Chương 266: Dao phẫu thuật tạo hình rất khác biệt xuất hiện lần đầu!
Hành Xích Đạo
21/03/2013
Phòng theo dõi phẫu thuật, Khoa ngoại tim ngực bệnh viện Ngô Đồng,.
Mới sáng sớm Ngũ Thiệu Hưng đã vào rồi, vừa ngồi ở ghế dựa uống trà, vừa kiên nhẫn chờ, ông ấy rất muốn xem toàn bộ quá trình Diệp Thanh phẫu thuật.
Trong lòng quả thực tò mò vô cùng, một cậu xuất thân đông y, tuổi khoảng hai mươi mốt hai mươi hai, nghe nói là y thuật gia truyền, nói trắng ra thì, cũng chỉ làcon của một lang trung đi chân đất, thực sự lợi hại như vậy sao? Thực sự huyền ảo như trong truyền thuyết? Sao dám tiếp nhận phẫu thuật cấy ghép tim Tây y yêu cầu kỹ thuật cao như vậy? Hơn nữa người bệnh còn chỉ định phải là chính cậu ta mổ?
Mỗi ngày đều nghe người ta nói Diệp Thanh y thuật rất cao, y thuật rất cao, thực sự rất cao như vậy sao? Diệp Thanh tuy rằng y danh truyền xa, nhưng kỳ thật đại đa số mọi người không tận mắt chứng kiến y thuật của hắn, Ngũ Thiệu Hưng cũng thế.
Ông ấy nội tâm hoang mang rất nhiều, cũng mơ hồ có vài phần không phục, mình tốt xấu cũng là chủ nhiệm khoa ngoại, không ngờ không ai gọi tên yêu cầu mình mổ chính, ngược lại bị một tiểu tử tuổi còn trẻ hơn mình nhiều qua mặt, điều này làm sao có thể thấy dễ chịu?
- Chủ nhiệm Ngũ, chú tới cũng sớm quá!Bạch Tinh cũng vào, cười nói, tuy nhiên, sự tươi cười này nhìn thế nào đều có vài phần miễn cưỡng.
- Ha ha, phẫu thuật này cũng coi như là phẫu thuật lớn, Diệp Thanh trước kia chưa từng làm, tôi có chút lo lắng, nhất định phải giám sát toàn bộ quá trình!
Ngũ Thiệu Hưng cười tủm tỉm nói, trước sau luôn tỏ ra hòa nhã dễ gần.
- Đồ cáo già!
Trong lòng Bạch Tinh thầm mắng, tuy nhiên miệng lại cực lực khen nói:
- Chủ nhiệm Ngũ, chú thật có trách nhiệm, khoa ngoại tim ngực chúng ta có chú dẫn dắt, thật là may mắn quá!
- Tiểu tử này, thật biết nịnh!
Ngũ Thiệu Hưng ha hả cười, cầm lấy tờ báo đô thị vừa mới đặt mua hôm nay, lật lật xem.
- Cháu nói toàn là lời nói thật đấy chứ!
Bạch Tinh không chút xấu hổ cười nói, sau đó cũng đem ghế dựa ra ngồi xuống, ánh mắt nhìn về phía màn hình, theo dõi nhất cử nhất động bên trong phòng phẫu thuật, các hạng mục chuẩn bị đang tiến hành đâu vào đấy, Bạch Tinh liền cảm thấy rất không thoải mái, Diệp Thanh này, cũng coi là số phận may mắn, thật trùng hợp là quen người bệnh, đối phương mới tin cậu ta như vậy! Vốn dĩ, phẫu thuật này hẳn là mình làm mới đúng, ôi, mất đi vài ngàn tệ tiền phong bì rồi.
Đúng lúc này, cửa bị đẩy ra, một vị bác sỹ trẻ tuổi hai má gầy gò thân thể cường tráng đi vào, mặt mày hơi giống người Nhật Bản, nhưng cố tình để một kiểu đầu Hàn cuộn sóng, che lấp cả cái lỗ tai, làm cho người ta có một cảm giác Nhật không ra Nhật, , Hàn không phải Hàn! Đúng là Phan Quảng Tự.
- Quảng Tự, hôm nay không phải cậu vẫn nghỉ sao? Sao lại cũng đến đây?
Bạch Tinh tò mò hỏi han. Hắn biết, Phan quảng tự hôm trước bị Diệp Thanh một quyền đánh bay, không nói gì đến trên người bị trọng thương mà sĩ diện cũng không giữ được, xin nghỉ phép vài ngày, loại tình huống này, Ngũ Thiệu Hưng đương nhiên là phê chuẩn.
- Tiểu Phan, sao không ở nhà nghỉ cho khỏe hẳn?
Ngũ Thiệu Hưng ngẩng đầu thân thiết hỏi han. Làm một người lãnh đạo, tất yếu bất cứ lúc nào cũng phải tỏ ra quan tâm cấp dưới một chút, cho dù là làm bộ cũng được, điều này có thể đề cao nhân cách của bản thân!
- Cảm giác cũng đỡ rồi, nên muốn tới đây xem sao.
Phan Quảng Tự hơi xấu hổ nói, bị Diệp Thanh một quyền đánh bay là nỗi đau vĩnh viễn của cậu ta! Khóe miệng liền không tự kìm chế được, bật ra nụ cười lạnh, trong lòng oán hận không ngừng, nguyền rủa tên họ Diệp này. Đồ khốn, dám lấy đi trái tim của ông ba tao hiến, mày không đáng được chết tử tế, tốt nhất phẫu thuật lần này thất bại, làm chết người! Ha ha, đến lúc đó mày thân bại danh liệt, xem mày còn lấy cái gì tranh chấp với tao.
Cậu ta lại không hiểu được, Diệp Thanh lúc ấy sao lại đánh cậu ta nương tay vậy, xuống tay rất có chừng mực, nếu bằng không, cậu ta Phan Quảng Tự có thể nhanh như vậy đã xuống đất mà đi lại được chăng?
Cùng lúc đó, khắp khoa, đa phần mọi người đều vô tình hay cố ý đàm luận về đề tài này.
- Hôm nay là bác sỹ Diệp phẫu thuật!
- Đúng vậy, nghe nói là lần đầu tiên bác sỹ Diệp mổ, không biết được không?
Một y tá bình thường cực kỳ tôn sùng Diệp Thanh có chút lo lắng nói.
Bên cạnh, lập tức có người trêu ghẹo nói:
- Thiệt cậu là hâm hộ bác sỹ Diệp không đó, không tin tưởng anh ấy như vậy sao?
Y tá kia đáp trả:
- Bác sỹ Diệp dù sao cũng là xuất thân từ trung y mà, đột nhiên đến làm phẫu thuật Tây y, làm cho người ta cũng thấy lo lo!
- Hì hì, muốn biết bác sỹ Diệp làm được không, cậu tự mình đi xem thử chẳng phải sẽ biết thôi sao?
- Đúng vậy, ai nói lần đầu tiên lại không được! Có những người con trai lần đầu tiên nhưng vô cùng dũng mãnh!
- Đừng thấy bác sỹ Diệp tư chất nhã nhặn, gầy teo yếu ớt, không biết chừng phương diện kia dũng mãnh thật sự, cậu xem một quyền anh ấy đã đánh bay Phan Quảng Tự thì biết! Sợ thật, lúc ấy thật sự là tôi thấy run bắn, tim đập thình thịch, thế mới là nam nhi!
- Đau đầu quá, các bà già háo sắc này. Con gái gì mà, động chút liền nhắc đến phương diện kia thế? Không nói với các chị nữa, em đi làm việc đây!
Cô y tá khuôn mặt xinh đẹp có chút ngượng, dù sao tuổi của cô còn nhỏ, ngây ngô đến cực điểm, không nói lại được mấy bà chị hiểu chuyện đến không thể hiểu rõ hơn này.
...
- Tiểu Linh, yên tâm, chông em đây nhất định làm được!
Hành lang tầng sáu khoa ngoại tim ngực, Diệp Thanh tắt điện thoại, sau đó không chút do dự đi vào phòng phẫu thuật cấy ghép tim! Trong lòng ấm áp, vô cùng ấm áp, vừa rồi đúng là Mã Tiểu Linh bận rộn gọi điện thoại tới cho cậu động viên! Có nữ tri kỷ như vậy, cầu gì chẳng được.
- Bác sỹ Diệp, tất cả đều đã chuẩn bị xong!
Diệp Thanh thay quần áo, đồng phục chỉnh tề, găng tay, khẩu trang, mũ... , khử trùng nghiêm ngặt, tiến vào phòng phẫu thuật, còn có một người trợ thủ báo cáo với cậu.
Diệp Thanh liếc mắt nhìn chung quanh một chút, chỉ thấy tổ gây tê, tổ cấy ghép, tổ tuần hoàn ngoài, đã đều ở cương vị của mình đợi lệnh, tất cả các dụng cụ thiết bị điều chỉnh đều hoạt động tốt, dao phẫu thuật, cái nhíp, kéo, băng gạc, tiêu độc, cồn … cũng đều sắp xếp đầy đủ, Hàn Nhạn Băng vô cùng im lặng nằm trên giường phẫu thuật.
- Anh Diệp Thanh ...
Hàn Nhạn Băng nhìn thấy Diệp Thanh tiến vào, còn có chút lo lắng nhẹ giọng kêu lên. Giọng nói run rẩy, hiển nhiên trong nội tâm không được bình tĩnh giống như ngoài mặt.
Diệp Thanh nói:
- Mạnh bạo lên một chút, nam nhi đại trượng phu!
Chỉ một câu này, ánh mắt Hàn Nhạn Băng lập tức trở nên dứt khoát, sợ mất mặt trước anh vợ tương lai, sau này lại xem thường cậu! Liền gật gật đầu, tỏ vẻ thấy chết không sờn lòng.
Diệp Thanh nhìn mà buồn cười, cũng không để ý cậu nữa, chỉ cần cậu có lòng tin tưởng, phối hợp tốt là được.
- Chuẩn bị gây mê!
Diệp Thanh chỉ đạo.
Lập tức, bác sỹ khoa gây mê Tào Nghiêm Hoa liền dẫn đầu tổ gây tê, tiến hành gây mê toàn thân cho Hàn Nhạn Băng.
Bệnh viện Ngô Đồng phần lớn chọn dùng phương pháp gây tê toàn bộ tĩnh mạch hợp lại, cũng được gọi là gây tê toàn thân bằng tĩnh mạch, là một phương pháp sau khi gây tê ở tĩnh mạch, ứng dụng nhiều loại thuốc đoản hiệu tĩnh mạch gây tê hợp lại, duy trì tiêm gây tê gián đoạn hoặc liên tục tĩnh mạch.
Nguyên nhân vì hiện tại thường dùng thuốc gây tê tĩnh mạch tác dụng giảm đau rất kém, cho nên trong quá trình gây tê phải sử dụng thuốc gây tê tính giảm đau mạnh, để tăng mạnh hiệu quả gây tê, ức chế ứng với phản ứng kích thích.
Mục đích để cơ thể được thả lỏng và dễ dàng cho việc tiến hành thông khí bằng máy móc, còn phải thêm thuốc giãn cơ. Bởi vậy, đơn thuần ứng dụng tĩnh thuốc gây tê mạch có thể đạt tới trạng thái gây tê ổn định, phải tiêm thuốc gây tê tĩnh mạch, thuốc gây tê có tính giảm đau và giãn cơ kết hợp cùng nhau. Như vậy có thể phát huy ưu điểm các loại thuốc, lại có thể khắc phục tác dụng không tốt.
Diệp Thanh định dùng thuốc gây tê phối hợp là Fentaini 5g/kg+ Propofol 6mg+ thuốc giãn cơ.
Rất nhanh, Hàn Nhạn Băng liền đi vào trạng thái gây mê, thần trí biến mất, mất cảm giác đau toàn thân, quên hết, phản xạ ức chế, xương cốt thả lỏng...
Sau khi tổ gây mê tiến hành xong, liền lui lại, nhường vị trí cho Diệp Thanh, đồng thời, tổ gây mê bắt đầu giám sát nghiêm mật mọi thay đổi chức năng hô hấp và tuần hoàn của Hàn Nhạn Băng, cẩn thận quan sát ứng với phản ứng kích thích kiểm tra triệu chứng bệnh, cũng giám sát mật độ huyết dược, để tránh bênh nhân tỉnh trong phẫu thuật.
Diệp Thanh đi vào bên giường phẫu thuật, lắc nhẹ tay, trong tay áo liền rơi ra một bao giấy nhỏ, mở ra, một thanh dao nhỏ tạo hình rất khác biệt xuất hiện ở trước mặt mọi người.
Đúng là dao phẫu thuật ma lực được đổi từ Y Linh bảo tháp ra, thân đao đẹp mắt, sắc bén vô cùng, thổi là đứt lông, mà lại không hề có cảm giác nặng nề, mặt ngoài không có chút phản quang, chuôi dao còn có hoa văn điêu khắc mang phong cách cổ xưa, tinh mỹ mà đại khí, giống như tác phẩm nghệ thuật! Chỉ nhìn vậy, nhưng so với các dụng cụ phẫu thuật ở đây tốt hơn không biết bao nhiêu lần.
Vốn dĩ, dao này chỉ cần chân khí hơi động chút, có thể diệt tất cả vi sinh vật bám vào mặt, tuy nhiên nói vậy người khác cũng sẽ không tin, Diệp Thanh cũng chỉ dùng giấy sạch bọc lại, tỏ vẻ mình đã diệt khuẩn qua.
- Oa, đây là dao gì vậy?
- Bác sỹ Diệp chẳng lẽ muốn dùng dao này để phẫu thuật sao?
- Bác sỹ Diệp quả là bác sỹ Diệp, không giống bình thường, cách làm việc cũng đặc biệt, ngay cả dao phẫu thuật cũng oách như vậy, thực là thần tượng của tôi!
- Dao như vậy, thị trường đâu có bán, tuyệt đối là đúc theo chuyên môn! Bác sỹ Diệp thú vị thật, sau này sẽ nhờ anh ấy cũng giúp ta kiếm một con dao như vậy!
...
Lập tức, tổ gây tê, tỏ cấy ghép, tổ tuần hoàn ngoài, mỗi thành viên các tổ đều tạm thời quên công việc, không ngừng ngạc nhiên, trong lòng có ý tưởng khác nhau.
Diệp Thanh xấu hổ ho lên khụ khụ hai tiếng, hối hận trước đó không giải thích rõ ràng cho bọn họ, đành phải dùng ánh mắt ra hiệu mọi người không nên mất tập trung.
Tuy nhiên, mọi người làm sao nhịn được tò mò, Diệp Thanh không có cách nào, đành phải kiên nhẫn giải thích nói:
- Đây là dao phẫu thuật gia truyền của nhà tôi, đảm nhiệm phẫu thuật người lớn bé, chỉ cần một con là được! Ấy, đâu có gì, dao phẫu thuật của bệnh viện tôi thấy có chút không quen.
Con dao liền được đặt xuống ngực Hàn Nhạn Băng.
...
Cùng lúc đó, trong phòng theo dõi phẫu thuật, Ngũ Thiệu Hưng, Bạch Tinh, Phan Quảng Tự ba người cũng rất kinh ngạc.
Ngũ Thiệu Hưng xoa xoa kính mắt, ló đầu ra, cẩn thận nhìn chằm chằm biểu hiện cây đao trong tay Diệp Thanh! Đây là loại dao gì? Là dao phẫu thuật sao? Đẹp là đẹp, nhưng có thể có ích sao?
Tiểu tử Diệp Thanh này, không ngờ lại thích đi tắt, ngay cả bộ dao phẫu thuật nhập khẩu đầy đủ cũng không dùng, lại mê mẩn một con dao như vậy! Ừ, y thuật của cậu ta, cũng có chỗ không giống Tây y chúng ta, lát nữa nhất định phải nhìn kỹ, xem cậu ta rốt cuộc phẫu thuật như thế nào? Với trình độ y thuật của cậu ta, chắc không đến mức lấy sinh mạng người bệnh ra đùa.
Bạch Tinh chép miệng, tràn đầy khinh thường:
- Ôi, Diệp Thanh, thằng nhãi này, muốn làm bừa chăng, không ngờ lấy ra một cây dao như vậy, quả thực là buồn cười chết người! Còn nói chỉ một dao này, phẫu thuật lớn nhỏ đều giải quyết được, tao thấy nhìn cách cầm dao của mày cũng đã thấy ngu rồi.
Trong lòng Phan Quảng Tự cười ha ha:
- Mày cho là thịt gà chắc, một dao là được? Tao ngồi yên xem mày làm chết người! Họ Diệp kia, mày cũng quá tự phụ rồi, muốn so tài cùng tao, sinh viên đại học y khoa Nagoya Nhật Bản danh tiếng hay sao, cũng chưa từng nghe qua, phẫu thuật chỉ dùng một con dao, bất kể là một dao nào khác!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.