Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 263
Sủng Phi
13/05/2021
Thẩm HỈ Nguyệt gượng cười, thậm chí cũng không biết mở lời an ủi hắn như thế nào. Mộ Dung Bắc Uyên tự biết mục tiêu đã đạt được, không muốn ở lại thêm giây phút nào nữa, bèn thở ngắn than dài rời đi. Sau khi hắn rời đi, Thẩm Hi Nguyệt đâu nào còn có thể ngồi yên, ngay lập tức kêu tì nữ mới tên Hoán Vân đến.
“Mau, báo cáo cho chủ tử nhà người biết, nói rằng ta đã biết được tại sao hoàng thượng không thích nghi ta!" Kể từ khi Liên Tư Thành sụp đổ, tính tình của Mộ Dung Bắc Quý trở nên vô cùng tồi tệ.
Trong cung lại truyền ra một tin tức, nói rằng Lan Quý Phi đã đặc biệt nấu nồi súp chim bồ câu cho Chiều Vũ đế, nhưng Chiều Vũ để không uống lấy một giọt thì đã ban thưởng cho những người hầu thân cận.
Hành động này khiến cho Lan Quý Phi vô cùng tức giận, liền nằm liệt giường vì cơn tức ngực.
Càng là như vậy thì Mộ Dung Bắc Quý càng không hiểu, rốt cuộc bản thân đã chỗ nào đắc tội đến phụ vương mà lại bị đối xử lạnh nhạt như vậy.
Lúc này Thần Vương phủ đã nhờ người đưa thư đến.
Mộ Dung Bắc Quý tưởng Thẩm Hi Nguyệt lại than thở trong thư rằng thái độ của Mộ Dung Bắc Uyên đối xử với nàng ta không giống như trước nữa, vốn cảm thấy chán nản.
Nhưng có một dấu đỏ trên lá thư, khiến cho hắn trở nên phấn chấn. Đây là ám hiệu của họ, có dấu đó nghĩa là nội dung vô cùng quan trọng.
Đến khi hắn mở lá thư ra đọc hết, chỉ cảm thấy cơn gió lạnh gào thét trong lòng, khiến cho hắn cảm thấy đau đến tận xương tủy.
Ngoài cảm giác đau ra, còn là sự ấm ức bực bội không thể kìm được.
Hoá ra là như vậy à! | Cháng trách sao sau cuộc săn bắn mùa thu, trong ánh mắt của phụ hoàng nhìn hắn lại có sự tìm tòi nghiên cứu nặng nề như vậy, còn tìm cơ hội trừng phạt cấm cửa mẫu phi.
Nói không chừng lúc này sẽ lật lại vụ án xưa vào ba năm trước của cậu, cũng là vì trong lòng phụ hoàng đã có sự chán ghét nghi ngờ, cố ý xử lý bọn họ.
| Hoả ra là do người Nhị ca tốt của hắn, để xoá bỏ nghi ngờ cho bản thân mình nên đã bày ra một vở kịch như thế, khiến cho hắn vô tội chịu oan,
Điều kinh khủng nhất chính là, hẳn hoàn toàn không biết, vì như vậy mà bị chính phụ thân của mình từng bước một cảm thấy chán ghét đến cực điểm.
Nghĩ kỹ lại, lúc đó lão Thất và Tam ca suýt gặp chuyện vì cỏ Ví Âm, mà người đầu tiên bị nghi ngờ lại là lão Đại. Lão Đại tuy bị giam giữ, nhưng đến Li phi cũng suýt chút bị người ta sát hại,
Thời gian lúc đó với cuộc săn bắn mùa thu sau này dường như có mối liên hệ với nhau, chỉ cần suy nghĩ kỹ hơn, thì trông như thế nào cũng là tác phẩm của cùng một người.
Phụ hoàng có lẽ sẽ không tính cả khoản nợ nát cỏ Vĩ Âm lên đầu hắn chứ nhỉ!
Nghĩ đến đây, Mộ Dung Bắc Quỷ tức giận đến mức muốn băm Mộ Dung Bắc Hiền ra thành thịt xay, nhai và nuốt vào bụng cũng không đủ để giải toả cơn oán giận.
Không được, vị trí chủ soái của Đông Nam thuỷ quân đang bỏ trống, vị chủ soái mới đang được lựa chọn. Nếu như chỗ trống này bị Mộ Dung Bắc Hiền có được, thì hắn làm sao có thể cam lòng chứ!
Chuyện này thực sự là đạp vào xương của hắn để bợ đỡ cho người đó, hắn nhất quyết không cho phép chuyện như vậy xảy ra. Cho dù là bất kỳ ai hắn ghét có được binh phù thì hắn cũng không đồng ý cho con hổ mặt cười Mộ Dung Bắc Hiền đó có được. Mộ Dung Bắc Quý lại đưa mắt nhìn vào lá thư.
Thẩm Hi Nguyệt nói, tin này là do bạn của Mộ Dung Bắc Uyên nghe thấy trong tửu lâu. Không biết chuyện này là thật hay giả, nhưng Mộ Dung Bắc Uyên sẽ không tự nhiên lấy chuyện này ra nói đùa. Nghĩ đến những sự việc xảy ra sau cuộc săn bắn mùa thu, hắn có thể khẳng định rằng chuyện này hầu như là thật. Nếu đã như vậy thì hắn cũng sẽ diễn cùng, nhất định sẽ lột đi lớp da đó của Mộ Dung Bắc Hiền ở trước mặt những người khác!
“Mau, báo cáo cho chủ tử nhà người biết, nói rằng ta đã biết được tại sao hoàng thượng không thích nghi ta!" Kể từ khi Liên Tư Thành sụp đổ, tính tình của Mộ Dung Bắc Quý trở nên vô cùng tồi tệ.
Trong cung lại truyền ra một tin tức, nói rằng Lan Quý Phi đã đặc biệt nấu nồi súp chim bồ câu cho Chiều Vũ đế, nhưng Chiều Vũ để không uống lấy một giọt thì đã ban thưởng cho những người hầu thân cận.
Hành động này khiến cho Lan Quý Phi vô cùng tức giận, liền nằm liệt giường vì cơn tức ngực.
Càng là như vậy thì Mộ Dung Bắc Quý càng không hiểu, rốt cuộc bản thân đã chỗ nào đắc tội đến phụ vương mà lại bị đối xử lạnh nhạt như vậy.
Lúc này Thần Vương phủ đã nhờ người đưa thư đến.
Mộ Dung Bắc Quý tưởng Thẩm Hi Nguyệt lại than thở trong thư rằng thái độ của Mộ Dung Bắc Uyên đối xử với nàng ta không giống như trước nữa, vốn cảm thấy chán nản.
Nhưng có một dấu đỏ trên lá thư, khiến cho hắn trở nên phấn chấn. Đây là ám hiệu của họ, có dấu đó nghĩa là nội dung vô cùng quan trọng.
Đến khi hắn mở lá thư ra đọc hết, chỉ cảm thấy cơn gió lạnh gào thét trong lòng, khiến cho hắn cảm thấy đau đến tận xương tủy.
Ngoài cảm giác đau ra, còn là sự ấm ức bực bội không thể kìm được.
Hoá ra là như vậy à! | Cháng trách sao sau cuộc săn bắn mùa thu, trong ánh mắt của phụ hoàng nhìn hắn lại có sự tìm tòi nghiên cứu nặng nề như vậy, còn tìm cơ hội trừng phạt cấm cửa mẫu phi.
Nói không chừng lúc này sẽ lật lại vụ án xưa vào ba năm trước của cậu, cũng là vì trong lòng phụ hoàng đã có sự chán ghét nghi ngờ, cố ý xử lý bọn họ.
| Hoả ra là do người Nhị ca tốt của hắn, để xoá bỏ nghi ngờ cho bản thân mình nên đã bày ra một vở kịch như thế, khiến cho hắn vô tội chịu oan,
Điều kinh khủng nhất chính là, hẳn hoàn toàn không biết, vì như vậy mà bị chính phụ thân của mình từng bước một cảm thấy chán ghét đến cực điểm.
Nghĩ kỹ lại, lúc đó lão Thất và Tam ca suýt gặp chuyện vì cỏ Ví Âm, mà người đầu tiên bị nghi ngờ lại là lão Đại. Lão Đại tuy bị giam giữ, nhưng đến Li phi cũng suýt chút bị người ta sát hại,
Thời gian lúc đó với cuộc săn bắn mùa thu sau này dường như có mối liên hệ với nhau, chỉ cần suy nghĩ kỹ hơn, thì trông như thế nào cũng là tác phẩm của cùng một người.
Phụ hoàng có lẽ sẽ không tính cả khoản nợ nát cỏ Vĩ Âm lên đầu hắn chứ nhỉ!
Nghĩ đến đây, Mộ Dung Bắc Quỷ tức giận đến mức muốn băm Mộ Dung Bắc Hiền ra thành thịt xay, nhai và nuốt vào bụng cũng không đủ để giải toả cơn oán giận.
Không được, vị trí chủ soái của Đông Nam thuỷ quân đang bỏ trống, vị chủ soái mới đang được lựa chọn. Nếu như chỗ trống này bị Mộ Dung Bắc Hiền có được, thì hắn làm sao có thể cam lòng chứ!
Chuyện này thực sự là đạp vào xương của hắn để bợ đỡ cho người đó, hắn nhất quyết không cho phép chuyện như vậy xảy ra. Cho dù là bất kỳ ai hắn ghét có được binh phù thì hắn cũng không đồng ý cho con hổ mặt cười Mộ Dung Bắc Hiền đó có được. Mộ Dung Bắc Quý lại đưa mắt nhìn vào lá thư.
Thẩm Hi Nguyệt nói, tin này là do bạn của Mộ Dung Bắc Uyên nghe thấy trong tửu lâu. Không biết chuyện này là thật hay giả, nhưng Mộ Dung Bắc Uyên sẽ không tự nhiên lấy chuyện này ra nói đùa. Nghĩ đến những sự việc xảy ra sau cuộc săn bắn mùa thu, hắn có thể khẳng định rằng chuyện này hầu như là thật. Nếu đã như vậy thì hắn cũng sẽ diễn cùng, nhất định sẽ lột đi lớp da đó của Mộ Dung Bắc Hiền ở trước mặt những người khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.