Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 1603
Sủng Phi
30/09/2021
Phỉ Thúy lâu là nơi hay đến nhất của các quan to quý tộc ở đây, tất cả những vũ nữ ca nữ ở đây đều rất xuất sắc.
Vì trăm hoa đua nở nên để chọn ra những mỹ nhân nổi bật nhất, Phỉ Thúy lâu đã bỏ công ra chọn những người đứng đầu trong số đó.
Gọi họ là “vân thường thất tuyệt”.
Ở đây có một quy tắc, chỉ cần mỗi ngày vị khách nào tiêu tiền nhiều nhất vào Phỉ Thúy lâu thì có thể thoải mái ra lệnh cho bảy mỹ nữ đi theo hầu và bảo họ biểu diễn ca hát.
Những người khác lại không có cơ hội gặp được mỹ nữ.
Chính vì vậy, để được nhìn thấy họ mà không ít người chi mạnh tay.
Ngay khi Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan xuất hiện đã nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ tiểu nhị.
Không thể bỏ qua, y phục vải vóc mà cả hai mặc rõ ràng là những thứ có giá trị “trên trời”.
Tức là gấm thêu hoa ám văn, có câu nói tấc vải tấc vàng.
Có thể thấy họ rất giàu có, sao có thể sơ suất được. Mộ Dung Bắc Uyên ôm Triệu Khương Lan bước vào, ve vảy quạt giấy một cách kiêu mạn.
“Bổn công tử muốn một nhã phòng tốt nhất, thêm một vài bình rượu ngon!”
Tiểu nhị nhận lỗi: “Ai yo, thật đáng tiếc thưa ông tử, hôm nay nhã phòng đã được đặt trước hết rồi, chỉ còn chỗ ngồi ở lầu một, ngài xem xem có được không?”
“Đương nhiên là không. Nơi ồn ào như chỗ ngồi làm sao có thể xứng với thân phận của bổn công tử?”
Mộ Dung Bắc Uyên dùng ánh mắt ra lệnh cho thị vệ đang giả làm hầu cận phía sau, người phía sau lập tức lấy ra một bao bạc ném qua: “Hầu hạ công tử cho tốt, có nhiều bạc”
Nhìn thấy số tiền trong đó, tiểu nhị thầm hít một hơi, ngay sau đó cười sáng mắt.
“Công tử yên tâm, tối nay chắc chắn sẽ làm người vui vẻ. Nào, đưa công tử lên nhã phòng trên tầng hai!”
Sau khi ngồi xuống, Mộ Dung Bắc Uyên tự giới thiệu, nói bản thân họ Tiền, tên là Mãn Tài.
Nha hoàn lúc hầu hạ, liên tục nhìn vào trang phục của
Triệu Khương Lan, lén lút tặc lưỡi.
Nữ tử có thể được công tử đưa đến những nơi như thế này chắc chắn chỉ là tiểu thiếp trong nhà. Một tiểu thiếp mà trông quý phái hơn những tiểu thư khuê các, chỉ riêng chuỗi Đông Châu trên cổ tay chắc cũng trị giá mấy trăm lượng bạc.
Vị công tử này thật giàu có!
Còn Tiền Mãn Tài lại càng thêm kiêu ngạo, sau khi hắn uống rượu thấy ngon miệng nên vung tay tặng rượu cho mọi bàn bên ngoài.
Điều này khiến người hầu hạ choáng váng. Rượu của Phỉ Thúy lâu đâu có rẻ, một bình nhỏ đã có giá hơn mười lượng bạc.
Đêm nay có hơn trăm bàn khách, mỗi bàn đều tặng rượu, tương đương tặng đi hơn ngàn lượng!
Tiền nhiều như vậy, ngay cả chưởng quầy cũng phải sửng sốt.
Vì trăm hoa đua nở nên để chọn ra những mỹ nhân nổi bật nhất, Phỉ Thúy lâu đã bỏ công ra chọn những người đứng đầu trong số đó.
Gọi họ là “vân thường thất tuyệt”.
Ở đây có một quy tắc, chỉ cần mỗi ngày vị khách nào tiêu tiền nhiều nhất vào Phỉ Thúy lâu thì có thể thoải mái ra lệnh cho bảy mỹ nữ đi theo hầu và bảo họ biểu diễn ca hát.
Những người khác lại không có cơ hội gặp được mỹ nữ.
Chính vì vậy, để được nhìn thấy họ mà không ít người chi mạnh tay.
Ngay khi Mộ Dung Bắc Uyên và Triệu Khương Lan xuất hiện đã nhận được sự chào đón nồng nhiệt từ tiểu nhị.
Không thể bỏ qua, y phục vải vóc mà cả hai mặc rõ ràng là những thứ có giá trị “trên trời”.
Tức là gấm thêu hoa ám văn, có câu nói tấc vải tấc vàng.
Có thể thấy họ rất giàu có, sao có thể sơ suất được. Mộ Dung Bắc Uyên ôm Triệu Khương Lan bước vào, ve vảy quạt giấy một cách kiêu mạn.
“Bổn công tử muốn một nhã phòng tốt nhất, thêm một vài bình rượu ngon!”
Tiểu nhị nhận lỗi: “Ai yo, thật đáng tiếc thưa ông tử, hôm nay nhã phòng đã được đặt trước hết rồi, chỉ còn chỗ ngồi ở lầu một, ngài xem xem có được không?”
“Đương nhiên là không. Nơi ồn ào như chỗ ngồi làm sao có thể xứng với thân phận của bổn công tử?”
Mộ Dung Bắc Uyên dùng ánh mắt ra lệnh cho thị vệ đang giả làm hầu cận phía sau, người phía sau lập tức lấy ra một bao bạc ném qua: “Hầu hạ công tử cho tốt, có nhiều bạc”
Nhìn thấy số tiền trong đó, tiểu nhị thầm hít một hơi, ngay sau đó cười sáng mắt.
“Công tử yên tâm, tối nay chắc chắn sẽ làm người vui vẻ. Nào, đưa công tử lên nhã phòng trên tầng hai!”
Sau khi ngồi xuống, Mộ Dung Bắc Uyên tự giới thiệu, nói bản thân họ Tiền, tên là Mãn Tài.
Nha hoàn lúc hầu hạ, liên tục nhìn vào trang phục của
Triệu Khương Lan, lén lút tặc lưỡi.
Nữ tử có thể được công tử đưa đến những nơi như thế này chắc chắn chỉ là tiểu thiếp trong nhà. Một tiểu thiếp mà trông quý phái hơn những tiểu thư khuê các, chỉ riêng chuỗi Đông Châu trên cổ tay chắc cũng trị giá mấy trăm lượng bạc.
Vị công tử này thật giàu có!
Còn Tiền Mãn Tài lại càng thêm kiêu ngạo, sau khi hắn uống rượu thấy ngon miệng nên vung tay tặng rượu cho mọi bàn bên ngoài.
Điều này khiến người hầu hạ choáng váng. Rượu của Phỉ Thúy lâu đâu có rẻ, một bình nhỏ đã có giá hơn mười lượng bạc.
Đêm nay có hơn trăm bàn khách, mỗi bàn đều tặng rượu, tương đương tặng đi hơn ngàn lượng!
Tiền nhiều như vậy, ngay cả chưởng quầy cũng phải sửng sốt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.