lòng một dạ ở bên cạnh ngài ấy, tính kế khiến cho nàng ta nhà tan cửa nát, bất đắc dĩ phải tìm một chỗ nương thân, mới sẽ kiên quyết nhập cung.”
“Nhưng, nhưng người nhà của vị Hoàng hậu trước không phải là bởi vì ngoài ý muốn mà qua đời sao? Sao bây giờ lại biến thành do người tạo nên?”
“Ngoài ý muốn?”
Lạc Thiên Ý cười: “Trên thế gian này sao lại có nhiều chuyện ngoài ý muốn như thế, chỉ cần làm sạch sẽ thì người làm sẽ biến thành ngoài ý muốn. Bổn cung nói với người những thứ này, không phải là để hù doạ ngươi, sẽ không nhắc nhở người. Người đệ đệ đó của ta, cũng không phải người tốt lành gì, nếu như người lại chạm vào chỗ giới hạn của nó nữa, không thuận theo không buông tha, người xui xẻo vẫn là bản thân của ngươi thôi. Dù sao, bây giờ người đã trở thành con chim khổng tước trong tay nó, cũng không trở mình ra khỏi bàn tay nó được. ‘
“Hay cho một cái miệng sắc bén. Người dùng giọng điệu này nói chuyện, ngược lại khiến bổn cung nhớ đến một người.”
Lạc Thiên Ý đột nhiên đến gần tại của Triệu Khương Lan: “Chính là Hoàng hậu trước, Lý Hân. Ngươi vẫn không biết đi, lần trước đã có lời đồn người bị ngã giếng mà chết, thực ra là bị Lý Hân nguyền rủa. Nàng ta là một nữ nhân rất lợi hại, có linh lực mà người bình thường không có, hơn nữa lúc nàng ta chết trong lòng rất oán hận. Nếu như thật sự nguyền rủa ngươi, ngươi cảm thấy, cái vị trí Hoàng hậu này của mình còn có thể ngồi thuận buồm xuôi gió nữa không?”
Triệu Khương lan dựa lưng vào ghế, trên gương mặt có chút trào phúng.
“Ồ, người nữ nhân đó lợi hại đến như thế sao?”
Triệu Khương Lan làm như không hiểu nhìn nàng ta “Ngươi hình như rất ghét Lý Hân, nhưng giữa người và nàng ta có xích mích gì sao?”
Trong ký ức của Triệu Khương Lan, tuy nói Lạc Thiên Ý là bởi vì sau khi nàng từng chuẩn bị thuốc phá thai cho nàng ta, nên nàng ta mới hận mình.
Nhưng trước đó, Lạc Thiên Ý vẫn luôn có thái độ không tốt với nàng.
Lạc Thiên Ý hừ một tiếng: “Ai bảo nữ nhân kia suốt ngày bày ra dáng vẻ thanh cao, suốt cả ngày lúc nào cũng treo thể thống ở miệng, nơi nơi bảo người hành sự theo quy củ. Bổn cung thấy nàng ta ở trong cung lâu rồi, vẫn luôn ở bên cạnh bệ hạ nên quên đi bản thân mình có thân phận gì rồi. Chẳng qua chỉ là một nữ tử bình dân mà thôi, nếu như điện hạ không coi trọng nàng ta, nàng ta cũng xứng với ngôi vị Hoàng hậu hay sao, thật buồn cười.”
Triệu Khương Lan bình tĩnh nhìn nàng ta: “Nhưng người đừng quên, cũng không phải bản thân nàng ấy muốn trở thành Hoàng hậu, mà là bệ hạ của các người cố chấp muốn nàng ấy trở thành Hoàng hậu, rồi cuối cùng lại huỷ hoại nàng ấy. Từ đầu đến cuối, chẳng lẽ Lý Hân không phải là một người vô tội hay sao?”
Lạc Thiên Ý thu hồi biểu cảm lại, sâu xa nhìn nàng một cái.
“Nói thế nào nhỉ, ngươi còn nảy sinh ra sự đồng tình với nàng ta? Chẳng qua ngươi nói cũng đúng, quả thực là bệ hạ cổ chấp đem nàng ta đến bên cạnh mình, cũng tựa như ngài ấy cố chấp nạp ngươi làm Hoàng hậu vậy. Chuyện bệ hạ đã hạ quyết định thì ai cũng không có cách thay đổi. Cho nên bổn cung khuyên ngươi không cần phải tính toán vô ích nữa, nếu không sẽ chỉ đem đến cho những người người để ý tại bay vạ gió mà thôi.”
Lạc Thiên Ý nghĩ đến cái gì rồi lại cong khoé miệng.
“Dù sao Lý Hân đã chết rồi, bổn cung cũng không ngại chia sẻ với người chút chuyện cũ đã qua. Năm đó bệ hạ một lòng muốn Lý Hân tiến cung làm thư đồng, như phụ mẫu của nàng ta đều ở nhân gian, nữ nhân đó không chịu tiến cung. Cho nên bệ hạ đã giết hết người nhà của nàng ta, như vậy, Lý Hân không có nơi để về chỉ có thể tiếp nhận đề nghị của bệ hạ nhập cung, từ đó ở bên cạnh bệ hạ.”
Cạch! Choang!
Cái lỵ trong tay Triệu Khương Lan đột nhiên rơi xuống, phát ra tiếng vang thanh thuỷ. Nàng đột nhiên ngẩng đầu nhìn Lạc Thiên Ý: “Ngươi nói cái gì?”
Lạc Thiên Ý không biết cái gì nói: “Ngươi kích động như thế làm gì? Bổn cung nói là Lý Hân, lại không phải là ngươi. Chẳng qua lúc đó, bệ hạ vì để Lý Hân có thể một lòng một dạ ở bên cạnh ngài ấy, tính kế khiến cho nàng ta nhà tan cửa nát, bất đắc dĩ phải tìm một chỗ nương thân, mới sẽ kiên quyết nhập cung.”
“Nhưng, nhưng người nhà của vị Hoàng hậu trước không phải là bởi vì ngoài ý muốn mà qua đời sao? Sao bây giờ lại biến thành do người tạo nên?”
“Ngoài ý muốn?”
Lạc Thiên Ý cười: “Trên thế gian này sao lại có nhiều chuyện ngoài ý muốn như thế, chỉ cần làm sạch sẽ thì người làm sẽ biến thành ngoài ý muốn. Bổn cung nói với người những thứ này, không phải là để hù doạ ngươi, sẽ không nhắc nhở người. Người đệ đệ đó của ta, cũng không phải người tốt lành gì, nếu như người lại chạm vào chỗ giới hạn của nó nữa, không thuận theo không buông tha, người xui xẻo vẫn là bản thân của ngươi thôi. Dù sao, bây giờ người đã trở thành con chim khổng tước trong tay nó, cũng không trở mình ra khỏi bàn tay nó được. ‘
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.