Chương 28: Ss3: Tận thế (5)
Lưu Ly Mây
11/05/2023
Thủy nhìn hai người trước mặt, giọng điệu bực dọc " Anh Quân, chúng ta nên đi thôi.Không một lúc nữa là một đám zombie kéo đến đấy "
Hai người kia nghe thế mới buông tay nhau ra.Cả đoàn thu dọn, cùng nhau khởi hành.
Đoàn nhiều người lên,vì thế nên trên đường đi cũng nhàn hạ hơn trước.Thiên Quân hắn chỉ dùng dị năng khi gặp một đoàn zombie như lúc nãy.Còn bình thường hắn sẽ dùng kiếm.
Ba người bên đội nữ chính thì cứ vô tư dùng dị năng. Trần Thiển trên đường cũng phô diễn không ít dị năng băng hệ. Khiến Thiên Quân càng để ý cô ta nhiều hơn trước.Có thể nói lúc trước chỉ là hứng thú nhất thời.Còn bây giờ chính là đặt tâm tư vào nữ chính.
Thủy thì lúc nào cũng để ý hai người kia.Chỉ cần Thiên Quân nhìn nữ chính, cô ta liền càng thêm ghen tỵ với nữ chính.
Toàn bộ ánh mắt, cử chỉ của mọi người đều bị Ái Linh thu vào mắt.
[....] thắc mắc " Ký chủ, sao cô cứ nhìn bọn họ vậy.Có vấn đề gì sao "
Ái Linh quay mặt đi, giải thích "Ta nghi ngờ sự thay đổi của Thiên Quân có liên quan đến nữ chính "
[....] hiểu ra " Oh, hoá ra là như vậy.Nhưng chẳng lẽ hắn ta lại vì tình yêu, mà tàn nhẫn với em trai mình như vậy"
Ái Linh nhìn Thiên Quân " Có thể lắm chứ "
Thiên Quân cảm nhận được ánh mắt em trai " Sao vậy, em mệt sao "
Ái Linh dùng giọng ngây ngô hỏi " Em không mệt.Chỉ là sao anh cứ nhìn chị kia quài vậy?" nói xong thì chỉ vào Trần Thiển.
Thiên Quân hết hồn kéo tay em trai xuống " Đâu có....anh đâu nhìn chỉ đâu.Với em còn nhỏ....em không hiểu đâu " quay đi trả lời với thái độ ngại ngùng.
' Hoá ra là một thẳng nam à ' Ái Linh không nói chuyện nữa, cúp mắt xuống.
Cả đoàn đi tới sập tối thì dừng chân nghỉ.Thiên Quân lựa chỗ nghỉ gần chỗ Trần Thiển nhất.
Trần Thiển lấy thức ăn trong balo mình ra, cho bên đội Thiên Quân mỗi người một bịch. Vì thế nên ai trong đoàn cũng có hảo cảm với cổ trừ Thủy ra.
Tới Thiên Quân, khi hai người vô tình chạm tay cũng khiến cả hai ngại ngùng. Hai người cứ như tình nhân yêu lâu ngày, nhìn nhau quyến luyến không rời.
Ái Linh lên tiếng " Anh, đi ngủ thôi " Thiên Quân nghe vậy mới thôi không nhìn, mà dọn chỗ ngủ.
Ái Linh nhìn chiêu trò của Trần Thiển chỉ cười khẩy.Lúc trước cô ta cũng dùng trò này mà thu được không ít con chó trung thành.
Thiên Quân cùng mấy anh em của hắn cũng vì cái vẻ ngụy tạo đó mà bị xoay như dế.
' Đúng là bạch liên hoa thời nào cũng được yêu mến mà ' Ái Linh lại sắp xếp lại chỗ ngủ.
___________________
3 ngày sau
Ái Linh hiện tại đã có thể cùng mọi người giết zombie rồi.Chỉ là Thiên Quân vẫn luôn theo sát cô.
Trần Thiển chỉ dùng 3 ngày mà đã khiến cho mọi người ai ai cũng tôn sùng cô ta là nữ thần.Ai cũng bị vẻ lương thiện đó thu phục.
Mọi người đang không ngừng chém giết zombie xung quanh.
Căn nhà bên đường, bên cửa sổ luôn có ánh mắt quan sát họ.
Ái Linh nhạy bén quay mặt lại.Nhìn thấy căn nhà đó cứ thấy quen quen.Nhưng cô lại không nhớ được là quen như thế nào.Khi zombie bị dọn sạch, mọi người định đi tiếp.
" Rẹt, rầm " có một tiếng động mở cửa sắt cực kỳ lớn.
Một đám người lập tức xông ra khi cửa được mở.Trong đó già trẻ lớn bé đều có đủ.Đa số đều là những người yếu đuối. Không có sức lực phản kháng trong mạt thế.Chỉ có 2-3 người đàn ông nhưng cũng gầy yếu.
Một toán người quỳ xuống lập tức hướng tới bọn họ mà van xin.
" Xin mọi người giúp chúng tôi....cầu xin....."
" Xin cô giúp con tôi....nó đã không ăn mấy ngày rồi.Còn như vậy nữa nó sẽ chết mất..."
" Xin cô cho chúng tôi ít thức ăn....xin cô "
".........."
Liên tục có hàng chục lời cầu xin hướng tới nhóm bọn họ.Nhưng đa số đều hướng về Trần Thiển mà cầu xin giúp đỡ.
Ái Linh lập tức nhớ ra, đây là tình tiết có trong ký ức nguyên chủ.Nhưng tại sao ai cũng hướng Trần Thiển cầu xin.Chẳng lẽ là vì cô ta là nữ chính sao.
Trần Thiển bày ra bộ mặt nhân từ " Mọi người đứng lên đi, đừng có làm như vậy.Tôi sẽ giúp mà....đứng lên hết đi "
Trần Thiển chạy lại đỡ hết những người đang quỳ dưới đất kia lên.Cô quay người, lấy trong balo ra mấy bịch bánh ngọt.
Ông chú chạy lại, tay cản cô lại" Tiểu thư, người cho họ hết thì lấy gì mà ăn "
Trần Thiển rươm rướm nước mắt, bộ dạng đáng thương " Nhưng họ rất tội nghiệp.Nếu không cho họ thì họ sẽ chết mất "
Ái Linh mặc dù biết trước sẽ như vậy nhưng vẫn nhìn cô ta như người thần kinh.Thời đại mạt thế giống như là một cuộc đại thanh trừng vậy.Kẻ mạnh thì sẽ đứng đầu chuỗi thức ăn, kẻ yếu thì chỉ có chết thôi.
Ai trong đoàn cũng thấy hơi kinh ngạc với hành động của Trần Thiển.Nhưng khi thấy ả sắp khóc thì đa số đàn ông trong đoàn đều mũi lòng.
Mọi người cứ nghĩ chỉ dừng lại cho thức ăn thôi.Nhưng cả đám người kia lại nháo nhào lên.
" Chúng tôi nghe nói là đã có căn cứ an toàn được xây lên.Có phải mọi người tới đó đúng không "
Trần Thiển cười thân thiện " Dạ đúng, bọn cháu đang đi tới căn cứ X ạ "
" Mọi người có thể cho chúng tôi theo có được không "
Trần Thiển nghe vậy thì thấy hơi khó xử.Ả quay lại nhìn mọi người.
Ông chú đanh thép " Chúng tôi không thể mang theo người vô dụng "
" Cho chúng tôi theo đi mà, chúng tôi sẽ không gây phiền toái đâu "
Thủy đã không thể nhìn nổi nữa " Các người chỉ biết trốn zombie.Chúng tôi mang theo các người thì khác gì là gánh nặng chứ "
Những người kia nghe vậy, lại đồng loạt quỳ xuống hướng Trần Thiên van nài.
Trần Thiển bất bình quay qua Thủy " Sao chị có thể nói ra những lời độc ác đó chứ.Dù sao họ cũng là đồng bào của chúng ta mà " sau đó lại chảy những giọt lệ trên má.
Bởi vì lời nói của Thủy mà càng đề cao đức tính tốt đẹp của Trần Thiển. Cả đoàn thấy vậy ai cũng lên tiếng chỉ trích Thủy.
Thiên Quân:" Thủy sao em lại nói vậy, em không thấy vậy là hơi nhẫn tâm sao "
Dũng: " Đúng đó, dù sao họ cũng giống chúng ta..... "
Nhất:" Thiển nói đúng đó, em nên học tập lòng nhân ái của Thiển đi...."
Thủy thấy ai cũng đang nói mình, quay người đi chỗ khác, không đếm xỉa đến họ nữa.
Ái Linh nhìn một màn kịch này chỉ biết cười khẩy.Đúng là nữ phụ lúc nào cũng ngu ngốc làm nền cho nữ chính mà.
" Gào....gào...." đột ngột một đoàn hơn 50 zombie đang tiến tới chỗ họ.Cả đoàn chỉ đành tập hợp lại giết zombie.
Ông chú dùng lửa phóng tới đốt lan ra trong đống zombie, đốt chết được vài con zombie.
Trần Thiển dùng băng hệ phóng trực tiếp xuyên qua đầu zombie. Nhưng không phải phát nào cũng bách phát bách trúng cả.
Hệ thổ thì công từ dưới đất lên, hàng loạt đất đá nhọn đâm chết rất nhiều zombie. Nhưng dị năng này hồi phục lại hơi chậm.
Thiên Quân dùng sét dánh xuống, giết được kha khá zombie.
Ái Linh không hề dùng dị năng, dù sao cô không muốn tiết lộ sớm như vậy.Mọi người ai không có dị năng thì chém giết zombie gần xung quanh.
Những người xin cứu hồi nãy hoảng sợ.Họ chạy táng loạn hết.Người thì trốn vô nhà, người thì chạy ra hướng sau để trốn zombie.
" Á...cứu...biến đi....cứ..u..u " zombie xuất hiện ở sau, bổ nhào lên những người kia.
Ái Linh quay đầu lại thấy zombie,lập tức quay ra sau, tạo thành thế đối lưng với Thiên Quân.
Thiên Quân thấy vậy hét lớn " Mọi người, chia ra hai bên đối phó zombie "
Hiện tại, zombie công từ hai đầu.Ép nhóm bọn họ vào thế gọng kìm.Giết cũng không xong mà chạy cũng không thoát
Hai người kia nghe thế mới buông tay nhau ra.Cả đoàn thu dọn, cùng nhau khởi hành.
Đoàn nhiều người lên,vì thế nên trên đường đi cũng nhàn hạ hơn trước.Thiên Quân hắn chỉ dùng dị năng khi gặp một đoàn zombie như lúc nãy.Còn bình thường hắn sẽ dùng kiếm.
Ba người bên đội nữ chính thì cứ vô tư dùng dị năng. Trần Thiển trên đường cũng phô diễn không ít dị năng băng hệ. Khiến Thiên Quân càng để ý cô ta nhiều hơn trước.Có thể nói lúc trước chỉ là hứng thú nhất thời.Còn bây giờ chính là đặt tâm tư vào nữ chính.
Thủy thì lúc nào cũng để ý hai người kia.Chỉ cần Thiên Quân nhìn nữ chính, cô ta liền càng thêm ghen tỵ với nữ chính.
Toàn bộ ánh mắt, cử chỉ của mọi người đều bị Ái Linh thu vào mắt.
[....] thắc mắc " Ký chủ, sao cô cứ nhìn bọn họ vậy.Có vấn đề gì sao "
Ái Linh quay mặt đi, giải thích "Ta nghi ngờ sự thay đổi của Thiên Quân có liên quan đến nữ chính "
[....] hiểu ra " Oh, hoá ra là như vậy.Nhưng chẳng lẽ hắn ta lại vì tình yêu, mà tàn nhẫn với em trai mình như vậy"
Ái Linh nhìn Thiên Quân " Có thể lắm chứ "
Thiên Quân cảm nhận được ánh mắt em trai " Sao vậy, em mệt sao "
Ái Linh dùng giọng ngây ngô hỏi " Em không mệt.Chỉ là sao anh cứ nhìn chị kia quài vậy?" nói xong thì chỉ vào Trần Thiển.
Thiên Quân hết hồn kéo tay em trai xuống " Đâu có....anh đâu nhìn chỉ đâu.Với em còn nhỏ....em không hiểu đâu " quay đi trả lời với thái độ ngại ngùng.
' Hoá ra là một thẳng nam à ' Ái Linh không nói chuyện nữa, cúp mắt xuống.
Cả đoàn đi tới sập tối thì dừng chân nghỉ.Thiên Quân lựa chỗ nghỉ gần chỗ Trần Thiển nhất.
Trần Thiển lấy thức ăn trong balo mình ra, cho bên đội Thiên Quân mỗi người một bịch. Vì thế nên ai trong đoàn cũng có hảo cảm với cổ trừ Thủy ra.
Tới Thiên Quân, khi hai người vô tình chạm tay cũng khiến cả hai ngại ngùng. Hai người cứ như tình nhân yêu lâu ngày, nhìn nhau quyến luyến không rời.
Ái Linh lên tiếng " Anh, đi ngủ thôi " Thiên Quân nghe vậy mới thôi không nhìn, mà dọn chỗ ngủ.
Ái Linh nhìn chiêu trò của Trần Thiển chỉ cười khẩy.Lúc trước cô ta cũng dùng trò này mà thu được không ít con chó trung thành.
Thiên Quân cùng mấy anh em của hắn cũng vì cái vẻ ngụy tạo đó mà bị xoay như dế.
' Đúng là bạch liên hoa thời nào cũng được yêu mến mà ' Ái Linh lại sắp xếp lại chỗ ngủ.
___________________
3 ngày sau
Ái Linh hiện tại đã có thể cùng mọi người giết zombie rồi.Chỉ là Thiên Quân vẫn luôn theo sát cô.
Trần Thiển chỉ dùng 3 ngày mà đã khiến cho mọi người ai ai cũng tôn sùng cô ta là nữ thần.Ai cũng bị vẻ lương thiện đó thu phục.
Mọi người đang không ngừng chém giết zombie xung quanh.
Căn nhà bên đường, bên cửa sổ luôn có ánh mắt quan sát họ.
Ái Linh nhạy bén quay mặt lại.Nhìn thấy căn nhà đó cứ thấy quen quen.Nhưng cô lại không nhớ được là quen như thế nào.Khi zombie bị dọn sạch, mọi người định đi tiếp.
" Rẹt, rầm " có một tiếng động mở cửa sắt cực kỳ lớn.
Một đám người lập tức xông ra khi cửa được mở.Trong đó già trẻ lớn bé đều có đủ.Đa số đều là những người yếu đuối. Không có sức lực phản kháng trong mạt thế.Chỉ có 2-3 người đàn ông nhưng cũng gầy yếu.
Một toán người quỳ xuống lập tức hướng tới bọn họ mà van xin.
" Xin mọi người giúp chúng tôi....cầu xin....."
" Xin cô giúp con tôi....nó đã không ăn mấy ngày rồi.Còn như vậy nữa nó sẽ chết mất..."
" Xin cô cho chúng tôi ít thức ăn....xin cô "
".........."
Liên tục có hàng chục lời cầu xin hướng tới nhóm bọn họ.Nhưng đa số đều hướng về Trần Thiển mà cầu xin giúp đỡ.
Ái Linh lập tức nhớ ra, đây là tình tiết có trong ký ức nguyên chủ.Nhưng tại sao ai cũng hướng Trần Thiển cầu xin.Chẳng lẽ là vì cô ta là nữ chính sao.
Trần Thiển bày ra bộ mặt nhân từ " Mọi người đứng lên đi, đừng có làm như vậy.Tôi sẽ giúp mà....đứng lên hết đi "
Trần Thiển chạy lại đỡ hết những người đang quỳ dưới đất kia lên.Cô quay người, lấy trong balo ra mấy bịch bánh ngọt.
Ông chú chạy lại, tay cản cô lại" Tiểu thư, người cho họ hết thì lấy gì mà ăn "
Trần Thiển rươm rướm nước mắt, bộ dạng đáng thương " Nhưng họ rất tội nghiệp.Nếu không cho họ thì họ sẽ chết mất "
Ái Linh mặc dù biết trước sẽ như vậy nhưng vẫn nhìn cô ta như người thần kinh.Thời đại mạt thế giống như là một cuộc đại thanh trừng vậy.Kẻ mạnh thì sẽ đứng đầu chuỗi thức ăn, kẻ yếu thì chỉ có chết thôi.
Ai trong đoàn cũng thấy hơi kinh ngạc với hành động của Trần Thiển.Nhưng khi thấy ả sắp khóc thì đa số đàn ông trong đoàn đều mũi lòng.
Mọi người cứ nghĩ chỉ dừng lại cho thức ăn thôi.Nhưng cả đám người kia lại nháo nhào lên.
" Chúng tôi nghe nói là đã có căn cứ an toàn được xây lên.Có phải mọi người tới đó đúng không "
Trần Thiển cười thân thiện " Dạ đúng, bọn cháu đang đi tới căn cứ X ạ "
" Mọi người có thể cho chúng tôi theo có được không "
Trần Thiển nghe vậy thì thấy hơi khó xử.Ả quay lại nhìn mọi người.
Ông chú đanh thép " Chúng tôi không thể mang theo người vô dụng "
" Cho chúng tôi theo đi mà, chúng tôi sẽ không gây phiền toái đâu "
Thủy đã không thể nhìn nổi nữa " Các người chỉ biết trốn zombie.Chúng tôi mang theo các người thì khác gì là gánh nặng chứ "
Những người kia nghe vậy, lại đồng loạt quỳ xuống hướng Trần Thiên van nài.
Trần Thiển bất bình quay qua Thủy " Sao chị có thể nói ra những lời độc ác đó chứ.Dù sao họ cũng là đồng bào của chúng ta mà " sau đó lại chảy những giọt lệ trên má.
Bởi vì lời nói của Thủy mà càng đề cao đức tính tốt đẹp của Trần Thiển. Cả đoàn thấy vậy ai cũng lên tiếng chỉ trích Thủy.
Thiên Quân:" Thủy sao em lại nói vậy, em không thấy vậy là hơi nhẫn tâm sao "
Dũng: " Đúng đó, dù sao họ cũng giống chúng ta..... "
Nhất:" Thiển nói đúng đó, em nên học tập lòng nhân ái của Thiển đi...."
Thủy thấy ai cũng đang nói mình, quay người đi chỗ khác, không đếm xỉa đến họ nữa.
Ái Linh nhìn một màn kịch này chỉ biết cười khẩy.Đúng là nữ phụ lúc nào cũng ngu ngốc làm nền cho nữ chính mà.
" Gào....gào...." đột ngột một đoàn hơn 50 zombie đang tiến tới chỗ họ.Cả đoàn chỉ đành tập hợp lại giết zombie.
Ông chú dùng lửa phóng tới đốt lan ra trong đống zombie, đốt chết được vài con zombie.
Trần Thiển dùng băng hệ phóng trực tiếp xuyên qua đầu zombie. Nhưng không phải phát nào cũng bách phát bách trúng cả.
Hệ thổ thì công từ dưới đất lên, hàng loạt đất đá nhọn đâm chết rất nhiều zombie. Nhưng dị năng này hồi phục lại hơi chậm.
Thiên Quân dùng sét dánh xuống, giết được kha khá zombie.
Ái Linh không hề dùng dị năng, dù sao cô không muốn tiết lộ sớm như vậy.Mọi người ai không có dị năng thì chém giết zombie gần xung quanh.
Những người xin cứu hồi nãy hoảng sợ.Họ chạy táng loạn hết.Người thì trốn vô nhà, người thì chạy ra hướng sau để trốn zombie.
" Á...cứu...biến đi....cứ..u..u " zombie xuất hiện ở sau, bổ nhào lên những người kia.
Ái Linh quay đầu lại thấy zombie,lập tức quay ra sau, tạo thành thế đối lưng với Thiên Quân.
Thiên Quân thấy vậy hét lớn " Mọi người, chia ra hai bên đối phó zombie "
Hiện tại, zombie công từ hai đầu.Ép nhóm bọn họ vào thế gọng kìm.Giết cũng không xong mà chạy cũng không thoát
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.