Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 427
Sủng Phi
26/05/2021
Mặc dù trong thâm tâm, Định Sơn Hầu đã không còn tình cảm gì với người vợ chẳng còn trẻ trung, chẳng còn xinh đẹp này nữa rồi.
Nhưng đường đường là phu nhân của hầu phủ lại mất mạng ở chính Thần vương phủ này, truyền ra ngoài thậm chí sẽ trở thành nỗi nhục nhã của hầu phủ bọn họ.
Ông mang thân phận là hầu gia của một vương triều, làm sao có thể nhẫn nhịn chuyện như vậy xảy ra được.
Lại thêm mối hận cũ kìm nén trong lòng nên nói Triệu Khương Lan thành một người vô cùng độc địa vô cùng xấu xa.
Ông ở ngoài cửa lớn tiếng kêu to, người đến bóng chuyện đương nhiên càng lúc càng đông hơn.
Trong lòng Triệu Khương Lan vô cùng phiền não, nàng vẫn chưa sắp xếp lại được các mạnh mối với nhau.
Nàng không hề cho rằng người hậu kẻ hạ của mình sẽ làm ra chuyện bản đứng nàng.
Những người có thể hầu hạ bên cạnh cô hiện giờ đều là những người mà cô đã tỉ mỉ chọn lựa và xác định chắc chắn nhân phẩm của họ.
Chắc hẳn sẽ không làm ra loại chuyện như vậy mới đúng.
Nhưng nếu chuyện này là do Đinh Sơn Hầu Phủ cố ý sắp đặt thì cũng không cần thiết phải | hy sinh một mạng người chứ
Chính tại lúc Triệu Khương Lan đang trầm tư suy nghĩ thì có hai nhóm người từ hai hướng khác nhau đi về phía vương phủ.
Người đến nhanh hơn là Mộ Dung Bắc Uyên.
Sau khi Chu Khiết cho người tới báo tin, Mộ Dung Bắc Uyên liền vội vàng cưỡi ngựa chạy về nhà, trên đường đi đụng phải Giang Dương đang hớt hải chạy tới.
Nhưng khi họ vừa bước xuống ngựa thì có một nhóm người khác đã hùng hổ xông tới. Triệu Khương Lan nâng mắt nhìn, trong lòng bỗng thình thịch một tiếng. Lại là Ninh Thân Vương!
Rất lâu trước đây có một lần, nàng thay cha của một nha hoàn tên Liên Hương ở trong phủ năm đó chữa bệnh, sau cùng người đó lại bị ám sát.
Lúc đó Ninh Thần Vương chưa hỏi đầu đuôi câu chuyện đã bắt nàng lại, đem nàng về chính | viện Đại Tống tra tấn vô cùng dã man.
Nếu lần đó không phải nàng thông minh tự mình uống Thiên Lá Tán e rằng cái mạng nhỏ này cũng chôn vùi trong lao ngục rồi. | Cũng không biết vị thân vương này bị cái gì.
Nàng và ông ta không thì không oán, lần nào xảy ra chuyện ông ta đều vội vàng đến bắt nàng.
Mộ Dung Bắc Uyên rõ ràng cùng không thích Ninh Thần Vương đến nhanh như vậy. Giây phút nhìn thấy vị vương thức này, nét mặt của hắn đã trầm lắng đi không ít.
Hắn yên lặng nắm lấy tay của Triệu Khương Lan, nói với Giang Dương: “Đi xem thử coi bọn họ đã trúng phải độc gì?”.
Giang Dương không dám chậm trễ, vội vàng đi kiểm tra.
Sau khi bắt mạnh cho Định Sơn Hầu phu nhân đồng tử của hắn ta bỗng co lại, hắn biết được người này đã hết cứu rồi.
Hắn lo lắng nuốt nước bọt, không nói tiếng nào, quay sang xem thử Khê Hà. Hai nha hoàn theo hầu bọn họ lập tức đưa ly trong tay ra.
Bọn họ nghẹn ngào nói: “Phu nhân của chúng tôi và trắc phi đã xảy ra chuyện sau khi uống ly trà của Thần vương phi đó, đại nhân nhất định phải làm chủ cho chúng tôi!”
Giang Dương cầm một ly trà trong số đó lên ngửi.
Nhưng đường đường là phu nhân của hầu phủ lại mất mạng ở chính Thần vương phủ này, truyền ra ngoài thậm chí sẽ trở thành nỗi nhục nhã của hầu phủ bọn họ.
Ông mang thân phận là hầu gia của một vương triều, làm sao có thể nhẫn nhịn chuyện như vậy xảy ra được.
Lại thêm mối hận cũ kìm nén trong lòng nên nói Triệu Khương Lan thành một người vô cùng độc địa vô cùng xấu xa.
Ông ở ngoài cửa lớn tiếng kêu to, người đến bóng chuyện đương nhiên càng lúc càng đông hơn.
Trong lòng Triệu Khương Lan vô cùng phiền não, nàng vẫn chưa sắp xếp lại được các mạnh mối với nhau.
Nàng không hề cho rằng người hậu kẻ hạ của mình sẽ làm ra chuyện bản đứng nàng.
Những người có thể hầu hạ bên cạnh cô hiện giờ đều là những người mà cô đã tỉ mỉ chọn lựa và xác định chắc chắn nhân phẩm của họ.
Chắc hẳn sẽ không làm ra loại chuyện như vậy mới đúng.
Nhưng nếu chuyện này là do Đinh Sơn Hầu Phủ cố ý sắp đặt thì cũng không cần thiết phải | hy sinh một mạng người chứ
Chính tại lúc Triệu Khương Lan đang trầm tư suy nghĩ thì có hai nhóm người từ hai hướng khác nhau đi về phía vương phủ.
Người đến nhanh hơn là Mộ Dung Bắc Uyên.
Sau khi Chu Khiết cho người tới báo tin, Mộ Dung Bắc Uyên liền vội vàng cưỡi ngựa chạy về nhà, trên đường đi đụng phải Giang Dương đang hớt hải chạy tới.
Nhưng khi họ vừa bước xuống ngựa thì có một nhóm người khác đã hùng hổ xông tới. Triệu Khương Lan nâng mắt nhìn, trong lòng bỗng thình thịch một tiếng. Lại là Ninh Thân Vương!
Rất lâu trước đây có một lần, nàng thay cha của một nha hoàn tên Liên Hương ở trong phủ năm đó chữa bệnh, sau cùng người đó lại bị ám sát.
Lúc đó Ninh Thần Vương chưa hỏi đầu đuôi câu chuyện đã bắt nàng lại, đem nàng về chính | viện Đại Tống tra tấn vô cùng dã man.
Nếu lần đó không phải nàng thông minh tự mình uống Thiên Lá Tán e rằng cái mạng nhỏ này cũng chôn vùi trong lao ngục rồi. | Cũng không biết vị thân vương này bị cái gì.
Nàng và ông ta không thì không oán, lần nào xảy ra chuyện ông ta đều vội vàng đến bắt nàng.
Mộ Dung Bắc Uyên rõ ràng cùng không thích Ninh Thần Vương đến nhanh như vậy. Giây phút nhìn thấy vị vương thức này, nét mặt của hắn đã trầm lắng đi không ít.
Hắn yên lặng nắm lấy tay của Triệu Khương Lan, nói với Giang Dương: “Đi xem thử coi bọn họ đã trúng phải độc gì?”.
Giang Dương không dám chậm trễ, vội vàng đi kiểm tra.
Sau khi bắt mạnh cho Định Sơn Hầu phu nhân đồng tử của hắn ta bỗng co lại, hắn biết được người này đã hết cứu rồi.
Hắn lo lắng nuốt nước bọt, không nói tiếng nào, quay sang xem thử Khê Hà. Hai nha hoàn theo hầu bọn họ lập tức đưa ly trong tay ra.
Bọn họ nghẹn ngào nói: “Phu nhân của chúng tôi và trắc phi đã xảy ra chuyện sau khi uống ly trà của Thần vương phi đó, đại nhân nhất định phải làm chủ cho chúng tôi!”
Giang Dương cầm một ly trà trong số đó lên ngửi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.