Thằng Giúp Việc Và Cô Chủ Nhỏ (16+)
Chương 38
duyphuongitaly
22/11/2016
Tôi thức dậy khi trời vẫn còn tôi
Đồng hồ chỉ 5h sáng, cũng phải thôi, ngày tháng 10 chưa cười đã tối mà
Tôi cũng chẳng ngủ được mặc chiếc áo khoác, bước lại về hướng cửa kính nhìn ra biển
Nhẹ nhàng mở chiếc cửa ra, gió khẽ thổi vào lạnh buốt. Nhìn lại chiếc dường con bé khẽ run lên. Tôi tiến lại gần đắp chiếc chăn lên cho con bé rồi ra ban công châm điếu xì gà thưởng thức...
Buổi sáng ở biển thật tuyệt, ước gì ba mẹ tôi xưa là người miền biển thì hay biết mấy, tôi có thể lớn lên cùng biển...
Nhìn những đứa trẻ ở biển chiều nào cũng đá bóng, cũng tắm biển, cùng nhặt cá, bán rong khiến tôi thấy thích thú, ao ước được như bọn nó...
Nhìn ra xa sóng biển nhẹ nhàng tiến lên bờ, những cặp đôi chàng trai, cô gái ôm nhau ngắm bình minh, thề non hẹn biển, hôn nhau dưới sự chứng giám của mặt trời. Mong sau này họ sẽ hạnh phúc, tôi luôn muốn có một cái kết hạnh phúc như những cuốn ngôn tình, mong là vậy...
Bình minh đang lấp ló dưới đường chân trời kia, ánh sáng chói loà soi sánh trái tim tôi.
Một bàn tay khẽ ôm eo tôi từ đằng sau, không cần nhìn cũng biết ai, vòng tay này có ấm áp, dù đôi mắt tôi có bị mù cũng cảm nhận được...
-"Ám áp quá" - Tôi nhắm mắt và nói
-"Em cũng vậy" - Con bé cựa quậy đầu vào lưng tôi
-"Không thứ gì có thể ngăn cách chúng ta kể cả thần chết đi chăng nửa"
Con bé khẽ giật mình, dù nhẹ nhưng tôi vẫn cảm nhận được
-"Em sao vậy?" - Tôi quay lại hỏi
-"Không sao, em hơi bị ám ảnh chuyện tối qua" - Con bé cúi đầu xuống
-"Thôi được rồi, chuẩn bị lên đường nào" - Tôi xoa đầu rồi mỉm cười bước vào phòng
Chúng tôi chuẩn bị xong tất cả cũng đã 6 giờ 30 phút...
Trả phòng xong chúng tôi vào bãi lấy chiếc xe tiến thẳng ra đường quốc lộ
Gió thổi qua cửa kính mát rượi làm tôi cảm thấy khoan khoái vô cùng, nhìn qua con bé, nó cũng nhắm mắt cảm nhận từng cơn gió nhẹ nhàng thuần khiết
Đường quốc lộ chạy dọc ven biển, bình mình đã lên cao hơn khỏi mặt nước
Tôi đạp ga nhanh về phía Nha Trang
Thành phố Nha Trang cách Nha Trang chỉ khoảng 20 KM thôi, nhưng tôi lại muốn đi chậm để ngắm biển
Chạy dọc theo con đường khoảng hơn một tiếng chúng tôi đã đến Trung Tâm Thành phố Nha Trang
Thành phố Nha Trang thuộc loại sầm uất, tuy không bằng Sài Gòn nhưng nó lại mang một vẻ đẹp đặc biệt
-"Giờ có muốn nghỉ mát không nào?" - Tôi quay qua hỏi Rose
-"Có chứ anh, em mong tắm biển lắm rồi" - Con bé vỗ tay
-"OK" - Tôi dơ hiệu "OK"
Dừng xe lại bên đường, ngó nghiêng xem thử có "Bò vàng" hay "Bồ câu" gì đó không. Lấy chiếc điện thoại đang sạc ở gần cửa kính
-"Hey Siri" - Tôi gọi Siri
-"What can I help you with" - Siri trả lời
-"Can you help me find a resort in Nha Trang"
-"OK, wait me a moment"
Siri đã giúp tôi tìm thấy rất nhiều resort, gần chỗ tôi đang đứng có một cái
Chạy thêm một lúc tôi đã đến Vin Pearl Rẻot, đậu xe vào bãi...
-"Triển đi" - Hai đứa chạy ra khỏi nhà xe
Đồng hồ chỉ 5h sáng, cũng phải thôi, ngày tháng 10 chưa cười đã tối mà
Tôi cũng chẳng ngủ được mặc chiếc áo khoác, bước lại về hướng cửa kính nhìn ra biển
Nhẹ nhàng mở chiếc cửa ra, gió khẽ thổi vào lạnh buốt. Nhìn lại chiếc dường con bé khẽ run lên. Tôi tiến lại gần đắp chiếc chăn lên cho con bé rồi ra ban công châm điếu xì gà thưởng thức...
Buổi sáng ở biển thật tuyệt, ước gì ba mẹ tôi xưa là người miền biển thì hay biết mấy, tôi có thể lớn lên cùng biển...
Nhìn những đứa trẻ ở biển chiều nào cũng đá bóng, cũng tắm biển, cùng nhặt cá, bán rong khiến tôi thấy thích thú, ao ước được như bọn nó...
Nhìn ra xa sóng biển nhẹ nhàng tiến lên bờ, những cặp đôi chàng trai, cô gái ôm nhau ngắm bình minh, thề non hẹn biển, hôn nhau dưới sự chứng giám của mặt trời. Mong sau này họ sẽ hạnh phúc, tôi luôn muốn có một cái kết hạnh phúc như những cuốn ngôn tình, mong là vậy...
Bình minh đang lấp ló dưới đường chân trời kia, ánh sáng chói loà soi sánh trái tim tôi.
Một bàn tay khẽ ôm eo tôi từ đằng sau, không cần nhìn cũng biết ai, vòng tay này có ấm áp, dù đôi mắt tôi có bị mù cũng cảm nhận được...
-"Ám áp quá" - Tôi nhắm mắt và nói
-"Em cũng vậy" - Con bé cựa quậy đầu vào lưng tôi
-"Không thứ gì có thể ngăn cách chúng ta kể cả thần chết đi chăng nửa"
Con bé khẽ giật mình, dù nhẹ nhưng tôi vẫn cảm nhận được
-"Em sao vậy?" - Tôi quay lại hỏi
-"Không sao, em hơi bị ám ảnh chuyện tối qua" - Con bé cúi đầu xuống
-"Thôi được rồi, chuẩn bị lên đường nào" - Tôi xoa đầu rồi mỉm cười bước vào phòng
Chúng tôi chuẩn bị xong tất cả cũng đã 6 giờ 30 phút...
Trả phòng xong chúng tôi vào bãi lấy chiếc xe tiến thẳng ra đường quốc lộ
Gió thổi qua cửa kính mát rượi làm tôi cảm thấy khoan khoái vô cùng, nhìn qua con bé, nó cũng nhắm mắt cảm nhận từng cơn gió nhẹ nhàng thuần khiết
Đường quốc lộ chạy dọc ven biển, bình mình đã lên cao hơn khỏi mặt nước
Tôi đạp ga nhanh về phía Nha Trang
Thành phố Nha Trang cách Nha Trang chỉ khoảng 20 KM thôi, nhưng tôi lại muốn đi chậm để ngắm biển
Chạy dọc theo con đường khoảng hơn một tiếng chúng tôi đã đến Trung Tâm Thành phố Nha Trang
Thành phố Nha Trang thuộc loại sầm uất, tuy không bằng Sài Gòn nhưng nó lại mang một vẻ đẹp đặc biệt
-"Giờ có muốn nghỉ mát không nào?" - Tôi quay qua hỏi Rose
-"Có chứ anh, em mong tắm biển lắm rồi" - Con bé vỗ tay
-"OK" - Tôi dơ hiệu "OK"
Dừng xe lại bên đường, ngó nghiêng xem thử có "Bò vàng" hay "Bồ câu" gì đó không. Lấy chiếc điện thoại đang sạc ở gần cửa kính
-"Hey Siri" - Tôi gọi Siri
-"What can I help you with" - Siri trả lời
-"Can you help me find a resort in Nha Trang"
-"OK, wait me a moment"
Siri đã giúp tôi tìm thấy rất nhiều resort, gần chỗ tôi đang đứng có một cái
Chạy thêm một lúc tôi đã đến Vin Pearl Rẻot, đậu xe vào bãi...
-"Triển đi" - Hai đứa chạy ra khỏi nhà xe
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.