Chương 13
hoanggiangst
06/09/2014
Haiz... chán quá nó đi đâu vậy trời, tui đi tìm nó mấy chổ nó hay tới mà cũng không gặp. Tối đó tui thức trắng không tài nào ngủ được vì một phần nhớ nó, một phần lo cho nó không biết nó đi đâu rồi có sao không nữa ?
Sáng thứ bảy mệt mỏi tui nằm tới trưa luôn, tui cũng hết sức rồi vì đâu ăn uống gì nỗi đâu...
Tới trưa khoảng gần 1h00 có tiếng gõ cửa phòng tui. Trời ơi... giờ này ai mà kêu cửa vậy trời ? Tui ráng đứng dậy ra mở cửa thì thấy thằng Minh ngồi phía sau xe của một thằng học lớp GDTC vì thằng đó mặc áo tập thể của lớp nên nhìn là tui biết nó học lớp nào liền.
- Thằng Minh bị sao vậy bạn ? - Tui hỏi.
- Nó bị té xe, nó nhờ tui chở về đây dùm nè.
- Trờiii...! Rồi nó có sao không ?
- Cũng hên không sao bị xây xát bên ngoài thôi.
- Ông phụ tui đưa nó vào dùm nha !
- Um...!
- Xong rồi, cảm ơn ông nhiều nha !
- Không có gì đâu... à mà nó nhậu hai ngày trời ở bên nhà trọ tui đó.
Thằng kia đi về rồi tui đóng cửa phòng lại rồi coi nó sau rồi.
Chắc là mệt lắm nên nó ngủ không hay biết gì hết. Mình mẩy toàn mùi rượu thêm bị chảy máu nữa, trên mặt một chổ, cánh tay rồi chân nữa... te tua quá. Lỗi tại tui một phần nên nó mới ra nông nỗi như vầy nè.
Tui đi nấu nước rồi lau mình, thay quần áo cho nó, băng mấy vết thương nữa. Cởi áo nó ra thấy xương với xương không hà, gương mặt hốc hác, xanh xao quá... nhịn đó mà nhậu sau chịu nổi. Sau vụ này tui sẽ bắt nó ít uống rượu mới được, uống kiểu này chết sớm nè...
Làm xong hết rồi tui đắp mền cho nó sau đó chạy đi chợ mua thịt về nấu cháo cho nó, chứ nó giờ ăn cơm sao nổi với mua sữa tươi cho nó.
Tới chiều thì nó tỉnh dậy, tui đang nằm kế nó mà.
- Anh thấy sao rồi ? - Tui hỏi.
- Tui chưa chết mà, mấy người đâu có dzui được ! - Nó trả lời.
- Mấy người mà chết là tui đi kua thằng khác ráng chịu à...
- Um, giờ đi đi...
Nó vừa nói xong tui đặt lên môi nó một nụ hôn, nó hết nói gì được nữa.
- Không giỡn nữa, anh thấy sao rồi nè ? - Tui hỏi.
- Anh khát nước, anh đói bụng, tay anh đau, chân anh đau, đau tùm lum hết...
- Haiz... vậy sắp đi thiệt rồi nè.
Nói vậy chứ tui đi lấy nước cho nó uống rồi sau đó đi hâm lại nồi cháo.
- Ngồi dậy ăn cháo nè kưng ! - Tui nói.
- Anh ngồi dậy không nỗi... - Nó rên rĩ.
- Haiz... ăn nhậu nhiều quá nên vậy đó.
- Um, mà tại ai mà tui ra nông nỗi này ?
- Tự mấy người làm chứ tui có kêu mấy người đi nhậu rồi bỏ học hả...
Nó giận tui nữa oy, nên nằm quay mặt dzô tường.
- Haiz... thôi mà, lỗi tại em được chưa, ngoan đi ăn cháo nè không ăn lát đói xỉu tiếp nữa đó. - Tui năn nỉ nó.
- Hok ăn... chết cũng được càng tốt !
- Thôi ngoan đi nhóc, ăn đi anh thương muốn gì anh cũng cho hết !
- Hứ... ai là nhóc hả ?,
- Thì mấy người chứ ai, nhỏ hơn anh 2 tuổi nha kưng !
- Đỡ tui dậy đi ! - Nó nói.
Tui tới đỡ nó ngồi dậy dựa lưng vào bức tường... tui lót cái gối vào cho nó bớt đau lưng. Nhìn thấy nó nhăn mặt vì mấy vết thương mà đau lòng. Có một cái trên mặt phía bên trái nữa, phải xức thuốc chứ để sẹo trên mặt là tàn phai nhan sắc luôn !
- Tự ăn được không nè ? - Tui hỏi.
- Không, tay tui đau không dỡ lên nỗi.
Tới nó hành hạ lại tui nè trời, mà thôi nó là người yêu của tui mà với lại nó thê thảm như vầy là cũng tại tui nữa.
- Mở miệng ra tui đúc cho ăn nè. - Tui nói.
- Um...
Ngồi múc từng muỗng cho nó ăn tui thấy nó giống con nít quá... chắc ngoài mẹ thằng Minh tui là người thứ hai đúc cho nó ăn đó.
- Tui nấu cháo ngon không ? - Tui hỏi.
- Ngon !
- Tưởng đâu chê là tui bỏ đói cho chết luôn.
Mà tui nấu ăn đâu có tệ, tui có nhiều bí quyết nấu ăn lắm... nhà tui là có truyền thống nấu ăn mà, bà tui thường đi nấu đám cưới, hỏi, quán cơm...
Điểm mạnh của tui là bên làm bánh nhiều hơn nấu ăn. Ở nhà có lễ hay tết là tui hay làm bánh... mà tui làm biếng lắm hứng lên mới làm.
- Ăn thêm nữa không tui đi lấy ? - Tui hỏi.
- Thôi, tui no rồi.
- Um. Uống miếng nước rồi nằm nghỉ đi, tui đi tắm nữa.
- Cho anh tắm chung nữa !
- Ham hố, tui tắm cho mấy người rồi nha !
- Chết rồi, vậy là mấy người đã cướp đời trai của tui rồi hả.
- Um, haha... yên tâm đi, lỗ dưới còn nguyên tui không có đụng đâu tới, nếu muốn tui đã hiếp mấy người lúc thay đồ rồi không đợi tới giờ này đâu.
- Nói nghe ghê vậy ?
- Um, biết sợ thì nằm yên đó đi. Không thôi tui hứng lên là hiếp à, mấy người bây giờ không đủ sức làm lại tui đâu nha !
- Em ơi...!
- Gì nữa đây ku ?
- Anh muốn đi xả nước.
- Um, đợi tui ra đỡ cho đi.
Tui đỡ nó đi vào wc, một tay vịnh nó tay kia cầm ku cho nó tè luôn.
- Ku ai to quá ta ? - Nó nói.
- Cuả tui chứ ai ! - Tui trả lời.
- Của tui chứ của mấy người hồi nào ?
- Tui không cần biết, tui chỉ cần biết bây giờ nó nằm trên tay tui là của tui hà... hehe.
- Ghê quá !
- Um, khi nào kưng khoẻ đi thì thấy anh ghê như thế nào liền à. - Tui nói.
Dẫn nó ra cho nó nằm nghĩ rồi tui đi tắm, giặt đồ, cơm nước xong là cũng tối thui rồi.
Tui giăng mùng lên chui dzô nằm chung với nó !
Tui nắm lấy bàn tay của nó.
Sáng thứ bảy mệt mỏi tui nằm tới trưa luôn, tui cũng hết sức rồi vì đâu ăn uống gì nỗi đâu...
Tới trưa khoảng gần 1h00 có tiếng gõ cửa phòng tui. Trời ơi... giờ này ai mà kêu cửa vậy trời ? Tui ráng đứng dậy ra mở cửa thì thấy thằng Minh ngồi phía sau xe của một thằng học lớp GDTC vì thằng đó mặc áo tập thể của lớp nên nhìn là tui biết nó học lớp nào liền.
- Thằng Minh bị sao vậy bạn ? - Tui hỏi.
- Nó bị té xe, nó nhờ tui chở về đây dùm nè.
- Trờiii...! Rồi nó có sao không ?
- Cũng hên không sao bị xây xát bên ngoài thôi.
- Ông phụ tui đưa nó vào dùm nha !
- Um...!
- Xong rồi, cảm ơn ông nhiều nha !
- Không có gì đâu... à mà nó nhậu hai ngày trời ở bên nhà trọ tui đó.
Thằng kia đi về rồi tui đóng cửa phòng lại rồi coi nó sau rồi.
Chắc là mệt lắm nên nó ngủ không hay biết gì hết. Mình mẩy toàn mùi rượu thêm bị chảy máu nữa, trên mặt một chổ, cánh tay rồi chân nữa... te tua quá. Lỗi tại tui một phần nên nó mới ra nông nỗi như vầy nè.
Tui đi nấu nước rồi lau mình, thay quần áo cho nó, băng mấy vết thương nữa. Cởi áo nó ra thấy xương với xương không hà, gương mặt hốc hác, xanh xao quá... nhịn đó mà nhậu sau chịu nổi. Sau vụ này tui sẽ bắt nó ít uống rượu mới được, uống kiểu này chết sớm nè...
Làm xong hết rồi tui đắp mền cho nó sau đó chạy đi chợ mua thịt về nấu cháo cho nó, chứ nó giờ ăn cơm sao nổi với mua sữa tươi cho nó.
Tới chiều thì nó tỉnh dậy, tui đang nằm kế nó mà.
- Anh thấy sao rồi ? - Tui hỏi.
- Tui chưa chết mà, mấy người đâu có dzui được ! - Nó trả lời.
- Mấy người mà chết là tui đi kua thằng khác ráng chịu à...
- Um, giờ đi đi...
Nó vừa nói xong tui đặt lên môi nó một nụ hôn, nó hết nói gì được nữa.
- Không giỡn nữa, anh thấy sao rồi nè ? - Tui hỏi.
- Anh khát nước, anh đói bụng, tay anh đau, chân anh đau, đau tùm lum hết...
- Haiz... vậy sắp đi thiệt rồi nè.
Nói vậy chứ tui đi lấy nước cho nó uống rồi sau đó đi hâm lại nồi cháo.
- Ngồi dậy ăn cháo nè kưng ! - Tui nói.
- Anh ngồi dậy không nỗi... - Nó rên rĩ.
- Haiz... ăn nhậu nhiều quá nên vậy đó.
- Um, mà tại ai mà tui ra nông nỗi này ?
- Tự mấy người làm chứ tui có kêu mấy người đi nhậu rồi bỏ học hả...
Nó giận tui nữa oy, nên nằm quay mặt dzô tường.
- Haiz... thôi mà, lỗi tại em được chưa, ngoan đi ăn cháo nè không ăn lát đói xỉu tiếp nữa đó. - Tui năn nỉ nó.
- Hok ăn... chết cũng được càng tốt !
- Thôi ngoan đi nhóc, ăn đi anh thương muốn gì anh cũng cho hết !
- Hứ... ai là nhóc hả ?,
- Thì mấy người chứ ai, nhỏ hơn anh 2 tuổi nha kưng !
- Đỡ tui dậy đi ! - Nó nói.
Tui tới đỡ nó ngồi dậy dựa lưng vào bức tường... tui lót cái gối vào cho nó bớt đau lưng. Nhìn thấy nó nhăn mặt vì mấy vết thương mà đau lòng. Có một cái trên mặt phía bên trái nữa, phải xức thuốc chứ để sẹo trên mặt là tàn phai nhan sắc luôn !
- Tự ăn được không nè ? - Tui hỏi.
- Không, tay tui đau không dỡ lên nỗi.
Tới nó hành hạ lại tui nè trời, mà thôi nó là người yêu của tui mà với lại nó thê thảm như vầy là cũng tại tui nữa.
- Mở miệng ra tui đúc cho ăn nè. - Tui nói.
- Um...
Ngồi múc từng muỗng cho nó ăn tui thấy nó giống con nít quá... chắc ngoài mẹ thằng Minh tui là người thứ hai đúc cho nó ăn đó.
- Tui nấu cháo ngon không ? - Tui hỏi.
- Ngon !
- Tưởng đâu chê là tui bỏ đói cho chết luôn.
Mà tui nấu ăn đâu có tệ, tui có nhiều bí quyết nấu ăn lắm... nhà tui là có truyền thống nấu ăn mà, bà tui thường đi nấu đám cưới, hỏi, quán cơm...
Điểm mạnh của tui là bên làm bánh nhiều hơn nấu ăn. Ở nhà có lễ hay tết là tui hay làm bánh... mà tui làm biếng lắm hứng lên mới làm.
- Ăn thêm nữa không tui đi lấy ? - Tui hỏi.
- Thôi, tui no rồi.
- Um. Uống miếng nước rồi nằm nghỉ đi, tui đi tắm nữa.
- Cho anh tắm chung nữa !
- Ham hố, tui tắm cho mấy người rồi nha !
- Chết rồi, vậy là mấy người đã cướp đời trai của tui rồi hả.
- Um, haha... yên tâm đi, lỗ dưới còn nguyên tui không có đụng đâu tới, nếu muốn tui đã hiếp mấy người lúc thay đồ rồi không đợi tới giờ này đâu.
- Nói nghe ghê vậy ?
- Um, biết sợ thì nằm yên đó đi. Không thôi tui hứng lên là hiếp à, mấy người bây giờ không đủ sức làm lại tui đâu nha !
- Em ơi...!
- Gì nữa đây ku ?
- Anh muốn đi xả nước.
- Um, đợi tui ra đỡ cho đi.
Tui đỡ nó đi vào wc, một tay vịnh nó tay kia cầm ku cho nó tè luôn.
- Ku ai to quá ta ? - Nó nói.
- Cuả tui chứ ai ! - Tui trả lời.
- Của tui chứ của mấy người hồi nào ?
- Tui không cần biết, tui chỉ cần biết bây giờ nó nằm trên tay tui là của tui hà... hehe.
- Ghê quá !
- Um, khi nào kưng khoẻ đi thì thấy anh ghê như thế nào liền à. - Tui nói.
Dẫn nó ra cho nó nằm nghĩ rồi tui đi tắm, giặt đồ, cơm nước xong là cũng tối thui rồi.
Tui giăng mùng lên chui dzô nằm chung với nó !
Tui nắm lấy bàn tay của nó.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.