Chương 342: lừa bịp cũng như thế thắng ngươi!
Hành Xích Đạo
21/03/2013
- Hừm, tiểu tử thối!
Cùng lúc đó, Thẩm Diệu Vũ cũng đem vài quân xúc xắc có vấn đề nắm vào trong chén, một tay nắm chặt, lắc nhanh, ánh mắt y hung ác, ác độc, thầm nói, lần này ông phải thắng toàn bộ tiền của ngươi!
- Được rồi, đặt nào!
Rất nhanh Thẩm Diệu Vũ đặt cái chén kia xuống bàn, vô cùng tự tin, quát lớn, cùng lúc đó,để hộp tiền kia, tiền theo hộp, chăm chăm nhìn vào giữa bàn,
- Ba trăm ngàn, dám không ?
- Có gì không dám chứ?
Lý Tiểu Hổ được Diệp Thanh bày mưu tính kế, càng đánh càng hăng, lập tức cũng đặt ba trăm ngàn.
Bỗng chốc đã có sáu trăm ngàn, tuy không nhiều, nhưng toàn bộ là tiền mặt, thực sự chất thành một ngọn núi nhỏ, đối với các thị dân bình thường đánh nhỏ ồn ào trong kỳ bài phòng mà nói, tuyệt đối chấn động.
- Ha ha, sảng khoái, vẫn là ta đi trước!
Thẩm Diệu Vũ lạnh lùng cười hi hi một tiếng, giơ tay đi lật chén bát xúc xắc.
Diệp Thanh thấy bộ dạng đắc ý của y như thế, trong lòng càng chắc chắn có quỷ kế, không khỏi khẽ hừ một tiếng, ngón tay giấu dưới áo, khẽ điểm vào cạnh bàn.
Lập tức tiếng “ vù” vang lên, một luồng Thương lê chân khí mềm yếu thầm truyền ra như ánh mắt của hành long trưởng, thẳng đến đáy bát của Thẩm Diệu Vũ, sau đó phá bàn mà ra, lập tức lật ngược quân xúc xắc từ 6 điểm hướng lên, trở thành 4 điểm.
Điểm số này vừa thay đổi, tay của Thẩm Diệu Vũ vừa hay đến, mở bát, cười ha ha kêu to :
- Tiểu tử, ngươi hãy chờ thua chết đi ….
…
Lời còn chưa nói dứt vẻ mặt kiêu ngạo bỗng chốc nghẽn lại, như gặp phải việc lớn khó có thể tin nổi
- Quân của ta quái lại, sao có chuyện gì nhỉ? Rõ ràng là mười tám điểm mà, không thể lớn hơn nữa, tại sao lại biến thành mười sáu điểm? Lẽ nào tối qua ông phóng túng quá độ, khiến gân cốt mềm nhũn mất đi độ chính xác?
- Ha ha, nhìn mười tám điểm của ta !
Lý Tiểu Hổ mừng rỡ,lập tức mở bát, tất nhiên là ba điểm sáu hướng lên trên, hồn nhiên không biết Diệp Thanh đã giúp hắn giải quyết một phiền toái lớn!
- Thu tiền, chạy!
Diệp Thanh nháy mắt, Lý Tiểu Hổ lập tức vui mừng vớt toàn bộ tiền đặt cược trên bàn lại, thêm trước người mình còn có hơn trăm ngàn, chừng bảy tám trăm ngàn vội vàng nhận về bỏ vào một túi nhỏ, từng thếp từng thếp trăm đồng thẳng vào trong túi, cười toác miệng như hoa nở!
- Được lắm, các người là đồ bịp bợp!
Thẩm Diệu Vũ đột nhiên hiểu rõ, hai người này nếu không bịp bợm, sao có thể thắng được mình, ngay cả xúc xắc làm giả từ thủy ngân cũng mất công hiệu? Liền đứng dậy, vỗ bàn hét lớn!
Lý Tiểu Hổ lập tức sửng sốt, lại có chút phẫn nộ nói:
- Bịm bợp cái gì, mày không phục chúng ta chơi tiếp, xúc xắc đều do mày cung cấp, chỉ sợ mày thua đến nỗi quần lót cũng không có!
Vừa nói chuyện vừa vung tay lên, không đến hai mươi giây rất nhiều tiền rơi vào túi! Vẫn là sớm thu bên trong mới yên tâm!
Bên cạnh, nhiều người khách lần nữa không kìm nổi bàn luận xôn xao, tất nhiên, hầu hết mọi người đứng về phía Lý Tiểu Hổ!
- Đánh được thì phải chịu thua được! đánh được thì phải chịu thua được! Nhân phẩm phải tốt.
Một người vui sướng khi gặp họa, che miệng lén cười, nhìn Thẩm Diệu Vũ kêu lên.
- Đúng vậy, xúc xắc chính là do kỳ phòng bài các người cung cấp, sao không biết xấu hổ vậy, còn nói người khác bịp bợm!
Một bác nhiệt tình lớn tiếng chất vấn.
- Bọn chúng cũng làm như thế, chỉ cho mình kiếm tiền, không cho người khác thắng ! Ông lão của casino ngầm đánh mấy ván, mỗi lần đều thua sạch mới đi ra! Mẹ kiếp, nghĩ cũng tức, có thể không có mưu mẹo gì sao?
- Vậy chắc chắn, không chừng có xúc xắc thủy ngân rồi!
Diệp Thanh lạnh lùng cười, tiến lên phía trước, quát:
- Ai bịp bợm? Ta thấy ngươi mới là vua của vua bịp bợm!
- Mày có ý gì?
Thẩm Diệu Vũ có chút chột dạ nói, bất ngờ nảy sinh cảm giác hiếu kỳ, tiểu tử trước mặt cũng thường lo lắng, sao bất ngờ thay đổi ánh mắt sắc bén như thế,mạnh mẽ như thế, bộ dáng của người gây sự, như một thanh bảo kiếm mới rèn ra.
- Ý gì hả?
Diệp Thanh lần nữa tiến lên phía trước một bước, cánh tay vọt nhanh, nắm vào xúc xắc làm giả trên bàn.
Thẩm Diệu Vũ giật mình kinh hãi, vội vàng thu xúc xắc lại, tiếc rằng hắn làm sao có thể nhanh hơn Diệp Thanh?
“ vù” quân xúc xắc bị Diệp Thanh nắm chặt trong tay, ra sức bóp, lập tức, xúc xắc cứng rắn lập tức vỡ vụn, rơi xuống loạng choạng rất nhiều hạt thủy ngân.
- Xúc xắc thủy ngân!
- Thật có loại đồ này, thực sự mở rộng tầm nhìn rồi!
- Choáng, chưa từng thấy loại lừa gạt trên thế giới, không sợ nói với cậu, xúc xắc thủy ngân sớm đã lỗi thời rùi, hiện này xúc xắc lừa bịp cao cấp nhất còn chưa bị lột trần.
- Củ chuối thật, người này thật đáng ghét, mình lừa bịp, thua rồi, còn cố tình vu khống người khác!
- Con mắt của hai thanh niên này được lắm, ngay cả người ta bịp bợm cũng đánh không nổi hắn!
- Nếu ta có bản lĩnh này thì tốt rồi!
- Loại xúc xắc này không biết ở đâu bán nhỉ, tôi cũng muốn đi mua vài viên!
Lý Tiểu Hổ ngây người, lập tức nhảy lên kêu lớn:
- Ngươi, người này sao như thế, dám lừa bịp?
Không công bằng, không công bằng!
Vẻ mặt cực kỳ hờn tủi, như hắn là người thua bạc.
Diệp Thanh cười lạnh, chỉ hung hăng nhìn chằm chằm vào Thẩm Diệu Vũ, mày còn dám oán trách, ăn nói vô lễ, ông đánh chết mày! Hôm nay đến đây, chính là có ý gây náo nơi này, Dù sao, nơi này tối tăm vô cùng, Thịnh Tuấn Đào cũng không phải là thứ tốt đẹp gì!
- Ta, ta…
Thẩm Diệu Vũ líu lưỡi, y bị mọi người xung quanh chỉ trích, khinh bỉ, không khỏi có chút khiếp nhược, trong lòng buồn khổ! Hắn, hôm nay thua lớn! Mất mặt vô cùng sau này không cách nào lăn lộn ở sòng bạc được! Thua bởi tiểu tử thối vắt mũi chưa sạch, mất mặt vô cùng hơn nữa lừa gạt người còn bị người khách phát hiện? Trên thế giới này còn gì bi thảm hơn chính mình ?
Quan trọng nhất là mấy trăm ngàn vừa nãy, tuy là tiền của casino nhưng với thân phận quản lý của y cũng không thể tự tiện dùng được, đến lúc kiểm tra sổ sách, Thịnh Tuấn Đào nhất định tính vào y, không phải vài ba năm nghĩ cũng không cần nghĩ còn không hiểu! Lợi ích kia quý hơn ngươi!
- Ôi, chỉ là tình thế hiện nay không có người mạnh, rơi vào đường cùng ông đành phải chịu thiệt thôi !
Trong lòng Thẩm Diệu Vũ an ủi chính mình.
Đánh được thì thua được, đánh được thì chịu thua được, nói mới dễ làm sao, nhưng thật sự có thể làm, tuyệt đối nên tiền đồ, như hiện nay, người đủ tư cách đánh bạc thực không nhiều!
Trong phòng casino ngầm, hai tay Tần Hải Yến ôm cổ Thịnh Tuấn Đào , hai đùi đặt trên cái lưng mạnh mẽ của y, Thịnh Tuấn Đào dùng tay túm cái mông tròn, để ả ôm lấy người, bên dưới hai người chặt chẽ kết hợp, vào vào ra ra, tán ra dịch thể, vãi đầy trên đất, hai người giao quấn như keo với sơn, trong casino ngầm tối om, tràn ra từng hơi thở.
- Anh Đào, em gái em vừa tốt nghiệp đại học y chưa lâu, vẫn chưa tìm được việc, anh sắp xếp cho nó vào Bệnh viện Ngô Đồng, có được không ?
Tần Hải Yến cảm giác mình như ngồi thuyền trên biển lớn, lắc lư không ngừng, thoải mái vô cùng, xương cốt mềm nhũn ra, liên tục nói.
- Không thành vấn đề, Bệnh viện Ngô Đồng lớn như vậy, lẽ nào không sắp xếp được cho em vợ ta sao ?
Thịnh Tuấn Đào hung hăng tấn công, lập tức nhận lời! Trong thời khắc mấu chốt này, nam nhân cũng vô cùng sảng khoái hào phóng, nhưng có đưa ra yêu cầu nào cũng được đáp ứng, Tần Hải Yến hiểu rõ điều này, thời cơ nắm chắc đúng lúc.
- Cưng à, chúng ta đổi tư thế nhé!
Thịnh Tuấn Đào thở nặng nề, nhấc hung khí ra, ôm ngang Tần Hải Yến, đặt ả lần nữa về trên bàn đánh bạc trải thảm tơ màu xanh, khiến ả như con chó con nằm sấp,còn chính mình vòng qua eo cong tuyệt đẹp, từ sau từ từ tiến vào…
Tư thế vừa nãy tất nhiên rất thoải mái, nhưng Tần Hải Yến hơi đẫy đà chừng hơn năm mươi kg, mình tuy dũng mãnh tinh tráng, nhưng không thể gánh vác vận động trong thời gian dài.
- Ha ha, em gái Hải Yên Tần Hải Oanh, lần trước gặp một lần cũng là một vật báu vô giá.
Thịnh Tuấn Đào bất ngờ nổi lên một tâm tư vô cùng xấu xa, vô cùng tà ác, trong đầu hiện ra, hai chị em Tần Hải Yến, Tần Hải Oanh, yến yến oanh oanh cùng sạp trên bàn, cùng chống lại cuộc chinh phạt của chính mình, nhưng cũng bị mình liên tiếp đánh lui. Ngay cả trời cũng không có được cảnh này, không khỏi càng làm càng hăng.
- Anh Đào, cảm ơn anh…. Mạnh thêm chút nữa! ….
Tần Hải Yến làm sao biết được, một câu trong lòng, đã đẩy em gái vào miệng lửa, vẫn luôn miệng cảm ơn, con tim sung sướng càng khéo léo phục vụ, như dẫn theo âm thanh khuếch đại, vang vọng cả phòng ngầm, thậm chí còn có hồi âm vọng lại! Tuy nhiên hiệu quả cách âm của Casino cực tốt, dù là âm lớn hơn, khản cả giọng, người bên trên cũng không nghe thấy!
Thịnh Tuấn Đào đang nghĩ đồng thời chinh phạt hai chị em, càng mạnh liệt tấn công, nhiều lần toàn súng tiến vào, tiếng nước róc rách, tiếng cười khúc khích vang lên, một lát sau lại dùng tay nắm chặt đôi cằm dài của ả, túm ở bàn tay, như con ngựa hoang kéo ả đứng lên, tung hoành ngang dọc!
Tần Hải Yến lập tức điên cuồng, cơ thể, từng mảnh sóng hồng bắt đầu co rút, đồng thời trong miệng kêu lớn:
- A, em muốn chết rồi, em muốn chết! Đào ca ca, yêu mãnh liệt hơn chút!
Như tiếng kèn phát lệnh trong chiến tranh, Thịnh Tuấn Đào tổng tấn công! Từng bước từng bước mạnh mẽ xung phong, khoái cảm vô tận xâm nhập, khiến hai người cảm giác như phiêu, căn bản quên mất người đang ở chỗ nào!
- Em muốn chết! Em muốn chết được ! em đang ở thiên đường sao?
Tần Hải Yến hơi ngẩng lên, đôi mắt quyến rũ mơi màng, thì thầm tự nói, mơ hồ không rõ, cằm cô bị Thịnh Tuấn Đào kéo, thân thể đau đơn không ngừng hướng lên trên, nhưng lại nhanh chóng bị kéo trở lại, cảm thấy đau đớn và kích thích sung sướng, trước đó chưa từng có, khiến người ta điên cuồng, muốn vĩnh viễn như thế, cơ thể bắt đầu run run, dường như dữ dội run.
Đúng lúc này, cửa casino ngầm vang lên tiếng gõ.
- Vào đi!
Thịnh Tuấn Đào vừa tiếp tục chinh phạt vừa kêu lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.