Chương 345: Mỹ nhân kế, Tiểu Hổ trúng chiêu rồi
Hành Xích Đạo
21/03/2013
Thịnh Tuấn Đào thua liên tiếp sáu làn, chỉ trong nháy mắt đã bị Diệp Thanh lấy mất một trăm tám mươi vạn, tiền thua như nước chảy, tức khắc có phần hoảng hốt. Đôi tay vốn dĩ nhàn nhã luồn lách, tùy ý nhào lặn trong lớp quần áo của hai cô gái, bây giờ cũng buộc phải bỏ ra, tự mình đặt cược, gọi điểm.
Cùng lúc đó, hai người đẹp Tần Hải Yến và Tô Đồng cũng bắt đầu
căng thẳng, trước mặt mọi người được bàn tay to bản của Thịnh Tuấn Đào vuốt ve
hai thân thể mềm mại vốn dĩ
đang trở nên rạo rực, phía dưới cũng
đã dần dần ươn ướt , nhưng vào giờ khăc này
tất cả hưng phấn cũng tiêu tan hết, nói cho cùng đây cũng là 180 vạn tiền mặt từng tờ
từng tờ bày ra trước mặt, mà chỉ trong chớp nhoáng đã thuộc về kẻ khác, hai người đẹp
không khỏi cảm thấy đau lòng.
Phụ nữ mà, ít nhiều cũng có chút
Ích kỷ.
- Haizz, nếu số tiền đó mà cho mình
Đi đổi một chiếc xe mới, thì cũng đổi được
Một chiếc Porsche rồi, thế có phải
tốt hơn không?
Tô Đồng âm thầm thở dài.
- Haizz, trong chớp mắt thua nhiều như thế,
Đào Ca cũng bắt đầu lo lẳng rồi,
đống tiền ấy đủ cho mình mua đến chục chiếc nhẫn kim cương, đeo cả mười ngón dù
người ta bao mình giống quỷ cũng
chẳng sao.
Vậy mà lại bị hai thằng tiểu tử thối,
ngu ngu đần đần thắng mất, nhất là
cái tên nhìn bề ngoài thì có vẻ nhã nhặn,
tướng mạo thanh tú kia, thu tiền liền một mạch
cười đến nỗi miệng không ngậm vào nổi,
chắc tay cũng cũng mỏi đến dẻo ra
rồi đấy nhỉ?
Tần Hải Yến lần đầu tiên có cùng
suy nghĩ với Tô Đồng, mắt nhìn đống tiền
bị Diệp Thanh thu mất, hàm răng
trắng xinh khẽ cắn, quyến rũ trời sinh. Mặc dù giận đến xương tủy, vẵn vờ như không có gì. Hồn đoạt. Phách, phong. Tình vạn loại. Khiến cho người ta vừa nhìn thấy đã muốn ghì ngã nàng trên tường.
Quả thật, mấy chục vạn xếp chồng lên nhau, từng khối từng khối, giống như ngọn núi nhỏ được xếp bằng những viên gạch con con, đủ làm rung động nhãn cầu, Diệp Thanh không ngừng xoay người, cúi người, ôm tiền, đến nỗi tay cũng mỏi nhừ rồi, đương nhiên đây chỉ là cảm giác, chỉ cần nghĩ đến câu “ Đếm tiền đếm đến mức tay cũng bị chuột rút ” mà thôi, hắn lại cảm thấy thể lực mạnh mẽ vô cùng. Đại chiến tám nghìn hiệp đều có thể miêu tả sơ lược, dư dũng vô lượng, việc cỏn con này không đáng một cái phẩy tay nữa là.
- Người không tiền của phi nghĩa thì ko giàu, ngựa không ăn cỏ đêm thì không béo,xem ra cổ nhân không lừa mình.
Diệp thanh, cầm lấy một xấp tiền, lật qua lật lại, tất cả đều mới tinh, sơri liền số, hơn nữa tuyệt đối không phải tiền giả, thấy vậy trong lòng không khỏi mừng rỡ. Ngày hôm nay cứ coi như không lấy lại được cổ phần của bệnh viện Ngô Đồng, thì cũng hài lòng rồi.
- Thắng liên tiếp 6 hiệp, cũng đã đạt được khởi đầu không tồi rồi, không cần phải quá hùng hổ dọa người nữa, cái tên họ Thịnh kia cũng có một chút sợ hãi rồi đấy, nhỡ đâu mình dọa nó chạy mất thì hỏng hết, cũng nên thả một chút mồi câu.
Diệp Thanh thoáng vui vẻ lên một chút, rồi lại tiếp tục dành hết sự chú ý vào ván bài, hắn suy nghĩ sáng suốt, con mắt hơi chuyển động, đã có thể ghi nhớ hết biểu cảm của mỗi người trong đáy mắt, từ đó suy đoán trong tâm trí họ đang nghĩ điều gì.
- Tiểu Hổ, chăm chỉ lên chút
Diệp Thanh đưa một ánh mắt về phía Tiểu Hổ, Lý Tiểu Hổ lập tức hiểu ý, tay run run, thế này thì tốt rồi, xúc xắc để ném vốn là phải ném..., kết quả, ném một cái 4 điểm.
- Haha, cuối cùng cũng thắng được một ván, chỉ là tỉ lệ cược hơi thấp một chút, giá như một cược 3 thì tốt quá
Thịnh Tuấn Đào trong lòng đắc ý nghĩ.
- Đồ tiểu tử nhà người cũng chẳng phải thần đánh bạc, cũng có lúc ra sai, lúc mới đầu liên tiếp thắng 6 ván, cứ kiến cho lòng người hoang mang, hóa ra cũng chỉ thế thôi.
Sau đó, Lý Tiểu Hổ liên tục “ đen đủi”, rõ ràng lại thua thêm một hồi, vỗn dĩ Thịnh Tuấn Đỉnh nói là 5 điểm, kết quả Lý Tiểu Hổ ném ra 11 điểm, kém hẳn 7 điểm, tỉ lệ cược gấp đôi, như vậy, trong nháy mắt đã thua mất 60 vạn. Có điều kết quả cuối cùng vẫn rất khả quan, có đủ 100 vạn.
Đã đủ tám ván bài, cũng đến lượt Thịnh Tuấn Đào làm đại lý rồi.
- Tiểu tử, cho ngươi biết thê nào là tuyệt thế thủ pháp của thiếu gia ta
Thịnh Tuấn Đào sốt ruột nói, thua nhiều ván như vậy cuối cùng cũng đến lượt lão đây ra tay.
Phấn khích đến mức cũng không thèm sờ mó hai cô gái xinh đẹp Tần Hải Yến và Tô Đồng đang ngồi trên đùi lão.
hai cô gái này sau đó dần dần lấy lại hứng thú, giờ lại bị Thịnh Tuấn Đào đột ngột bỏ sang một bên, không khỏi cảm thấy thân thể trống trải, rất muốn có một thứ gì đó lớn lao đại triển thần y, giúp bản thân sung sức trở lại.
-...
Lý Tiểu Hổ không kìm nổi liếc ánh mắt lên gương mặt xuân. Ánh mắt ngập tràn sóng triều vẻ đẹp hai mỹ nữ, nói với Thịnh Tuấn Đào
Sau đó rút ra 20 vạn
Mặc dù trong lòng đang nghĩ, bao giờ bản thân cũng có thể có được diễm phúc như vậy thì tốt biết mấy, nào là trái ôm phải ấp a, chỉ sợ dù có là sư phụ thì cũng không được đãi ngộ như thế.
Hoàn toàn không biết, sư phụ hắn – Diệp Thanh còn không dừng lại ở tham vọng trái ôm phải ấp, ba ôm bốn ấp còn có khả năng nữa là..
Xoàn xoạt - xoa
Thinh Tuấn Đào mỉm cười, ngón tay vừa động , xúc xắc đã được ném ra, không ngờ cũng là....
Hắn không có kỳ tài ném xúc xắc như Lý Tiểu Hổ, nhưng cũng là một tên lợi hại, kỹ nghệ đánh bài quả thực có thể nói là tinh thông, hơn nữa không phải còn có chiếc chuông bạc và vòng vàng trên cái rốn xinh Của Tô Đồng góp vui cho hắn sao. Đây quả là một món đồ hay, sờ một chút khiến cho người ta sướng hết cả người.
- Mẹ kiếp.
Lý Tiểu Hổ chửi thề một câu, một lần nữa bị thu lại môt trăm hai mươi ngàn tệ, không khỏi sót, vì cậu chưa bao giờ thấy khoản tiền lớn như vậy, nhà họ Lý nghèo cùng, ngay cả tiền khám bệnh cho cậu còn không có nữa là.
Tiền vốn của cậu không nhiều, mỗi lần chỉ đặt thấp nhất, hiện tại trong tay cậu có một triệu sáu trăm trăm ngàn tệ, cũng đủ để đú với hắn, hơn nữa, Thịnh Tuấn Đào không thể thắng liền tám ván được.
Chỉ cần đỡ được mấy ván này, rồi sau đó sẽ thắng lại hết thôi.
Tiếp theo, Thịnh Tuấn Đào cũng có thắng có thua, tới cuối cùng, trong tay Lý Tiểu Hổ chỉ còn lại một triệu ba trăm sáu mươi ngàn tệ, thua đúng tròn sáu trăm ngàn tệ.
Tiếp theo sau, Lý Tiểu Hổ lại thắng liền tám ván, nên số tiền trong tay cũng đã lên tới một triệu sáu trăm ngàn tệ rồi, tuy không bằng thắng sau ván trước nhưng thế là cũng ngon rồi.
- Cái tên họ Thịnh khốn kiếp này, đã biết thận trọng rồi đó, không ngờ học được của chúng tao, mỗi lần cũng chỉ đặt có hai trăm ngàn tệ thôi.
Trong lòng Diệp Thanh chửi thầm, đang nghĩ cách làm thế nào để biến sản nghiệp của đối phương, và đó chính là toàn bộ số cổ phần của bệnh viện Ngô Đồng nằm trong tay mình.
- Hài, nếu biết sớm như vậy, thì mình đã không đưa ra cái quy định đặt thấp nhất thế này rồi.
Cùng lúc này, trong lòng Thịnh Tuấn Đào cũng thấy rất hối hận, thầm nghĩ, mình làm cái gì thế này nhỉ, sao lại quy định đặt hai trăm ngàn tệ thế này, tuy hắn có tiền, nhưng cũng không dễ dàng gì mà thua được, không được, hôm nay nhất định phải cứu lại những cái gì đã mất, mình không tin, cái thằng nhãi này lại dũng mãnh tinh thông như vậy, chẳng nhẽ vận may cứ hên như vậy sao.
...
Rất nhanh, lại tới lượt Lý Tiểu Hổ cầm xúc xắc, tất nhiên lại một lần nữa Thịnh Tuấn Đào lại gặp phải đại bại rồi.
Sau khi thua liền bốn ván, bỗng nhiên nghĩ ra, cái thằng nhãi Lý Tiểu Hổ này rất thèm muốn Tần Hải Yến và Tô Đồng, nhìn hai nàng mà nhỏ hết cả dãi ra, cứ lúc lúc lại liếc vào bộ ngực căng tròn của hai nằng, rồi thầm nghĩ, chi bằng mình dùng mỹ nhân kế, để hắn bị phân tán tư tưởng nhỉ?
Lúc này liền dùng miệng ngậm lấy tai của Tần Hải Yến, rồi ghé sát tai cô thì thầm gì đó, Tần Hải Yến liền cười toáng lên, gật gật đầu, tiếp theo, Thịnh Tuấn Đào lại quay đầu lại ngoái sang chỗ Tô Đồng cắn vào đôi môi đỏ mọng của Tô Đồng, rồi lại ghé sát tai cô nói những câu mà hắn vừa nghĩ ra.
Giác quan thứ sáu của Diệp Thanh rất nhạy bén, đã sớm biết ý đồ của hắn rồi, trong lòng thấy khinh miệt vô cùng, thầm nghĩ, cái tên này vì muốn phâm tâm đối phương, không biết tự thâm mà cố gắng mà dùng những thủ đoạn hạ lưu thế này, hai người đàn bà này đối với hắn cũng chỉ là những công cụ để thỏa mãn hắn và là công cụ sai khiến của hắn mà thôi.
Nhưng cũng chẳng cần vạch trần bộ mặt hắn làm gì, dù sao, thi thoảng cậu cũng cố ý để Thịnh Tuấn Đào thắng vài ván, nếu không đối phương chỉ thua mà không thắng ván nào, thì đối phương sẽ nghi ngờ và có thủ đoạn nào khác.
- Thế rốt cuộc có chơi không đây?
Lý Tiểu Hổ tỏ ra mất hứng, quát rồi hối thúc.
- Chơi chơi chứ.
Lúc này Thịnh Tuấn Đào liền đặt sáu trăm ngàn tệ, nói:
- Mười hai điểm.
Cùng lúc này, hai tay lại một lần nữa lại thọc vào trong quần áo của hai người con gái này, rồi tay cứ bóp lấy bóp để, khiến Tần Hải Yến và Tô Đồng không khỏi rên rỉ lên thành tiếng, khiến người khác cũng phải toát mồ hôi, hai nàng bị kích thích đến tột độ, không ngừng ưỡn ngực cong mông tỏ vẻ rất khoái lạc.
Thẩm Diệu Vũ và đám người vẫn không tỏ vẻ gì, thấy cảnh này cũng đã quá nhàm chán rồi, nhưng Lý Tiểu Hổ thì mắt cứ long lanh rồi trợn trừng lên, tim đập thình thịch.
Diệp Thanh bĩu bĩu môi, thầm nói, hai mụ này tuy là có xinh đẹp đấy, nhưng thiếu cái khí chất cao nhã, có vẻ có chút tục tĩu quá chăng, nào có giống như Mã Tiểu Linh và An Tiếu Trúc cũng mình chứ, khí chất hơn người, đều là những tuyệt sắc giai nhân của một vùng, vẻ đẹp cũng được gọi là nghiêng nước nghiêng thành, không thể lấy hai nàng so sánh với hai ả lăng loàn này được, chỗ công cộng đông người này, còn làm những trò hề đó rồi rên rên rỉ rỉ đúng là tiện nhân.
Tần Hải Yến và Tô Đồng cảm thấy hưng phấn tột độ, thứ nhất vì giữa đám đông này bị đàn ông làm cho sung sướng, cũng có cảm giác xấu hổ nhưng thấy có một khoái cảm khác lạ, nhất là Tần Hải Yến, lần này được Thđ kích dục, cũng cảm thấy đã thu huets được anh chàng đẹp trai kia rồi, trong lòng không khỏi mừng thầm, nên những động tác quyến rũ càng ngày càng lô rõ hơn, những tiếng rên rỉ ngày một to hơn, ánh mắt như muốn đốt cháy đối phương vậy.
- Ừng ực.
Lý Tiểu Hổ mới hồi phục lại trí nhớ bình thường cách đây có hơi một tháng, đây là lần đầu tiên cậu xem phim sex, mà lại là người thật biễu diễn, không những thế còn là một nam hai nữ nữa chứ, tuy đều mặt quần áo, không xem được những chỗ nhạy cảm trên người, nhưng cái hay ở đây là xem diễn thật, hơn nữa hai ả Tần Hải Yến và Tô Đồng còn xinh đẹp quyến rũ hơn những diễn viên chính trong những đoạn phim mát mẻ kia rất nhiều.
- Anh chàng đẹp trai, anh nhìn em làm gì vậy? Còn không mau đổ xúc xắc đi.
Tần Hải Yến nói ra những lời vừa ẻo lả vừa câu kéo Lý Tiểu Hổ, rồi lại cười rất sảng khoái với Lý Tiểu Hổ nữa, rồi có ý để cho đối phương biết là chị đã để ý tới chú rồi đó, muốn cùng chú em đẹp trai làm một trận bê sê lết cho đã mới được, chú em thấy thế nào?
Cái tên Lý Tiểu Hổ đáng thương này, trai tân đàng hoàng, thuần khiết như một tờ giấy trắng vậy, làm sao mà bắt gặp những cảnh tượng này chứ, tay như không cầm nổi cái xúc xắc vậy, tay run run đổ xúc xắc ra, không ngờ cậu lại phạm sai lầm mà từ trước tới giờ chưa mắt phải, đổ ra liền chín viên một điểm và một viên hai điểm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.