Thần Y

Chương 153: Thương nhân cung cấp hàng chạy trốn rồi!

Hành Xích Đạo

21/03/2013



- Lần này không cần phải châm cứu nữa sao?

Đôi mắt đẹp của cô Hàn lưu chuyển, nhẹ nhàng liếc trộm Diệp Thanh một cái, xấu hổ hỏi.

Diệp Thanh cao giọng đáp:

- Vâng, không cần nữa.

- Vâng.

Hàn tiểu thư lập tức trở nên yên tâm, nhưng không biết vì sao, sâu thẳm trong tái tim vẫn có chút mất mát mơ hồ, nghĩ tới lúc cậu lấy ngân châm châm vào huyệt ở ngực của mình, cảm thấy rất thích, hơn nữa không lưu lại một vết sẹo nào cả.

Đó là cô ấy không biết, tại vì kỹ thuật châm cứu của Diệp Thanh vô cùng cao minh, đã đạt tới đẳng cấp bậc thầy trong nghề và cũng do nội kình của “Thương lê luyện thần bí quyết.” lạnh như băng nên tự nhiên sẽ sinh hiệu quả tốt như vậy, chứ nếu đổi lại là một bác sĩ khác thì không đau chết cô mới lạ.

Sau đó Diệp Thanh lại hỏi cô Hàn một số phản ứng, hiệu quả sau khi châm cứu và dùng thuốc trị liệu, cô ấy trả lời một mạch.

- Dầu vừng mang tới rồi.

Ước chừng ba mươi giây sau, Ninh Nõa Nhi mang giày cao gót đi xuống lầu, tay trái cầm một cái đĩa được làm rất tinh xảo màu xanh, tay phải thì cầm một chiếc bình thủy tinh nhỏ, bên trong đựng chất lỏng màu vàng óng, từ xa xa đã có thể ngửi thấy một mùi hương thơm, hiển nhiên đó là dầu vừng rồi.

Hai tay cô đều mang đồ dễ vỡ mà lại đi giày cao gót nhưng đứng vẫn bình thản như không có gì.

Loại năng lực khống chế này thật là vô cùng lão luyện, ngay cả cô Hàn là người cả ngày mang dày cao gót cũng không thể làm được nên vô cùng sửng sốt.

Diệp Thanh đã từng thấy qua nên không có kinh ngạc, lúc này cậu lấy dầu vừng từ tay Ninh Não Nhi, sau đó liền điều chế thuốc bôi cho cô Hàn.

Chỉ thấy thủ pháp của cậu rất thành thạo, những ngón tay hoạt động liên tục, chỉ sau một lát đã có một dậy lên hương thơm ngát, biểu hiện ra năng lực khống chế không kém gì Ninh Não Nhi khi mang giày cao gót.

Điều này không chỉ làm cho cô Hàn tập trung tinh thần mà ngay cả Trần Du và cô bé làm phục vụ cũng bị hấp dẫn.

Trần Du nghĩ thầm rằng:

- Hai ngón tay của Diệp Thanh làm sao mà lại xuất thần như thế, ngay cả người làm nghề mát xoa cũng không bằng được, thật là làm cho người ta ghen tị đến chết mà?

Trần Du nhìn thấy ngón tay thon dài tinh xảo, vô cùng linh hoạt, tràn đầy phong độ của người trí thức nên thèm thuồng không dứt, trong lòng có một chút tâm lý toan tính dâm dật. Nhưng bề ngoài cô vẫn không có biểu hiện gì, trên mặt vẫn có một nụ cười nghề nghiệp thân thiết.

Ai có thể nghĩ đến một gương mặt xinh đẹp thanh thuần như thế lại che dấu tâm tư dâm đãng như thế đâu? Cũng chỉ có Ninh Não Nhi là biết tâm tư của nữ phụ tá này nên len lén bấm nhẹ lên cái mông của nàng, đem suy nghĩ mơ màng kia vứt đi.

- Cậu đang suy nghĩ cái gì thế?

Đôi môi đỏ hồng của Ninh Não Nhi ghé sát tai của Trần Du mà hỏi nhỏ.

- Tại thủ pháp của cậu ta quá chuyên nghiệp nên mình tập trung coi mà thôi.

Vẻ mặt Trần Du tươi cười lấy cớ trả lời, một đầu ngón tay của cô len lén chuyển xuống chỗ kín của Ninh Não Nhi, Ninh Nõa Nhi hiểu ý nên nhất thời dở khóc dở cười, Trần Du so với mình thì lưu manh gấp bội.

Trong lòng khinh miệt Trần Du nhưng trong lòng Ninh Não Nhi run lên, nghĩ thầm:



- Hình như chính mình cũng từng có ý nghĩ như thế?

Trần Du nhận thấy thay đổi của cô, nắm tay cô mà cười nói:

- Não Nhi, chúng ta là cá mè một lứa, anh hùng cùng chí hướng a.

- Cút! Ai giống cậu chứ.

Diệp Thanh biểu diễn thủ pháp để thể hiện lòng tin của chính mình, nếu ngay cả chính mình cũng không có lòng tin thì sao mà bệnh nhân tin tưởng ngươi được? Thứ hai là cũng nhân cơ hội này chỉ dạy cho cô Hàn điều chế thuốc.

Cách điều chế thuốc này tuy rằng đơn giản, nhưng khó mà nắm vững trình độ để cho hiệu quả tốt nhất vì bên trong có khá nhiều bí quyết. Hơn nữa có rất nhiều thứ biết nhưng không có kinh nghiệm thì cũng như không. Bây giờ con gái thành phố nhiều người ngay cả nấu cơm cũng không biết nói gì nhào bột.

- Như vậy là xong rồi, chị trở về cứ làm theo thủ pháp này mà điều chế.

Sau khi Diệp thanh rửa tay, lau khô rồi nói với cô Hàn.

Cô Hàn lấy hai đầu ngón tay thấm lấy một chút, sau đó bóp nhẹ chỉ cảm thấy thuốc mỡ có màu đen, không chỉ có bóng loãng nhẵn nhụi mà còn có cảm giác như tơ lụa, hơn nữa còn ngửi thấy mùi thuốc bắc giống như một loại dưỡng phẩm cao cấp nên trong lòng hài lòng vô cùng:

- Bác sĩ Diệp, cậu quá chuyên nghiệp rồi, không ngờ cậu lại điều chế tốt như vậy.

Diệp Thanh khiêm nhường cười một tiếng.

Ninh Não Nhi liếc cậu một cái:

- Tiểu tử này, lại lấy lòng người đẹp.

- Bác sĩ Diệp, bây giờ bôi như thế nào? Cô Hàn xấu hổ, hơi có chút tâm ý nhờ Diệp thanh bôi giúp nàng.

Trần Du nhất thời khẽ nhếch miệng, không ngờ Diệp Thanh này mà cũng có nhiều người đẹp say mê như vậy.

Ninh Não Nhi bĩu môi, có chút không vui.

Cái ám chỉ này có lẽ chỉ có hai người Ninh Não Nhi cùng với Trần Du mới hiểu được, Diệp Thanh cặn kẽ giải thích mà không có chút cảm giác.

Ninh Nõ Nhi sợ bọn họ nói xong liền tự mình động thủ nên khẩn trương nói:

- Cơ sở làm đẹp của chúng tôi có các nhân viên kỹ thuật chuyên nghiệp, chuyện bôi thuốc nhỏ nhặt này để họ bôi cho cô là được rồi.

Trần Du cười trộm, thầm nghĩ, nhóc Não Nhi này tám phần là thích Diệp Thanh rồi nên mới để ý đến Diệp Thanh như thế!

Cô Hàn lúc này đã biết suy nghĩ của mình bị phát hiện nên lúc này khuôn mặt xinh đẹp hơi hơi đỏ lên, nói:

- Thôi, không cần, để tự tôi bôi được rồi.

- Vậy sao được. Ninh Não Nhi gật đầu mỉm cười rồi gọi một nhân viên đến, để cô nhân viên này dẫn cô Hàn lên một gian phòng trống ở lầu hai.

Cô Hàn u oán liếc nhìn Diệp Thanh một cái rồi cùng cô nhân viên đó đi lên lầu.

- Diệp Thanh, chị Hàn có khả năng thích cậu rồi, nhìn ánh mắt của chị ấy mà xem, giống như đang động tình ý, cậu có cần chủ động một chútkhông, nói không chừng đêm nay có thể có chuyện tốt đó?



Ninh Nõa Nhi có chút ghen tuông, đôi môi đỏ mọng tiến gần sát lỗ tai của Diệp Thanh, nhỏ giọng cười nói.

- Nói bậy nói bạ gì đó.

Đương nhiên Diệp Thanh lắc đầu cự tuyệt. Chị Não Nhi, tại sao lại thích trêu trọc chính mình thế nhỉ? Không biết mình đã trêu trọc gì chị ấy?

Quả nhiên, Ninh Não Nhi nhìn thấy vẻ mặt quyết liệt, không hề động tâm của Diệp Thanh liền không có trêu trọc cậu nữa, sâu trong trái tim mơ hồ có một nỗi vui mừng không hiểu lý do.

Chỉ chốc lát sau, cô Hàn đã đi xuống lầu, thân thể truyền ra mùi độc đáo của thuốc mỡ, dĩ nhiên là đã bôi xong rồi.

- Cô Hàn, đây là một bài thuốc thực liệu. Sau khi trở về cô cứ kiên trì sử dụng từ ba đến năm ngày là có thể khỏi hẳn, nếu có hản ứng khác hãy liên hệ với tôi ngay.

Diệp Thanh đưa ra một tờ giấy ghi phương thuốc và số điện thoại của cậu để liên hệ.

- Vâng, cám ơn cậu, bác sĩ Diệp.

Cô Hàn cầm lấy tờ đơn thuốc, chỉ thấy trên giấy viết: “tang châm 30g, bách hợp 30g,đại táo 10 quả, thanh quả 9g, tất cả đem sắc thành nước, mỗi ngày hai lần, dùng liên tục từ ba đến năm ngày.”

Ninh Não Nhi khẽ cười nói:

- Cô Hàn, về phí chữa bệnh, toàn bộ sẽ do cơ sở làm đẹp Đại Nghiên của chúng tôi chịu trách nhiệm. Sau khi cô khỏi bệnh thì mang tất cả các hóa đơn tiền thuốc đến chúng tôi sẽ chi trả toàn bộ! Còn về tiền khám của bác sĩ Diệp, cũng sẽ do chúng tôi chi trả.

Diệp Thanh gật đầu. tỏ ý đã thu tiền chữa bệnh từ cơ sở làm đẹp Đại Nghiên. Đây cũng là điều tất yếu, ít nhất cũng phải cho đối phương thấy cơ sở làm đẹp Đại Nghiên đối với sự việc này vô cùng coi trọng và đứng ra chịu trách nhiệm. Mở một cửa hàng quan trọng nhất là gì? Hiển nhiên là thái độ phục vụ và danh tiếng rồi!

- Được.

Cô Hàn gật đầu, mang theo hộp thuốc bột và đơn thuốc do Diệp thanh tặng, hết sức bình tĩnh đi về, không nổi giận đùng đùng, muốn đập nát chỗ này như ngày hôm qua nữa.

Ngay sau đó, Ninh Não Nhi và Diệp Thanh vào văn phòng lầu ba nghỉ ngơi còn các việc khác giao Trần Du xử lý.

Trần Du nhìn bóng dáng hai người mà cười ha hả, Ninh Não Nhi tức giận liếc mắt nhìn cô.

Trần Du đúng là hiểu lầm Ninh Não Nhi, cô hiện giờ làm gì có thời gian rỗi đễ nghĩ đến chuyện ấy chứ, cô cũng biết tính của Diệp Thanh, cũng không phải là kẻ háo sắc, mà có háo thì cũng không có gan.

Hơn nữa cậu còn có bạn gái rồi nên tự mình cho rằng mình không có nhiều cơ hội, muốn giữ được một người phải giữ được trái tim của người đó, bằng không lấy được thân xác thì có được gì? Nghĩ như thế nên tâm tư của ninh Não Nhi với Diệp Thanh phai nhạt đi rất nhiều.

Sau khi Ninh Não Nhi trở lại văn phòng, ngay lập tức gọi cho người cung ứng thuốc, người đó là một bạn học của cô, không ngờ lại lừacô, cung cấp cho cô loại tinh dầu độc hại, còn nói là tinh dầu do châu úc sản xuất, một loại sản phẩm mới nhất. cô ta có chỗ quen nên có thể nhập được hàng rẻ hơn ngoài thị trường.

Sau khi Ninh Não nhi lấy một hàng mẫu rồi so sánh với sản phẩm của công ty bên Úc thì thấy bao bìa, mùi thơm của tinh dầu, màu sắc không có quá khác biêt, cùng với quá tin tưởng người bạn kia nên cô mới nhập năm mươi nghìn tệ tiền hàng, còn cho mình sắp phát lời lớn nhưng không ngờ lại phát sinh ra chuyện lớn như thế này.

- Rất xin lỗi, số điện thoại này hiện không liên lạc được xin vui lòng gọi lại sau.

Ninh Não Nhi gọi không dưới mười lần nhưng đều tắt máy, không khỏi nguội lạnh trong lòng.

Người này tám chín phần là chạy rồi.

- Chung Tĩnh Nghi, nếu để tôi tìm thấy cô thì tôi sẽ xé nát cô ra.

Lúc Diệp Thanh hỏi lại, Ninh Não Nhi vẫn tức giận vô cùng, rốt cuộc không để ý hình tượng của mình mà chửi ầm lên, phát điên không ngừng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook