Thần Y Vương Phi: Vương Gia Tránh Ra
Chương 617
Sủng Phi
08/06/2021
Trong lòng Triệu Khương Lan khẽ động: “Tam ca làm sao?”
Thần sắc Mộ Dung Bắc Uyên có chút buồn bực: “Tam ca muốn nạp trắc phi”
“Cái gì? Đối phương là ai?”
Triệu Khương Lan cảm thấy rất kỳ lạ, Mộ Dung Bắc Hải có quan hệ thân thiết với họ như vậy, trước giờ nàng chưa từng nghe nói hắn có người mình thích “Lâm Linh Nhi. Muội muội của Lâm Gia Uyển”
Triệu Khương Lan trừng to mắt.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Lúc trước quả thật nàng có nghe Hồng ‘Vân nhắc đến chuyện này, Lâm Linh Nhi kia dường như cũng chẳng phải người an phận gì, cố ý lan truyền tin tức nàng ta mê luyến Mộ.
Dung Bắc Hải trong kinh, cũng không biết nghĩ thế nào.
Lúc này mới qua bao lâu, thế mà khiến nàng ta được như ý rồi Nhưng vẻ mặt Triệu Khương Lan ngơ ngác: “Không đúng, Lâm Linh Nhi nói thế nào cũng là đích nữ của thái úy, năm đó Lâm Gia Uyển còn là thái tử phi, sao nàng ta lại trở thành trắc phi của Nguyệt vương?”
Mộ Dung Bắc Uyên khẽ than một tiếng: “Là yêu cầu của tam ca. Như vậy xem ra, tam ca không thích nữ nhân đó, sở dĩ đồng ý để người vào cửa, có lẽ là áp lực phụ hoàng mẫu hậu gây ra cho huynh ấy”
Trong lòng Triệu Khương Lan không khỏi cảm thấy thương tiếc Nàng vốn còn nghĩ nếu ngày nào đó Mộ Dung Bắc Hải gặp được người mình thích, tình đầu ý hợp cưới về làm vương phi sẽ tốt biết mấy.
Cố tình Lâm gia vẫn xen vào.
Hơn nữa, còn là người không thích.
“Phải ở cạnh người mình không thích, huynh ấy nhất định sẽ không vui”
Trong lòng Triệu Khương Lan cũng theo đó mất mát.
Tuy Mộ Dung Bắc Uyên không vui thay Mộ Dung Bắc Hải, nhưng dáng vẻ này của Triệu Khương Lan khiến hản lại càng không vui.
“Nàng nghĩ gì thế, huynh ấy không vui đến đâu cũng là chuyện của phủ Ngu!
không cho nàng buồn vì huynh ấy.
Công công kia nhìn thấy người đến trên mặt nở nụ cười như hoa: “Nô tài tham kiến Thần vương điện hạ, Thần vương phi”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn từng rương đồ vật bên cửa: “Lớn như vậy sao?”
“Còn không phải sao” Công công cười † vương, đến hiện nếp nhăn: “Nhiều năm như vậy phủ Nguyệt vương coi như đã có thêm một vị nữ chủ tử. Trong lòng hoàng hậu nương nương vui mừng cho Nguyệt vương điện hạ, nô tài cũng vui theo”
Triệu Khương Lan bĩu môi: “Nguyệt vương đâu?”
“Ở bên trong, nô tài thay hai vị chủ tử thông báo một tiếng”
Mộ Dung Bắc Hải đang đứng bên hồ cho cá ăn.
Nước hồ mùa đông lạnh lẽo, cá trong hồ không chút sinh khí.
Cũng chỉ có lúc ném đồ ăn xuống đám cá mới khẽ bơi lội một lúc.
Thần sắc Mộ Dung Bắc Uyên có chút buồn bực: “Tam ca muốn nạp trắc phi”
“Cái gì? Đối phương là ai?”
Triệu Khương Lan cảm thấy rất kỳ lạ, Mộ Dung Bắc Hải có quan hệ thân thiết với họ như vậy, trước giờ nàng chưa từng nghe nói hắn có người mình thích “Lâm Linh Nhi. Muội muội của Lâm Gia Uyển”
Triệu Khương Lan trừng to mắt.
Đây rốt cuộc là chuyện gì?
Lúc trước quả thật nàng có nghe Hồng ‘Vân nhắc đến chuyện này, Lâm Linh Nhi kia dường như cũng chẳng phải người an phận gì, cố ý lan truyền tin tức nàng ta mê luyến Mộ.
Dung Bắc Hải trong kinh, cũng không biết nghĩ thế nào.
Lúc này mới qua bao lâu, thế mà khiến nàng ta được như ý rồi Nhưng vẻ mặt Triệu Khương Lan ngơ ngác: “Không đúng, Lâm Linh Nhi nói thế nào cũng là đích nữ của thái úy, năm đó Lâm Gia Uyển còn là thái tử phi, sao nàng ta lại trở thành trắc phi của Nguyệt vương?”
Mộ Dung Bắc Uyên khẽ than một tiếng: “Là yêu cầu của tam ca. Như vậy xem ra, tam ca không thích nữ nhân đó, sở dĩ đồng ý để người vào cửa, có lẽ là áp lực phụ hoàng mẫu hậu gây ra cho huynh ấy”
Trong lòng Triệu Khương Lan không khỏi cảm thấy thương tiếc Nàng vốn còn nghĩ nếu ngày nào đó Mộ Dung Bắc Hải gặp được người mình thích, tình đầu ý hợp cưới về làm vương phi sẽ tốt biết mấy.
Cố tình Lâm gia vẫn xen vào.
Hơn nữa, còn là người không thích.
“Phải ở cạnh người mình không thích, huynh ấy nhất định sẽ không vui”
Trong lòng Triệu Khương Lan cũng theo đó mất mát.
Tuy Mộ Dung Bắc Uyên không vui thay Mộ Dung Bắc Hải, nhưng dáng vẻ này của Triệu Khương Lan khiến hản lại càng không vui.
“Nàng nghĩ gì thế, huynh ấy không vui đến đâu cũng là chuyện của phủ Ngu!
không cho nàng buồn vì huynh ấy.
Công công kia nhìn thấy người đến trên mặt nở nụ cười như hoa: “Nô tài tham kiến Thần vương điện hạ, Thần vương phi”
Mộ Dung Bắc Uyên nhìn từng rương đồ vật bên cửa: “Lớn như vậy sao?”
“Còn không phải sao” Công công cười † vương, đến hiện nếp nhăn: “Nhiều năm như vậy phủ Nguyệt vương coi như đã có thêm một vị nữ chủ tử. Trong lòng hoàng hậu nương nương vui mừng cho Nguyệt vương điện hạ, nô tài cũng vui theo”
Triệu Khương Lan bĩu môi: “Nguyệt vương đâu?”
“Ở bên trong, nô tài thay hai vị chủ tử thông báo một tiếng”
Mộ Dung Bắc Hải đang đứng bên hồ cho cá ăn.
Nước hồ mùa đông lạnh lẽo, cá trong hồ không chút sinh khí.
Cũng chỉ có lúc ném đồ ăn xuống đám cá mới khẽ bơi lội một lúc.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.