Thần Y

Chương 449: Y thần mật sử

Hành Xích Đạo

21/03/2013

Một bầu không khí thê lương tại nhà họ Hà

Lão gia nhà họ Hà đã qua đời, rất nhiều quan khách đến hỏi thăm ,phúng viếng

Trong thư phòng,Hà Minh Sơn cởi bỏ bộ tang phục,ngồi xuống,châm một điếu xì gà,hít một hơi dài mãn nguyện .Trong phút chốc,hắn có cảm giác hắn đang nắm chắc trong lòng bàn tay mọi việc.

Như thế cũng có nghĩa là,kể từ giờ phút này hắn chính là chủ ở cái nhà họ Hà.

Nhận thấy hắn là người biết cách cư xử, cuối cùng trước lúc lâm chung lão gia nhà họ Hà đã quyết định giao hết quyền lực cho hắn.Hà Minh Thủy và Diễm Xung Phụ mặc dù không bằng lòng nhưng cũng chẳng có cách nào.Hơn nữa,Hà Minh Sơn còn có nhà họ Nhiêu ở Kinh thành đứng sau lưng.Nhà mẹ đẻ của vợ hắn Nhiêu Uyển Vân cũng là một nhà có quyền có thế.

Nguyễn Diễm Thu là kẻ có võ công,xuất thân là thích khách.Lúc đầu hắn không muốn giết hại tình địch Nhiêu Uyển Vân bởi thứ nhất là hắn sợ rằng nếu giết hại cô ấy thì sẽ phải ân hận suốt đời,thứ hai là hắn cũng không muốn động chạm đến thế lực nhà họ Nhiêu.Những thứ khác thì không nói làm gì,nếu chỉ là báo thù thì cô không sợ,nhưng cô muốn sống một cách đường đường chính chính từ nay về sau.Đã chính thức gả vào nhà họ Hà thì cô phải có trách nhiệm chăm lo vun vén cho gia đình,nuôi dạy con cái.Nếu cô giết chết Nhiêu Uyển Vân thì có lẽ bảo bối nhà họ Hà cũng khó tránh khỏi việc chết sớm.

- Cái gì? Đường đường là chúa sơn lâm ,một cao thủ trong võ lâm,võ công xuất chúng,hơn nữa lại có khả năng sử dụng các loại độc trùng mãnh thú,các loại bom mà các loại động vật cũng khó đề phòng vậy mà lại bị Diệp Thanh đánh chết?Ngươi đã điều tra rõ chưa?

Đột nhiên ,môt tên áo đen xông vào ,ghé vào tai Hà Minh Sơn nói thầm vài câu.Bỗng dưng ,Hà Minh Sơn đánh rơi điếu thuốc trên tay,vô cùng kinh ngạc,nét mặt khó tin ,luôn miệng hỏi:

Tên áo đen giọng trầm nói:

- Thuộc hạ đã điều tra rõ,tên Diệp Thanh kia cũng là một tên cao thủ,võ công tuyệt đỉnh. Chúa sơn lâm đã bị hắn một trưởng đả thương sau đó rơi xuống tháp Antar ,vì vậy mới gây ra vụ nổ nhà máy hóa chất Thái Xương ,chết ngay tại chỗ

- Ồ? Còn có chuyện này nữa sao?

Hà Minh Sơn sững sờ một hồi rồi lập tức mỉm cười

- Cái tên chúa sơn lâm kia bị chết oan quá, tuy nhiên Diệp Thanh quả thật là có chút bản lĩnh!

- Thưa chủ nhân,hay là chúng ta tìm thêm người xử lý hắn,ám sát hắn hoặc đối phó với người nhà của hắn

Hà Minh Sơn lắc đầu ,nhíu mắt lộ vẻ sắc bén,linh hoạt nói:

- Giết hắn như vậy chẳng phải là quá dễ dàng cho nó sao!Ta muốn hắn phải thân bại danh liệt,mất hết tất cả sau đó mới dần dần giết chết hắn.

Tên mặc áo đen kia nghe đến đây,cảm thấy nổi da gà.

- Vẫn còn có chuyện gì sao?

- Chủ nhân ,thần y Cốc Bí Sử đến rồi,ông ta đang nghỉ ngơi trong vườn Tiểu Điệp.Có điều là không ai biiets rõ về thân phận của hắn.

Người áo đen nói.

Hà minh Sơn trầm ngâm một lát:



- Cái tên bí sử này đến làm gì?Chẳng lẽ cha ta qua đời ,ngay cả thần y Cốc cũng phái người đến hỏi thăm.Không thể,tuyệt đối không thể có chuyện này.

Hà Minh Sơn lắc đầu,Tâm Thuyết Bát Lâu là do cấp trên có nhiệm vụ phái xuống.Hà gia chỉ là một thành viên nhỏ,đối với tập đoàn thần y bí ẩn mà nói rõ ràng là một viên ngọc sang.Lão gia qua đời đã làm kinh động đến tổ chức này.

- Đưa ta đi tiếp đón ông ta.

Khi Hà Minh Sơn lo lắng bước vào khu vườn Tiểu Điệp yên tĩnh vắng lặng thì nhìn thấy trong phòng khách có một cô gái duyên dáng,yểu điệu như một tuyệt sắc giai nhân đang quay lưng lại phía vườn,đứng trong phòng ngắm bức tranh”vạn khe tùng phong”

Bức tranh này miêu tả cảnh sắc Giang Nam với khói lam,tiếng thông reo tiếng suối chảy róc rách, rừng thông lung lay theo gió, núi non khúc khuỷu ngỡ như có làn gió nhẹ ra từ trong bức tranh ,có mây mù bao quanh , khói từ khe sâu chầm chậm bốc lên, thác nước từ trên cao đổ xuống,một chiếc cầu gỗ bắc qua dòng suối nhỏ, giống như cảnh sắc mây khói chốn nhân gian.Đúng là thời ngũ đại danh giá, để làm được bức tranh đó chắc đã phải bỏ ra không ít tiền bạc công sức.Thật là một bức tranh thủy mặc đích thực.

Hà Minh Sơn giơ tay ra hiệu cho tên áo đen canh gác ở bên ngoài,nếu không có sự đồng ý của ông ta thì không được phép cho bất cứ ai vào.Sau đó hắn sửa sang lại trang phục cho tươm tất rồi ung dung,bình thản bước vào phòng khách.

Quả nhiên ,mật sứ này là một cô gái hơn nữa còn rất hiểu cách thưởng thức các bức họa nổi tiếng.Chắc chắn đây là một cô gái có học thức uyên bác.Hà minh sơn rất hiếu kì,và càng chú trọng đến ngoại hình của mình hơn.Anh ta không hiểu lắm về cái tập đoàn thần y này .Ngay cả trụ sở chính cả cái tổ chức này ở đâu anh ta cũng không biết ,chỉ là thỉnh thoảng nghe Hà lão gia nhắc đến,hình như là một hòn đảo nhỏ cô lập ở Thái Bình Dương

- Không biết mật sứ tới thăm nên không thể tiếp đón từ xa,xin hãy thứ tội.

Hà Minh Sơn cười ha giọng nói vẫn có chút cẩn trọng.Mặc dù tuổi tác của hắn lớn hơn ,nhưng dù sao hắn cũng là đại ca ,không biết chừng còn có thể lôi kéo được cả mật sứ đứng về phía mình

- Ha ha,Hà tổng dù sao cũng là một người hiện đại,sao lại co thể nói năng một cách gia trưởng như thế.

Chẳng lẽ lại coi thần y cốc chúng tôi như đồ cổ hủ hay sao?Cô gái xinh đẹp quay người lại,Hà Minh Sơn không khỏi thẫn thờ.Ở đây có một sứ giả thần y trẻ trung, xinh đẹp thế sao?

Chỉ thấy một khuôn mặt ngây thơ non nớt,hàm răng trắng ngà,làn da trắng nõn nà không chút nếp nhăn,hơn nữa tuyệt đối không thể hơn 16 tuổi.Mặc dù nhìn từ đằng sau có vẻ chín chắn nhưng khi quay người lại là một thiếu nữ trẻ trung, xinh đẹp

Vừ nghĩ đến hình ảnh một con nha đầu gọi dạ bảo vâng,không biết nịnh hót,Hà Minh Sơn cảm thấy có chút xấu hổ.Nhưng cái ý nghĩ ấy chỉ thoáng qua trong chốc lát,dù sao hắn vẫn còn tỉnh táo và đề phòng lắm.Một cô gái trẻ như thế làm mật sứ,nếu không phải có mục đích khác thì cũng là kẻ có thân phận đặc biệt,hoặc là một quân bài của lão bà bà.

Hắn vẫn còn nhớ rất rõ,ba năm trước,hắn cùng phụ mẫu tiếp đón một sứ giả,nhưng đó là một lão tiên ông đã 70,80 tuổi.

- Mời ngồi,mời ngồi,không biết phải xưng hô với mật sứ thế nào?

Hà Minh Sơn hỏi.

- Gọi ta là Tiểu Niếp được rồi.

Cô gái xinh đẹp gật đầu,không chút khách sáo ngồi váo vị trí chủ nhân.Giơ tay nhấc chân không chút nhã nhặn,nhưng lại không hề mất bình tĩnh,trái lại toát lên vẻ cao quý vô cùng.

Hà Minh Sơn càng chắc chắn với phỏng đoán của mình.Ngay tức khắc bèn tỏ ra cung kính,tự nhiên không dám gọi là tiểu Niết ,chỉ hỏi:

- Không biết tiểu thư đến đây lần này có mục đích gì?

Tiểu Niếp lấy ra một chiếc lệnh bài rồi đưa cho Hà Minh Sơn .Hắn nhận lấy ,khi đã cầm chắc lệnh bài trong tay,suy nghĩ một lát ,vuốt nhẹ ngay lập tức là có thể biết được lệnh bài này là của Cốc thần y thật sự.Nó được làm từ một loại cây quí hiếm nghìn năm tuổi ở nước ngoài,điêu khắc tinh tế tinh sảo,và có một mùi hương đặc biệt hơn nữa khi cầm lên có cảm giác rất thật ,nhất định không phải là đồ giả mạo.

Phía trên của lệnh bài còn khắc chữ”Niếp”,có lẽ chính là tên của cô nương đó.Hà Minh Sơn lại kính cẩn giơ hai tay lên quay về.



Tiểu niếp mỉm cười nói:

- Cũng không có gì,chỉ là bề trên có lệnh giao cho ngươi quản lý nhà họ Hà.lôi kéo tất cả các thầy thuốc,các bệnh viện lớn nhỏ ở Ninh Thành và cả vùng Giang Nam nổi dậy,thành lập lien minh thầy thuốc và bệnh viện,còn về tên gọi ,thì cứ gọi là hội thầy thuốc Tần

Hoài đi

- Liên minh các bác sĩ Tần Hoài ư?

Hà Minh Sơn hoàn toàn không thể lý giải nổi,nói

- Ninh thành chúng ta chẳng phải là đã có hiệp hội bác sĩ rồi sao.Nếu thành lập thêm một hội nữa chỉ e là……

- Nhầm ,ngươi không cần phải quản nhiều chuyện như thế.Bảo ngươi tổ chức thì ngươi cứ làm ,nó sẽ có lợi cho Thần y Cốc của chúng ta trong tương lai.Cái kiểu tổ chức rời rạc của chính phủ này sao có thể cạnh tranh với thần y cốc của ta được chứ.Không đẻ cho Hà Minh Sơn nói hết câu ,Tiểu niếp liền ngắt lời của hắn rồi lạnh lùng quát dẹp đường.

- Vâng ,vâng…

Hà Minh Sơn không dám nói thêm nửa lời.Hắn thầm nghĩ có lẽ Thần y Cốc muốn dùng cách này để làm chủ ngành y ở hoa hạ.Đồng thời cũng tiến hành một số hoạt động ngầm.Hơn nữa trong toàn bộ lãnh thổ của Hoa Hạ tuyệt đối chỉ có một hội thầy thuốc duy nhất của chúng ta mà thôi.

Tuy rằng Hà Minh Sơn không biết thần y Cốc đang diễn trò gì ,nhưng nếu suy nghĩ một chút có thể thấy thành lập lien minh này cũng chẳng phải là một việc xấu gì..Những loại thuốc mà hiệu thuốc của nhà họ Hà làm ra ,chỉ cần kêu gọi các thầy thuốc và bệnh viện trong liên minh quảng cáo ,tuyên truyền giúp thì lượng tiêu thụ nhất định sẽ rất lớn.

- Ngươi cố mà làm cho tốt.Nếu làm tốt thì chắc chắn nhà họ Hà cũng sẽ được hưởng nhiều lợi ích,còn nếu như làm không ra gì,thì….nhà họ Tần ở Sơn Tây chính là một tấm gương cho các ngươi.

Tiểu Niếp hừ một tiếng rồi đột nhiên đứng lên ,đi vài bước rồi biến mất khỏi tầm mắt của Hà Minh Sơn.

Điều này làm cho Hà Minh Sơn ngạc nhiên, hoảng sợ.Cô gái ấy nhất định phải là một lão yêu bà lắm mánh khóe,nếu không thì cũng là một cao thủ,không thì sao có thể nhận ra thân pháp huyền bí của đối phương.

Nói về nhà họ Tần ở Sơn Tây,Hà Minh Sơn vừa nghĩ đến là cười ha hả.Cái nhà này tự cho mình là thế hùng lực mạnh,một vài năm trước còn tranh chấp với nhà họ Hà ,nhưng cuối cùng do quá tự cao tự đại,suy nghĩ ngông cuồng,tự tách ra làm riêng,hậu quả là trong một đêm cả nhà hơn trăm ngưới đã bị hạ độc chết hết.Cảnh sát đến nay vẫn không tìm được hung thủ và trở thành một vụ án phức tạp.

Tuy nhiên,là một thành viên bên ngoài của tổ chức thần y cốc giống như nhà họ Hà đều biết rất rõ 80%là do bàn tay tội ác của thần y cốc.Tổ chức này vừa bí hiểm vừa đáng sợ.

- Với thế lực và danh tiếng của nhà họ Hà hiện nay,muốn thành lập liên minh thầy thuốc thì cũng chẳng phải là việc khó cần tốn nhiều công sức.Tất nhiên không phải do một mình ta tự gánh vác,lão nhị và Diễm xung cũng không được,hay là giao cho Lý Quốc Đống phụ trách việc này.Hắn đã từng quản lí bệnh viện Hoa Đống nhiều năm như vậy cho dù là tiếng tăm hay kinh nghiệm đều có thể đảm nhiệm,hơn nữa lại khá am hiểu về bệnh viện.Lão nhị muốn làm chút gì đó thì hãy làm thư kí trưởng đi.cũng nên mời cả thần y về châm cứu .

Sau khi Hà minh Sơn tiễn Tiểu Niếp, đi lại vài bước trong phòng khách rồi ngay lập tức nghĩ ra kế hoạch cơ bản và sắp xếp nhân sự

Bệnh viện Ngân Hạnh.

Lúc đầu dự kiến mở khí quản ra ,nhưng phương án này rõ ràng là làm tăng thêm tỉ lệ tử vong của bệnh nhân,đặc biệt là đối với người bệnh bị bỏng nặng.Về điểm này các ngươi làm rất tốt.

Mặt khác phải chú ý tiêm kích thích vào phổi phải tiến hành sau thời kì bị sốc,để tránh tình trạng phổi bị nước tràn vào

Một tuần trôi qua, bệnh viện Ngân Hạnh vẫn đông người mắc bệnh hiểm nghèo , không một người tử vong, Diệp Thanh không dấu nổi niềm vui đến ttootj đỉnh,khi đi thăm tình trạng của các bệnh nhân bị bỏng, liền khen ngợi các thầy thuốc và y tá vài câu, đương nhiên, cũng không quên nhắc nhở họ một số việc!

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thần Y

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook