Thần Y

Chương 438: Nổ nhà máy hóa chất

Hành Xích Đạo

21/03/2013



Mãnh hổ nhảy lên, gầm vang trong khe suối.

Vân tòng long, phong tòng hổ! ( mây phục rồng, gió phục hổ)

Thú Vương hung mãnh vồ giết, tiếng gió chấn động, giống như có cơn lốc cuốn qua, với cơn gió này, người nhỏ gầy còn có thể bị tạt bay.

Thoạt nhìn, cả người quả thật tựa như một mãnh hổ sặc sỡ từ trên núi xuống, giống như loại hổ răng kiếm vĩ đại thời viễn cổ.

Diệp Thanh rùng mình, đương nhiên không thể nhượng bộ, thân hình lơ lửng, một chiêu “đốt rẫy gieo hạt” thêm phần biến hóa, liền nhẹ nhàng đón lấy! Tay nắm thành đao, cứng rắn hướng thẳng vào cổ tay của đối phương, sóng khí mãnh liệt như lửa, vừa hay chế ngự được khí thế mạnh như hổ báo của tên Thú Vương!

bùng

Hai chưởng tiếp nhau, bạo phát ra một âm thanh khó chịu, Diệp Thanh bay ra, còn Thú Vương lại lăn liền mấy vòng rồi mới đứng vững được.

Một kẻ cương mãnh, một kẻ nhẹ nhàng, nhưng thực sự va chạm vào nhau, không ngờ vẫn là thân thể hoạt bát của Diệp Thanh chiếm thế thượng phong! Từ đây có thể thấy được, một chưởng nhẹ như mây bay của anh lại ẩn chứa một sức mạnh đáng kinh ngạc.

“ Nội công vẫn còn kém lắm!”

Thú Vương hít nhẹ một cái, tức khắc hồi phục lại khí huyết cuồn cuộn, trong lòng đối với Diệp Thanh tăng thêm vài phần cảnh giác, thầm nghĩ, tên tiểu tử tuổi còn trẻ mà thân thủ lại khá như vậy, chẳng nhẽ lại tu luyện từ trong bụng mẹ sao? Hay là lại gặp điều gì kì ngộ, ăn phải linh dược được làm từ các thứ quý hiếm của đất trời làm tăng thêm nội lực, chẳng trách ngay cả Phòng Diễm Thu cũng chẳng phải đối thủ của hắn, đều bị hắn đánh chết.

Kỳ thực, Diệp Thanh không hề đánh chết Phòng Diễm Thu, là do cô ta tự sát, có điều Thú Vương rõ ràng không cho là như vậy.

- Tiếp thêm một chiêu của ta, Ngân xà phun thư!

Thú Vươn tập trung chân khí, cả người bất ngờ trở nên linh hoạt vô cùng, đạp chân một cái, thân hình xoay tròn cuồn cuộn, giống như một con Ngân xà bay lên khoảng không, hai tay niết trùy, liên tiếp đánh đến, từng luồng, từng luồng hình xoắn ốc bay đến hòng thắt cổ đối phương.



- Học cái gì không học, lại học theo dã thú.

Diệp Thanh cười một tiếng giễu cợt, một chiêu “ Thánh nhân giáo hóa” đánh ra từng khối, từng khối sóng khí như văn bia, lập tức một chuỗi âm thanh “bang bang bang” nổ ra chỉ trong nháy mắt đã liều mạng với “Ngân xà phun thư” của đối thủ, không chút lép vế.

Chỉ có điều, bàn tay bị đâm tê dại đến không khỏi kinh hãi, nên biết rằng, đôi tay này của anh tuy thanh tú nhã nhặn tràn đầy phong thái của kẻ trí thức, như thực ra rất lâu đã luyện được chân khí Thương Lê, sớm đã có được lớp màng da như ngọc, các loại tiểu đao hay đoản kiếm đều đâm không rách, bây giờ lại bi một tên quái nhân man dã đánh đến tê dại, sức mạnh của đối phương đã rõ!

Tuy nhiên, anh biết sự kinh ngạc của Thú Vương còn lớn hơn, ít nhất vượt quá bảy tám lần! Kinh sợ càng nhiều, ra tay càng hung ác, chiêu nào cũng muốn lấy mạng người, chiêu nào cũng là sát chiêu!

“Ngạ lang phi thực!”(Sói đói không có thức ăn!)

“Phong viên trảo tâm” (Vượn điên bắt tim)

“Ma sư liệt tượng” ( Ma sư phanh tượng)

“ Độc chu lạp tử”

Thú Vương một chiêu lại một chiêu mạnh mẽ xuất ra, đều mang theo sức mạnh toàn thân vô địch của vạn thú Hỗn Nguyên, có cái thậm chí là phách không chưởng lực linh hoạt vô cùng, cách trăm bước mà vẫn có thể chém đứt cây, sắc bén đến mức chém vỡ bia nứt đá!

Thú Vương gầm nhẹ một tiếng, bộ cước đạp liên hồi, từng bước ép sát, mỗi một bước lại nổ ra một chiêu phách không thần quyền, từng chiêu liêng hoàn tương ứng với bộ pháp cực của hắn, như con nhện đi trên mặt nước, gần như chỉ trong chớp mắt,đã nổ ra cả mười quyền, mỗi một chiêu trong không khí lại dẫn ra những sóng khí hình xoắn ốc dữ dội, mãnh liệt cuồn cuộn không thể ngăn được!

Lại nhìn Diệp Thanh, không hề hoang mang, gặp chiêu hủy chiêu, miệng thỉnh thoảng lại cong lên, dường như việc vận dụng sức lực có được lĩnh hội, những chiêu thức tiếp đó xuất ra thêm phần như ý, đánh mãi đánh mãi, bất ngờ thủ pháp thâm sâu của “Quy xà bí thôi” hòa nhập vào trong quyền chiêu, mềm mại như liễu trong gió, bồng bềnh theo làn gió, bất luân Thú Vương có hung hãn thế nà, cũng không đánh thắng được anh!

ầm

Hai người lại giao nhau một chưởng đầy dũng mãnh, chiêu Hỗn Nguyên lăng không kình của Thú Vương cương mãnh, tàn nhẫn, nhưng chân khí thương lê của Diệp Thanh hùng hồn vô song, chính trực bình thản, đường hoàng không lo sợ, không chút yếu kém so với đối phương, hai người trong nháy mắt đã nhảy ra hai phía khác nhau!



Diệp Thanh nghĩ, nếu đã đánh không lại thì dù đanh cả ba ngày, phỏng chừng cũng chẳng phân được cao thấp, anh đây làm gì có thời gian mà chơi với mi chứ, cho nên liền nảy sinh ý nghĩ rút lui!

Mà tên Thú Vương, lại kinh sợ lẫn lộn, định lôi một chiêu cậy có tiếng tăm bấy lâu nay nhét dưới đáy rương ra!

- Thằng nhãi con, chớ có chạy, tiếp của ta một chiêu “ vạn quạ trận”!

Thú Vương quát lên một tiếng, trong miệng tuôn ra một tiếng kêu quái đản như quạ đen, lập tức, những cây xung quanh liền bay lên một đàn quạ đông nghìn nghịt đen sì cả một khoảng trời kêu la inh ỏi “ quác , quác, quác..”, khiến cho người ta ngán ngẩm!

Diệp Thanh nhớ lại chuột tự nổ trước đó, thầm nghĩ, bọn quạ này chắc không phải lại tự nổ chứ? Nhiều thế này, che kín cả bẩu trời mà cùng nổ một lúc, thì kể cả là người sắt cũng bị nổ đến tan xương! Nếu mà chết như thế, thì uất nghẹn mất!

Có điều, anh lại không nghĩ đến việc bỏ chạy, một là, bản thân từ ngày xuất đạo tới nay, chưa từng sợ ai, hai là cái đám quạ này lại biết bay, hơn nữa lại là một đàn quạ đen, con nào con ấy đều rất to, rất rõ ràng là được thuần dưỡng, dạy dỗ, mà Diệp Thanh chỉ có mỗi hai cái chân, làm sao chạy thoát được bọn chim bay này chứ, lại nói, nhỡ may lại dẫn lũ quạ biết nổ tự sát này đến nơi tập trung đông người, thì đúng là nghiệp chướng nặng nề! Nổ bùm bùm, nào biết sẽ thiệt bao nhiêu mạng người chứ!

- Thương lê thần châm, thiên nữ tán hoa!

Diệp Thanh đột ngột nhớ tới chiêu huấn luyện thủ phám của châm cứu, chính là đồng thời phóng ra 999 chiếc ngân châm, mỗi một chiếc đều chuẩn xác không sai một li bắn trúng vào mục tiêu, độ khó rất lớn, chủ yếu là chuyên về tập luyện tốc độ, nhanh nhẹn, nhận diện mục tiêu chuẩn xác, Diệp Thanh mặc dù đã luyện qua, nhưng vẫn chưa luyện thành, có điều bây giờ không phải là nhận biết các huyệt mà là đánh nhau với quạ, nhiều đến phủ kín cả khoảng trời, có lẽ phải có cả hàng trăm con, bắn tùy tiện đống châm này, đều có thể bắn trúng một đống, chẳng cần quái gì chuẩn với không chuẩn!

Tức khắc hai tay giang ra, từ lấy từ trong ngực ra hai bó lớn kim châm cứu nhỏ, vận chuyển chân khí, hay tay vung lên, xoạt xoạt xoạt vô số tia quang màu đen bay ra vù vù, rống như là mưa quang vậy, bắn thẳng về phía lũ quạ đen!

Quác quác quác

Tức khắc, rất nhiều quạ rơi xuống đất, mặt đất dày kịt, tuy nhiên, một con quạ – bom mini ngụy trang bị bắn trúng vào thân, bất ngờ nổ “bùng” một tiếng, lâp tức, theo phản ứng dây truyền, bùng bùng bùng, giống như thẻ bài domino, nổ vang một hồi!

Diệp Thanh giật mình kinh hãi, đang muốn trốn về phía sau, đột nhiên “bùng” một tiếng, giống như là núi sụp, đất lở, lại giống như động đất sóng thần, khiến tai anh ù đi, tê dần, ngoắt đầu quanh lại, liền nhìn thấy, cách đó khoảng chừng 1km, một nấm mây trắng đường kính phải hàng chục mét đang cuồn cuộn bốc lên!

Bùng bùng bùng bùng!! Ánh lửa chói mắt, dường như đất đá bắn ra tung tóe khắp trời, trong màn đêm tối om, cái nấm vân khói đặc cuồn cuộn, dữ tợn khinh khủng!

Trong không gian mơ hồ, người khóc, quỷ gào, một mùi giống như địa ngục trần gian bay đến, Diệp Thanh tuy bất ngờ gặp được, nhưng trước nay chưa bao giờ gặp qua trận nổ nào như vậy, không khỏi nhất thời mộng mị!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook