Chương 600
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 600: Kiếm chỉ Châu Phi.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Hành trình đến Châu Phi đã định, hai ngày hôm sai tập kết tại sân bay Yên Kinh.
Diệp Thanh vốn dĩ định về nhà Diệp Gia ở Phú Liễu một chuyến, nói với ba mẹ một câu việc bản thân đi Châu Phi, cũng tiện thể về thăm hai ông bà, nói cho cùng, lần này đi, còn không biết bao giờ mới trở về, hơn nữa, những thứ đại loại như dịch bệnh này đều có khả năng lây nhiễm cực cao, đế lúc đó nói không chừng chính bản thân mình cũng chết ở bên đó!
Nhưng về mặt thời gian lại không kịp, Diệp Thanh đành phải gọi một cuộc điện thoại, ngoài ra cũng không thiếu được việc gọi điện cho mấy người con gái của mình, bạn bè, rồi cả cô em gái Diệp Tĩnh.
Chẳng hạn như Mã Tiểu Linh, Nhan Tuyết Khâm, Chu Vi vân vân, hành tung tốt xấu gì cũng phải báo cáo với các nàng một tiếng mà! Cũng là tránh để các nàng lo lắng khi mình một thời gian dài không xuất hiện!
Về phần Ninh Não Nhi, cô đang ở cạnh hắn, không cần phải gọi điện, trực tiếp dùng hành động, lập tức báo cáo!
- Não Nhi, lần này đi, anh cũng không biết là bao lâu mới quay về nữa, nào, chúng mình đổi một tư thế khác, làm lại lần nữa nhé!
Diệp Thanh nằm trên giường vân vê thân thể mềm mại thơm phức mịn màng như ngọc của Ninh Não Nhi, hết sức hưởng thụ và thích ý, cười một nụ cười dâm đãng nói.
- Không, không được, người ta làm không nổi nữa rồi!
Ninh Não Nhi từ chối nói, thầm nghĩ, còn nữa cơ à, cả đêm nay anh giày vò em bao nhiêu lần rồi, con trâu đực này, không bao giờ biết thế nào là mệt!
- Đi mà!
“tiểu Diệp Thanh” ý chí chiến đấu vẫn sục sôi như cũ, đầu vẫn ngóc te te lên!
- Không được, trời đã sắp sáng rồi, nhanh đi ngủ thôi, ngoan.... á! Sao anh lại hư thế chứ, lại đánh lén rồi!
Ninh Não Nhi hét hơi dài kinh hãi, vừa nãy mới không cẩn thận một chút, không ngờ lại bị thằng cha xấu xa đó xâm lấn vào rồi!
Thân thể Ninh Não Nhi tức khắc căng ra, có điều rất nhanh sau lại mềm xuống, cả người tựa như biến thành một bãi bùn, thơm tho ngào ngạt, để mặc cho Diệp Thanh cày đi bừa lại.
Trong phòng, mù mịt thứ không khí hương khói kiều diễm, lại còn có tiếng hổn hển nũng nịu rồi tiếng rên rỉ nhẹ nhàng như âm thanh của tự nhiên, bất kỳ một người đàn ông nào khi nghe thấy, đều sẽ phát cuồng!
.. .. .... ... ....
Hai ngày sau, sân bay Yên Kinh.
Một chiếc máy bay Boing 748-8 chuyên dụng chở khách quốc tế đỗ ở sân bay chuyên dụng, còn trong phòng chờ, có rất nhiều các chuyên gia y học đang tề tựu lại một chỗ, nai nịt gọn gàng chờ xuất phát, bay đến Châu Phi.
Những bác sỹ này đều đến từ Yên Kinh, giới này cũng chỉ lớn thế này thôi, có không ít người quen nhau, lúc này đều túm năm tụm ba, tụ tập vào cùng một chỗ thảo luận, hàn huyên, ôn lại chuyện cũ.
- Ái chà ,bác sỹ Vương, không ngờ đã đã cách mười ba năm rồi, chúng ta mới lại một lần nữa tay nắm tay, chung sức chiến đấu!
- Haha, phải đó, cái này gọi là bất thị hữu duyên bất tương tụ! (không phải có duyên thì không tương phùng)
- Lão Vương à, nghe nói lần này bệnh dịch ở châu Phi, tình hình cực kỳ nghiêm trọng, liên quan đến bảy tám quốc gia, phải đến mấy triệu người dân, rất nhiều quốc gia đã phái đội ngũ y bác sỹ đi chi viện đấy!
- Đúng vậy!
Vị bác sỹ họ Vương nọ gật gật đầu, thở dài một tiếng nói:
- Nói thật, tôi thật sự là cũng không muốn đi, châu Phi bên đó chiến loạn không dứt, lại còn có thuốc phiện, dịch bệnh hoành hành, quả chẳng phải là nơi mà người ta nên ở!
- Thì đây cũng là việc bất đắc dĩ! Lãnh đạo cấp trên đều đã ra lệnh rồi, hôm qua,Bộ Trưởng Thiệu của bộ y tế còn đặc biệt tìm tôi nói chuyện riêng, làm công tác tư tưởng đấy!
Trong lời nói của người này không hề thiếu đi ý khoe khoang, thầm nói, cậu xem, đường đường cả Bộ trưởng bộ y tế cũng đã triệu kiến tôi rồi, phải biết là họ coi trọng tôi biết nhường nào.
- Haha, quả thật là ngưỡng mộ ông anh đấy, cứu viện lần này, phỏng chừng phải lấy anh làm trụ rồi!
- Haha, đừng có nói như thế, tôi là nghe người ta nói, hình như đã có một đội trưởng nộ quyết, là do ở trên chỉ định!
- ồ, còn có chuyện này cơ à? Rốt cuộc là vị chuyên gia nào thế?
- cái này cũng chưa biết được, nhưng nhất định là một vị Thái Sơn Bắc Đẩu của y học kinh nghiệm phong phú, từng trải trong nghề, nếu không, thì làm sao có thể áp đảo được bao nhiêu chuyên gia có mặt ở đây thế này, cao thủ!
- ừ, vậy chúng ta cứ đợi xem!
....
- này, ông bạn học, ông đến sớm thật đấy!
- còn phải nói, nhiệm vụ lần này không phải là nhỏ, chúng ta trước sau gì cũng phải duy trì được ý chí chiến đấu dũng cảm!
- tình hình hiện tại còn không rõ, chỉ có thể đi đến đâu tính đến đó, hi vọng tình hình bên đó không quá gay go!
- ừ, đúng đấy, đúng đấy, cũng may lần này chúng ta người đông thế mạnh, không chỉ có những chuyên gia, giáo sư nổi tiếng của các bệnh viện lớn của Yên Kinh, chẳng hạn như bệnh viện Từ Ái, bệnh viện Nhân Hòa, bệnh viện Hữu Ái, bệnh viện trực thuộc đại học Yên Kinh, đều điều ra đội ngũ chuyên gia, lại còn có rất nhiều các cao thủ đông y trong dân gian!
- đúng đấy, cái người bên kia đó tôi quen, chính là Chưởng môn nhân Cát Liên Khôi của Bách Niên Y gia, cô tiểu nha đầu xinh đẹp bên cạnh ông ấy chính là đệ tử mà ông ta đắc ý nhất, thường xuyên khoác lác với chúng tôi, cô đồ đệ này có tài năng trời cho cỡ nào, hình như tên là Liễu Yên Nhiên!
- cái thằng cha này, chỉ được cái xem gái đẹp là giỏi, chắc cậu cũng chỉ nhớ nổi tên của mỹ nhân thôi chứ nhỉ?
- cút, cái đồ dê già nhà ông, tư tưởng ác ma, đừng có bao giờ nói với người khác ông quen tôi đấy nhá!
- Thằng cha này, cả ngày từ sáng đến tơi chỉ biết có tán y tá, đến châu Phi rồi, tìm lấy cho ông ta một cô da đen gầy như que củi để mà tán, xem hắn còn hý hửng được nữa không.
- Haha, để các ông phải thất vọng rồi, bác sỹ tôi đây lại thích nhất kiểu mỹ nhân eo dây, chơi đi, các ông tác thành giúp tôi nhé!
- Đi, chúng ta sang bên kia, tìm mấy bác sỹ của bệnh viện Nhân Hòa nói chuyện! Đừng để ý thằng cha này!
- Này, nói đi là đi à, đúng là chẳng có nghĩa khí gì cả!
...
- Chào Cát tiền bối!
Một người trẻ tuổi mặc bộ vest tây đi dày da, kéo theo hành lý, tác phong nhanh nhẹn, đến trước mặt Cát Liên Khôi, vô cùng cung kính nói.
- Haha, chắc cậu là đệ tử Đỗ Bác Kiệp của Hỏa Quán Vương hả!
Cát Liên Khôi cười cười, đem theo một chút tán thưởng nói, thầm nghĩ, chàng trai này rất lễ phép mà.
Không ngờ rằng, khóe mắt của Đỗ Bác Kiệp lại đang liếc hướng về cô đồ đệ xinh đẹp đang đứng cạnh ông Liễu Yên Nhiên cơ, người ta đương nhiên là nhằm vào cô đồ đệ xinh đẹp này mà đến đấy!
- đúng ạ, chính là vãn bối, không ngờ được Cát tiền bối cũng biết tên của tiểu tử.
Đỗ Bác Kiếp giả vờ như lơ đãng ngoảnh đầu lại, trông có vẻ như đang tìm người, kỳ thực là đang lén lút chăm chú liếc mắt nhìn vào bộ ngực căng tròn của Liễu Yên Nhiên, sau đó liền nhanh chóng ngoảnh lại, cười tươi như gió xuân nói:
- Cát tiền bối quả thực là đức độ cao vời, hành trình đến châu Phi lần này gian khổ như vậy, Cát tiền bối cũng xung phong đi đầu, quả thực là đáng khâm phục!
Liễu Yên Nhiên cười nói:
- Hỏa Quán Vương cũng là một vị tiền bối đáng kính trọng mà, nếu không phải lần này sức khỏe không tốt, nhất định cũng sẽ xuất chinh rồi! cái này gọi là kiệu hoa đẹp người người muốn khiêng mà!
Có điều cô nha đầu này dường như có chút ngây thơ, không mảy may phát hiện ra ánh mắt dê xồm của tên Đỗ Bác Kiệp.
Đỗ Bác Kiệp nói:
- Sư phụ tôi quả thực là có muốn đi, nhưng tuổi tác của ông thực sự quá cao rồi, mấy người huynh đệ chúng tôi một mực khuyên ngăn, cuối cùng mới thuyết phục được ông ấy, lần này, Vương Thị bách thảo đường chúng tôi tất cả xuất quân chín huynh đệ, Yên Nhiên chắc là cô cũng quen hết, tôi là nghĩ thế này, dù gì chúng ta cũng là người quen, không bằng hai nhà chúng ta đến lúc đó cùng nhau hành động, lại nói, có Cát tiền bối phối hợp, sức mạnh của chúng ta chẳng phải sẽ cao hơn một chút sao?
Kỳ thực, mục đích chính của Đỗ Bác Kiệp là nam nữ kết hợp làm việc thì sẽ không mệt, hy vọng có thể cùng Liễu Yên Nhiên cùng tiến cùng lui, biết đâu lại có thể tạo ra ngọn lửa tình yêu, tình hình nguy cấp nơi chiến địa, cũng là một việc vô cùng lãng mạn mà không phải sao?
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 600: Kiếm chỉ Châu Phi.
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Hành trình đến Châu Phi đã định, hai ngày hôm sai tập kết tại sân bay Yên Kinh.
Diệp Thanh vốn dĩ định về nhà Diệp Gia ở Phú Liễu một chuyến, nói với ba mẹ một câu việc bản thân đi Châu Phi, cũng tiện thể về thăm hai ông bà, nói cho cùng, lần này đi, còn không biết bao giờ mới trở về, hơn nữa, những thứ đại loại như dịch bệnh này đều có khả năng lây nhiễm cực cao, đế lúc đó nói không chừng chính bản thân mình cũng chết ở bên đó!
Nhưng về mặt thời gian lại không kịp, Diệp Thanh đành phải gọi một cuộc điện thoại, ngoài ra cũng không thiếu được việc gọi điện cho mấy người con gái của mình, bạn bè, rồi cả cô em gái Diệp Tĩnh.
Chẳng hạn như Mã Tiểu Linh, Nhan Tuyết Khâm, Chu Vi vân vân, hành tung tốt xấu gì cũng phải báo cáo với các nàng một tiếng mà! Cũng là tránh để các nàng lo lắng khi mình một thời gian dài không xuất hiện!
Về phần Ninh Não Nhi, cô đang ở cạnh hắn, không cần phải gọi điện, trực tiếp dùng hành động, lập tức báo cáo!
- Não Nhi, lần này đi, anh cũng không biết là bao lâu mới quay về nữa, nào, chúng mình đổi một tư thế khác, làm lại lần nữa nhé!
Diệp Thanh nằm trên giường vân vê thân thể mềm mại thơm phức mịn màng như ngọc của Ninh Não Nhi, hết sức hưởng thụ và thích ý, cười một nụ cười dâm đãng nói.
- Không, không được, người ta làm không nổi nữa rồi!
Ninh Não Nhi từ chối nói, thầm nghĩ, còn nữa cơ à, cả đêm nay anh giày vò em bao nhiêu lần rồi, con trâu đực này, không bao giờ biết thế nào là mệt!
- Đi mà!
“tiểu Diệp Thanh” ý chí chiến đấu vẫn sục sôi như cũ, đầu vẫn ngóc te te lên!
- Không được, trời đã sắp sáng rồi, nhanh đi ngủ thôi, ngoan.... á! Sao anh lại hư thế chứ, lại đánh lén rồi!
Ninh Não Nhi hét hơi dài kinh hãi, vừa nãy mới không cẩn thận một chút, không ngờ lại bị thằng cha xấu xa đó xâm lấn vào rồi!
Thân thể Ninh Não Nhi tức khắc căng ra, có điều rất nhanh sau lại mềm xuống, cả người tựa như biến thành một bãi bùn, thơm tho ngào ngạt, để mặc cho Diệp Thanh cày đi bừa lại.
Trong phòng, mù mịt thứ không khí hương khói kiều diễm, lại còn có tiếng hổn hển nũng nịu rồi tiếng rên rỉ nhẹ nhàng như âm thanh của tự nhiên, bất kỳ một người đàn ông nào khi nghe thấy, đều sẽ phát cuồng!
.. .. .... ... ....
Hai ngày sau, sân bay Yên Kinh.
Một chiếc máy bay Boing 748-8 chuyên dụng chở khách quốc tế đỗ ở sân bay chuyên dụng, còn trong phòng chờ, có rất nhiều các chuyên gia y học đang tề tựu lại một chỗ, nai nịt gọn gàng chờ xuất phát, bay đến Châu Phi.
Những bác sỹ này đều đến từ Yên Kinh, giới này cũng chỉ lớn thế này thôi, có không ít người quen nhau, lúc này đều túm năm tụm ba, tụ tập vào cùng một chỗ thảo luận, hàn huyên, ôn lại chuyện cũ.
- Ái chà ,bác sỹ Vương, không ngờ đã đã cách mười ba năm rồi, chúng ta mới lại một lần nữa tay nắm tay, chung sức chiến đấu!
- Haha, phải đó, cái này gọi là bất thị hữu duyên bất tương tụ! (không phải có duyên thì không tương phùng)
- Lão Vương à, nghe nói lần này bệnh dịch ở châu Phi, tình hình cực kỳ nghiêm trọng, liên quan đến bảy tám quốc gia, phải đến mấy triệu người dân, rất nhiều quốc gia đã phái đội ngũ y bác sỹ đi chi viện đấy!
- Đúng vậy!
Vị bác sỹ họ Vương nọ gật gật đầu, thở dài một tiếng nói:
- Nói thật, tôi thật sự là cũng không muốn đi, châu Phi bên đó chiến loạn không dứt, lại còn có thuốc phiện, dịch bệnh hoành hành, quả chẳng phải là nơi mà người ta nên ở!
- Thì đây cũng là việc bất đắc dĩ! Lãnh đạo cấp trên đều đã ra lệnh rồi, hôm qua,Bộ Trưởng Thiệu của bộ y tế còn đặc biệt tìm tôi nói chuyện riêng, làm công tác tư tưởng đấy!
Trong lời nói của người này không hề thiếu đi ý khoe khoang, thầm nói, cậu xem, đường đường cả Bộ trưởng bộ y tế cũng đã triệu kiến tôi rồi, phải biết là họ coi trọng tôi biết nhường nào.
- Haha, quả thật là ngưỡng mộ ông anh đấy, cứu viện lần này, phỏng chừng phải lấy anh làm trụ rồi!
- Haha, đừng có nói như thế, tôi là nghe người ta nói, hình như đã có một đội trưởng nộ quyết, là do ở trên chỉ định!
- ồ, còn có chuyện này cơ à? Rốt cuộc là vị chuyên gia nào thế?
- cái này cũng chưa biết được, nhưng nhất định là một vị Thái Sơn Bắc Đẩu của y học kinh nghiệm phong phú, từng trải trong nghề, nếu không, thì làm sao có thể áp đảo được bao nhiêu chuyên gia có mặt ở đây thế này, cao thủ!
- ừ, vậy chúng ta cứ đợi xem!
....
- này, ông bạn học, ông đến sớm thật đấy!
- còn phải nói, nhiệm vụ lần này không phải là nhỏ, chúng ta trước sau gì cũng phải duy trì được ý chí chiến đấu dũng cảm!
- tình hình hiện tại còn không rõ, chỉ có thể đi đến đâu tính đến đó, hi vọng tình hình bên đó không quá gay go!
- ừ, đúng đấy, đúng đấy, cũng may lần này chúng ta người đông thế mạnh, không chỉ có những chuyên gia, giáo sư nổi tiếng của các bệnh viện lớn của Yên Kinh, chẳng hạn như bệnh viện Từ Ái, bệnh viện Nhân Hòa, bệnh viện Hữu Ái, bệnh viện trực thuộc đại học Yên Kinh, đều điều ra đội ngũ chuyên gia, lại còn có rất nhiều các cao thủ đông y trong dân gian!
- đúng đấy, cái người bên kia đó tôi quen, chính là Chưởng môn nhân Cát Liên Khôi của Bách Niên Y gia, cô tiểu nha đầu xinh đẹp bên cạnh ông ấy chính là đệ tử mà ông ta đắc ý nhất, thường xuyên khoác lác với chúng tôi, cô đồ đệ này có tài năng trời cho cỡ nào, hình như tên là Liễu Yên Nhiên!
- cái thằng cha này, chỉ được cái xem gái đẹp là giỏi, chắc cậu cũng chỉ nhớ nổi tên của mỹ nhân thôi chứ nhỉ?
- cút, cái đồ dê già nhà ông, tư tưởng ác ma, đừng có bao giờ nói với người khác ông quen tôi đấy nhá!
- Thằng cha này, cả ngày từ sáng đến tơi chỉ biết có tán y tá, đến châu Phi rồi, tìm lấy cho ông ta một cô da đen gầy như que củi để mà tán, xem hắn còn hý hửng được nữa không.
- Haha, để các ông phải thất vọng rồi, bác sỹ tôi đây lại thích nhất kiểu mỹ nhân eo dây, chơi đi, các ông tác thành giúp tôi nhé!
- Đi, chúng ta sang bên kia, tìm mấy bác sỹ của bệnh viện Nhân Hòa nói chuyện! Đừng để ý thằng cha này!
- Này, nói đi là đi à, đúng là chẳng có nghĩa khí gì cả!
...
- Chào Cát tiền bối!
Một người trẻ tuổi mặc bộ vest tây đi dày da, kéo theo hành lý, tác phong nhanh nhẹn, đến trước mặt Cát Liên Khôi, vô cùng cung kính nói.
- Haha, chắc cậu là đệ tử Đỗ Bác Kiệp của Hỏa Quán Vương hả!
Cát Liên Khôi cười cười, đem theo một chút tán thưởng nói, thầm nghĩ, chàng trai này rất lễ phép mà.
Không ngờ rằng, khóe mắt của Đỗ Bác Kiệp lại đang liếc hướng về cô đồ đệ xinh đẹp đang đứng cạnh ông Liễu Yên Nhiên cơ, người ta đương nhiên là nhằm vào cô đồ đệ xinh đẹp này mà đến đấy!
- đúng ạ, chính là vãn bối, không ngờ được Cát tiền bối cũng biết tên của tiểu tử.
Đỗ Bác Kiếp giả vờ như lơ đãng ngoảnh đầu lại, trông có vẻ như đang tìm người, kỳ thực là đang lén lút chăm chú liếc mắt nhìn vào bộ ngực căng tròn của Liễu Yên Nhiên, sau đó liền nhanh chóng ngoảnh lại, cười tươi như gió xuân nói:
- Cát tiền bối quả thực là đức độ cao vời, hành trình đến châu Phi lần này gian khổ như vậy, Cát tiền bối cũng xung phong đi đầu, quả thực là đáng khâm phục!
Liễu Yên Nhiên cười nói:
- Hỏa Quán Vương cũng là một vị tiền bối đáng kính trọng mà, nếu không phải lần này sức khỏe không tốt, nhất định cũng sẽ xuất chinh rồi! cái này gọi là kiệu hoa đẹp người người muốn khiêng mà!
Có điều cô nha đầu này dường như có chút ngây thơ, không mảy may phát hiện ra ánh mắt dê xồm của tên Đỗ Bác Kiệp.
Đỗ Bác Kiệp nói:
- Sư phụ tôi quả thực là có muốn đi, nhưng tuổi tác của ông thực sự quá cao rồi, mấy người huynh đệ chúng tôi một mực khuyên ngăn, cuối cùng mới thuyết phục được ông ấy, lần này, Vương Thị bách thảo đường chúng tôi tất cả xuất quân chín huynh đệ, Yên Nhiên chắc là cô cũng quen hết, tôi là nghĩ thế này, dù gì chúng ta cũng là người quen, không bằng hai nhà chúng ta đến lúc đó cùng nhau hành động, lại nói, có Cát tiền bối phối hợp, sức mạnh của chúng ta chẳng phải sẽ cao hơn một chút sao?
Kỳ thực, mục đích chính của Đỗ Bác Kiệp là nam nữ kết hợp làm việc thì sẽ không mệt, hy vọng có thể cùng Liễu Yên Nhiên cùng tiến cùng lui, biết đâu lại có thể tạo ra ngọn lửa tình yêu, tình hình nguy cấp nơi chiến địa, cũng là một việc vô cùng lãng mạn mà không phải sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.