Chương 3: Khăn Trắng Thương Tiếc Tiễn Đưa
Thùy Trinh Trương
20/12/2016
-Ê thằng chó, nhích cái mông của mày ra.
Tôi nuốt nước bọt. Cái mông nghe lời vội nhích sang một tí. Rồi ngay sau đó là cái mông khác hạ xuống đáp cái “RẦM” rõ to. Đứa con gái xinh tươi ngồi cạnh tôi đang vắt chân lên bàn. Tay cầm cái tăm xỉa răng, không ngại ngần gì nhe răng ra xỉa. Tà áo thì cái thả, cái thì vắt trong lưng quần. Tại sao… Tại sao cả lớp bạt ngàn gái xinh thì tôi lại ngồi trúng cái đứa đực không ra đực, cái không ra cái thế này???
-Ê thằng chó, mày làm gì nhìn tao chòng chọc như chó nhìn chủ thế? –Cậu ta lườm mắt nhìn sang tôi, phụt cái tăm ra, mặt sát khí.
Đấy, có đứa con gái nào mà lại phun ra mấy câu quá “có duyên” ấy không?
-Tao chỉ muốn hỏi là sao hôm nay mày đi học sớm thế? –Khoé miệng tôi giật giật, cười hờ hờ.
Cậu ta nhìn tôi, gương mặt vẫn không có tí biểu hiện gì ngoài vẻ mặt cá chết, rồi nói.
-Mày lúc nào cũng hỏi ngu thế à?
Tôi thầm gào lên trong đầu. Cậu ta tiếp tục nói.
-Mà tại sao mày lại có cái tên nữ tính thế thằng kia? Trương Thanh Nhã, tại sao mày không phải là gái xinh nhể?
Con lạy bà!!! Bà xem lại cái tên của bà dùm con!!!! Tên bà là Gia Bảo đấy!!!
-Mà mày là trai, ít nhất mày cũng phải mạnh mẽ tí chứ. –Cậu ta nhún vai, vẻ mặt khinh bỉ.
Con lạy bà!!! Thế bà là gái mà bà xem bà “nữ tính” thế nào đi!!!!
Trong đầu tôi thầm gào um lên. Tôi thở dài một tiếng, quyết định quay mặt đi. Đúng lúc đó, bỗng nhiên có gì đó nhột nhột phía sau lưng tôi. Nhột… Nhột quá… Con điên này, lại định bày trò gì nữa đây? Mồ hôi túa ra tòng tòng. Cho đến khi mấy ngón tay đó từ sau lưng, bỗng nhiên luồn ngang sang eo tôi, bóp.
-OÉ!!!! –Tôi giật thót lên “oé” một tiếng giật đứng dậy. Mặt nóng bừng gào lên –Mày đang sờ soạng gì trên người tao thế con kia?
Gia Bảo nghệt mặt nhìn tôi, mấy ngón tay ngúc ngắc.
-Tất nhiên là chỉ muốn xem mày là gái hay trai thôi mà.
-Con lạy má!!! Con là trai má còn xem con là gái làm gì??? –Tôi nóng mặt gào lên.
-Tao biết chứ. –Gia Bảo thở dài thất vọng. Mà tại sao cậu ta lại thất vọng cơ chứ???? Cậu ta loé mắt nhìn tôi –Nhưng mà mày dễ thương lắm nhé, tên cũng nữ tính nữa. Làm tao chỉ muốn sàm sỡ mày xem thôi. Lại đây Thanh Nhã, tao chỉ muốn biết con trai nó thế nào thôi mà…
Cậu ta đưa tay lên túm lấy áo tôi kéo xuống. Tôi hoảng hốt níu chặt áo mình, mặt đỏ bừng gào lên.
-Cút!! Cút ra! Mày làm gì mà như chó chực xương thế??? Mày bệnh hoạn vừa thôi!!! Chúng mày ơi… Con Bảo đang muốn cướp đi sự trong trắng của tao!!! –Tôi gào lên thảm thiết. Nhưng cả lớp chỉ nghệt mặt nhìn tôi, rồi không hẹn, cả đám đồng loạt cầm khăn trắng lên vẫy vẫy về phía tôi như muốn nói: “Thương tiếc tiễn đưa mày.”.
-LŨ BẠN KHỐN!!!!
Tôi gào lên thảm thiết, vừa chuẩn bị co cẳng chạy đi thì Gia Bảo đã đứng phắt dậy, cười man rợ.
-Ngoan nào Thanh Nhã, mày có gì đâu mà ngại với tao. –Nói rồi cậu ta lao đưa tay ra cố giật áo tôi, nút trên của áo tôi bung một tiếng.
-NGUYỄN GIA BẢO!!!
Tôi đỏ mặt gào lên, vội vàng túm chặt lấy hàng nút áo, cả người gập lại.
-Nhanh lên nào… -Gương mặt cậu ta viết chữ “HỨNG THÚ” cực to. Tay cậu ta sờ soạng người tôi khiến tôi hoảng cả thần kinh.
-Mày xem, Thanh Nhã như gái nhà lành bị hãm hiếp ấy nhỉ? –Thằng bàn trên chống cằm nhìn tôi.
-Tao cũng muốn được gái sàm sỡ như thế. –Thằng khác chống tay mắt long lanh nhìn tôi.
-ĐẬU MÁ LŨ NÀY!!! CỨU TAO!!!!!
Cuối cùng cậu ta cũng vật tôi thành công xuống ghế.
Tôi chỉ nhớ lúc cậu ta giỡn với tôi xong tôi ôm mặt muốn khóc oà lên.
-Gia Bảo… Mày… Mày cướp đi sự trong trắng của tao lần thứ 2… Sau này làm sao tao lấy vợ đây…
-Ai bảo mày nhát gái làm gì, cái vẻ mặt bị bắt nạt của mày dễ thương quá nên tao chỉ muốn chọc mày thôi. Mà mày có tố chất trở thành người thích bị ăn hành đấy.
-Tao có ngu đâu!!!!
-Với lại tao thấy quần chíp của mày lộ ra rồi đấy. Con trai mặc màu vàng không ổn đâu. –Cậu ta làm vẻ mặt nghiêm trọng lẩm bẩm.
-TRỜI ƠI IM ĐI!!!!
Trời đậu má!! Con còn phải ngồi bên con quỷ này bao lâu nữa đây?
-Mà mày làm cái éo gì mà sao tao có cảm giác như tao là thằng cha dê già vừa sàm sỡ một thiếu nữ mới lớn xong ấy. –Cậu ta nhăn nhó nhìn tôi, thở một hơi.
ĐẬU MÁ GIỜ MÀY MỚI NHẬN RA À?????
16 tuổi.
Tôi bị một đứa con gái cướp đi sự trong trắng như tờ giấy than của tôi đến hai lần….
Tôi nuốt nước bọt. Cái mông nghe lời vội nhích sang một tí. Rồi ngay sau đó là cái mông khác hạ xuống đáp cái “RẦM” rõ to. Đứa con gái xinh tươi ngồi cạnh tôi đang vắt chân lên bàn. Tay cầm cái tăm xỉa răng, không ngại ngần gì nhe răng ra xỉa. Tà áo thì cái thả, cái thì vắt trong lưng quần. Tại sao… Tại sao cả lớp bạt ngàn gái xinh thì tôi lại ngồi trúng cái đứa đực không ra đực, cái không ra cái thế này???
-Ê thằng chó, mày làm gì nhìn tao chòng chọc như chó nhìn chủ thế? –Cậu ta lườm mắt nhìn sang tôi, phụt cái tăm ra, mặt sát khí.
Đấy, có đứa con gái nào mà lại phun ra mấy câu quá “có duyên” ấy không?
-Tao chỉ muốn hỏi là sao hôm nay mày đi học sớm thế? –Khoé miệng tôi giật giật, cười hờ hờ.
Cậu ta nhìn tôi, gương mặt vẫn không có tí biểu hiện gì ngoài vẻ mặt cá chết, rồi nói.
-Mày lúc nào cũng hỏi ngu thế à?
Tôi thầm gào lên trong đầu. Cậu ta tiếp tục nói.
-Mà tại sao mày lại có cái tên nữ tính thế thằng kia? Trương Thanh Nhã, tại sao mày không phải là gái xinh nhể?
Con lạy bà!!! Bà xem lại cái tên của bà dùm con!!!! Tên bà là Gia Bảo đấy!!!
-Mà mày là trai, ít nhất mày cũng phải mạnh mẽ tí chứ. –Cậu ta nhún vai, vẻ mặt khinh bỉ.
Con lạy bà!!! Thế bà là gái mà bà xem bà “nữ tính” thế nào đi!!!!
Trong đầu tôi thầm gào um lên. Tôi thở dài một tiếng, quyết định quay mặt đi. Đúng lúc đó, bỗng nhiên có gì đó nhột nhột phía sau lưng tôi. Nhột… Nhột quá… Con điên này, lại định bày trò gì nữa đây? Mồ hôi túa ra tòng tòng. Cho đến khi mấy ngón tay đó từ sau lưng, bỗng nhiên luồn ngang sang eo tôi, bóp.
-OÉ!!!! –Tôi giật thót lên “oé” một tiếng giật đứng dậy. Mặt nóng bừng gào lên –Mày đang sờ soạng gì trên người tao thế con kia?
Gia Bảo nghệt mặt nhìn tôi, mấy ngón tay ngúc ngắc.
-Tất nhiên là chỉ muốn xem mày là gái hay trai thôi mà.
-Con lạy má!!! Con là trai má còn xem con là gái làm gì??? –Tôi nóng mặt gào lên.
-Tao biết chứ. –Gia Bảo thở dài thất vọng. Mà tại sao cậu ta lại thất vọng cơ chứ???? Cậu ta loé mắt nhìn tôi –Nhưng mà mày dễ thương lắm nhé, tên cũng nữ tính nữa. Làm tao chỉ muốn sàm sỡ mày xem thôi. Lại đây Thanh Nhã, tao chỉ muốn biết con trai nó thế nào thôi mà…
Cậu ta đưa tay lên túm lấy áo tôi kéo xuống. Tôi hoảng hốt níu chặt áo mình, mặt đỏ bừng gào lên.
-Cút!! Cút ra! Mày làm gì mà như chó chực xương thế??? Mày bệnh hoạn vừa thôi!!! Chúng mày ơi… Con Bảo đang muốn cướp đi sự trong trắng của tao!!! –Tôi gào lên thảm thiết. Nhưng cả lớp chỉ nghệt mặt nhìn tôi, rồi không hẹn, cả đám đồng loạt cầm khăn trắng lên vẫy vẫy về phía tôi như muốn nói: “Thương tiếc tiễn đưa mày.”.
-LŨ BẠN KHỐN!!!!
Tôi gào lên thảm thiết, vừa chuẩn bị co cẳng chạy đi thì Gia Bảo đã đứng phắt dậy, cười man rợ.
-Ngoan nào Thanh Nhã, mày có gì đâu mà ngại với tao. –Nói rồi cậu ta lao đưa tay ra cố giật áo tôi, nút trên của áo tôi bung một tiếng.
-NGUYỄN GIA BẢO!!!
Tôi đỏ mặt gào lên, vội vàng túm chặt lấy hàng nút áo, cả người gập lại.
-Nhanh lên nào… -Gương mặt cậu ta viết chữ “HỨNG THÚ” cực to. Tay cậu ta sờ soạng người tôi khiến tôi hoảng cả thần kinh.
-Mày xem, Thanh Nhã như gái nhà lành bị hãm hiếp ấy nhỉ? –Thằng bàn trên chống cằm nhìn tôi.
-Tao cũng muốn được gái sàm sỡ như thế. –Thằng khác chống tay mắt long lanh nhìn tôi.
-ĐẬU MÁ LŨ NÀY!!! CỨU TAO!!!!!
Cuối cùng cậu ta cũng vật tôi thành công xuống ghế.
Tôi chỉ nhớ lúc cậu ta giỡn với tôi xong tôi ôm mặt muốn khóc oà lên.
-Gia Bảo… Mày… Mày cướp đi sự trong trắng của tao lần thứ 2… Sau này làm sao tao lấy vợ đây…
-Ai bảo mày nhát gái làm gì, cái vẻ mặt bị bắt nạt của mày dễ thương quá nên tao chỉ muốn chọc mày thôi. Mà mày có tố chất trở thành người thích bị ăn hành đấy.
-Tao có ngu đâu!!!!
-Với lại tao thấy quần chíp của mày lộ ra rồi đấy. Con trai mặc màu vàng không ổn đâu. –Cậu ta làm vẻ mặt nghiêm trọng lẩm bẩm.
-TRỜI ƠI IM ĐI!!!!
Trời đậu má!! Con còn phải ngồi bên con quỷ này bao lâu nữa đây?
-Mà mày làm cái éo gì mà sao tao có cảm giác như tao là thằng cha dê già vừa sàm sỡ một thiếu nữ mới lớn xong ấy. –Cậu ta nhăn nhó nhìn tôi, thở một hơi.
ĐẬU MÁ GIỜ MÀY MỚI NHẬN RA À?????
16 tuổi.
Tôi bị một đứa con gái cướp đi sự trong trắng như tờ giấy than của tôi đến hai lần….
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.