Chương 282: Không thể là cô ấy đích thân làm chứ?
Hành Xích Đạo
21/03/2013
- Phỏng vấn? chưa nghe nói!
Cô gái bỗng chốc vạch trần lời nói dối của hắn.
Diệp Thanh mạnh miệng nói:
- Gì cơ , tôi được đích thân Ninh tổng thông báo!
Cô gái kêu lên:
- Không thể nào, Ninh tổng là người bận rộn, sao có thể đích thân thông báo cho cậu, thông thường đều phân công tôi làm! Nói, cậu lén lút lủi vào đây để làm gì?
- Lén lút gì hả. Tôi đường đường chính chính đi vào, không tin cô đi hỏi bảo vệ.
Sắc mặt Diệp Thanh thản nhiên, không một chút chột dạ nói.
Cô gái có chút thắc mắc, lẽ nào thực sự là Ninh tổng thông báo? Đó nhất định là nhân tài cao cấp? Quả thực có lần có Thạc sĩ từ nước ngoài về đến nhận lời làm tổng giám nghiên cứu, Ninh tổng vì biểu thị thành ý cũng đích thân thông báo, nhưng anh đẹp trai này trẻ tuổi, xem ra còn nhỏ hơn mình chút, không giống là Thạc sĩ tiến sĩ?
- Vậy đưa hồ sơ xin việc tôi xem một chút, sau đó tôi dẫn cậu đi gặp Ninh tổng!
Cô gái đánh giá lại Diệp Thanh vài lần, nghi ngờ nói.
- Cái đó, tôi không đem hồ sơ xin việc.
- Cậu thật giỏi đến phỏng vấn hồ sơ cũng không mang
Cô gái chép chép miệng, lập tức rút ra một bảng tin nhân viên phỏng vấn đưa cho Diệp Thanh nói:
- Vậy, cậu điền vào bảng tin này, trước khi gặp mặt tôi sẽ đưa cho Ninh tổng, để cô ấy hiểu sơ về cậu trước.
- Không cần, tôi đợi gặp cô ấy nói là được!
Diệp Thanh cười có chút mất tự nhiên, cô gái này, sao chăm chỉ như vậy, lúc này nói với cô ấy, chính mình là Tổng giám đốc công ty, không biết cô ấy sẽ như thế nào? đó nhất định rất tức giận, cho rằng ta đùa giỡn cô ấy, không chừng còn mắng ta thần kinh, ừ, không thể nói, nhất định không thể nói.
- Vậy sao được! nhất định phải theo quy định của công ty, tuy công ty chúng tôi mới mở không lâu, nhưng các quy chế Ninh tổng sớm đã đưa ra đầy đủ rồi, bình thường cũng yêu cầu nghiêm khắc chúng tôi tuân thủ.
Diệp Thanh thầm gật đầu, Não Nhi này, phong cách rất được, công ty nhỏ làm gì có thể chế quy định, dù có cũng chỉ là trang giấy trắng mà thôi.
- Vâng, tôi thừa nhận, tôi không phải đến phỏng vấn, tôi là bạn của Ninh tổng các người, đến để nói chuyện với cô ấy!
Diệp Thanh thẳng thắn nói, lúc này nói là mình là ông chủ, hắn cũng ngại thổi phồng, Diệp Thanh từ trước đến nay không phải là người nói khoác.
- Bạn trai?
Cô lễ tân híp mắt thân hình nghiêng ngả, cười hi hi hỏi. Cô có khuôn mặt trái xoan, trắng ngần, răng trắng, lông mi đen lại dài, mắt đen như bảo thạch cũng là một mĩ nhân.
- Vâng vâng vâng
Diệp Thanh gật đầu như gà mổ thóc, lúc này không áp đảo cô ấy thì lúc nào, dù sao hiện nay cô ấy cũng không có mặt đúng không.
- Vâng cái đầu anh!
Cô gái nghiến răng nói, suýt nữa nước bọt phun vào cả mặt Diệp Thanh
- Ninh tổng chúng tôi là quốc sắc thiên hương thế nào, sao có thể coi trọng cậu?
Diệp Thanh lau mặt, buồn bực nói:
- Tôi thì sao, lẽ nào không hợp với Ninh tổng các người sao?
- Đó đương nhiên rồi!
Cô gái kiêu ngạo ngẩng đầu lên, như Ninh Não Nhi là công chúa, cô là nô tì, sau đó lại bừng tỉnh nói
- Ồ, tôi biết rồi, cậu muốn theo đuổi Ninh tổng chúng tôi? Sớm bỏ dã tâm này đi, không sợ nói cho cậu, Ninh tổng chúng tôi thích các chàng trai cơ bắp dũng mãnh, không thèm để ý đến loại công tử bột cậu.
- Choáng, cô ấy nói với cô hả?
Diệp Thanh không tin hỏi, Nhưng lập tức có chút dao động, lẽ nào Ninh Não Nhi thực có giọng này, anh đây tuy dương cương dũng mãnh, bình thường cũng nhìn không ra, chỉ có “ chiến trường” mới hiểu thôi.
- Không, Ninh tổng sao có thể nói cho tôi?
Miệng cô gái chép chép nói:
- Nhưng tôi ngẫu nhiên nghe được Trần tổng từng cười nói như thế với cô ấy, Trần tổng là bạn tốt của Ninh tổng, nhất định không sai đâu.
Trần tổng? Trần tổng nào? Diệp Thanh bắt đầu sửng sốt, Nhưng nghe thấy “ bạn gái tốt” chữ này, thoáng chốc liền hiểu, không phải chỉ Trần Du sao, người dưới cũng gọi cô ấy là Trần tổng!
- Không đôi co với cô nữa, Ninh tổng các người đợi ta rất sốt ruột rồi!
Diệp Thanh phẩy phẩy tay, nhảy lên cầu thang, chạy.
- Này, ngươi đứng lại, chỗ quan trọng của công ty, sao cậu không được đồng ý đã xông vào?
Cô gái trước bàn vội vàng dời ghế dựa “ bạch bạch bạch” đuổi theo.
Nhưng thân thủ của Diệp Thanh mạnh mẽ thế nào, dù cô không đi giày cao gót cũng không theo được, huống hồ cô còn đi một đôi giày vừa nhỏ vừa nhọn.
Gần như trong nháy mắt, Diệp Thanh đã chạy lên văn phòng Tổng giám đốc của Ninh Não Nhi trên tầng 2 cũng không gõ cửa, chạy thẳng vào.
- Ha ha, anh đến rồi à?
Vừa nãy ầm ĩ gì với cô gái tầng dưới vậy?
Ninh Não Nhi nghe thấy động tĩnh, nhưng cũng không đi giải quyết, lúc này lại hỏi.
Diệp Thanh còn chưa trả lời, cô gái đó đã hổn hển đến, một tay đỡ cửa một tay ôm bụng, vòng eo cong, hổn hển nói:
- Ninh, Ninh tổng, này, người này không lễ phép, không qua đồng ý, liền, liền tự tiện chạy lên đây!
Diệp Thanh cười nói:
- Sao không qua đồng ý. Tôi đã được Ninh tổng các người phê chuẩn, nói với cô tôi là bạn của Ninh tổng các người không tin!
Cô gái nói:
- Cậu nói xong liền xông lên lầu rồi, không phải là loạn chạy là gì? Hừ, thừa lúc người ta không chuẩn bị, tính gì anh hùng hảo hán!
Diệp Thanh nói:
- Dù cô có chuẩn bị, e rằng cũng không ngăn được tôi?
Ninh Não Nhi chép chép miệng liếc hắn, nói thầm:
- Tiểu tử khốn, háo sắc, thấy gái đẹp liền ba hoa?
Diệp Thanh sợ đến mức rụt cổ, vội im miệng không nói.
Cô lễ tân cũng bị Ninh Não Nhi lườm ngây cả người, đây là một cái lườm của vạn loại phong tình , rất mê người, rất mê hoặc, sao đối với tiểu tử kia quăng, không đúng quăng mình vậy?
Chàng điển trai này, thực sự là bạn trai của cô ấy đúng không ? không thể không thể nào, Ninh tổng quốc sắc thiên hương như vây sao có thể thích hắn được?
Trong lòng cô gái ẩn lên một vị chua chát, như đã ăn quả nho xanh, chép chép miệng, trộm nhìn ánh mắt của Ninh Não Nhi có vài phần u oán, tuy nhiên cô lập tức che giấu! Hiện giờ còn chưa sờ chuẩn tính Ninh tổng. Nếu để cô biết mình có ý bách hợp, lúc đầu vì thấy cô, có cảm tình mới vào, Ninh tổng kia còn không lập tức đem mình khai trừ.
- Kim Hân, cô xuống trước đi, hắn là…. Ách, là bạn tôi!
Ninh Não Nhi chỉ Diệp Thanh nói. Lúc này muốn giới thiệu Diệp Thanh là ông chủ, cô gái đó sẽ xấu hổ lắm, vì vậy lập tức sửa lại.
- Ồ
Cô gái quầy lễ tân đó tên là Kim Hân gật gật đầu, con mắt sáng trong như nước, giả vờ không lướt qua khuôn mặt xinh đẹp yêu kiều như hoa của Ninh Não Nhi, liền khinh khỉnh đi xuống lầu, trong lòng có chút buồn bực
- Ái, từ trước đến nay chưa từng thấy Ninh Não Nhi đối với đàn ông mà lướt cái lườm đáng yêu như vậy.
Trong văn phòng
Diệp Thanh mỉm cười hỏi:
- Công việc thế nào? bận không, mệt không ?
Ninh Não Nhi cười nói:
- Ông chủ là như vậy, vừa đến liền hỏi công việc.
Diệp Thanh nói:
- Nào có. Trọng điểm là nửa câu sau!
- Đó cũng giả vờ giả vịt, nhân tiện hỏi, không có một chút thành ý!
Ninh Não Nhi cười, lấy trà cho hắn, không bết vì sao, thấy Diệp Thanh đến, mọi ưu phiền trong công việc cũng bay biến, trong lòng cô rất thoải mái.
- Tốt, thời tiết hôm nay rất lạnh, Não Nhi em phải mặc thêm quần áo vào, đừng để cảm lạnh!
Diệp Thanh thành thật nói.
- A, cả người nổi da gà, sao lời hay như vậy nói ra từ miệng anh lại cảm thấy là lạ.
- Hỏi han ân cần cũng không như thế.
- Choáng, tôi là gì của anh, còn hỏi han ân cần, hỏi han nữ Bác sĩ kia đi
Ninh Não Nhi miệng nhỏ chép chép, tức giận lần nữa lại quéo lườm hắn. đưa chơ hắn trà thơm nóng hôi hổi.
Diệp Thanh có chút chột dạ, ngượng ngùng nói:
- Bạn bè với nhau cũng quan tâm thế mà.
Đang cầm trà, nhấp một ngụm, chỉ cảm thấy hương thơm ào lên mũi, quả thực trà ngon, sau đó vội chuyển đề tài
- Trần Du đâu, sao không cùng em?
- Xuống phân xưởng kiểm tra tiến độ thi công rồi! Vài ngày nay cô ấy rất cố gắng hết sức!
Ninh Não Nhi liếc Diệp Thanh một cái, cười yêu kiều nói:
- Ông chủ này rất thoải mái, phủi tay mọi việc, chỉ đáng thương nữ nhi yếu ớt chúng tôi, ngày đêm dốc sức, còn cầm tiền lương nhỏ nhoi như vậy.
Diệp Thanh hơi ngại, nói:
- Còn tăng lương cho hai có nhé.
Ninh Não Nhi lập tức lấy tinh thần, cười hi hi hỏi:
- Thêm bao nhiêu?
- Ách, em là Tổng giám đốc, tùy em!
- Choáng, không có thành ý!
- Vậy, tăng mỗi người?
Diệp Thanh thăm dò hỏi.
- ? thiệt anh nói ra đi!
- Vậy 5!
Diệp Thanh vung tay lớn, khí phách nói.
- Đều tăng 5 hả?
Ninh Não Nhi có chút không vui.
- Được , đều tăng!
Diệp Thanh còn chưa quan sát, còn đang đắm chìm trong hào phóng của chính mình, em xem đi, ông chủ hào phóng rộng lượng thế này, thiên hạ này sao tìm được Chủ tịch nào khí khái như vậy, các công ty thường, người ta tăng thêm cho em 50% lương đã không tồi rồi!
- thêm cái đầu anh! Hiện nay còn chưa kiếm được tiền, đừng nghĩ tăng linh tinh, anh làm như thế, công ty sớm muộn cũng phải đóng cửa!
Ninh Não Nhi lập tức trở mặt, như hất gáo nước lạnh vào giáo huấn.
Tên háo sắc này, không ngờ đối đãi ta và Trần Du ngang nhau, lẽ nào trong lòng hắn, ta không hơn Trần Du một chút sao? Còn suýt nữa bị tên háo sắc ngươi chiếm cái kia! Hỏng rồi, về sau mơ tưởng muốn chiếm ta.
- choáng …
Diệp Thanh buồn bực, nói thêm là em, nói không tăng cũng là em, tôi ông chủ này không chịu nổi.
Thằng nhãi này tính toán quá kém, nào biết trong lòng phụ nữ cong cong vẹo vẹo, hắn vừa mới nói, tăng cho cô, tăng cho Trần Du 500, Ninh Não Nhi kia nhất định vui mừng chết được, tuy nói, Ninh Não Nhi chỉ đùa hắn, không thực sự có ý tăng lương!
- đi, tôi dẫn anh đi thăm xưởng, để anh thấy người trong lòng anh, vài ngày không gặp, nhớ cô ấy hả?
- …
Này với nọ? Diệp Thanh không hiểu sao, nói thầm, Não Nhi hôm nay sao không thân quen vậy? Tính tình sao như nắng như mưa vâỵ, nói chuyện sao chua chát vậy khiến người khó chịu?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.