Chương 659
Hành Xích Đạo
04/09/2013
Thần Y
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 659: Lại đến thêm cô nữa!(1,2)
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Không biết làm thế nào, đành phải để Ninh Não Nhi vào phòng, tay nắm bàn tay nhỏ bé của cô, trong lòng Diệp Thanh lại rối rắm không thôi, lần này, chẳng may Ninh Não Nhi muốn ở lại, thì mình để cô ấy lại, hay là để cô ấy ở lại đây?
An Tiếu Trúc vẫn còn đang ở trong tủ quẩn áo kia kìa!
Ôi, nhiều bạn gái quá cũng là một chuyện phiền phức! Diệp Thanh lại than ngắn thở dài!
Còn An Tiếu Trúc ở trong tủ quần áo nghe thấy những lời đường mật mà Diệp Thanh nói với Ninh Não Nhi, không nén nổi tức giận đến nỗi thiếu chút nữa lại nghiến răng kèn kẹt:
-Được lắm tên vô lại nhà mi, còn tưởng chỉ nói ngọt với một mình mình cơ, hóa ra, sớm đã biến thành tinh đến nơi rồi, mồm mép láu lỉnh gớm! Uổng công chị Tiểu Linh nói ngươi ngày xưa rất thật thà! Hừ, người thật thả thật chẳng thằng nào ra gì, nhăng nhít bỏ xừ!
-Ôm em ra đó...
Ninh Não Nhi nhìn Diệp Thanh bằng đôi mắt trong vắt dịu dàng, thanh âm ngọt lịm, du dương êm ái, đàn ông mà nghe thấy thì quả thực đến xương còn sụm hết xuống!
Diệp Thanh đương nhiên không chống cự nổi sức hấp dẫn của Ninh Não Nhi, cũng không tiện trực tiếp từ chối cô, thế chẳng phải nói với cô trong lòng hắn có quỷ sao? Lúc này liền một tay đỡ lấy đôi chân mĩ miều, một tay khác âu yếm lấy tấm lưng mềm mại, liền ôm gọn cả người An Tiếu Trúc lên, bước về phía giường!
-Yêu tinh à yêu tinh, bản lĩnh quyến rũ đàn ông này, tôi với chị Tiểu Linh làm sao mà so với cô được!
An Tiếu Trúc tức đến nỗi lắc đầu lia lịa, quả thực muốn xông thẳng ra ngoài, phá hỏng việc “hay” của bọn họ! Có điều ngẫm lại một lúc, hừ, lúc này mà xông ra ngoài thì không phải lúc, thế chẳng phải dễ dàng quá cho bọn họ sao, nhất định phải đợi đến đúng lúc súng phát hỏa đó, mình mới đột nhiên nhảy ra!
Diệp Thanh đặt Ninh Não Nhi lên trên giường, đương định thấp người cúi đầu xuống nhấm nháp đôi môi đỏ mọng của cô, không ngờ, bị Ninh Não Nhi giơ ngón trỏ lên che miệng lại!
Diệp Thanh sửng sốt, gì thế, hôn cũng không cho hôn? Làm gì có kiểu này bao giờ? Các cô dịnh tra tấn tôi đến chết chắc, có biết là “tiểu Diệp Thanh” đã giương cờ phất súng rất lâu rồi không, không được phóng thích, thì sẽ bị bệnh đấy!
Ninh Não Nhi mỉm cười duyên dáng nói:
-Nói thật với em, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc sao lại đột nhiên đến châu phi? Hừ, lúc trước bảo anh đem em đi sao không chịu?
Diệp Thanh nói:
-Không phải không chịu, nếu là đi du lịch nhất định sẽ đưa em đi theo, nhưng, bọn anh là đi chiến đấu với bệnh dịch mà, chỉ cần hơi chút sơ xuất, ngay cả tính mạng của bản thân bác sỹ còn đáp vào trong đó, anh lại không nắm chắc hoàn toàn phần thắng, thì làm sao nỡ để em dấn thân vào nguy hiểm?
Ninh Não Nhi trong lòng cảm thấy ngọt lịm, có điều vẫn cứ ngang ngạnh nói:
-Thế sao Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc lại có thể đi?
Diệp Thanh nói:
-Hai cô ấy là bác sỹ mà, hơn nữa bọn họ sang bến đó là có lý do khác!
Tức khắc, liền đem chuyện mẹ An Tiếu Trúc mất tích, còn An Tiếu Trúc dấn thân vào hiểm nguy đi tìm, còn thiếu chút nữa thì bị bọn thổ phỉ và quân phiệt địa phương sát hại kể lại một lượt, nghe tới mức Ninh Não Nhi vành mắt đỏ hoe, yếu ớt nói:
-Không ngờ thân thế của An Tiếu Trúc lại đáng thương như vậy, bố mẹ lại li dị từ nhỏ!
Diệp Thanh nói:
-Thân thế của anh còn đáng thương hơn ý chứ, ngay cả mặt của cha mẹ ruột còn chưa được nhìn thấy lần nào!
Ninh Não Nhi nói:
-Nhưng mà anh có cha mẹ nuôi, coi anh như con ruột của họ mà!
Diệp Thanh gật đầu, lại nói đến, hắn lâu lắm rồi chưa về nhà, cũng đến lúc nên về nhà thăm mọi người rồi, chắc đợi đến lúc sau khi giải quyết hết công việc ở Kinh Thành và Ninh Thành! Dù gì, cũng sắp đến tết rồi không phải sao, về nhà chơi mấy ngày, rồi lại đón bố mẹ, và cả Qủa táo nhỏ đến Ninh Thành ăn tết, thế thì nhất định sẽ rất náo nhiệt, về phần chỗ ở, thứ Diệp Thanh có bây giờ là tiền! mua vài căn hộ còn không đáng một chiếc lông trâu!
-Sao, nhớ nhà rồi à?
Ninh Não Nhi vỗ vỗ khuôn mặt hắn cười nói.
-ừ, cũng có một chút, em nhớ nhà không?
Diệp Thanh lấy tay nghịch ngợm mái tóc mềm mại của Ninh Não Nhi, chỉ cảm thấy hương thơm thoảng đến từng trận từng trận, thấm vào lòng người!
Lục giác của hắn sắc bén, sớm đã phát hiện,mùi hương tỏa ra từ mái tóc của Ninh Não Nhi không chỉ hoàn toàn là mùi thơm của dầu gội, mà còn pha lẫn cả mùi thơm cơ thể của người phụ nữ trưởng thành, hương thơm này cực kỳ kỳ lạ, đại khái mỗi người con gái đều không giống nhau!
-Em cũng nhớ, đợi đến tết sẽ về thăm nhà, Diệp Thanh, anh muốn về cùng em không?
Ninh Não Nhi ôm lấy cổ Diệp Thanh nói.
-Về chứ!
Diệp Thanh đáp.
-Nhưng, anh có nhiều em như thế, ngộ nhỡ những người khác cũng mời anh thì biết làm thế nào? Anh lại chẳng biết thuật phân thân?
Ninh Não Nhi cười nói.
Diệp Thanh liền thấy sầu não, lại nữa, lúc chỉ có riêng hai người làm ơn đừng có lôi những người khác vào được chứ? Thế thì làm cho người ta rối rắm đến mức nào! Vốn dĩ trong đáy lòng tên Diệp Thanh này đã cảm thấy áy náy, lúc thì thấy có lỗi với cô này, lúc lại thấy có lỗi với cô kia.
-Ha ha!
Ninh Não Nhi nhẹ giọng cười duyên, trong ánh mắt chỉ có sự tinh nghịch đùa bỡn! Hắn lúc này mới hiểu, hóa ra là cô nhỏ này cố ý bỡn cợt trêu đùa mình, muốn nhìn thấy dáng điệu quẫn bách của mình đây!
-Hư quá, xem anh trừng trị em thế nào!
Diệp Thanh tựa hồ đã quên mất An Tiếu Trúc còn đang đứng chờ dài cổ, vừa chìa môi ra, đã khóa chặt đôi môi đỏ mọng của Ninh Não Nhi, bắt đầu mặc ý nhấm nháp, thưởng thức như thưởng thức rượu nho thượng hạng! còn thân thể cao lớn đó, lại không chút khách khí đè hết lên thân thể gồ ghề chỗ nào ra chỗ đó của Ninh Não Nhi, cùng lúc đó, hai bàn tay ma quỷ lại trườn hết từ trên xuống dưới lại từ trái sang phải, tựa như hai con linh xà, không lâu sau, liền lén lút thọc vào bên trong bộ đồ ngủ của Ninh Não Nhi, lúc trên lúc dưới, đối với hai vị trí mẫn cảm nhất của phụ nữ, bắt đầu chăm sóc một cách đặc biệt!
Núi non mượt mà dựng đứng, vừa có tính đàn hồi, lại vừa có linh khí!
Mặc dù ngón tay của Diệp Thanh thon dài, bàn tay cực lớn, nhưng vẫn không đủ lớn để bao phủ toàn bộ một ngọn núi! Hai ngọn song song hiên ngang cùng một dãy, một bàn tay của Diệp Thanh không làm xuể , song, một bàn tay khác lại có công việc khác quan trọng hơn để làm, nên chẳng thể có thời gian đâu mà viện trợ!
Năm ngón tay của Diệp Thanh biến đổi vô lường, lúc vuốt ve, lúc nặn bóp các cơ thịt mềm mại tràn ra, đủ loại hình dạng mê người mặc sức hiện ra....
-Uhm~~
Ninh Não Nhi cuối cùng cũng không ngăn được thế tấn công của Diệp Thanh, rên lên một tiếng thật dài!
Hay một tiếng ngân nhẹ, quả thực giống như tiếng hát của thiên nữ, câu hồn đoạt phách, mụ mị thiên hạ chúng sinh, lại kết hợp với ánh mắt mơ mơ màng màng, da thịt ừng hổng non mỡn, bộ ngực phập phồng kịch liệt, hơi thở như lan như xạ, đúng là muốn giết chết người mà! Diệp Thanh có thể kìm được, nhưng “Tiểu Diệp Thanh” nào chịu nổi, tức khắc ngửa mặt lên trời độc vênh tam hạ, vén chiếc váy ngủ của cô lên, lột chiếc nội y có đường viền hoa màu tím ra, liền định dướn thân mà vào!
An Tiếu Trúc đứng trong tủ quần áo nghe tới mức tâm phiền ý loạn, lại không ước lượng rõ thời điểm mà bọn họ giao hợp, thầm nghĩ hai người này thở dốc lợi hại như vậy, chắc chắn là đương muốn đi vào, mình phải nhanh chóng ra ngoài cắt ngang mới được, nếu hơi chậm trễ lại biến lợn lành thành lợn què, quá dễ ràng cho bọn họ rồi còn gì!
Nhưng, thân hình vừa động, liền dừng lại, ngẫm nghĩ nói, mình bây giờ mà cứ thế này ra ngoài, nhỡ may lại khiến cho tên Diệp Thanh kia sợ tới mức sinh bệnh thì phải làm thế nào chứ? Tuy hắn là bác sỹ, nhưng nếu phương diện đó mà để lại bệnh tật thì chẳng phải dễ chữa! Liền do dự không quyết!
-tiếng gì thế?
Ninh Não Nhi nghe thấy tiếng động trong tủ quần áo, nhất thời giật mình kinh hãi, hơi kẹp chân lại, đẩy Diệp Thanh ra, hỏi.
-Chắc là chuột đấy!
Diệp Thanh khẽ đáp lại, lúc này, hắn cũng trở nên bình tĩnh lại, nhớ ra An Tiếu Trúc còn đang ở bên trong, cả thân mình không khỏi toát mồ hôi lạnh, âm thầm trách móc bản thân, sao ý chí của mình càng ngày càng kém thế chứ, Ninh Não Nhi mới khêu gợi một chút, bản thân đã như bị trúng tà, muốn trên người cô tận lực mà chết!
Vội vàng vận chuyển Y linh huyền khí, lúc này nhục dục mới từ từ biến mất, chỉ có điều Ninh Não Nhi lại không chịu tha cho hắn, thấy tiếng động không vang lên nữa, Ninh Não Nhi liền dùng mấy ngón tay ngọc đi trêu vờn Tiểu Diệp Thanh, bạn Diệp Thanh đáng thương, vẫn là y linh huyền khí tu luyện chưa đến nơi đến chốn, căn bản không chống đỡ được sự vân vê chơi đùa của Ninh Não Nhi, rất nhanh đã bại trận, nhục dục lại lần nữa chiếm thế thượng phong!
-Rốt cuộc có muốn hay không, muốn hay không, nếu muốn, An Tiếu Trúc còn đang ở trong tủ kia kìa, nếu không muốn, mình thực sự sẽ phát điên lên mất!
Diệp Thanh gào thét trong lòng, có điều, vẫn là lí trí chiến thắng thân thể, nhẹ nhàng bò dậy, nói với Ninh Não Nhi:
-Não Nhi, muộn quá rồi, em ra ngoài lâu như vậy, chẳng may bị Trần Du phát hiện, thế thì không hay chút nào!
-Có gì mà không hay chứ, dù sao, chúng ta làm chuyện ấy chẳng phải lần đầu tiên bị cô ấy bắt gặp!
Trong tủ quần áo, An Tiếu Trúc táp lưỡi lia lịa, cái quái gì chứ, các người làm chuyện đó, còn bị cái cô Trần Du eo nhỏ chân dài ấy nhìn thấy rồi! ôi, thằng nhãi Diệp Thanh này thiệt đểu, có phải cố ý hay không đây?!
Từ sau khi cùng Diệp Thanh chơi qua trò 3.p, An Tiếu Trúc đã hiểu được một cách sâu sắc, thằng cha Diệp Thanh này kỳ thực rất dâm đãng rất dung tục, cái kiểu cố ý để người khác bắt gặp, đặc biệt là việc cố ý để người đẹp trông thấy, không phải là không làm ra được!
Đồng thời, lại có chút giận Diệp Thanh, không ngờ lại dám nói mình là chuột?! Lượng tình ngươi phanh xe kịp thời và chưa thực sự làm cái đó với Ninh Não Nhi, ta sẽ tạm thời ghi món nợ này lại!
Nếu Diệp Thanh biết được, nhất định sẽ kêu oan thấu trời, nói không chừng còn hối hận đã cùng cô 3.p, mới 3.p một lần, hình tượng đã bại hoại đến mức này, thế thì chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?
Diệp Thanh đang ngẫm nghĩ một lý do vẹn cả đôi đường để dỗ Ninh Não Nhi về phòng, sau đó lại cũng dỗ An Tiếu Trúc đi nốt, bản thân có thể yên bình mà ngủ một giấc, hắn thấy, những lúc như thế này, quan hệ với bất kỳ người con gái nào, đoán chừng cũng sẽ khiến những người khác khó chịu, có một cảm giác hổ thẹn vì đã nhất bên trọng nhất bên khinh!
Thà như thế, không bằng bản thân thật thà đứng đắn một chút, bảo vệ hình tượng không lăng nhăng như thế! Hình tượng này, quan trọng lắm chứ!
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa!
-Ai chứ!
Diệp Thanh và Ninh Não Nhi cùng lúc nhìn ra phía cửa, đều ngơ ngẩn, ngẩn ngơ!
Ninh Não Nhi cũng như An Tiếu Trúc, vừa hoàn hồn lại, đã cực kỳ chột dạ đẩy phắt Diệp Thanh ra, tưởng là Mã Tiểu Linh đến rồi, thế là vội vội vàng vàng tìm một chỗ để ẩn núp, đáng tiếc, trong phòng chỉ có mỗi chiếc tủ quần áo là có thể miễn cưỡng trốn được vào, những chỗ khác gần như chẳng hở một chỗ nào, Ninh Não Nhi chạy vội chạy vàng, Diệp Thanh lại không tiện mở miệng ngăn lại, thế là, Ninh Não Nhi liền chui tọt vào bên trong!
-Trời ơi!
Diệp Thanh ngay tức thì vỗ độp một cái vào trán, thầm nói, lần này thì chiến tranh chắc sẽ bùng nổ rồi đây, mình làm thế nào để dọn dẹp chiến trường chứ?! An Tiếu Trúc và Ninh Não Nhi đụng mặt lần này, còn không tức khắc mà xông lên giã nhau một trận ý chứ? Đều mặc áo ngủ, bên trong lại chẳng mặc gì!
Chẳng ngờ, đợi một lát sau, chiếc tủ vẫn cứ im lặng, một chút tiếng động cũng không hề vang lên!
Diệp Thanh không khỏi cảm thấy kỳ lạ, có điều lúc này, tiếng gõ cửa rất gấp, giọng nói của Trần Du truyền vào!
Tác giả: Hành Xích Đạo
Chương 659: Lại đến thêm cô nữa!(1,2)
Nhóm dịch: ShenYi
Nguồn: metruyen
Không biết làm thế nào, đành phải để Ninh Não Nhi vào phòng, tay nắm bàn tay nhỏ bé của cô, trong lòng Diệp Thanh lại rối rắm không thôi, lần này, chẳng may Ninh Não Nhi muốn ở lại, thì mình để cô ấy lại, hay là để cô ấy ở lại đây?
An Tiếu Trúc vẫn còn đang ở trong tủ quẩn áo kia kìa!
Ôi, nhiều bạn gái quá cũng là một chuyện phiền phức! Diệp Thanh lại than ngắn thở dài!
Còn An Tiếu Trúc ở trong tủ quần áo nghe thấy những lời đường mật mà Diệp Thanh nói với Ninh Não Nhi, không nén nổi tức giận đến nỗi thiếu chút nữa lại nghiến răng kèn kẹt:
-Được lắm tên vô lại nhà mi, còn tưởng chỉ nói ngọt với một mình mình cơ, hóa ra, sớm đã biến thành tinh đến nơi rồi, mồm mép láu lỉnh gớm! Uổng công chị Tiểu Linh nói ngươi ngày xưa rất thật thà! Hừ, người thật thả thật chẳng thằng nào ra gì, nhăng nhít bỏ xừ!
-Ôm em ra đó...
Ninh Não Nhi nhìn Diệp Thanh bằng đôi mắt trong vắt dịu dàng, thanh âm ngọt lịm, du dương êm ái, đàn ông mà nghe thấy thì quả thực đến xương còn sụm hết xuống!
Diệp Thanh đương nhiên không chống cự nổi sức hấp dẫn của Ninh Não Nhi, cũng không tiện trực tiếp từ chối cô, thế chẳng phải nói với cô trong lòng hắn có quỷ sao? Lúc này liền một tay đỡ lấy đôi chân mĩ miều, một tay khác âu yếm lấy tấm lưng mềm mại, liền ôm gọn cả người An Tiếu Trúc lên, bước về phía giường!
-Yêu tinh à yêu tinh, bản lĩnh quyến rũ đàn ông này, tôi với chị Tiểu Linh làm sao mà so với cô được!
An Tiếu Trúc tức đến nỗi lắc đầu lia lịa, quả thực muốn xông thẳng ra ngoài, phá hỏng việc “hay” của bọn họ! Có điều ngẫm lại một lúc, hừ, lúc này mà xông ra ngoài thì không phải lúc, thế chẳng phải dễ dàng quá cho bọn họ sao, nhất định phải đợi đến đúng lúc súng phát hỏa đó, mình mới đột nhiên nhảy ra!
Diệp Thanh đặt Ninh Não Nhi lên trên giường, đương định thấp người cúi đầu xuống nhấm nháp đôi môi đỏ mọng của cô, không ngờ, bị Ninh Não Nhi giơ ngón trỏ lên che miệng lại!
Diệp Thanh sửng sốt, gì thế, hôn cũng không cho hôn? Làm gì có kiểu này bao giờ? Các cô dịnh tra tấn tôi đến chết chắc, có biết là “tiểu Diệp Thanh” đã giương cờ phất súng rất lâu rồi không, không được phóng thích, thì sẽ bị bệnh đấy!
Ninh Não Nhi mỉm cười duyên dáng nói:
-Nói thật với em, Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc sao lại đột nhiên đến châu phi? Hừ, lúc trước bảo anh đem em đi sao không chịu?
Diệp Thanh nói:
-Không phải không chịu, nếu là đi du lịch nhất định sẽ đưa em đi theo, nhưng, bọn anh là đi chiến đấu với bệnh dịch mà, chỉ cần hơi chút sơ xuất, ngay cả tính mạng của bản thân bác sỹ còn đáp vào trong đó, anh lại không nắm chắc hoàn toàn phần thắng, thì làm sao nỡ để em dấn thân vào nguy hiểm?
Ninh Não Nhi trong lòng cảm thấy ngọt lịm, có điều vẫn cứ ngang ngạnh nói:
-Thế sao Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc lại có thể đi?
Diệp Thanh nói:
-Hai cô ấy là bác sỹ mà, hơn nữa bọn họ sang bến đó là có lý do khác!
Tức khắc, liền đem chuyện mẹ An Tiếu Trúc mất tích, còn An Tiếu Trúc dấn thân vào hiểm nguy đi tìm, còn thiếu chút nữa thì bị bọn thổ phỉ và quân phiệt địa phương sát hại kể lại một lượt, nghe tới mức Ninh Não Nhi vành mắt đỏ hoe, yếu ớt nói:
-Không ngờ thân thế của An Tiếu Trúc lại đáng thương như vậy, bố mẹ lại li dị từ nhỏ!
Diệp Thanh nói:
-Thân thế của anh còn đáng thương hơn ý chứ, ngay cả mặt của cha mẹ ruột còn chưa được nhìn thấy lần nào!
Ninh Não Nhi nói:
-Nhưng mà anh có cha mẹ nuôi, coi anh như con ruột của họ mà!
Diệp Thanh gật đầu, lại nói đến, hắn lâu lắm rồi chưa về nhà, cũng đến lúc nên về nhà thăm mọi người rồi, chắc đợi đến lúc sau khi giải quyết hết công việc ở Kinh Thành và Ninh Thành! Dù gì, cũng sắp đến tết rồi không phải sao, về nhà chơi mấy ngày, rồi lại đón bố mẹ, và cả Qủa táo nhỏ đến Ninh Thành ăn tết, thế thì nhất định sẽ rất náo nhiệt, về phần chỗ ở, thứ Diệp Thanh có bây giờ là tiền! mua vài căn hộ còn không đáng một chiếc lông trâu!
-Sao, nhớ nhà rồi à?
Ninh Não Nhi vỗ vỗ khuôn mặt hắn cười nói.
-ừ, cũng có một chút, em nhớ nhà không?
Diệp Thanh lấy tay nghịch ngợm mái tóc mềm mại của Ninh Não Nhi, chỉ cảm thấy hương thơm thoảng đến từng trận từng trận, thấm vào lòng người!
Lục giác của hắn sắc bén, sớm đã phát hiện,mùi hương tỏa ra từ mái tóc của Ninh Não Nhi không chỉ hoàn toàn là mùi thơm của dầu gội, mà còn pha lẫn cả mùi thơm cơ thể của người phụ nữ trưởng thành, hương thơm này cực kỳ kỳ lạ, đại khái mỗi người con gái đều không giống nhau!
-Em cũng nhớ, đợi đến tết sẽ về thăm nhà, Diệp Thanh, anh muốn về cùng em không?
Ninh Não Nhi ôm lấy cổ Diệp Thanh nói.
-Về chứ!
Diệp Thanh đáp.
-Nhưng, anh có nhiều em như thế, ngộ nhỡ những người khác cũng mời anh thì biết làm thế nào? Anh lại chẳng biết thuật phân thân?
Ninh Não Nhi cười nói.
Diệp Thanh liền thấy sầu não, lại nữa, lúc chỉ có riêng hai người làm ơn đừng có lôi những người khác vào được chứ? Thế thì làm cho người ta rối rắm đến mức nào! Vốn dĩ trong đáy lòng tên Diệp Thanh này đã cảm thấy áy náy, lúc thì thấy có lỗi với cô này, lúc lại thấy có lỗi với cô kia.
-Ha ha!
Ninh Não Nhi nhẹ giọng cười duyên, trong ánh mắt chỉ có sự tinh nghịch đùa bỡn! Hắn lúc này mới hiểu, hóa ra là cô nhỏ này cố ý bỡn cợt trêu đùa mình, muốn nhìn thấy dáng điệu quẫn bách của mình đây!
-Hư quá, xem anh trừng trị em thế nào!
Diệp Thanh tựa hồ đã quên mất An Tiếu Trúc còn đang đứng chờ dài cổ, vừa chìa môi ra, đã khóa chặt đôi môi đỏ mọng của Ninh Não Nhi, bắt đầu mặc ý nhấm nháp, thưởng thức như thưởng thức rượu nho thượng hạng! còn thân thể cao lớn đó, lại không chút khách khí đè hết lên thân thể gồ ghề chỗ nào ra chỗ đó của Ninh Não Nhi, cùng lúc đó, hai bàn tay ma quỷ lại trườn hết từ trên xuống dưới lại từ trái sang phải, tựa như hai con linh xà, không lâu sau, liền lén lút thọc vào bên trong bộ đồ ngủ của Ninh Não Nhi, lúc trên lúc dưới, đối với hai vị trí mẫn cảm nhất của phụ nữ, bắt đầu chăm sóc một cách đặc biệt!
Núi non mượt mà dựng đứng, vừa có tính đàn hồi, lại vừa có linh khí!
Mặc dù ngón tay của Diệp Thanh thon dài, bàn tay cực lớn, nhưng vẫn không đủ lớn để bao phủ toàn bộ một ngọn núi! Hai ngọn song song hiên ngang cùng một dãy, một bàn tay của Diệp Thanh không làm xuể , song, một bàn tay khác lại có công việc khác quan trọng hơn để làm, nên chẳng thể có thời gian đâu mà viện trợ!
Năm ngón tay của Diệp Thanh biến đổi vô lường, lúc vuốt ve, lúc nặn bóp các cơ thịt mềm mại tràn ra, đủ loại hình dạng mê người mặc sức hiện ra....
-Uhm~~
Ninh Não Nhi cuối cùng cũng không ngăn được thế tấn công của Diệp Thanh, rên lên một tiếng thật dài!
Hay một tiếng ngân nhẹ, quả thực giống như tiếng hát của thiên nữ, câu hồn đoạt phách, mụ mị thiên hạ chúng sinh, lại kết hợp với ánh mắt mơ mơ màng màng, da thịt ừng hổng non mỡn, bộ ngực phập phồng kịch liệt, hơi thở như lan như xạ, đúng là muốn giết chết người mà! Diệp Thanh có thể kìm được, nhưng “Tiểu Diệp Thanh” nào chịu nổi, tức khắc ngửa mặt lên trời độc vênh tam hạ, vén chiếc váy ngủ của cô lên, lột chiếc nội y có đường viền hoa màu tím ra, liền định dướn thân mà vào!
An Tiếu Trúc đứng trong tủ quần áo nghe tới mức tâm phiền ý loạn, lại không ước lượng rõ thời điểm mà bọn họ giao hợp, thầm nghĩ hai người này thở dốc lợi hại như vậy, chắc chắn là đương muốn đi vào, mình phải nhanh chóng ra ngoài cắt ngang mới được, nếu hơi chậm trễ lại biến lợn lành thành lợn què, quá dễ ràng cho bọn họ rồi còn gì!
Nhưng, thân hình vừa động, liền dừng lại, ngẫm nghĩ nói, mình bây giờ mà cứ thế này ra ngoài, nhỡ may lại khiến cho tên Diệp Thanh kia sợ tới mức sinh bệnh thì phải làm thế nào chứ? Tuy hắn là bác sỹ, nhưng nếu phương diện đó mà để lại bệnh tật thì chẳng phải dễ chữa! Liền do dự không quyết!
-tiếng gì thế?
Ninh Não Nhi nghe thấy tiếng động trong tủ quần áo, nhất thời giật mình kinh hãi, hơi kẹp chân lại, đẩy Diệp Thanh ra, hỏi.
-Chắc là chuột đấy!
Diệp Thanh khẽ đáp lại, lúc này, hắn cũng trở nên bình tĩnh lại, nhớ ra An Tiếu Trúc còn đang ở bên trong, cả thân mình không khỏi toát mồ hôi lạnh, âm thầm trách móc bản thân, sao ý chí của mình càng ngày càng kém thế chứ, Ninh Não Nhi mới khêu gợi một chút, bản thân đã như bị trúng tà, muốn trên người cô tận lực mà chết!
Vội vàng vận chuyển Y linh huyền khí, lúc này nhục dục mới từ từ biến mất, chỉ có điều Ninh Não Nhi lại không chịu tha cho hắn, thấy tiếng động không vang lên nữa, Ninh Não Nhi liền dùng mấy ngón tay ngọc đi trêu vờn Tiểu Diệp Thanh, bạn Diệp Thanh đáng thương, vẫn là y linh huyền khí tu luyện chưa đến nơi đến chốn, căn bản không chống đỡ được sự vân vê chơi đùa của Ninh Não Nhi, rất nhanh đã bại trận, nhục dục lại lần nữa chiếm thế thượng phong!
-Rốt cuộc có muốn hay không, muốn hay không, nếu muốn, An Tiếu Trúc còn đang ở trong tủ kia kìa, nếu không muốn, mình thực sự sẽ phát điên lên mất!
Diệp Thanh gào thét trong lòng, có điều, vẫn là lí trí chiến thắng thân thể, nhẹ nhàng bò dậy, nói với Ninh Não Nhi:
-Não Nhi, muộn quá rồi, em ra ngoài lâu như vậy, chẳng may bị Trần Du phát hiện, thế thì không hay chút nào!
-Có gì mà không hay chứ, dù sao, chúng ta làm chuyện ấy chẳng phải lần đầu tiên bị cô ấy bắt gặp!
Trong tủ quần áo, An Tiếu Trúc táp lưỡi lia lịa, cái quái gì chứ, các người làm chuyện đó, còn bị cái cô Trần Du eo nhỏ chân dài ấy nhìn thấy rồi! ôi, thằng nhãi Diệp Thanh này thiệt đểu, có phải cố ý hay không đây?!
Từ sau khi cùng Diệp Thanh chơi qua trò 3.p, An Tiếu Trúc đã hiểu được một cách sâu sắc, thằng cha Diệp Thanh này kỳ thực rất dâm đãng rất dung tục, cái kiểu cố ý để người khác bắt gặp, đặc biệt là việc cố ý để người đẹp trông thấy, không phải là không làm ra được!
Đồng thời, lại có chút giận Diệp Thanh, không ngờ lại dám nói mình là chuột?! Lượng tình ngươi phanh xe kịp thời và chưa thực sự làm cái đó với Ninh Não Nhi, ta sẽ tạm thời ghi món nợ này lại!
Nếu Diệp Thanh biết được, nhất định sẽ kêu oan thấu trời, nói không chừng còn hối hận đã cùng cô 3.p, mới 3.p một lần, hình tượng đã bại hoại đến mức này, thế thì chẳng phải là mất nhiều hơn được sao?
Diệp Thanh đang ngẫm nghĩ một lý do vẹn cả đôi đường để dỗ Ninh Não Nhi về phòng, sau đó lại cũng dỗ An Tiếu Trúc đi nốt, bản thân có thể yên bình mà ngủ một giấc, hắn thấy, những lúc như thế này, quan hệ với bất kỳ người con gái nào, đoán chừng cũng sẽ khiến những người khác khó chịu, có một cảm giác hổ thẹn vì đã nhất bên trọng nhất bên khinh!
Thà như thế, không bằng bản thân thật thà đứng đắn một chút, bảo vệ hình tượng không lăng nhăng như thế! Hình tượng này, quan trọng lắm chứ!
Đúng lúc này, tiếng gõ cửa lại vang lên lần nữa!
-Ai chứ!
Diệp Thanh và Ninh Não Nhi cùng lúc nhìn ra phía cửa, đều ngơ ngẩn, ngẩn ngơ!
Ninh Não Nhi cũng như An Tiếu Trúc, vừa hoàn hồn lại, đã cực kỳ chột dạ đẩy phắt Diệp Thanh ra, tưởng là Mã Tiểu Linh đến rồi, thế là vội vội vàng vàng tìm một chỗ để ẩn núp, đáng tiếc, trong phòng chỉ có mỗi chiếc tủ quần áo là có thể miễn cưỡng trốn được vào, những chỗ khác gần như chẳng hở một chỗ nào, Ninh Não Nhi chạy vội chạy vàng, Diệp Thanh lại không tiện mở miệng ngăn lại, thế là, Ninh Não Nhi liền chui tọt vào bên trong!
-Trời ơi!
Diệp Thanh ngay tức thì vỗ độp một cái vào trán, thầm nói, lần này thì chiến tranh chắc sẽ bùng nổ rồi đây, mình làm thế nào để dọn dẹp chiến trường chứ?! An Tiếu Trúc và Ninh Não Nhi đụng mặt lần này, còn không tức khắc mà xông lên giã nhau một trận ý chứ? Đều mặc áo ngủ, bên trong lại chẳng mặc gì!
Chẳng ngờ, đợi một lát sau, chiếc tủ vẫn cứ im lặng, một chút tiếng động cũng không hề vang lên!
Diệp Thanh không khỏi cảm thấy kỳ lạ, có điều lúc này, tiếng gõ cửa rất gấp, giọng nói của Trần Du truyền vào!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.