Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 448
Sủng Phi
27/05/2021
Nàng cũng không có ý giấu người đi, lỡ đầu trốn trốn tránh tránh rồi bị tìm tới thì mới đúng là không giải thích được nữa, chẳng bằng nói thẳng ra.
Cùng lắm thì đẩy Sơ phi ra, dù sao thì chuyện này đúng là có quan hệ với bà ta.
Ninh Vân vừa xuống xe ngựa đã thấy có thị vệ đứng ngoài.
Nàng ta nở một nụ cười lạnh lùng rồi nói: “Phụ hoàng, ở gần Chu Vân Cung sao có thể có thị vệ chứ, hơn nữa ngài nhìn dáng vẻ hoảng loạn của hắn đi, rõ ràng chính là gian phu”.
Thị vệ vội vàng quỳ xuống thỉnh an: “Thuộc hạ tham kiến Hoàng Thượng, Công chúa Ninh Vân”
Chiêu Vũ Để nhìn thấy hắn cũng nhíu mày rồi nói: “Ngươi là ai, tại sao lại ở đây, Thần vương phi đâu rồi?”
Thị vệ không dám nói láo: “Thuộc hạ là thuộc quận hộ thành phía tây, tới đây là vì nhận lệnh của Sơ phi nương nương trông coi Chu Vân cung này”
Mặc dù vị trí tứ phi không có quyền điều động Ngự Lâm quân nhưng có đôi khi vì sự an toàn trong cung cũng có thể điều động quân hộ thành các nơi.
Cho nên thị vệ này nhận lệnh của Sơ phi cũng không tính là vi phạm.
Ninh Vân nghe thể thì đương nhiên là không tin.
“Phụ hoàng ở đây sao người dám nói láo? Thần vương phi ở đâu rồi, rõ ràng người gặp riêng Thần vương phi, sao lại nhắc tới Sơ phi nương nương”
Thị vệ nói: “Thuộc hạ chỉ là nghe theo mệnh lệnh trông giữ ở ngoài cùng, đúng là vừa rồi Thần vương phi có đi vào Chu Vân cung nhưng cũng không có gặp thuộc hạ”
“Nơi này là lãnh cung, một Vương phi như nàng ta chạy tới lãnh cung làm gì chứ, ngắm trăng chắc? Ngươi không được nói dối, thân là thị vệ cung đình lại hẹn hò với Vương phi, ngươi đáng tội gì?”
Chiêu Vũ Đế nghe Ninh Vân nói như mọi chuyện đã rồi thì có chút không vừa lòng.
Ninh Vân vội vàng định tội cho Triệu Khương Lan như thể làm cái gì chứ, mọi chuyện còn chưa được hỏi rõ ràng.
“Được rồi, các người dẫn trẫm đi vào tìm Thần vương phi trước đi.”
Triệu Khương Lan và Hồng Vân nghe thấy tiếng động thì đi ra thỉnh an.
Nàng kéo tay Hồng Vân rồi hành lễ với Chiêu Vũ Đế một cách tự nhiên: “Tham kiến phụ hoàng”
Hồng Vân ở sau lưng thì đàng hoàng quỳ xuống dập đầu hành lễ.
Chiêu Vũ Để không hiểu lắm: “Khương Lan, đêm hôm khuya khoắt con tới đây làm cái gì, chuyện này có liên quan gì tới Sơ phi?”
Triệu Khương Lan bất đắc dĩ lắm mới phải để cho Hồng Vân xuất hiện. Nếu không thì nàng và thị vệ ở chỗ này mới khó mà giải thích.
Vốn Triệu Khương Lan định ăn ngay nói thật, dù sao thì chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới Hồng Vân, nhưng có lẽ Sơ phi sẽ phải bị mắng một trận.
Ai ngờ Triệu Khương Lan vừa định mở miệng thì nghe thấy tiếng có người vội vàng chạy tới.
Giọng nói của Sơ phi vang lên: “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, ngài nghe thần thiếp giải thích”
Ninh Vân run lên, sao Sơ phi lại tới đây thật rồi.
Chẳng lẽ Triệu Khương Lan thật sự không phải tới đây để gặp riêng thị vệ ư, vậy nàng ta tới đây làm gì?
Chiêu Vũ Đế nghe được tiếng nói của Sơ phi thì càng thêm thắc mắc: “Đến cùng là các người đang giở trò gì, cứ chạy tới lãnh cung mãi thể:
Ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua Triệu Khương Lan rồi rơi vào cô gái đang quỳ sau lưng nàng.
“Nàng ta là ai?”
Cô gái này không mặc quần áo trong cung, mặc dù chỉ mặc một bộ váy áo màu trắng nhưng có thể nhìn ra được dáng người vô cùng tốt đẹp.
Hay là vị phi tần bị hắn đày vào lãnh cùng lúc trước nhỉ?
Nhưng Chiều Vũ Để nhớ rằng trong Chu Vân Cung chỉ có một tiểu chủ, hơn nữa còn bị điên.
Người này cũng không giống như là bị điên.
Cùng lắm thì đẩy Sơ phi ra, dù sao thì chuyện này đúng là có quan hệ với bà ta.
Ninh Vân vừa xuống xe ngựa đã thấy có thị vệ đứng ngoài.
Nàng ta nở một nụ cười lạnh lùng rồi nói: “Phụ hoàng, ở gần Chu Vân Cung sao có thể có thị vệ chứ, hơn nữa ngài nhìn dáng vẻ hoảng loạn của hắn đi, rõ ràng chính là gian phu”.
Thị vệ vội vàng quỳ xuống thỉnh an: “Thuộc hạ tham kiến Hoàng Thượng, Công chúa Ninh Vân”
Chiêu Vũ Để nhìn thấy hắn cũng nhíu mày rồi nói: “Ngươi là ai, tại sao lại ở đây, Thần vương phi đâu rồi?”
Thị vệ không dám nói láo: “Thuộc hạ là thuộc quận hộ thành phía tây, tới đây là vì nhận lệnh của Sơ phi nương nương trông coi Chu Vân cung này”
Mặc dù vị trí tứ phi không có quyền điều động Ngự Lâm quân nhưng có đôi khi vì sự an toàn trong cung cũng có thể điều động quân hộ thành các nơi.
Cho nên thị vệ này nhận lệnh của Sơ phi cũng không tính là vi phạm.
Ninh Vân nghe thể thì đương nhiên là không tin.
“Phụ hoàng ở đây sao người dám nói láo? Thần vương phi ở đâu rồi, rõ ràng người gặp riêng Thần vương phi, sao lại nhắc tới Sơ phi nương nương”
Thị vệ nói: “Thuộc hạ chỉ là nghe theo mệnh lệnh trông giữ ở ngoài cùng, đúng là vừa rồi Thần vương phi có đi vào Chu Vân cung nhưng cũng không có gặp thuộc hạ”
“Nơi này là lãnh cung, một Vương phi như nàng ta chạy tới lãnh cung làm gì chứ, ngắm trăng chắc? Ngươi không được nói dối, thân là thị vệ cung đình lại hẹn hò với Vương phi, ngươi đáng tội gì?”
Chiêu Vũ Đế nghe Ninh Vân nói như mọi chuyện đã rồi thì có chút không vừa lòng.
Ninh Vân vội vàng định tội cho Triệu Khương Lan như thể làm cái gì chứ, mọi chuyện còn chưa được hỏi rõ ràng.
“Được rồi, các người dẫn trẫm đi vào tìm Thần vương phi trước đi.”
Triệu Khương Lan và Hồng Vân nghe thấy tiếng động thì đi ra thỉnh an.
Nàng kéo tay Hồng Vân rồi hành lễ với Chiêu Vũ Đế một cách tự nhiên: “Tham kiến phụ hoàng”
Hồng Vân ở sau lưng thì đàng hoàng quỳ xuống dập đầu hành lễ.
Chiêu Vũ Để không hiểu lắm: “Khương Lan, đêm hôm khuya khoắt con tới đây làm cái gì, chuyện này có liên quan gì tới Sơ phi?”
Triệu Khương Lan bất đắc dĩ lắm mới phải để cho Hồng Vân xuất hiện. Nếu không thì nàng và thị vệ ở chỗ này mới khó mà giải thích.
Vốn Triệu Khương Lan định ăn ngay nói thật, dù sao thì chuyện này cũng chẳng liên quan gì tới Hồng Vân, nhưng có lẽ Sơ phi sẽ phải bị mắng một trận.
Ai ngờ Triệu Khương Lan vừa định mở miệng thì nghe thấy tiếng có người vội vàng chạy tới.
Giọng nói của Sơ phi vang lên: “Hoàng Thượng, Hoàng Thượng, ngài nghe thần thiếp giải thích”
Ninh Vân run lên, sao Sơ phi lại tới đây thật rồi.
Chẳng lẽ Triệu Khương Lan thật sự không phải tới đây để gặp riêng thị vệ ư, vậy nàng ta tới đây làm gì?
Chiêu Vũ Đế nghe được tiếng nói của Sơ phi thì càng thêm thắc mắc: “Đến cùng là các người đang giở trò gì, cứ chạy tới lãnh cung mãi thể:
Ánh mắt của hắn nhìn thoáng qua Triệu Khương Lan rồi rơi vào cô gái đang quỳ sau lưng nàng.
“Nàng ta là ai?”
Cô gái này không mặc quần áo trong cung, mặc dù chỉ mặc một bộ váy áo màu trắng nhưng có thể nhìn ra được dáng người vô cùng tốt đẹp.
Hay là vị phi tần bị hắn đày vào lãnh cùng lúc trước nhỉ?
Nhưng Chiều Vũ Để nhớ rằng trong Chu Vân Cung chỉ có một tiểu chủ, hơn nữa còn bị điên.
Người này cũng không giống như là bị điên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.