Chương 655
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 655: Ngũ nữ vờn quanh!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Niếp Tiểu Ẩn nói:
- Cha nuôi ta đang đến một tinh hệ xa xôi, bắt giữ một vị thần dược cuối cùng, Dục diễm kim ma, sẽ không trở về nhanh như vậy đâu, các ngươi cứ yên tâm đi!
- Sẽ không trở về nhanh như thế, nhưng tóm lại làvẫn sẽ trở về mà?
- Không bằng chúng ta trốn đi, không bao giờ trở về Dược thần cốc nữa!
- Hì hì, trước kia cũng không phải chưa từng có người trốn đi, đáng tiếc, Dược thần lão nhân gia thủ đoạn thông thiên, bất kể ngươi trốn tới chỗ nào, ông ấy đều có cách bắt được ngươi!
Lập tức, tất cả đều thở dài tuyệt vọng, ủ rũ không ngừng!
Niếp Tiểu Ẩn an ủi nói:
- Kỳ thực, việc này không phải là không thể xoay chuyển!
Tất cả đều không hiểu ý cô nói, chỉ có cô gái mặc bộ váy màu xanh trầm tư một lát, đột nhiên ánh mắt sáng lên, vui mừng kêu lớn:
- Niếp sư tỷ, có phải chị muốn nói tên Diệp Thanh đó cướp đi nhiều quỷ linh cổ trưởng thành của chúng ta như vậy, hắn nhất định cũng sẽ biết phương pháp chiết xuất, bản thân hắn cũng sẽ đem đi chiết xuất sinh mạng căn nguyên?
- Đúng!
Niếp Tiểu Ẩn cười xinh đẹp, như trăm hoa đua nở, ngạo nghễ nói:
- Hắn có thể cướp quỷ linh cổ của chúng ta, chẳng nhẽ chúng ta lại không được cướp sinh mạng căn nguyên của hắn? Nói không chừng, hắn còn giúp chúng ta tinh luyện ra Nguyên tinh thần dịch luôn ấy chứ, còn đỡ cho chúng ta bao nhiêu việc đấy!
- Nhưng, tên Diệp Thanh đó lợi hại cực kỳ, ngay cả sư tỷ tỷ cũng còn không phải là đối thủ.....
- Yên tâm, trời không tuyệt đường người, hơn nữa, hắn ở sáng, chúng ta trong tối, ta không tin, không tìm được cơ hội lật ngược lại hắn!
Trước mắt Niếp Tiểu Ẩn dường như đang xuất hiện cảnh tượng Diệp Thanh quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, khóe miệng không khỏi nhếch lên đầy kinh miệt! Thầm nói, ngươi hai lần phi lễ với ta, trận lỗ này, bổn cô nương nhất định phải đòi lại bằng được!
Lần đầu tiên, là Niếp Tiểu Ẩn bị Diệp Thanh bắt được chân trần không chịu buông, còn nhìn cả được phong cảnh nơi đáy váy, Niếp Tiểu Ẩn mỗi lần nhớ lại, đều tức giận dị thường, đỏ mặt tía tai! có điều, cô hồn nhiên quên mất, lần đó là cô mơ tưởng viên trú nhan đan của Diệp Thanh, định lên trước chặn được cướp lấy!
Lần thứ hai, chính là cái đêm bị bắt tại châu phi đó, cũng là cô âm thầm trong bóng tối nhìn trộm Diệp Thanh, chủ động khiêu khích, Diệp Thanh bất đắc dĩ mới bắt lấy tay cô, bàn tay Diệp Thanh lớn, tay cô lại trơn, bắt như bắt cá trạch, đương nhiên khó tránh khỏi ma sát vài lần, hoàn toàn không phải Diệp Thanh cố ý bóp véo!
Hai lần này, tuy hai người trong khi đánh nhau có “cơ phu chi thân” (sự tiếp xúc xác thịt), nhưng đều không phải là Diệp Thanh rắp tâm cố ý, cho lên, không thể nói đến hai từ “phi lễ”! nếu Diệp Thanh biết được, cô bé này không ngờ nói mình phi lễ với nó, thì còn không tức đến hộc máu mới lạ, chắc chắn sẽ nói, sớm biết trước, lão đây phi lễ thật với cô một chút, thì còn tốt hơn là bị oan uổng thế này, được tiếng không được miếng!
. . ... ........... .
Cùng lúc đó,đoàn người Diệp Thanh về nước lại nhận được sự nhiệt liệt hoan nghênh trước nay chưa từng có! Có rất nhiều rất nhiều fan hâm mộ đến đón máy bay, đương nhiên, trong đó đoàn thân hữu đã chiếm gần như hơn một nửa, không chỉ có người nhà của các chuyên gia, bác sỹ, y tá, còn có các đồng sự, lãnh đạo của các cơ quan, thậm chí còn có cả Thiệu bộ trưởng của bộ y tế cũng đích thân đến đón!
- Tiểu Diệp à! Lần này làm được lắm!
Thiệu bộ trưởng là người lên nghênh đón trước nhất, nắm chặt tay Diệp Thanh cao hứng nói.
Trước mặt công chúng như thế này, tên nhãi Diệp Thanh đương nhiên không tránh được lại phải lôi ra dáng điệu khiêm tốn của hắn:
- Ha ha, Thiệu bộ trưởng quá khen rồi, tôi chỉ là cố gắng làm hết bổn phận của mình mà thôi.
- Người trẻ tuổi biết khiêm tốn là việc tốt!
Thiệu bộ trưởng cảm thấy vui mừng, thầm nói, bây giờ người trẻ tuổi khiêm tốn thế này thật chẳng có nhiều nữa!
Diệp Thanh nói:
- Kỳ thực, lần này hoàn toàn nhờ vào sự phối hợp cật lực của mọi người, nếu không có sự đồng tâm cùng cố gắng của mọi người, một mình tôi tuyệt đối không thể hoàn thành được nhiệm vụ.
Thiệu bộ trưởng vỗ vỗ vai hắn, hàm ý khen thưởng của quốc gia nhất định sẽ không ít, sau đó, liền lần lượt đi hỏi thăm các chuyên gia khác, không khí nhất thời náo nhiệt! Khung cảnh huyên náo.
- Diệp Thanh!
- Diệp Thanh!
Diệp Thanh vừa hơi rảnh tay được một chút, liền nghe thấy tiếng gọi của hai cô gái truyền lại từ hai phía khác nhau, dướn đầu nhìn lần lượt, không khỏi mừng rơn, hóa ra, một bên là Ninh Não Nhi với Trần Du, hai cô bé này, thực sự là ngày càng xinh đẹp, đặc biệt là Ninh Não Nhi, vốn đã mặt xinh như búp bê, dáng người yểu điệu như yêu tinh, lại dùng thêm trú nhan đan của Diệp Thanh, dung nhan càng thêm mơn mởn, tươi non mọng nước, thêm vào đó là hai bầu vú căng mọng như gái mới sinh, ngay cả mùa đông, áo cũng cao cao phập phồng, tựa như bên trong có ẩn dấu hay trái bưởi cực đại vậy, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy, đều sẽ động lòng, à, không, e rằng ngay cả con gái nhìn thấy, cũng sẽ không kìm nổi mà muốn thò tay vào bên trong cấu véo!
Còn Trần Du cũng không tồi, eo nhỏ chân dài, môi mỏng cong vểnh mà sexy, thân hình càng ngày càng nóng bỏng, quấn một chiếc khăn quàng cổ điêu cừu, quả thực sức hấp dẫn tỏa ra bốn phía!
Một bên khác, lại là một cô gái tóc búi cao, tương đối đoan trang chín chắn, Tằng Mẫn San, cũng chính là người chị họ mà Diệp Thanh mới quen không lâu! Tằng gia là nơi xuất thân của mỹ nữ, bất luận là nam hay nữ, trông đều vô cùng xinh đẹp, điều này từ năm xưa mẫu thân của Diệp Thanh được mệnh danh là “Kinh thành đệ nhất mỹ nhân” đã được biết đến rồi, cho nên Tằng Mẫn San đương nhiên cũng không kém sắc!
Về phần tên nhãi Diệp Thanh này, đường đường là kết tinh của tình yêu giữa Y Thần phong lưu tài hoa và đệ nhất mỹ nữ của thủ đô, tại sao lại tướng mạo thường thường, chỉ có thể nói là “mặt mày thanh tú”, thuộc hàng “hơi đẹp trai”, so với loại “ siêu hotboy” thì vẫn còn một khoảng cách tý ty, thì không biết là vì lý do gì rồi, có lẽ, là Y Thần năm đó hoàn toàn không đẹp trai, phong độ như trong truyền thuyết, chẳng qua là do vầng sáng của ánh hào quang thần tượng chiếu rọi mà thôi.
Có điều, nam nhân có đẹp trai đến mấy cũng chẳng có tác dụng không phải sao?
- Não Nhi! Chị họ! Mọi người sao lại đến hết thế này?
Diệp Thanh muốn lên đón, nhưng lại không biết lên chạy về hướng nào, hai bên đều là những người rất quan trọng mà, hơn nữa, đằng sau còn có hai cô em Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc nữa! Lần này khó rồi đây!
Có điều, cũng may rất nhanh, Ninh Não Nhi, Trần Du, Tằng Mẫn San ba cô gái này cũng sắp bước đến nơi.
Ngũ nữ vờn quanh! Một loại khí thế vô hình liền tản mát ra! Đây là thứ mà chỉ riêng mĩ nữ mới có, năm cái chồng vào một chỗ, lại thi thoảng va nhau, làm sao không thu hút được sự chú ý của mọi người!
Ngay cả tất cả mọi người đều đã quen với sự thực: bên cạnh Diệp Thanh không thiếu mỹ nữ, cũng đều không kìm nổi mà liếc mắt tỏ vẻ chú ý, kể cả Thiệu bộ trưởng cấp bậc cao như thế, cũng phải liếc về bên này hai lần, thầm nói, hậu nhân của Y Thần Niếp Băng năm đó, quả nhiên kế thừa được di phong của phụ thân, phong lưu không kém! Ôi, đúng là tre già măng mọc!
Ninh Não Nhi lại có vài phần ghen tuông liếc nhìn Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc một cái, trong lòng liền lẩm bẩm, sao thằng cha này, lần trước bảo hắn đem mình đi châu phi cùng, sống chết cũng không chịu, kết quả, lại đem hai con bé này sang đó, mình x., chắc không phải ở châu phi làm 3.p đấy chứ? Ánh mắt nhìn Diệp Thanh không thiếu phần u oán.
Trần Du điệu bộ cũng hết sức gây hấn nhìn Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, cô đương nhiên là giúp Ninh Não Nhi rồi!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc quan hệ tốt, những lúc thế này đương nhiên không cam lòng yếu thế, Mã Tiểu Linh trước giờ phóng khoáng quen rồi, nên biểu hiện cũng chưa rõ ràng, nhưng An Tiếu Trúc thì không giống rồi, răng còn bắt đầu nghiến lên ken két, bàn tay ở phía sau véo vào thắt lưng Diệp Thanh một cái thật mạnh, thật đau, thầm nói, ai bảo anh trêu hoa ghẹo nguyệt, xấu xa, không ngờ trong một lúc mà có tận ba cô đến!
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 655: Ngũ nữ vờn quanh!
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: Mê Truyện
Niếp Tiểu Ẩn nói:
- Cha nuôi ta đang đến một tinh hệ xa xôi, bắt giữ một vị thần dược cuối cùng, Dục diễm kim ma, sẽ không trở về nhanh như vậy đâu, các ngươi cứ yên tâm đi!
- Sẽ không trở về nhanh như thế, nhưng tóm lại làvẫn sẽ trở về mà?
- Không bằng chúng ta trốn đi, không bao giờ trở về Dược thần cốc nữa!
- Hì hì, trước kia cũng không phải chưa từng có người trốn đi, đáng tiếc, Dược thần lão nhân gia thủ đoạn thông thiên, bất kể ngươi trốn tới chỗ nào, ông ấy đều có cách bắt được ngươi!
Lập tức, tất cả đều thở dài tuyệt vọng, ủ rũ không ngừng!
Niếp Tiểu Ẩn an ủi nói:
- Kỳ thực, việc này không phải là không thể xoay chuyển!
Tất cả đều không hiểu ý cô nói, chỉ có cô gái mặc bộ váy màu xanh trầm tư một lát, đột nhiên ánh mắt sáng lên, vui mừng kêu lớn:
- Niếp sư tỷ, có phải chị muốn nói tên Diệp Thanh đó cướp đi nhiều quỷ linh cổ trưởng thành của chúng ta như vậy, hắn nhất định cũng sẽ biết phương pháp chiết xuất, bản thân hắn cũng sẽ đem đi chiết xuất sinh mạng căn nguyên?
- Đúng!
Niếp Tiểu Ẩn cười xinh đẹp, như trăm hoa đua nở, ngạo nghễ nói:
- Hắn có thể cướp quỷ linh cổ của chúng ta, chẳng nhẽ chúng ta lại không được cướp sinh mạng căn nguyên của hắn? Nói không chừng, hắn còn giúp chúng ta tinh luyện ra Nguyên tinh thần dịch luôn ấy chứ, còn đỡ cho chúng ta bao nhiêu việc đấy!
- Nhưng, tên Diệp Thanh đó lợi hại cực kỳ, ngay cả sư tỷ tỷ cũng còn không phải là đối thủ.....
- Yên tâm, trời không tuyệt đường người, hơn nữa, hắn ở sáng, chúng ta trong tối, ta không tin, không tìm được cơ hội lật ngược lại hắn!
Trước mắt Niếp Tiểu Ẩn dường như đang xuất hiện cảnh tượng Diệp Thanh quỳ xuống đất cầu xin tha thứ, khóe miệng không khỏi nhếch lên đầy kinh miệt! Thầm nói, ngươi hai lần phi lễ với ta, trận lỗ này, bổn cô nương nhất định phải đòi lại bằng được!
Lần đầu tiên, là Niếp Tiểu Ẩn bị Diệp Thanh bắt được chân trần không chịu buông, còn nhìn cả được phong cảnh nơi đáy váy, Niếp Tiểu Ẩn mỗi lần nhớ lại, đều tức giận dị thường, đỏ mặt tía tai! có điều, cô hồn nhiên quên mất, lần đó là cô mơ tưởng viên trú nhan đan của Diệp Thanh, định lên trước chặn được cướp lấy!
Lần thứ hai, chính là cái đêm bị bắt tại châu phi đó, cũng là cô âm thầm trong bóng tối nhìn trộm Diệp Thanh, chủ động khiêu khích, Diệp Thanh bất đắc dĩ mới bắt lấy tay cô, bàn tay Diệp Thanh lớn, tay cô lại trơn, bắt như bắt cá trạch, đương nhiên khó tránh khỏi ma sát vài lần, hoàn toàn không phải Diệp Thanh cố ý bóp véo!
Hai lần này, tuy hai người trong khi đánh nhau có “cơ phu chi thân” (sự tiếp xúc xác thịt), nhưng đều không phải là Diệp Thanh rắp tâm cố ý, cho lên, không thể nói đến hai từ “phi lễ”! nếu Diệp Thanh biết được, cô bé này không ngờ nói mình phi lễ với nó, thì còn không tức đến hộc máu mới lạ, chắc chắn sẽ nói, sớm biết trước, lão đây phi lễ thật với cô một chút, thì còn tốt hơn là bị oan uổng thế này, được tiếng không được miếng!
. . ... ........... .
Cùng lúc đó,đoàn người Diệp Thanh về nước lại nhận được sự nhiệt liệt hoan nghênh trước nay chưa từng có! Có rất nhiều rất nhiều fan hâm mộ đến đón máy bay, đương nhiên, trong đó đoàn thân hữu đã chiếm gần như hơn một nửa, không chỉ có người nhà của các chuyên gia, bác sỹ, y tá, còn có các đồng sự, lãnh đạo của các cơ quan, thậm chí còn có cả Thiệu bộ trưởng của bộ y tế cũng đích thân đến đón!
- Tiểu Diệp à! Lần này làm được lắm!
Thiệu bộ trưởng là người lên nghênh đón trước nhất, nắm chặt tay Diệp Thanh cao hứng nói.
Trước mặt công chúng như thế này, tên nhãi Diệp Thanh đương nhiên không tránh được lại phải lôi ra dáng điệu khiêm tốn của hắn:
- Ha ha, Thiệu bộ trưởng quá khen rồi, tôi chỉ là cố gắng làm hết bổn phận của mình mà thôi.
- Người trẻ tuổi biết khiêm tốn là việc tốt!
Thiệu bộ trưởng cảm thấy vui mừng, thầm nói, bây giờ người trẻ tuổi khiêm tốn thế này thật chẳng có nhiều nữa!
Diệp Thanh nói:
- Kỳ thực, lần này hoàn toàn nhờ vào sự phối hợp cật lực của mọi người, nếu không có sự đồng tâm cùng cố gắng của mọi người, một mình tôi tuyệt đối không thể hoàn thành được nhiệm vụ.
Thiệu bộ trưởng vỗ vỗ vai hắn, hàm ý khen thưởng của quốc gia nhất định sẽ không ít, sau đó, liền lần lượt đi hỏi thăm các chuyên gia khác, không khí nhất thời náo nhiệt! Khung cảnh huyên náo.
- Diệp Thanh!
- Diệp Thanh!
Diệp Thanh vừa hơi rảnh tay được một chút, liền nghe thấy tiếng gọi của hai cô gái truyền lại từ hai phía khác nhau, dướn đầu nhìn lần lượt, không khỏi mừng rơn, hóa ra, một bên là Ninh Não Nhi với Trần Du, hai cô bé này, thực sự là ngày càng xinh đẹp, đặc biệt là Ninh Não Nhi, vốn đã mặt xinh như búp bê, dáng người yểu điệu như yêu tinh, lại dùng thêm trú nhan đan của Diệp Thanh, dung nhan càng thêm mơn mởn, tươi non mọng nước, thêm vào đó là hai bầu vú căng mọng như gái mới sinh, ngay cả mùa đông, áo cũng cao cao phập phồng, tựa như bên trong có ẩn dấu hay trái bưởi cực đại vậy, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy, đều sẽ động lòng, à, không, e rằng ngay cả con gái nhìn thấy, cũng sẽ không kìm nổi mà muốn thò tay vào bên trong cấu véo!
Còn Trần Du cũng không tồi, eo nhỏ chân dài, môi mỏng cong vểnh mà sexy, thân hình càng ngày càng nóng bỏng, quấn một chiếc khăn quàng cổ điêu cừu, quả thực sức hấp dẫn tỏa ra bốn phía!
Một bên khác, lại là một cô gái tóc búi cao, tương đối đoan trang chín chắn, Tằng Mẫn San, cũng chính là người chị họ mà Diệp Thanh mới quen không lâu! Tằng gia là nơi xuất thân của mỹ nữ, bất luận là nam hay nữ, trông đều vô cùng xinh đẹp, điều này từ năm xưa mẫu thân của Diệp Thanh được mệnh danh là “Kinh thành đệ nhất mỹ nhân” đã được biết đến rồi, cho nên Tằng Mẫn San đương nhiên cũng không kém sắc!
Về phần tên nhãi Diệp Thanh này, đường đường là kết tinh của tình yêu giữa Y Thần phong lưu tài hoa và đệ nhất mỹ nữ của thủ đô, tại sao lại tướng mạo thường thường, chỉ có thể nói là “mặt mày thanh tú”, thuộc hàng “hơi đẹp trai”, so với loại “ siêu hotboy” thì vẫn còn một khoảng cách tý ty, thì không biết là vì lý do gì rồi, có lẽ, là Y Thần năm đó hoàn toàn không đẹp trai, phong độ như trong truyền thuyết, chẳng qua là do vầng sáng của ánh hào quang thần tượng chiếu rọi mà thôi.
Có điều, nam nhân có đẹp trai đến mấy cũng chẳng có tác dụng không phải sao?
- Não Nhi! Chị họ! Mọi người sao lại đến hết thế này?
Diệp Thanh muốn lên đón, nhưng lại không biết lên chạy về hướng nào, hai bên đều là những người rất quan trọng mà, hơn nữa, đằng sau còn có hai cô em Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc nữa! Lần này khó rồi đây!
Có điều, cũng may rất nhanh, Ninh Não Nhi, Trần Du, Tằng Mẫn San ba cô gái này cũng sắp bước đến nơi.
Ngũ nữ vờn quanh! Một loại khí thế vô hình liền tản mát ra! Đây là thứ mà chỉ riêng mĩ nữ mới có, năm cái chồng vào một chỗ, lại thi thoảng va nhau, làm sao không thu hút được sự chú ý của mọi người!
Ngay cả tất cả mọi người đều đã quen với sự thực: bên cạnh Diệp Thanh không thiếu mỹ nữ, cũng đều không kìm nổi mà liếc mắt tỏ vẻ chú ý, kể cả Thiệu bộ trưởng cấp bậc cao như thế, cũng phải liếc về bên này hai lần, thầm nói, hậu nhân của Y Thần Niếp Băng năm đó, quả nhiên kế thừa được di phong của phụ thân, phong lưu không kém! Ôi, đúng là tre già măng mọc!
Ninh Não Nhi lại có vài phần ghen tuông liếc nhìn Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc một cái, trong lòng liền lẩm bẩm, sao thằng cha này, lần trước bảo hắn đem mình đi châu phi cùng, sống chết cũng không chịu, kết quả, lại đem hai con bé này sang đó, mình x., chắc không phải ở châu phi làm 3.p đấy chứ? Ánh mắt nhìn Diệp Thanh không thiếu phần u oán.
Trần Du điệu bộ cũng hết sức gây hấn nhìn Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc, cô đương nhiên là giúp Ninh Não Nhi rồi!
Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc quan hệ tốt, những lúc thế này đương nhiên không cam lòng yếu thế, Mã Tiểu Linh trước giờ phóng khoáng quen rồi, nên biểu hiện cũng chưa rõ ràng, nhưng An Tiếu Trúc thì không giống rồi, răng còn bắt đầu nghiến lên ken két, bàn tay ở phía sau véo vào thắt lưng Diệp Thanh một cái thật mạnh, thật đau, thầm nói, ai bảo anh trêu hoa ghẹo nguyệt, xấu xa, không ngờ trong một lúc mà có tận ba cô đến!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.