Chương 543
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 543: Phát hiện chân tướng!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Diệp Thanh cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu.
Hai người con gái trẻ tuổi này, mặc chiếc áo sơ mi lụa màu trắng mỏng dính, rộng thùng thình chứ không bó sát người, nhưng chính vì thế, lớp da thịt bên trong trông lại càng ngon mắt, chiếc eo thon lại càng thêm nhỏ mảnh, phía dưới lại mặc chiếc váy ngắn hở rốn điển hình, để lộ ra hai chiếc đùi thon, không đi tất chân, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta mơ màng vô tận.
Những đôi chân thực sự, thì không cần đến bất kỳ một loại tất chân nào để che chắn cả, nói theo một cách khác, những cặp đùi không đi tất chân mà còn đẹp hơn, thì mới thực sự mới là chân đẹp, thuộc cái loại được gọi là hàng “thượng hạng”.
Diệp Thanh đứng xa tầm bảy tám mét, cẩn thận đứng ở phía sau, đột nhiên cảm thấy, các nàng giống như là những cô nàng nóng bỏng trên một quốc đảo nào đó được miêu tả trong những bộ phim hoạt hình, không khỏi lắc đầu cười, kỳ thực, hiện tại hắn làm gì có một tẹo ý nghĩ thô bỉ nào, còn đang dồn hết tâm trí vào việc cứu người.
Sở dĩ bám theo hai cô gái này, là bởi vì hắn thấy, hai cô gái này đi giày cao gót, nhưng vẫn đi đứng vững trãi, hơn nữa thân thể mơ hồ còn có một thứ hương khí, loại hương khí này nếu không phải là tu luyện loại nội công vô cùng mạnh thì không thể nào có được, điều quan trọng nhất nhất là, Diệp Thanh lo sợ, bên trong chiếc váy siêu ngắn hở rốn kia, hình như đang giấu một loại vũ khí sắc bén giống như dao phẫu thuật, nếu tên dâm dê nào mà muốn bóp nắn mông họ, tuyệt đối trong chớp mắt sẽ bị cắt đứt ngón tay.
Những bác sỹ bình thường làm gì có cái trình độ ấy, khẳng định đây là những nhân vật nòng cốt trong tổ chức bí mật đó, kể cả là không phải, thì cũng là người thi hành trong lần hành động này, là người trong nội bộ.
Bởi thế, Diệp Thanh liền bám theo.
Hắn cũng không nắm chắc mười phần trong chớp mắt có thể chế ngự được hai cô gái quyến rũ này hay không, nên đành phải kiên nhẫn chờ đợi cơ hội để họ tách ra, hơn nữa, cũng muốn bám theo bọn họ xem xem, rốt cuộc là họ đang đi đâu, nói không chừng có thể trong chớp mắt tìm được mấy người Mã Tiểu Linh!
Đi theo ước chừng khoảng ba phút, hai cô mỹ nữ này lại không hề đến cái gọi là địa ngục, nhà lao, mà mỗi người bước vào một căn phòng khác nhau, đoán chừng là đấy là gian phòng của họ.
- Phịch
Hai cô gái xinh đẹp sau khi chào tạm biệt nhau, cửa phòng cùng lúc đóng lại.
Diệp Thanh lập tức thấy nhức đầu, nghĩ lén lút trèo ra cửa sổ, hay là đập cửa mà tiến vào đây, nào ngờ, lúc tiến đến cửa một trong hai căn phòng đó, cánh tay nhẹ nhàng đặt lên chốt cửa thử vặn nhẹ, không ngờ cửa lại mở ra, không hề khóa trong.
Cùng lúc đó, Diệp Thanh nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, ngẫm nghĩ chắc cô nàng đang chuẩn bị tắm, Diệp Thanh đợi một lát, rồi không hề do dự, lập tức lách mình chui vào.
- Ai?
Trong phòng tắm, cách hai lớp cửa kính thủy tinh, bóng dáng yểu điệu như ẩn như hiện hỏi.
Diệp Thanh vội vã chui tọt vào dưới gầm giường, im lặng nín thở, cùng lúc đó, cô gái đó hỏi một tiếng, không thấy ai trả lời, lại có chút không yên tâm, vội bọc khăn tắm quanh người, mở cửa bước ra ngoài, trước tiên nhìn một lượt trong phòng, không thấy ai, lại mở cửa nhìn ra ngoài hành lang, vẫn không thấy ai, nói thầm một câu, rồi lại đóng cửa lại, khóa trái, sau đó, chui vào phòng tắm tiếp tục.
Tắm thôi, mà quả thực phải mất chừng đến hai mươi phút, Diệp Thanh đợi đến điên cả lên, xin người, có thể nhanh hơn một chút được không, anh đây đang đợi cô để hỏi chuyện đấy, còn định cứ thế mà xông vào, nhưng cô gái đó đang tắm, chẳng phải là không mặc gì sao, mình lại không phải bọn dê xồm, ngại chết được, thôi thì cứ đợi cô ta tắm xong, mặc quần áo đàng hoàng, nằm trên giường, rồi tính tiếp.
Điều quan trọng nhất là, hắn bây giờ mà xông vào, cũng không thể đảm bảo là cô gái đó sẽ không hét lên, e rằng, chỉ mơi kịp mở được lớp cửa kính đầu tiên, đối phương đã thét ầm lên rồi, sau đó, lại còn cánh cửa thứ hai của phòng tắm nữa cơ.
Diệp Thanh buộc lòng phải nhẫn nại chờ đợi.
Cuối cùng, chừng nửa giờ sau, cô gái sexy có làn da trắng muốt dáng hình yểu điệu kia cũng bọc khăn tắm thướt tha bước ra ngoài, Diệp Thanh nằm bất động dưới gầm giường, chỉ nhìn thấy hai bàn chân đẹp như ngọc trắng như tuyết, dẫm trên chiếc thảm sàn, dép lê cũng không đi, nhìn lên trên, thì là bắp chân thon trơn bóng, lại nhìn lên trên nữa... với góc nhìn của Diệp Thanh, muốn nhìn cũng chẳng nhìn thấy.
Cô gái nhẹ nhàng tháo ra, chiếc khăn tắm trắng toát tức khắc rơi xuống sàn nhà, với tay tắt đèn, liền nằm xuống giường, không lâu sau, tiếng thở đều đặn, hình như đã đi vào mộng đẹp, Diệp Thanh không thể đợi thêm được nữa, trườn người ra, như con rắn độc chui ra khỏi động, sau đó vừa lật người, đã ở trên giường, hung hăng đè lên người cô gái đó, cùng lúc, bàn tay to bản liền chụp chặt miệng đối phương, ngăn cản đối phương thét lên, kinh động đến người khác.
- Ư ư ư.....
Cô gái đó tự nhiên trong nháy mắt đã bừng tỉnh, đôi mắt trợn tròn lên, dường như đã nhìn thấy một việc không thể nào tin nổi, không ngờ lại có kẻ đột nhập vào phòng của cô, muốn dùng sức mạnh với cô?
Cô gái đó giơ cánh tay phải lên, năm ngón tay khép lại, như đao như chùy, liền hướng thẳng vào tai Diệp Thanh giáng mạnh xuống, Diệp Thanh cũng sớm đã có phòng bị, liền bắt được cổ tay cô, ghì mạnh phía trên đỉnh đầu cô, đồng thời dùng một cánh tay khác, ấn chặt lấy khủy tay trái đương muốn giơ lên của đối phương, về phần hai đôi chân ngọc ngà, đương nhiên là bị hai đùi của Diệp Thanh hung hăng đan vào ấn mạnh xuống, nên không có lấy mảy may sóng gió nào, chỉ là, làm cho chiếc đệm giường cứ kêu “kẽo cà kẽo kẹt” suốt
Không phải người chứng kiến, còn tưởng là bên trong có người đang làm “chuyện ấy” cơ.
Thế này, Diệp Thanh liền cảm thấy có chút ngượng ngùng, cảm giác cứ như đang cưỡng hiếp vậy, hơn nữa, điều khiến Diệp Thanh càng dễ dàng thất thần là, hắn lúc này mới thấy hoảng sợ, không ngờ đối phương lại lõa thể đi ngủ, nói theo cách khác, trên người một sợi cũng không treo, không mảnh vải nào, thậm chí ngay cả một chiếc chăn mỏng cũng không đắp, thân thể ngọc ngà cứ như thế mà nằm trên giường.
Loại tình huống này, cho dù là Diệp Thanh khắc chế nổi, nhưng cái Tiểu Diệp Thanh xưa nay không chịu nghe lời cũng không cưỡng chế nổi, lúc đó liền “phằng” một cái tạo phản, đem theo cả đội quân có hàng tỉ tinh binh, dựng thẳng lên, chọc vào chỗ đó của cô gái, may là, thằng nhãi Diệp Thanh này đang mặc một chiếc quần bò khá dày, có thể trấn áp một chút cái thằng không nghe lời này, nếu không, thực sự sẽ tiến quân thần tốc, khiến người ta khó lòng kham nổi.
- Ư ư
Cô gái kia xấu hổ giận giữ không chịu nổi, chỉ muốn sống chết kẹp chặn hai chân lại, ngăn cản sự xâm nhập của tên tiểu Diệp Thanh, nhưng cô lại không hề ngẫm lại, “Tiểu Diệp Thanh” lúc này đương ở giữa háng cô, cô kẹp vào như thế, ngược laị lại khiến Diệp Thanh càng thêm khó chịu.
- Ngươi đừng có kẹp lại nữa có được không!
Diệp Thanh không kìm nổi trầm giọng quát, sau đó, chớp mắt đã nhảy lên, bay về phía sau tiếp tục làm, không phạm sai lầm, cũng phải phạm rồi.
Cô gái đó chớp mắt nảy người lên, phảng phất giống như mỹ nhân ngư, ngay sau đó liền dùng chăn bao lấy thân mình, cùng lúc đó, trong mắt vô cùng hoảng sợ, bởi vì cô, muốn thét cũng không thét lên nổi, giống như là người câm điếc vậy.
Đây cũng là do vừa rồi lúc Diệp Thanh bật người lùi về phía sau, nhân tiện dùng thương lê chân khí phong bế huyệt “câm môn” của đối phương, huyệt vị này, ở đường chính giữa phía sau đình đầu, chỗ lõm xuống ở giữa hai xưng cổ thứ nhất và thứ hai (chỗ lõm ở gáy),sau khi bị châm trúng, nó sẽ tấn công diên thủy trung ương, khiến cho người bị châm không nói được, đầu choáng váng, ngã xuống bất tỉnh nhân sự. Có điều Diệp Thanh vẫn còn có chuyện phải hỏi cô ta, đương nhiên không thể để cô bất tỉnh nhân sự được.
Cô gái đó thấy Diệp Thanh sức mạnh quá lớn, thân thủ lại cao, bản thân tuyệt đối không phải là đối thủ cuả hắn, lúc này liền xem có khe hở nào không, lao ra phía cửa định bỏ chạy, nhưng, Diệp Thanh lại để cô ta thoát ư? Thân hình chỉ hơi lắc một cái, đã ôm chặt lấy eo cô lần nữa, ném vèo lên trên giường, lần này đối phương đã quấn chăn, nên Diệp Thanh cũng không có nhiều lo ngại với quấy rối nữa.
Cô gái đó coi như cũng tỉnh táo, cùng lúc khi ngã ở trên giường, nhân tiện cầm lấy chiếc đèn ngủ trên chiếc bàn đầu giường quăng về phía cửa kinh, muốn tạo ra chút động tĩnh lớn, truyền đạt chút tín hiệu, nào ngờ, bàn tay ngọc vừa mới giơ lên lập tức lại lần nữa bị bàn tay lớn cứng như sắt thép bắt lấy, cả người lại lần nữa bị người thanh niên đó khống chế.
Cô gái tuyệt vọng, cũng đã có chút ý nghĩ muốn buông xuôi không chống cự nữa rồi, dù gì, ánh trăng bên ngoài cửa sổ chiếu vào, giúp cô nhìn thấy, người con trai đang dùng sức mạnh với cô, trông cũng không đến nỗi nào, cũng được coi là một gã mặt mày thanh tú, hắn đã muốn, thì cứ thuận theo hắn đi! Không phải là một vị tiền bối nào đã từng nói, loại chuyện này, nếu đã không có cách nào phản kháng, thì không bằng ngoan ngoãn mà hưởng thụ sao?
Đương lúc cô gái muốn nhắm mắt lại, mặc cho Diệp Thanh giày vò, thình lình, mắt cô bỗng nhiên trợn to, sau đó nét hoảng sợ tụ lại trên mặt, cùng lúc đó, ấn đường bị một chiếc kim châm nhẹ nhàng cắm vào.
Thần kỹ châm cứu thôi miên, chỉ Diệp Thanh mới có.
Rất nhanh, vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô gái liền biến mất, thay vào đó là một vẻ ngỡ ngàng, giống như là người máy không nhận được mệnh lệnh vậy.
Sau đó, Diệp Thanh liền truyền đạt lại mệnh lệnh, cô gái liền làm theo răm rắm, à, không, là Diệp Thanh bắt đầu hỏi, cô gái liền thành thật ngoan ngoãn, đôi môi đỏ mọng mấp máy, trả lời từng câu hỏi một.
Diệp Thanh càng nghe càng kinh hãi không hiểu.
.........
Cùng lúc đó, tầng thấp nhất dưới khoang thuyền, trong một căn phòng khá lớn giống như một cái kho, giam giữ năm sáu chục người đông nghìn nghịt, có nam có nữ, có già có trẻ, trong số đó mấy người Mã Tiểu Linh, Ninh Não Nhi, Trần Du, Ngô Viện Viện cũng đang hoảng sợ, không chỉ có thế, ngay cả mấy người Hứa Thành Đức, Đồng Kế Khải không ngờ cũng ở đây.
Ai ai chân tay cũng bị sợi dây thừng thô ráp buộc chặt, trên miệng còn dán chặt băng dính, mà cửa ra ngoài của căn phòng, bốn tên đàn ông dũng mãnh mặc bộ quần áo vest màu đen kịt đương chán ngán mà đánh bài, trước mặt ba tên, còn đang bày một sấp tiền dày cộp, rõ ràng là đang chơi cờ bạc.
- Mẹ nó, không được rồi, tối nay ông đây thua nhiều nhất.
Tên đàn ông duy nhất trước mặt không có tiền, lại thua thêm một ván nữa, không khỏi cực kỳ tức giận, đẩy bài ra giữa, gầm nhẹ nói.
- Hì, tôi nói lão Ba nhé, không thể đẩy bài ra như thế được, chúng ta đã nói rồi, tối nay phải chơi suốt đêm đấy.
- Đúng thế mà, trông coi mấy người này buồn bỏ cha ra, bây giờ anh không đánh nữa, bọn tôi có ba người, chẳng phải là càng thêm nhàm chán sao?
- Thế ba người các ông có thể đấu địa chủ mà, thực sự mà không chịu được nữa thì đi ngủ, dù gì mấy người này cũng chẳng trốn nổi, khóa trái cửa lại, xem chúng có thể làm gì, biển rộng mênh mông, cũng là đường chết cả thôi.
Tên đàn ông bị thua sạch bách kia sống chết cũng không chịu chơi tiếp, nói xong liền đứng lên, đi ra phía ngoài, nói lớn:
- Đi ngủ đây, có gì gọi tôi nhé.
- Mẹ kiếp, cái lão Ba này, chẳng ra cái gì, lão đi ngủ, chúng ta cũng đi.
- Làm thế chắc không được đâu, nhỡ may ông chủ đột nhiên xuống kiểm tra thì làm thế nào?
- Cái đầu của mày đúng là óc bã đậu, nửa đêm rồi ông chủ còn chạy xuống đây làm gì, bây giờ nói không chừng còn đang ôm hai em trẻ tuổi xinh đẹp mĩ miều đương sung sướng thì có, xuống đây xem ngươi làm quái gì?
Một tên khác ngưỡng mộ nói:
- Ai biết được là hai em, mà không phải là ba em, bốn em hay một em chứ?
- Ba em bốn em để mà mệt chết à, hai em là tốt nhất, có một lần tôi tận mắt nhìn thấy ông chủ từng chơi như thế, không tin cậu bây giờ đi hỏi ông ấy.
- Xì, đi ngủ đây, ở phòng ngay cạnh, có việc gì gọi tôi.
- Đi đi đi, nhanh lên.
Rất nhanh, mấy tên vệ sỹ mặc quần áo đen kịt đã đi hết.
Lập tức, trong cái “địa ngục tạm thời” này, liền trở nên rối loạn.
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 543: Phát hiện chân tướng!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Diệp Thanh cuối cùng cũng tìm thấy mục tiêu.
Hai người con gái trẻ tuổi này, mặc chiếc áo sơ mi lụa màu trắng mỏng dính, rộng thùng thình chứ không bó sát người, nhưng chính vì thế, lớp da thịt bên trong trông lại càng ngon mắt, chiếc eo thon lại càng thêm nhỏ mảnh, phía dưới lại mặc chiếc váy ngắn hở rốn điển hình, để lộ ra hai chiếc đùi thon, không đi tất chân, chỉ nhìn thôi cũng khiến người ta mơ màng vô tận.
Những đôi chân thực sự, thì không cần đến bất kỳ một loại tất chân nào để che chắn cả, nói theo một cách khác, những cặp đùi không đi tất chân mà còn đẹp hơn, thì mới thực sự mới là chân đẹp, thuộc cái loại được gọi là hàng “thượng hạng”.
Diệp Thanh đứng xa tầm bảy tám mét, cẩn thận đứng ở phía sau, đột nhiên cảm thấy, các nàng giống như là những cô nàng nóng bỏng trên một quốc đảo nào đó được miêu tả trong những bộ phim hoạt hình, không khỏi lắc đầu cười, kỳ thực, hiện tại hắn làm gì có một tẹo ý nghĩ thô bỉ nào, còn đang dồn hết tâm trí vào việc cứu người.
Sở dĩ bám theo hai cô gái này, là bởi vì hắn thấy, hai cô gái này đi giày cao gót, nhưng vẫn đi đứng vững trãi, hơn nữa thân thể mơ hồ còn có một thứ hương khí, loại hương khí này nếu không phải là tu luyện loại nội công vô cùng mạnh thì không thể nào có được, điều quan trọng nhất nhất là, Diệp Thanh lo sợ, bên trong chiếc váy siêu ngắn hở rốn kia, hình như đang giấu một loại vũ khí sắc bén giống như dao phẫu thuật, nếu tên dâm dê nào mà muốn bóp nắn mông họ, tuyệt đối trong chớp mắt sẽ bị cắt đứt ngón tay.
Những bác sỹ bình thường làm gì có cái trình độ ấy, khẳng định đây là những nhân vật nòng cốt trong tổ chức bí mật đó, kể cả là không phải, thì cũng là người thi hành trong lần hành động này, là người trong nội bộ.
Bởi thế, Diệp Thanh liền bám theo.
Hắn cũng không nắm chắc mười phần trong chớp mắt có thể chế ngự được hai cô gái quyến rũ này hay không, nên đành phải kiên nhẫn chờ đợi cơ hội để họ tách ra, hơn nữa, cũng muốn bám theo bọn họ xem xem, rốt cuộc là họ đang đi đâu, nói không chừng có thể trong chớp mắt tìm được mấy người Mã Tiểu Linh!
Đi theo ước chừng khoảng ba phút, hai cô mỹ nữ này lại không hề đến cái gọi là địa ngục, nhà lao, mà mỗi người bước vào một căn phòng khác nhau, đoán chừng là đấy là gian phòng của họ.
- Phịch
Hai cô gái xinh đẹp sau khi chào tạm biệt nhau, cửa phòng cùng lúc đóng lại.
Diệp Thanh lập tức thấy nhức đầu, nghĩ lén lút trèo ra cửa sổ, hay là đập cửa mà tiến vào đây, nào ngờ, lúc tiến đến cửa một trong hai căn phòng đó, cánh tay nhẹ nhàng đặt lên chốt cửa thử vặn nhẹ, không ngờ cửa lại mở ra, không hề khóa trong.
Cùng lúc đó, Diệp Thanh nghe thấy tiếng nước chảy trong phòng tắm, ngẫm nghĩ chắc cô nàng đang chuẩn bị tắm, Diệp Thanh đợi một lát, rồi không hề do dự, lập tức lách mình chui vào.
- Ai?
Trong phòng tắm, cách hai lớp cửa kính thủy tinh, bóng dáng yểu điệu như ẩn như hiện hỏi.
Diệp Thanh vội vã chui tọt vào dưới gầm giường, im lặng nín thở, cùng lúc đó, cô gái đó hỏi một tiếng, không thấy ai trả lời, lại có chút không yên tâm, vội bọc khăn tắm quanh người, mở cửa bước ra ngoài, trước tiên nhìn một lượt trong phòng, không thấy ai, lại mở cửa nhìn ra ngoài hành lang, vẫn không thấy ai, nói thầm một câu, rồi lại đóng cửa lại, khóa trái, sau đó, chui vào phòng tắm tiếp tục.
Tắm thôi, mà quả thực phải mất chừng đến hai mươi phút, Diệp Thanh đợi đến điên cả lên, xin người, có thể nhanh hơn một chút được không, anh đây đang đợi cô để hỏi chuyện đấy, còn định cứ thế mà xông vào, nhưng cô gái đó đang tắm, chẳng phải là không mặc gì sao, mình lại không phải bọn dê xồm, ngại chết được, thôi thì cứ đợi cô ta tắm xong, mặc quần áo đàng hoàng, nằm trên giường, rồi tính tiếp.
Điều quan trọng nhất là, hắn bây giờ mà xông vào, cũng không thể đảm bảo là cô gái đó sẽ không hét lên, e rằng, chỉ mơi kịp mở được lớp cửa kính đầu tiên, đối phương đã thét ầm lên rồi, sau đó, lại còn cánh cửa thứ hai của phòng tắm nữa cơ.
Diệp Thanh buộc lòng phải nhẫn nại chờ đợi.
Cuối cùng, chừng nửa giờ sau, cô gái sexy có làn da trắng muốt dáng hình yểu điệu kia cũng bọc khăn tắm thướt tha bước ra ngoài, Diệp Thanh nằm bất động dưới gầm giường, chỉ nhìn thấy hai bàn chân đẹp như ngọc trắng như tuyết, dẫm trên chiếc thảm sàn, dép lê cũng không đi, nhìn lên trên, thì là bắp chân thon trơn bóng, lại nhìn lên trên nữa... với góc nhìn của Diệp Thanh, muốn nhìn cũng chẳng nhìn thấy.
Cô gái nhẹ nhàng tháo ra, chiếc khăn tắm trắng toát tức khắc rơi xuống sàn nhà, với tay tắt đèn, liền nằm xuống giường, không lâu sau, tiếng thở đều đặn, hình như đã đi vào mộng đẹp, Diệp Thanh không thể đợi thêm được nữa, trườn người ra, như con rắn độc chui ra khỏi động, sau đó vừa lật người, đã ở trên giường, hung hăng đè lên người cô gái đó, cùng lúc, bàn tay to bản liền chụp chặt miệng đối phương, ngăn cản đối phương thét lên, kinh động đến người khác.
- Ư ư ư.....
Cô gái đó tự nhiên trong nháy mắt đã bừng tỉnh, đôi mắt trợn tròn lên, dường như đã nhìn thấy một việc không thể nào tin nổi, không ngờ lại có kẻ đột nhập vào phòng của cô, muốn dùng sức mạnh với cô?
Cô gái đó giơ cánh tay phải lên, năm ngón tay khép lại, như đao như chùy, liền hướng thẳng vào tai Diệp Thanh giáng mạnh xuống, Diệp Thanh cũng sớm đã có phòng bị, liền bắt được cổ tay cô, ghì mạnh phía trên đỉnh đầu cô, đồng thời dùng một cánh tay khác, ấn chặt lấy khủy tay trái đương muốn giơ lên của đối phương, về phần hai đôi chân ngọc ngà, đương nhiên là bị hai đùi của Diệp Thanh hung hăng đan vào ấn mạnh xuống, nên không có lấy mảy may sóng gió nào, chỉ là, làm cho chiếc đệm giường cứ kêu “kẽo cà kẽo kẹt” suốt
Không phải người chứng kiến, còn tưởng là bên trong có người đang làm “chuyện ấy” cơ.
Thế này, Diệp Thanh liền cảm thấy có chút ngượng ngùng, cảm giác cứ như đang cưỡng hiếp vậy, hơn nữa, điều khiến Diệp Thanh càng dễ dàng thất thần là, hắn lúc này mới thấy hoảng sợ, không ngờ đối phương lại lõa thể đi ngủ, nói theo cách khác, trên người một sợi cũng không treo, không mảnh vải nào, thậm chí ngay cả một chiếc chăn mỏng cũng không đắp, thân thể ngọc ngà cứ như thế mà nằm trên giường.
Loại tình huống này, cho dù là Diệp Thanh khắc chế nổi, nhưng cái Tiểu Diệp Thanh xưa nay không chịu nghe lời cũng không cưỡng chế nổi, lúc đó liền “phằng” một cái tạo phản, đem theo cả đội quân có hàng tỉ tinh binh, dựng thẳng lên, chọc vào chỗ đó của cô gái, may là, thằng nhãi Diệp Thanh này đang mặc một chiếc quần bò khá dày, có thể trấn áp một chút cái thằng không nghe lời này, nếu không, thực sự sẽ tiến quân thần tốc, khiến người ta khó lòng kham nổi.
- Ư ư
Cô gái kia xấu hổ giận giữ không chịu nổi, chỉ muốn sống chết kẹp chặn hai chân lại, ngăn cản sự xâm nhập của tên tiểu Diệp Thanh, nhưng cô lại không hề ngẫm lại, “Tiểu Diệp Thanh” lúc này đương ở giữa háng cô, cô kẹp vào như thế, ngược laị lại khiến Diệp Thanh càng thêm khó chịu.
- Ngươi đừng có kẹp lại nữa có được không!
Diệp Thanh không kìm nổi trầm giọng quát, sau đó, chớp mắt đã nhảy lên, bay về phía sau tiếp tục làm, không phạm sai lầm, cũng phải phạm rồi.
Cô gái đó chớp mắt nảy người lên, phảng phất giống như mỹ nhân ngư, ngay sau đó liền dùng chăn bao lấy thân mình, cùng lúc đó, trong mắt vô cùng hoảng sợ, bởi vì cô, muốn thét cũng không thét lên nổi, giống như là người câm điếc vậy.
Đây cũng là do vừa rồi lúc Diệp Thanh bật người lùi về phía sau, nhân tiện dùng thương lê chân khí phong bế huyệt “câm môn” của đối phương, huyệt vị này, ở đường chính giữa phía sau đình đầu, chỗ lõm xuống ở giữa hai xưng cổ thứ nhất và thứ hai (chỗ lõm ở gáy),sau khi bị châm trúng, nó sẽ tấn công diên thủy trung ương, khiến cho người bị châm không nói được, đầu choáng váng, ngã xuống bất tỉnh nhân sự. Có điều Diệp Thanh vẫn còn có chuyện phải hỏi cô ta, đương nhiên không thể để cô bất tỉnh nhân sự được.
Cô gái đó thấy Diệp Thanh sức mạnh quá lớn, thân thủ lại cao, bản thân tuyệt đối không phải là đối thủ cuả hắn, lúc này liền xem có khe hở nào không, lao ra phía cửa định bỏ chạy, nhưng, Diệp Thanh lại để cô ta thoát ư? Thân hình chỉ hơi lắc một cái, đã ôm chặt lấy eo cô lần nữa, ném vèo lên trên giường, lần này đối phương đã quấn chăn, nên Diệp Thanh cũng không có nhiều lo ngại với quấy rối nữa.
Cô gái đó coi như cũng tỉnh táo, cùng lúc khi ngã ở trên giường, nhân tiện cầm lấy chiếc đèn ngủ trên chiếc bàn đầu giường quăng về phía cửa kinh, muốn tạo ra chút động tĩnh lớn, truyền đạt chút tín hiệu, nào ngờ, bàn tay ngọc vừa mới giơ lên lập tức lại lần nữa bị bàn tay lớn cứng như sắt thép bắt lấy, cả người lại lần nữa bị người thanh niên đó khống chế.
Cô gái tuyệt vọng, cũng đã có chút ý nghĩ muốn buông xuôi không chống cự nữa rồi, dù gì, ánh trăng bên ngoài cửa sổ chiếu vào, giúp cô nhìn thấy, người con trai đang dùng sức mạnh với cô, trông cũng không đến nỗi nào, cũng được coi là một gã mặt mày thanh tú, hắn đã muốn, thì cứ thuận theo hắn đi! Không phải là một vị tiền bối nào đã từng nói, loại chuyện này, nếu đã không có cách nào phản kháng, thì không bằng ngoan ngoãn mà hưởng thụ sao?
Đương lúc cô gái muốn nhắm mắt lại, mặc cho Diệp Thanh giày vò, thình lình, mắt cô bỗng nhiên trợn to, sau đó nét hoảng sợ tụ lại trên mặt, cùng lúc đó, ấn đường bị một chiếc kim châm nhẹ nhàng cắm vào.
Thần kỹ châm cứu thôi miên, chỉ Diệp Thanh mới có.
Rất nhanh, vẻ hoảng sợ trên khuôn mặt xinh đẹp của cô gái liền biến mất, thay vào đó là một vẻ ngỡ ngàng, giống như là người máy không nhận được mệnh lệnh vậy.
Sau đó, Diệp Thanh liền truyền đạt lại mệnh lệnh, cô gái liền làm theo răm rắm, à, không, là Diệp Thanh bắt đầu hỏi, cô gái liền thành thật ngoan ngoãn, đôi môi đỏ mọng mấp máy, trả lời từng câu hỏi một.
Diệp Thanh càng nghe càng kinh hãi không hiểu.
.........
Cùng lúc đó, tầng thấp nhất dưới khoang thuyền, trong một căn phòng khá lớn giống như một cái kho, giam giữ năm sáu chục người đông nghìn nghịt, có nam có nữ, có già có trẻ, trong số đó mấy người Mã Tiểu Linh, Ninh Não Nhi, Trần Du, Ngô Viện Viện cũng đang hoảng sợ, không chỉ có thế, ngay cả mấy người Hứa Thành Đức, Đồng Kế Khải không ngờ cũng ở đây.
Ai ai chân tay cũng bị sợi dây thừng thô ráp buộc chặt, trên miệng còn dán chặt băng dính, mà cửa ra ngoài của căn phòng, bốn tên đàn ông dũng mãnh mặc bộ quần áo vest màu đen kịt đương chán ngán mà đánh bài, trước mặt ba tên, còn đang bày một sấp tiền dày cộp, rõ ràng là đang chơi cờ bạc.
- Mẹ nó, không được rồi, tối nay ông đây thua nhiều nhất.
Tên đàn ông duy nhất trước mặt không có tiền, lại thua thêm một ván nữa, không khỏi cực kỳ tức giận, đẩy bài ra giữa, gầm nhẹ nói.
- Hì, tôi nói lão Ba nhé, không thể đẩy bài ra như thế được, chúng ta đã nói rồi, tối nay phải chơi suốt đêm đấy.
- Đúng thế mà, trông coi mấy người này buồn bỏ cha ra, bây giờ anh không đánh nữa, bọn tôi có ba người, chẳng phải là càng thêm nhàm chán sao?
- Thế ba người các ông có thể đấu địa chủ mà, thực sự mà không chịu được nữa thì đi ngủ, dù gì mấy người này cũng chẳng trốn nổi, khóa trái cửa lại, xem chúng có thể làm gì, biển rộng mênh mông, cũng là đường chết cả thôi.
Tên đàn ông bị thua sạch bách kia sống chết cũng không chịu chơi tiếp, nói xong liền đứng lên, đi ra phía ngoài, nói lớn:
- Đi ngủ đây, có gì gọi tôi nhé.
- Mẹ kiếp, cái lão Ba này, chẳng ra cái gì, lão đi ngủ, chúng ta cũng đi.
- Làm thế chắc không được đâu, nhỡ may ông chủ đột nhiên xuống kiểm tra thì làm thế nào?
- Cái đầu của mày đúng là óc bã đậu, nửa đêm rồi ông chủ còn chạy xuống đây làm gì, bây giờ nói không chừng còn đang ôm hai em trẻ tuổi xinh đẹp mĩ miều đương sung sướng thì có, xuống đây xem ngươi làm quái gì?
Một tên khác ngưỡng mộ nói:
- Ai biết được là hai em, mà không phải là ba em, bốn em hay một em chứ?
- Ba em bốn em để mà mệt chết à, hai em là tốt nhất, có một lần tôi tận mắt nhìn thấy ông chủ từng chơi như thế, không tin cậu bây giờ đi hỏi ông ấy.
- Xì, đi ngủ đây, ở phòng ngay cạnh, có việc gì gọi tôi.
- Đi đi đi, nhanh lên.
Rất nhanh, mấy tên vệ sỹ mặc quần áo đen kịt đã đi hết.
Lập tức, trong cái “địa ngục tạm thời” này, liền trở nên rối loạn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.