Chương 629
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 629: Hay em giúp anh tắm một lúc?
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Dù sao, hắn lần đầu tiên lên tâm bình cảnh, cảnh giới còn cực không ổn định, y linh huyền khíchỉ chuyển hóa không đến một phần trăm, trong nội tâm, Khấu Bảo Bình kia còn mông lung không ngừng, chỉ có điều trạng thái khí thể áp suất cao, không thể hoàn toàn định hình, bay lên ngưng tụ thành thực chất thể rắn , thực sự còn rất xa xôi!
An Tiếu Trúc tự đi ra ngoài, dặn dò Tần Cầm, bất cứ kẻ nào, bất kể chuyện gì, cũng không được đến quấy rầy. Tần Cầm đương nhiên làm theo, chỉ có điều trong lòng cực kì tò mò, cô mặc dù đã nghe qua tên tuổi của Diệp Thanh, nhưng thấy hắn tuổi còn trẻ, kì thật có chút không tin lắm, nhưng Đại tiểu thư tín nhiệm hắn như vậy, mỗi ngày đều ngóng trông hắn đến, bản thân không nên nói thêm cái gì, dù sao, nhiều nhất chẳng qua thứ y thuật biến ngựa chết thành ngựa sống.
An Tiếu Trúc làm sao mà không biết Tần Cầm và một số nhân viên khác của tập đoàn Lao Lạp Nhã Tư, chẳng qua lười giải thích mà thôi, nghĩ thầm, hừ hừ, đợi các người thấy được bản lĩnhcủa Diệp Thanh, các ngươi sẽ phải phục sát đất.
Tiếng “Diệp Thanh ca ca” trong lòng vừa nói ra khỏi miệng, lập tức thấy thực ngọt ngào và ngượng ngùng, giống như, bản thân cũng làlần đầu tiên gọihắn là “ca ca” đấy, tuy nhiên, ở trước mặt hắn,bổn cô nương còn lâu mới gọigọi, không cắn chết ngươi đã tốt lắm rồi!
An Tiếu Trúc nghiến nghiến răng, đi vào phòng, lúc vừa mới vào phòng đãnhìn thấy Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh đều mặc áo blue trắng, đang chuẩn bị cấp cứu, trong lòng không khỏi nói thầm, có chút oán trách, hai người này thật là, cũng không chờ tôi chút! Kỳ thật, đáy lòng cô mơ hồ có chút ghen tuông, ngưỡng mộ Mã Tiểu Linh và Diệp Thanh phối hợp ăn ý, thậm chí trước kia ở bệnh viện Ngô Đồng có truyền thuyết cái gì mà "Thanh Linh kết hợp", nghĩ thầm, chính mình cũng có thể “Thanh Trúc kết hợp”chứ nhỉ, thế là cũng mặc chiếc áo blue trắng siêu cấp mà Diệp Thanh tặngcho cô, tiến lên giúp đỡ.
Diệp Thanh nhắm mắt lại, điều chỉnh trạng thái, lập tức, phóng ra một chùm yLinh Huyền khí, thông qua cánh tay của Thích Nguyệt Nhã, xâm nhập vào trong cơ thể của đối phương, sau đó lấy làm lạ, mới có một ngày không gặp, lũ kiếp lược giả cấp ba này trong cơ thể đã gia tăng mấy lần rồi, chi chít, phỏng chừng không bao lâu nữa, kiếp lược giả bậc ba này sau khi tích tụ xong sẽ lập tức tấn công, trong nháy mắt cướp lấy căn nguyên sinh mạng của Thích Nguyệt Nhã, nếu đến lúc đó hậu quả thật sự khó lường, ngay cả bản thânmình gần đây nắm vững được y Linh Huyền khí, chỉ e cũng không thể ngăn cản nổi.
Thời gian không đợi người, cứu người như cứu hỏa, Diệp Thanh liền lập tức vận dụng chùmchân khí huyền ảo kia, di chuyển vào từng tấc từng tấc da thịt, rửa sạch kiếp lược giả bậc ba, cướp lấy quyền không chế trong danh sách trật tự gen!
Đây là công trình rất hao phí tâm lực, đối với Diệp Thanh hiện tại mà nói, thật giống như một đứa trẻ, cầm một chiếc lưỡi hái đi thu gặt ước chừng một mẫu thóc, vất vả khó khăn này, sao có thể tưởng tượng nổi!
Tuy nhiên, Diệp Thanh cho dù có mệt, khổ nữa cũng cắn răng kiên trì, trên trán mồ hôi ròng ròng, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc liền thay nhau lau mồ hôi cho hắn!
Nếu như là bình thường, Diệp Thanh phỏng chừng cười đến miệng đều phải vỡ ra, tuy nhiên, hiện tại chảng có nổi chút tâm tư kiều diễm nào cả! thời điểm này mà còn có tâm tư nghĩ linh tinh, quả thực là tìm đến cái chết, hậu quả chắc chắntẩu hỏa nhập ma! Diệp Thanh há chẳng phải là kẻ không biết phân biệt nặng nhẹ như vậy! Hơn nữa, hắn vốn là một người một khi đã làm việc thì rất nhập tâm!
Thời gian từng giọt từng giọt trôi qua, đối với Diệp Thanh mà nói, cực kì lâu, tuy nhiên, dần dần, Diệp Thanh tìm thấy trong khổ cực một niềm vui, loại niềm vui này, thật giống như vận động viên chạy dài, chạy dần dần, mặc dù rất mệt nhưng cảm giác cả người đều đổ mồ hôi thì thực sự là rất thích, còn mơ hồ có cảm giác tự hào và thành công, nhất là thời khắc cuối cùng, thời điểm tấn công quan trọng, sung sướng không tưởng được, thật muốn hét to lên!
Diệp Thanh gầm nhẹ một tiếng, rốt cục, cũng đã nắm được kiếp lược giả cấp ba vào trong tay rồi, sau đó, tâm niệm vừa động, lũ kiếp lược giả này liền nhao nhao từ trong cơ thể của Thích Nguyệt Nhã, xuyên qua huyệt khiếu, lỗ chân lông không ngừng bay ra, khói đen rơi vào trong cái bình Diệp Thanh đã chuẩn bị sẵn.
Mã Tiểu Linh lập tức nhét nút vào lọ!
Cùng lúc đó, Diệp Thanh rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng cả người, nhưng thả lỏng thế này, cảm giác khổ trung hỗn loạn lúc trước lập tức biến mất, thay vào đó là cảm giác vô cùng mệt mỏi và đau nhức.
- Diệp Thanh anh đi tắm rửa nghỉ ngơi đi! Cô Thích bây giờgiao cho em phụ trách!
Mã Tiểu Linh thay hắn lau mồ hôi, nói.
-Ừ…,
Diệp Thanh gật đầu một cách khó khăn, đứng dậy, hắn biết, y thuật của Mã Tiểu Linh cũng rất cao, sau đó công tác xử lígiao cho cô phụ trách, đó là vấn đề không khó chút nào.
An Tiếu Trúc nói:
- Em đỡ anh đi!
Diệp Thanh có chút ngượng ngùng, sau đó khóe miệng không kìm nổi nhếchmột cái, thầm nghĩ, em đỡ anh đi nghỉ ngơi, chúng ta cùng tiến vào một căn phòng, thế thì Tiểu Linh còn không biết sẽ nghĩ như nào nữa đây!
Hắn cười một cách dung tục như vậy, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc đều vô cùng hiểu hắn, sao có thể không biếtcái ý nghĩ ba lăng nhăng ấy, lập tức hai cô đều không hẹn mà cùng hung hăng trừng mắt nhìn hắn!
An Tiếu Trúc nghiến răngnói:
anh đi nhanh đi, nếu không nể mặt anh đã cứu mẹ em, thì em không tha cho anh đâu!”
Ở trước mặt Mã Tiểu Linh, An Tiếu Trúc cũng là ngạikhôngdùng từ “cắn”, vì từ này có nhiều ý nghĩa, nếu chẳng may Tiểu Linh hiểu khác đi, cho rằng mình thích giúp Diệp Thanh làm cái ấy, thế chẳngphải tiêu rồi a!
Nói xong, bèn đẩyDiệp Thanh đi!
Diệp Thanh quay đầu lại liếc nhìn Mã Tiểu Linh một cái, thấy cô kì thật cũng không để ý gì, liền cùng An Tiếu Trúc ra ngoài.
Về tới phòng mình rồi, An Tiếu Trúc vất hắn sang một bên, sau đó vô cùng dịu dàng đi vào phòng vệ sinh, đổ đầy nước vào bồn tắm lớn, điều chỉnh nước cho ấm, rồi lại đem các loại đồ dùng tắm rửa để sang bên cạnh, tựanhư một người vợ nhỏ dịu dàng, khiến cho Diệp Thanh có chút cảm động, nhớ tới cảnh tượng lần đầu gặp cô, khi đó bản thân còn cực kìkhông ưa gì cô gái này!Tuy nhiên, con ngừơi đều có rất nhiều mặt, mình và cô ấy, thật đúng không phảioan gia không gặp mặt..
- anh đang cười ngây ngôcái gì, mau đi tắm đi!
An Tiếu Trúc đẩy hắn đi vào phòng, cười nói.
-Tiếu Trúc...
Diệp Thanh muốn nói lại thôi.
-Cái gì?
An Tiếu Trúc ngay lập tức cảnh giác, lui về phía sau một bước.
Diệp Thanh ngượng ngùng sờ sờ đầu, rốt cục mặt đỏ lên, mặt dày mày dạn nói ra một câu:
- Không bằng em giúp anhtắm…”
- Cút! Tam thiên bất đả thượng phòng yết ngõa! (ba ngày không đánh thì đã đòi ngồi lên mái nhà)
An Tiếu Trúc lập tức nổi giận, mắng, mắng xong, cảm thấy vẫn chưa hết giận, đột nhiên xông lên, ôm chầm lấy Diệp Thanh, hung hăng cắn vào môi hắn một cái, Diệp Thanh giống như mèo bị giẫm phải đuôi, vừa đau vừa hạnh phúc mà kêu lên.
An Tiếu Trúc dưới chân trơn quá trượt một cái, Diệp Thanh lập tức vui sướng, nghĩ thầm, thế này tốt lắm, ai bảo em cắn anh?
- Xì , anhtắm đi!
An Tiếu Trúc dường như biết suy nghĩ của hắn, chỉ đẩy tay, liền mượn lực phản đứng vững người lại, mà cũng cùng lúc đó, Diệp Thanh “ôi” lên một tiếng, bùm, bọt nước bắn tung tóe khắp phòng!
- Ha ha! Đáng đời! Ai bảo anh có ý nghĩ xấu!”
An Tiếu Trúcmím môi, giương cằm lên,liền chạy ra ngoài, vừa đóng cửa lại, trái tim khôngkhỏi liên tục nhảy “bùm bùm”, thầm nghĩ, nếu như chị Tiểu Linh và mấy nhân viên của mẹ mình không ở trong này, nếu như chúng ta chỉ có hai người, em giúp anh tắm một chút cũng không phải không thể!
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 629: Hay em giúp anh tắm một lúc?
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Dù sao, hắn lần đầu tiên lên tâm bình cảnh, cảnh giới còn cực không ổn định, y linh huyền khíchỉ chuyển hóa không đến một phần trăm, trong nội tâm, Khấu Bảo Bình kia còn mông lung không ngừng, chỉ có điều trạng thái khí thể áp suất cao, không thể hoàn toàn định hình, bay lên ngưng tụ thành thực chất thể rắn , thực sự còn rất xa xôi!
An Tiếu Trúc tự đi ra ngoài, dặn dò Tần Cầm, bất cứ kẻ nào, bất kể chuyện gì, cũng không được đến quấy rầy. Tần Cầm đương nhiên làm theo, chỉ có điều trong lòng cực kì tò mò, cô mặc dù đã nghe qua tên tuổi của Diệp Thanh, nhưng thấy hắn tuổi còn trẻ, kì thật có chút không tin lắm, nhưng Đại tiểu thư tín nhiệm hắn như vậy, mỗi ngày đều ngóng trông hắn đến, bản thân không nên nói thêm cái gì, dù sao, nhiều nhất chẳng qua thứ y thuật biến ngựa chết thành ngựa sống.
An Tiếu Trúc làm sao mà không biết Tần Cầm và một số nhân viên khác của tập đoàn Lao Lạp Nhã Tư, chẳng qua lười giải thích mà thôi, nghĩ thầm, hừ hừ, đợi các người thấy được bản lĩnhcủa Diệp Thanh, các ngươi sẽ phải phục sát đất.
Tiếng “Diệp Thanh ca ca” trong lòng vừa nói ra khỏi miệng, lập tức thấy thực ngọt ngào và ngượng ngùng, giống như, bản thân cũng làlần đầu tiên gọihắn là “ca ca” đấy, tuy nhiên, ở trước mặt hắn,bổn cô nương còn lâu mới gọigọi, không cắn chết ngươi đã tốt lắm rồi!
An Tiếu Trúc nghiến nghiến răng, đi vào phòng, lúc vừa mới vào phòng đãnhìn thấy Diệp Thanh và Mã Tiểu Linh đều mặc áo blue trắng, đang chuẩn bị cấp cứu, trong lòng không khỏi nói thầm, có chút oán trách, hai người này thật là, cũng không chờ tôi chút! Kỳ thật, đáy lòng cô mơ hồ có chút ghen tuông, ngưỡng mộ Mã Tiểu Linh và Diệp Thanh phối hợp ăn ý, thậm chí trước kia ở bệnh viện Ngô Đồng có truyền thuyết cái gì mà "Thanh Linh kết hợp", nghĩ thầm, chính mình cũng có thể “Thanh Trúc kết hợp”chứ nhỉ, thế là cũng mặc chiếc áo blue trắng siêu cấp mà Diệp Thanh tặngcho cô, tiến lên giúp đỡ.
Diệp Thanh nhắm mắt lại, điều chỉnh trạng thái, lập tức, phóng ra một chùm yLinh Huyền khí, thông qua cánh tay của Thích Nguyệt Nhã, xâm nhập vào trong cơ thể của đối phương, sau đó lấy làm lạ, mới có một ngày không gặp, lũ kiếp lược giả cấp ba này trong cơ thể đã gia tăng mấy lần rồi, chi chít, phỏng chừng không bao lâu nữa, kiếp lược giả bậc ba này sau khi tích tụ xong sẽ lập tức tấn công, trong nháy mắt cướp lấy căn nguyên sinh mạng của Thích Nguyệt Nhã, nếu đến lúc đó hậu quả thật sự khó lường, ngay cả bản thânmình gần đây nắm vững được y Linh Huyền khí, chỉ e cũng không thể ngăn cản nổi.
Thời gian không đợi người, cứu người như cứu hỏa, Diệp Thanh liền lập tức vận dụng chùmchân khí huyền ảo kia, di chuyển vào từng tấc từng tấc da thịt, rửa sạch kiếp lược giả bậc ba, cướp lấy quyền không chế trong danh sách trật tự gen!
Đây là công trình rất hao phí tâm lực, đối với Diệp Thanh hiện tại mà nói, thật giống như một đứa trẻ, cầm một chiếc lưỡi hái đi thu gặt ước chừng một mẫu thóc, vất vả khó khăn này, sao có thể tưởng tượng nổi!
Tuy nhiên, Diệp Thanh cho dù có mệt, khổ nữa cũng cắn răng kiên trì, trên trán mồ hôi ròng ròng, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc liền thay nhau lau mồ hôi cho hắn!
Nếu như là bình thường, Diệp Thanh phỏng chừng cười đến miệng đều phải vỡ ra, tuy nhiên, hiện tại chảng có nổi chút tâm tư kiều diễm nào cả! thời điểm này mà còn có tâm tư nghĩ linh tinh, quả thực là tìm đến cái chết, hậu quả chắc chắntẩu hỏa nhập ma! Diệp Thanh há chẳng phải là kẻ không biết phân biệt nặng nhẹ như vậy! Hơn nữa, hắn vốn là một người một khi đã làm việc thì rất nhập tâm!
Thời gian từng giọt từng giọt trôi qua, đối với Diệp Thanh mà nói, cực kì lâu, tuy nhiên, dần dần, Diệp Thanh tìm thấy trong khổ cực một niềm vui, loại niềm vui này, thật giống như vận động viên chạy dài, chạy dần dần, mặc dù rất mệt nhưng cảm giác cả người đều đổ mồ hôi thì thực sự là rất thích, còn mơ hồ có cảm giác tự hào và thành công, nhất là thời khắc cuối cùng, thời điểm tấn công quan trọng, sung sướng không tưởng được, thật muốn hét to lên!
Diệp Thanh gầm nhẹ một tiếng, rốt cục, cũng đã nắm được kiếp lược giả cấp ba vào trong tay rồi, sau đó, tâm niệm vừa động, lũ kiếp lược giả này liền nhao nhao từ trong cơ thể của Thích Nguyệt Nhã, xuyên qua huyệt khiếu, lỗ chân lông không ngừng bay ra, khói đen rơi vào trong cái bình Diệp Thanh đã chuẩn bị sẵn.
Mã Tiểu Linh lập tức nhét nút vào lọ!
Cùng lúc đó, Diệp Thanh rốt cuộc cũng thở phào nhẹ nhõm, thả lỏng cả người, nhưng thả lỏng thế này, cảm giác khổ trung hỗn loạn lúc trước lập tức biến mất, thay vào đó là cảm giác vô cùng mệt mỏi và đau nhức.
- Diệp Thanh anh đi tắm rửa nghỉ ngơi đi! Cô Thích bây giờgiao cho em phụ trách!
Mã Tiểu Linh thay hắn lau mồ hôi, nói.
-Ừ…,
Diệp Thanh gật đầu một cách khó khăn, đứng dậy, hắn biết, y thuật của Mã Tiểu Linh cũng rất cao, sau đó công tác xử lígiao cho cô phụ trách, đó là vấn đề không khó chút nào.
An Tiếu Trúc nói:
- Em đỡ anh đi!
Diệp Thanh có chút ngượng ngùng, sau đó khóe miệng không kìm nổi nhếchmột cái, thầm nghĩ, em đỡ anh đi nghỉ ngơi, chúng ta cùng tiến vào một căn phòng, thế thì Tiểu Linh còn không biết sẽ nghĩ như nào nữa đây!
Hắn cười một cách dung tục như vậy, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc đều vô cùng hiểu hắn, sao có thể không biếtcái ý nghĩ ba lăng nhăng ấy, lập tức hai cô đều không hẹn mà cùng hung hăng trừng mắt nhìn hắn!
An Tiếu Trúc nghiến răngnói:
anh đi nhanh đi, nếu không nể mặt anh đã cứu mẹ em, thì em không tha cho anh đâu!”
Ở trước mặt Mã Tiểu Linh, An Tiếu Trúc cũng là ngạikhôngdùng từ “cắn”, vì từ này có nhiều ý nghĩa, nếu chẳng may Tiểu Linh hiểu khác đi, cho rằng mình thích giúp Diệp Thanh làm cái ấy, thế chẳngphải tiêu rồi a!
Nói xong, bèn đẩyDiệp Thanh đi!
Diệp Thanh quay đầu lại liếc nhìn Mã Tiểu Linh một cái, thấy cô kì thật cũng không để ý gì, liền cùng An Tiếu Trúc ra ngoài.
Về tới phòng mình rồi, An Tiếu Trúc vất hắn sang một bên, sau đó vô cùng dịu dàng đi vào phòng vệ sinh, đổ đầy nước vào bồn tắm lớn, điều chỉnh nước cho ấm, rồi lại đem các loại đồ dùng tắm rửa để sang bên cạnh, tựanhư một người vợ nhỏ dịu dàng, khiến cho Diệp Thanh có chút cảm động, nhớ tới cảnh tượng lần đầu gặp cô, khi đó bản thân còn cực kìkhông ưa gì cô gái này!Tuy nhiên, con ngừơi đều có rất nhiều mặt, mình và cô ấy, thật đúng không phảioan gia không gặp mặt..
- anh đang cười ngây ngôcái gì, mau đi tắm đi!
An Tiếu Trúc đẩy hắn đi vào phòng, cười nói.
-Tiếu Trúc...
Diệp Thanh muốn nói lại thôi.
-Cái gì?
An Tiếu Trúc ngay lập tức cảnh giác, lui về phía sau một bước.
Diệp Thanh ngượng ngùng sờ sờ đầu, rốt cục mặt đỏ lên, mặt dày mày dạn nói ra một câu:
- Không bằng em giúp anhtắm…”
- Cút! Tam thiên bất đả thượng phòng yết ngõa! (ba ngày không đánh thì đã đòi ngồi lên mái nhà)
An Tiếu Trúc lập tức nổi giận, mắng, mắng xong, cảm thấy vẫn chưa hết giận, đột nhiên xông lên, ôm chầm lấy Diệp Thanh, hung hăng cắn vào môi hắn một cái, Diệp Thanh giống như mèo bị giẫm phải đuôi, vừa đau vừa hạnh phúc mà kêu lên.
An Tiếu Trúc dưới chân trơn quá trượt một cái, Diệp Thanh lập tức vui sướng, nghĩ thầm, thế này tốt lắm, ai bảo em cắn anh?
- Xì , anhtắm đi!
An Tiếu Trúc dường như biết suy nghĩ của hắn, chỉ đẩy tay, liền mượn lực phản đứng vững người lại, mà cũng cùng lúc đó, Diệp Thanh “ôi” lên một tiếng, bùm, bọt nước bắn tung tóe khắp phòng!
- Ha ha! Đáng đời! Ai bảo anh có ý nghĩ xấu!”
An Tiếu Trúcmím môi, giương cằm lên,liền chạy ra ngoài, vừa đóng cửa lại, trái tim khôngkhỏi liên tục nhảy “bùm bùm”, thầm nghĩ, nếu như chị Tiểu Linh và mấy nhân viên của mẹ mình không ở trong này, nếu như chúng ta chỉ có hai người, em giúp anh tắm một chút cũng không phải không thể!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.