Chương 453: Huyền linh y kinh
Hành Xích Đạo
21/03/2013
Nói cách khác đây không phải là nơi hư cấu nữa mà là một thế giới thực tràn đầy nguy hiểm.
Định dở trò quái quỷ gì đây.Ở cái tòa bảo tháp Y Linh này thật sự có trò đùa bỡn con người vậy sao.May mà Diệp Thanh quay về kịp,có oán giận một chút cũng không sao,coi như là đến một hành tinh mới chơi một chuyến.Người bình thường,dù là tổng thống hay người giàu nhất thế giới đi nữa cũng không được tiếp đón như thế
- Ông chủ,để ông phải chịu nguy hiểm một chuyến rồi.Chỗ chúng tôi có một tòa thành,có cả hệ thống phòng ngự.Loài thú hoang bình thường không thể lọt vào được.
Không lâu sau,Tiểu Vũ Nhi nắm bắt được tình hình liền vui vẻ thông báo.
Quả nhiên khi Diệp Thanh leo lên một ngọn núi thì đã nhìn thấy trên cánh đồng tuyết xa xa phía dưới thật sự có một tòa thành pha lê như được khắc bằng băng.Chu vi khoảng 10 mẫu.Phía trên còn có một vòng bảo hộ trong suốt như bong bong cho dù là các loài thú hoang dã cũng khó có thể lọt vào trong.
Ngay lập tức Diệp
Thanh liền vận khí công,triển khai khinh công tiến về phía tòa thành.Trên đường đi,nếu gặp phải thú dữ thì liền tranh xa cuối cùng cũng đến được tòa thành một cách an toàn.
Dưới sự dẫn dắt của Tiểu Vũ Nhi,Diệp Thanh vượt qua khu phòng thủ một cách dễ dàng
Đây là một tòa thành không có người ở,trống không,không biết nó đã tồn tại được bao lâu rồi chỉ biết là nó được làm bằng vật liệu thông thường nhưng lại rất kiên cố ,chắc chắn.Diệp Thanh trầm trồ,ngạc nhiên và chỉ thấy một cảm giác ấm áp mà không hề cảm thấy cái lạnh của băng tuyết ngập trời bên ngoài
Đương nhiên ,nhiệt độ bên trong của tòa thành vẫn rất thấp,chỉ có điều so với nhiệt độ -10 C ở bên ngoài thì nhiệt độ trong thành vẫn còn ấm chán.
Đi bộ lang thang trong thành khoảng một tiếng,Diệp Thanh và Tiểu Vũ Nhi lại đi đến đại điện trung tâm
Tòa đại điện này cao không biết mấy trăm mét,có tất cả chin chin tám mốt tầng,có một cái trạm trung chuyển giống như một chiếc thang máy,có thể đến bất cứ tầng nào.Diệp Thanh muốn ngắm phong cảnh liền cùng Tiểu Vũ Nhi lấy tầng trên cùng làm chỗ ở.
- Chao ôi!Đẹp quá.
Tuyết phủ trắng xóa hang trăm dặm,có cả cây cổ thụ cao vút tầng mây,trông như một con rồng đang bay lượn dưới ánh mặt trời.Phóng tầm mắt nhìn ra xa,ngay cả Tiểu Vũ Nhi cũng phải sửng sốt mà tán thưởng
Vù
Đột nhiên ,một tiếng chim ưng lớn truyền đến.Diệp Thanh ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ từ xa đang bay lại với tốc độ cực nhanh.Trong nháy mắt chỉ còn cách khoảng 10km.Đây là một con hắc ưng to khổng lồ,hai cánh dang rộng dài đến 2,3 dặm,bộ lông như thiết bản tỏa ra một ánh hào quang rực rỡ
U!
Hắc ưng dường như đã phát hiện ra hơi thở của Diệp Thanh,lập tức đảo cánh trong chớp mắt hướng lên phía trên tòa thành.Móng vuốt sắc nhọn hướng về phía đại điện mà Diệp Thanh đang đứng
Diệp Thanh thầm chửi cái con súc vật này cũng chỉ như một con kiến mà thôi.Ngươi đã bao giờ nhìn thấy một con diều hâu tha một con kiến chưa?
Bịch….
Có một lớp khí phòng hộ,móng vuốt của con hắc ưng khổng lồ bị bật ngược trở lại,vòng bảo hộ dường như không hề bị chấn động chút nào.Con vật đó dường như đã biết được sự lợi hại liền vỗ cánh bay đi.
Diệp Thanh bỗng chốc cảm thấy yên tâm hơn,lớp phòng vệ vững chắc như thế còn sợ cái quái gì nữa.Cho dù không có lớp bảo hộ này chỉ cần trốn trong phòng đóng cửa lại,hắn cũng chắc chắn là con thú hoang kia cũng không thể phá được tòa thành này.Tuyệt đối an toàn!
Phong cảnh ở đây,lúc đầu có thể nói là mới mẻ,nhưng xem một lúc thì cả hai người đều cảm thấy chán.Thế là .hai người liền vào phòng,bắt đầu bố trí phòng ốc
Có một điều không được hoàn mĩ lắm đó là ,tất cả các vật liệu xây dựng ở đây đều cứng như băng, không có chăn đệm.Diệp Thanh đắn đo một hồi, lúc trước hắn định ở tầng 2, tất cả những gia sản trong nhà đều khuôn hết đi,thế nhưng một chút phẩn ứng cũng không có
Biết trước,thế giới trước đây chỉ là ảo tưởng,bây giờ mới là thế giới thật.Không biết ,khoảng cách là bao xa cho nên không thể khuân vác theo,liền từ bỏ.Định sau này sẽ đi chợ mua một số thứ nư tủ lạnh ,ti vi,chăn,màn.Sau này nếu mệt mỏi có thể đến để nghỉ ngơi.còn nếu muốn học võ công hoặc y thuật thì không gian ở đây cực kì yên tĩnh,không sợ bị ai làm phiền.
Nhắc đến những đồ điện gia dụng như máy tính tủ lạnh,ti vi…đều chạy bằng điện.Không biết ở trong thành này có loại năng lượng như thế không.Nếu như không cóthif chẳng phải là nên làm một cái máy phát điện sao,hơn nữa tivi có lẽ không dùng được bởi vì không có đài phát,còn máy tính thì có thể xem được đĩa và chơi game
Vậy mà khi Diệp Thanh đang nói,Tiểu Vũ Nhi liền cười ồ lên.
- Chủ nhân,huynh xem đi.
Chỉ thấy Tiểu Vũ Nhi gõ một tiếng,phòng khách bỗng sang bừng lên Trong bức tường lại cất dấu bao nhiêu nguồn sang.Diệp Thanh nhận ra điều đó ,nguồn sang nàymow hồ giống hư đèn tuyps,còn về có hoạt đọng theo cùng một nguyên lý như trên trái đất không thì phải chờ đốt lên đã.
- Chủ nhân,cấu trúc chính của tòa nhà này chính là nơi chúng ta đang đứng đây chỗ 3 tầng nền thấp,có một hệ thống cung cấp năng lượng cực lớn,có thể thu nhiệt năng của đất ,năng lượng mặt trời,năng lượng gió…Thậm trí còn có trang bị phản ứng hạt nhân ,vĩnh viễn không ngừng vận chuyển,chuyển hóa thành nguồn điện năng,đáp ứng nhu cầu hang ngày của cả tòa thành này.
Ngoài ra còn có một nguồn năng lượng khối caoc cấp khác gọi là PBC.Ở đây có khoảng 6 cái,có thể phục vụ bất cứ lúc nào năng lượng ở mỗi hộp có thể cung cấp cho tất cả mọi người trên thế giới dùng trong một trăm năm.Tiểu Vũ Nhi giới thiệu.
Cô là người do tổ chức phái đến,phụ trách liên lạc giữa tổ chức với Diệp Thanh đương nhiên là hiểu rất rõ thông tin về nơi này.
Diệp Thanh ngạc nhiên.
- Tổ chức này lớn vậy sao?
Tòa thành được xây dựng với kĩ thuật cao này không biết kà xây dựng từ khi nào,có lẽ là dochur nhân của bảo tháp Y Linh xây dựng lên,là do cùng một người sáng lập,cùng một nền văn minh
Từ bạch thủ cảnh,diệu thủ cảnh đến thế giới hiện thực ,Diệp Thanh bỗng nhận ra rằng:Bản thân hắn cần phải bắt đầu tiếp xúc với bí mật chính của tòa tháp này,còn về tâm hồ cảnh,y linh cảnh thông thiên cảnh sau này vẫn không biết đó là nơi nào.
Diệp Thanh đoán và mơ hồ cảm nhận thấy phía sau của tòa bảo tháp,bí mật rõ ràng là ngày càng nhiều rồi.
Tuy nhiên ,bí mật càng nhiều thì cũng có nghĩa là thách thức càng lớn,tài nguyên càng phong phú.Mặc dù có thể là sẽ đầy rẫy khó khăn và thử thách,nhưng đó cũng là một cách trải nghiệm,không thể lúc nào cũng ở trong văn phòng ngột ngạt,cuối cùng rồi cũng phải ra ngoài,nếu không thì sẽ vĩnh viễn không được cảm nhận trắc trở của cuộc sống,sẽ trở thành thứ vô dụng.
- Hơn nữa,nguồn năng lượng PBC này trong bảo tháp có thể đem đi đổi, mất 3000 điểm Y Linh đó.
Tiểu Vũ Nhi cười nói.
Khi Diệp Thanh nhìn thấy toàn bức tranh về loại năng lượng này,cậu lại hết lời ca ngợi.
Nói đến trao đổi,Diệp Thanh lại nghĩ đến y thuật. Khi đó để cho Tiểu Vũ Nhi thu thập một chút rồi đem tất cả những thứ có thể trao đổi được xếp ra một chỗ.Diệp Thanh dự đingj như thế.Như vậy có thể làm được những việc đã dự tính trước ,đến khi cần có thể đem đi trao đổi để sử dụng bất cứ lúc nào.Nhất là khi chữa bệnh cứu người,phải tranh thủ từng phút ,từng giây, ngoài ra còn có y thuật để cẩn thận lựa chọn.vì vậy cần phải tìm hiểu trước công dụng của loại linh đan cứu người này,hoặc chức năng mới ,cách sử dụng của các thiết bị chữa bệnh
- Này,ở đây có một quyển “Huyền linh y kinh”,xem qua cũng được đấy chứ.
Diệp Thanh giơ tay ra chỉ,toàn bộ hình vẽ trong cuốn sách đó đều được phóng to ,mau mở ra xem.
Tiểu Vũ Nhi nói như có vẻ hiểu rõ lắm:
- Chủ nhân, anh thật có con mắt tinh tường.quyển sách “Huyền linh y kinh này có rất nhiều hình vẽ,lại còn có cả đủ các thuật chữa bệnh thần kì,thậm trí còn có cả một số kí hiệu đặc biệt.Nói một cách khác,đây có thể coi là cuốn sách quý hiếm .So với bạch thủ cảnh và diệu thủ cảnh của huynh trước đây thì các cách chữa bệnh và ,kiến thức lí luận còn cao siêu hơn nhiều.Nội dung cũng hết sức phong phú,có thể coi là vật báu của tế thế cảnh.chỉ có lĩnh hội cuốn “huyền linh y kinh “này mới có thể hành nghề cứu người một cách chân chính.
- Ồ,thật không? Vậy thì chúng ta đổi lấy nó,nhất định phải đổi được nó.
Diệp Thanh lập tức động lòngcho dù hiện nay y thuật của hắn cũng rất lợi hại rồi.
- Ừ để ta xem xem cần bao nhiêu y linh.
Tiểu Vũ Nhi vẫy tay,lập tức y linh cần có liền hiện lên .trên bầu trời.
- 18950
- 18950
Hai người đồng thời ngạc nhiên kêu lên
Tiểu Vũ Nhi chậc lưỡi than thở:
- Đúng là thứ đồ tốt,chỉ nhìn mức giá này là có thể nhận ra.Có thể đổi bằng sáu khối năng lượngPBC.cũng có nghĩa là năng lượng dùng để trao đổi có thể cung cấp cho tất cả mọi người trên toàn thế giới sử dụng trong vòng 600 năm.hơn nữa cò phải xem mức giá mà đại ca đưa ra.
Diệp Thanh không chút do dự lập tức đổi ngay,rồi cầm ngay cuốn sách thần kì đó trên tay.
Như vậy,gần như Diệp Thanh lại trắng tay rồi
1600 điểm y linh theo Tiểu Vũ Linh đi lên rồi hao phí thêm 5000 điểm y linh nữa,tổng cộng hết khoảng 2100 ....Bây giờ.sau khi đổi xong “huyền linh y kinh” lại mất thêm 18950 khôi y linh nữa.Ban đầu chỉ cần 35636 khối y linh,một lúc sau đã dùng hết 25550,chỉ còn lại 10086.Mặc dù so với tầng 1 thế đã nhiều hơn rồi,nhưng trong hoàn cảnh hiện nay.thì cũng chỉ là một kẻ nghèo hèn thôi.
Bởi vì muốn thêm một tầng nữa thì còn phải 100000 y linh nữa,còn không biết đến bao giờ mới tích cóp đủ nữa.
Hơn nữa, ở tầng thứ 3,đồ trong tế thế cảnh càng cao cấp,khi trao đổi càng tốn kém.Điều này tương đương với giá cả hang hóa và giá phòng ở Hoa Hạ tăng nhanh.5 năm trước,chỉ cần 450,bây giò thuê một phòng đơn thì phải mất 1350.Đấy là chưa bao gồm tiền điện nước ,sinh hoạt phí…Hơn nữa còn là vùng ngoại ô không nhộn nhịp ,đông đúc lắm.
Năm 07,số 93 dầu 4,9 tệ tăng lên hơn 8 tệ.Nghe nói sẽ còn tăng lên trên 10 tệ.Ngay cả Tiểu Mã Linh cũng phải cố gắng ít đi xe.
Mặc dù hiện nay thu nhập cao,nhưng vẫn nghèo đói lắm
Định dở trò quái quỷ gì đây.Ở cái tòa bảo tháp Y Linh này thật sự có trò đùa bỡn con người vậy sao.May mà Diệp Thanh quay về kịp,có oán giận một chút cũng không sao,coi như là đến một hành tinh mới chơi một chuyến.Người bình thường,dù là tổng thống hay người giàu nhất thế giới đi nữa cũng không được tiếp đón như thế
- Ông chủ,để ông phải chịu nguy hiểm một chuyến rồi.Chỗ chúng tôi có một tòa thành,có cả hệ thống phòng ngự.Loài thú hoang bình thường không thể lọt vào được.
Không lâu sau,Tiểu Vũ Nhi nắm bắt được tình hình liền vui vẻ thông báo.
Quả nhiên khi Diệp Thanh leo lên một ngọn núi thì đã nhìn thấy trên cánh đồng tuyết xa xa phía dưới thật sự có một tòa thành pha lê như được khắc bằng băng.Chu vi khoảng 10 mẫu.Phía trên còn có một vòng bảo hộ trong suốt như bong bong cho dù là các loài thú hoang dã cũng khó có thể lọt vào trong.
Ngay lập tức Diệp
Thanh liền vận khí công,triển khai khinh công tiến về phía tòa thành.Trên đường đi,nếu gặp phải thú dữ thì liền tranh xa cuối cùng cũng đến được tòa thành một cách an toàn.
Dưới sự dẫn dắt của Tiểu Vũ Nhi,Diệp Thanh vượt qua khu phòng thủ một cách dễ dàng
Đây là một tòa thành không có người ở,trống không,không biết nó đã tồn tại được bao lâu rồi chỉ biết là nó được làm bằng vật liệu thông thường nhưng lại rất kiên cố ,chắc chắn.Diệp Thanh trầm trồ,ngạc nhiên và chỉ thấy một cảm giác ấm áp mà không hề cảm thấy cái lạnh của băng tuyết ngập trời bên ngoài
Đương nhiên ,nhiệt độ bên trong của tòa thành vẫn rất thấp,chỉ có điều so với nhiệt độ -10 C ở bên ngoài thì nhiệt độ trong thành vẫn còn ấm chán.
Đi bộ lang thang trong thành khoảng một tiếng,Diệp Thanh và Tiểu Vũ Nhi lại đi đến đại điện trung tâm
Tòa đại điện này cao không biết mấy trăm mét,có tất cả chin chin tám mốt tầng,có một cái trạm trung chuyển giống như một chiếc thang máy,có thể đến bất cứ tầng nào.Diệp Thanh muốn ngắm phong cảnh liền cùng Tiểu Vũ Nhi lấy tầng trên cùng làm chỗ ở.
- Chao ôi!Đẹp quá.
Tuyết phủ trắng xóa hang trăm dặm,có cả cây cổ thụ cao vút tầng mây,trông như một con rồng đang bay lượn dưới ánh mặt trời.Phóng tầm mắt nhìn ra xa,ngay cả Tiểu Vũ Nhi cũng phải sửng sốt mà tán thưởng
Vù
Đột nhiên ,một tiếng chim ưng lớn truyền đến.Diệp Thanh ngẩng đầu lên chỉ nhìn thấy một chấm đen nhỏ từ xa đang bay lại với tốc độ cực nhanh.Trong nháy mắt chỉ còn cách khoảng 10km.Đây là một con hắc ưng to khổng lồ,hai cánh dang rộng dài đến 2,3 dặm,bộ lông như thiết bản tỏa ra một ánh hào quang rực rỡ
U!
Hắc ưng dường như đã phát hiện ra hơi thở của Diệp Thanh,lập tức đảo cánh trong chớp mắt hướng lên phía trên tòa thành.Móng vuốt sắc nhọn hướng về phía đại điện mà Diệp Thanh đang đứng
Diệp Thanh thầm chửi cái con súc vật này cũng chỉ như một con kiến mà thôi.Ngươi đã bao giờ nhìn thấy một con diều hâu tha một con kiến chưa?
Bịch….
Có một lớp khí phòng hộ,móng vuốt của con hắc ưng khổng lồ bị bật ngược trở lại,vòng bảo hộ dường như không hề bị chấn động chút nào.Con vật đó dường như đã biết được sự lợi hại liền vỗ cánh bay đi.
Diệp Thanh bỗng chốc cảm thấy yên tâm hơn,lớp phòng vệ vững chắc như thế còn sợ cái quái gì nữa.Cho dù không có lớp bảo hộ này chỉ cần trốn trong phòng đóng cửa lại,hắn cũng chắc chắn là con thú hoang kia cũng không thể phá được tòa thành này.Tuyệt đối an toàn!
Phong cảnh ở đây,lúc đầu có thể nói là mới mẻ,nhưng xem một lúc thì cả hai người đều cảm thấy chán.Thế là .hai người liền vào phòng,bắt đầu bố trí phòng ốc
Có một điều không được hoàn mĩ lắm đó là ,tất cả các vật liệu xây dựng ở đây đều cứng như băng, không có chăn đệm.Diệp Thanh đắn đo một hồi, lúc trước hắn định ở tầng 2, tất cả những gia sản trong nhà đều khuôn hết đi,thế nhưng một chút phẩn ứng cũng không có
Biết trước,thế giới trước đây chỉ là ảo tưởng,bây giờ mới là thế giới thật.Không biết ,khoảng cách là bao xa cho nên không thể khuân vác theo,liền từ bỏ.Định sau này sẽ đi chợ mua một số thứ nư tủ lạnh ,ti vi,chăn,màn.Sau này nếu mệt mỏi có thể đến để nghỉ ngơi.còn nếu muốn học võ công hoặc y thuật thì không gian ở đây cực kì yên tĩnh,không sợ bị ai làm phiền.
Nhắc đến những đồ điện gia dụng như máy tính tủ lạnh,ti vi…đều chạy bằng điện.Không biết ở trong thành này có loại năng lượng như thế không.Nếu như không cóthif chẳng phải là nên làm một cái máy phát điện sao,hơn nữa tivi có lẽ không dùng được bởi vì không có đài phát,còn máy tính thì có thể xem được đĩa và chơi game
Vậy mà khi Diệp Thanh đang nói,Tiểu Vũ Nhi liền cười ồ lên.
- Chủ nhân,huynh xem đi.
Chỉ thấy Tiểu Vũ Nhi gõ một tiếng,phòng khách bỗng sang bừng lên Trong bức tường lại cất dấu bao nhiêu nguồn sang.Diệp Thanh nhận ra điều đó ,nguồn sang nàymow hồ giống hư đèn tuyps,còn về có hoạt đọng theo cùng một nguyên lý như trên trái đất không thì phải chờ đốt lên đã.
- Chủ nhân,cấu trúc chính của tòa nhà này chính là nơi chúng ta đang đứng đây chỗ 3 tầng nền thấp,có một hệ thống cung cấp năng lượng cực lớn,có thể thu nhiệt năng của đất ,năng lượng mặt trời,năng lượng gió…Thậm trí còn có trang bị phản ứng hạt nhân ,vĩnh viễn không ngừng vận chuyển,chuyển hóa thành nguồn điện năng,đáp ứng nhu cầu hang ngày của cả tòa thành này.
Ngoài ra còn có một nguồn năng lượng khối caoc cấp khác gọi là PBC.Ở đây có khoảng 6 cái,có thể phục vụ bất cứ lúc nào năng lượng ở mỗi hộp có thể cung cấp cho tất cả mọi người trên thế giới dùng trong một trăm năm.Tiểu Vũ Nhi giới thiệu.
Cô là người do tổ chức phái đến,phụ trách liên lạc giữa tổ chức với Diệp Thanh đương nhiên là hiểu rất rõ thông tin về nơi này.
Diệp Thanh ngạc nhiên.
- Tổ chức này lớn vậy sao?
Tòa thành được xây dựng với kĩ thuật cao này không biết kà xây dựng từ khi nào,có lẽ là dochur nhân của bảo tháp Y Linh xây dựng lên,là do cùng một người sáng lập,cùng một nền văn minh
Từ bạch thủ cảnh,diệu thủ cảnh đến thế giới hiện thực ,Diệp Thanh bỗng nhận ra rằng:Bản thân hắn cần phải bắt đầu tiếp xúc với bí mật chính của tòa tháp này,còn về tâm hồ cảnh,y linh cảnh thông thiên cảnh sau này vẫn không biết đó là nơi nào.
Diệp Thanh đoán và mơ hồ cảm nhận thấy phía sau của tòa bảo tháp,bí mật rõ ràng là ngày càng nhiều rồi.
Tuy nhiên ,bí mật càng nhiều thì cũng có nghĩa là thách thức càng lớn,tài nguyên càng phong phú.Mặc dù có thể là sẽ đầy rẫy khó khăn và thử thách,nhưng đó cũng là một cách trải nghiệm,không thể lúc nào cũng ở trong văn phòng ngột ngạt,cuối cùng rồi cũng phải ra ngoài,nếu không thì sẽ vĩnh viễn không được cảm nhận trắc trở của cuộc sống,sẽ trở thành thứ vô dụng.
- Hơn nữa,nguồn năng lượng PBC này trong bảo tháp có thể đem đi đổi, mất 3000 điểm Y Linh đó.
Tiểu Vũ Nhi cười nói.
Khi Diệp Thanh nhìn thấy toàn bức tranh về loại năng lượng này,cậu lại hết lời ca ngợi.
Nói đến trao đổi,Diệp Thanh lại nghĩ đến y thuật. Khi đó để cho Tiểu Vũ Nhi thu thập một chút rồi đem tất cả những thứ có thể trao đổi được xếp ra một chỗ.Diệp Thanh dự đingj như thế.Như vậy có thể làm được những việc đã dự tính trước ,đến khi cần có thể đem đi trao đổi để sử dụng bất cứ lúc nào.Nhất là khi chữa bệnh cứu người,phải tranh thủ từng phút ,từng giây, ngoài ra còn có y thuật để cẩn thận lựa chọn.vì vậy cần phải tìm hiểu trước công dụng của loại linh đan cứu người này,hoặc chức năng mới ,cách sử dụng của các thiết bị chữa bệnh
- Này,ở đây có một quyển “Huyền linh y kinh”,xem qua cũng được đấy chứ.
Diệp Thanh giơ tay ra chỉ,toàn bộ hình vẽ trong cuốn sách đó đều được phóng to ,mau mở ra xem.
Tiểu Vũ Nhi nói như có vẻ hiểu rõ lắm:
- Chủ nhân, anh thật có con mắt tinh tường.quyển sách “Huyền linh y kinh này có rất nhiều hình vẽ,lại còn có cả đủ các thuật chữa bệnh thần kì,thậm trí còn có cả một số kí hiệu đặc biệt.Nói một cách khác,đây có thể coi là cuốn sách quý hiếm .So với bạch thủ cảnh và diệu thủ cảnh của huynh trước đây thì các cách chữa bệnh và ,kiến thức lí luận còn cao siêu hơn nhiều.Nội dung cũng hết sức phong phú,có thể coi là vật báu của tế thế cảnh.chỉ có lĩnh hội cuốn “huyền linh y kinh “này mới có thể hành nghề cứu người một cách chân chính.
- Ồ,thật không? Vậy thì chúng ta đổi lấy nó,nhất định phải đổi được nó.
Diệp Thanh lập tức động lòngcho dù hiện nay y thuật của hắn cũng rất lợi hại rồi.
- Ừ để ta xem xem cần bao nhiêu y linh.
Tiểu Vũ Nhi vẫy tay,lập tức y linh cần có liền hiện lên .trên bầu trời.
- 18950
- 18950
Hai người đồng thời ngạc nhiên kêu lên
Tiểu Vũ Nhi chậc lưỡi than thở:
- Đúng là thứ đồ tốt,chỉ nhìn mức giá này là có thể nhận ra.Có thể đổi bằng sáu khối năng lượngPBC.cũng có nghĩa là năng lượng dùng để trao đổi có thể cung cấp cho tất cả mọi người trên toàn thế giới sử dụng trong vòng 600 năm.hơn nữa cò phải xem mức giá mà đại ca đưa ra.
Diệp Thanh không chút do dự lập tức đổi ngay,rồi cầm ngay cuốn sách thần kì đó trên tay.
Như vậy,gần như Diệp Thanh lại trắng tay rồi
1600 điểm y linh theo Tiểu Vũ Linh đi lên rồi hao phí thêm 5000 điểm y linh nữa,tổng cộng hết khoảng 2100 ....Bây giờ.sau khi đổi xong “huyền linh y kinh” lại mất thêm 18950 khôi y linh nữa.Ban đầu chỉ cần 35636 khối y linh,một lúc sau đã dùng hết 25550,chỉ còn lại 10086.Mặc dù so với tầng 1 thế đã nhiều hơn rồi,nhưng trong hoàn cảnh hiện nay.thì cũng chỉ là một kẻ nghèo hèn thôi.
Bởi vì muốn thêm một tầng nữa thì còn phải 100000 y linh nữa,còn không biết đến bao giờ mới tích cóp đủ nữa.
Hơn nữa, ở tầng thứ 3,đồ trong tế thế cảnh càng cao cấp,khi trao đổi càng tốn kém.Điều này tương đương với giá cả hang hóa và giá phòng ở Hoa Hạ tăng nhanh.5 năm trước,chỉ cần 450,bây giò thuê một phòng đơn thì phải mất 1350.Đấy là chưa bao gồm tiền điện nước ,sinh hoạt phí…Hơn nữa còn là vùng ngoại ô không nhộn nhịp ,đông đúc lắm.
Năm 07,số 93 dầu 4,9 tệ tăng lên hơn 8 tệ.Nghe nói sẽ còn tăng lên trên 10 tệ.Ngay cả Tiểu Mã Linh cũng phải cố gắng ít đi xe.
Mặc dù hiện nay thu nhập cao,nhưng vẫn nghèo đói lắm
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.