Quyển 1 - Chương 43
Thực Nguyệt
13/04/2017
Tui và đùi tiền nhiệm tư hội bị đùi đương nhiệm bắt được thũng sao phá, ngay, online chờ!
Đáp án tốt nhất: vừa lúc có thể hợp thành hai cái đùi… Chân… Chân cái phắc a!
Đầu óc một mảnh hỗn loạn xụi lơ trong lòng Prody, Quản Lăng sắc mặt cứng ngắc hai mắt nhìn nhau với Bộ Thời Nhận, rõ ràng thấy trong cặp con ngươi tối đen như mực kia rất nhanh tụ lại sát ý.
Quản Lăng cảm thấy mình sắp xong đời.
Vô cùng bình tĩnh từ trong lòng Prody chui ra, trong ánh mắt Quản Lăng hàm chứa một chút dũng cảm không dễ phát hiện, run rẩy lui về phía sau từng bước, “Pro, Prody, em có một việc…”
Rõ ràng nhận thấy được không khí không đúng, Prody nghi hoặc nhíu nhíu mày, theo tầm mắt Quản Lăng chậm rãi quay đầu, sau đó nháy mắt quay đầu, sắc mặt nhanh chóng âm trầm xuống.
Khóe môi hơi hơi gợi lên, Bộ Thời Nhận thong thả từ ngoài cửa đi đến, con ngươi tối đen như mực nhiễm bóng tối nồng đậm, mắt không nháy theo dõi Prody.
“Quản Lăng.” Cánh tay hơi hơi nâng lên, Bộ Thời Nhận khẽ cười nói: “Lại đây.”
Phản xạ có điều kiện kéo Quản Lăng về phía sau,Prody cảnh giác nhìn Bộ Thời Nhận, như một con cá mập trắng bị uy hiếp, chặt chẽ bảo vệ bạn đời trong lãnh địa.
Anh có thể rõ ràng cảm nhận được, người này ôm mục đích với Quản Lăng.
Cơ bắp toàn thân buộc chặt, Prody thị uy toét miệng môi, ánh mắt nặng nề nhìn về phía trước, “Cậu là người đưa Quản Lăng tới đây? Quản Lăng hiện tại rất an toàn, em ấy không cần cậu đi theo.”
Trong con ngươi dày đặc bóng ma tràn ra chút ánh đỏ, Bộ Thời Nhận mím cánh môi thành một đường thẳng, ánh mắt càng nguy hiểm.
Có chút tối tăm nhìn Bộ Thời Nhận biến hóa, Prody theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía Quản Lăng, mím môi nói: “Quản Lăng, cậu ta là ai?”
Toàn bộ tinh thần đang đứng trong đả kích thật lớn, Quản Lăng hai mắt mờ mịt nhìn Prody, nơm nớp lo sợ lui về sau hai bước, nhỏ giọng nói: “Đây là, đây là sủng vật mới thu của em…”
Cùng lúc đó, một thanh âm khác âm sâm sâm vang lên: “Bạn trai em ấy.”
Động tác cứng đờ, Quản Lăng toàn thân đều hấp thu lãnh khí đến từ bốn phương tám hướng, nháy mắt lông tơ dựng thẳng.
Nhất thời, toàn bộ trong phòng lâm vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị, sau một lúc lâu, Prody chậm rãi nheo lại hai tròng mắt, câu khóe môi không mang theo chút ý cười, “Bạn trai? Quản Lăng, em không phải vị hôn phu của anh sao?”
Quản Lăng: “…”
Mặt không chút thay đổi quay đầu lại, Quản Lăng đè nén xuống nước mắt mãnh liệt rơi như điên trong nội tâm, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.
Loại cảm giác tê bức hiện trường này… Thiếu niên cậu có thể nói chậm một chút được không!
Nhân sinh trên đời cản trở không ngừng, tui cảm thấy tui còn là sống được kiên cường một chút là tối rồi, đúng không QUQ.
Nước mắt chảy vào lòng Quản Lăng vẫn như cũ duy trì hoàn mỹ mặt than không thay đổi của cậu, ngay sau đó, Quản Lăng cả người bỗng nhiên lấy một loại động tác cực độ điên cuồng rất nhanh run rẩy lên, hơn nữa khi hai người còn chưa phản ứng tới kịp, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chợt va chạm tới phía chân giường!
“Quản Lăng!”
Đau chết hức hức hức!
Trước mắt vô số ngôi sao nhỏ bay đầy, Quản Lăng rưng rưng sờ sờ đỉnh đầu mình, đùng ngã xuống đất.
Híp mắt nhìn hai người dừng tê bức chạy tới chỗ mình, khóe môi Quản Lăng yên lặng toe toét nụ cười, quyết đoán giả bộ bất tỉnh.
Độ hố của cái game này quả thực sâu không lường được.
Nhưng ông thân kinh bách chiến có trường hợp lớn nào mà không gặp phải qua.
Đả thương địch thủ một ngàn tự mình tổn hại tám trăm chỉ là chút chuyện nhỏ, đấu với ông, ha ha.
Vì thế, Quản Lăng bất hạnh ‘ngất xỉu’ lại về tới trên giường, hơn nữa được vô số bác sĩ trong căn cứ loài người chẩn trị, cuối cùng ra kết luận, không có chuyện gì lớn, chỉ là đụng bất tỉnh mà thôi.
Yên lặng phun tào bác sĩ ngay cả ngất thật hay là giả ngất còn phân không rõ, Quản Lăng dựng thẳng lỗ tai thật cẩn thận nghe động tác bên cạnh, hơn nữa âm thầm đoán thân phận của Prody ở căn cứ này chỉ sợ không thấp.
Đoán chừng hành động của mình như vậy có tương đối dễ dàng hay không, nhưng chỉ nghĩ tới cảnh tượng tỉnh lại phải đối mặt, Quản Lăng nháy mắt liền héo.Tiếng nói chuyện bên tai dần dần nhỏ đi, không biết Prody nói cái gì, không đến một lát, trong phòng Quản Lăng liền hoàn toàn im lặng.
Nằm ngay đơ bày trên giường, Quản Lăng lén lút mở ra một đường may, phát hiện trong phòng quả nhiên không có tí bóng người.
Sợ một lát có người tiến vào, Quản Lăng cũng không dám đứng dậy, vẫn duy trì tư thế nằm ban đầu, nội tâm vô cùng phiền muộn.
Vốn nghĩ là đến căn cứ loài người thì ít nhất nhiệm vụ sẽ có chút tiến triển, hiện tại đừng nói nhiệm vụ, cậu ngay cả tỉnh lại cũng là một vấn đề.
Hai cái đùi còn như vậy, vậy chờ sau khi sáu cái đùi tề tụ thì thế giới này còn có thể tồn tại sao?
Lại nói thế giới đều phải diệt vong hệ thống còn đang lưu lạc thiên nhai ni.
Tùy tùy tiện tiện như vậy liền tham gia một hồi du lịch nói đi là đi cmn thật sự có thể sao!
“Đinh, người chơi tôn kính, xin đừng tùy ý vu cáo hãm hại hệ thống game, để tránh tạo thành tâm linh hệ thống bị thương.”
Bị tiếng máy móc đột nhiên xuất hiện trong đầu lơ mơ chấn động, Quản Lăng cả người xù lông từ trên giường bắn lên, nháy mắt rơi lệ đầy mặt: “Hệ thống mày rốt cục đã trở lại, hiện tại đến tột cùng là cái tình huống gì, tao cần một lời giải thích a thân.”
Hai mắt đẫm lệ rưng rưng ghé vào trên giường, Quản Lăng nức nở hỏi: “Vì sao Bộ Thời Nhận sẽ xuất hiện, xuất hiện thì xuất hiện đi, mày không phải đã nói NPC trong vòng trừng phạt không có trí nhớ sao, mày nói chuyện có thể có chút dựa vào hay không…”
“Đinh, người chơi tôn kính, bởi vì vòng trừng phạt quá mức nguy hiểm, còn xin người chơi mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, rời xa… rè… Cảnh cáo, người chơi… rè rè…”
Trong đầu chợt truyền đến vô số tiếng ma sát ồn ào, thanh âm hệ thống dần dần bị vùi lấp trong đó, tiếng vang chậm rãi tiêu thất Quản Lăng vẻ mặt dại ra nghe tiếng rè rè trong đầu, cả người nhất thời không tốt.
Chờ đã, sao lại thế này, hệ thống mày làm sao vậy, loại tiết tấu như sát độc này là cái tình huống gì?
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người bên ngoài chợt mở ra, Quản Lăng cả người run lên, run run nhìn hai người cùng xuất hiện ở phía cửa.
Vẻ mặt tuyệt vọng nhìn Prody chau mày đi đến, Quản Lăng không tự giác ực một tiếng, lại đem ánh mắt dời về phía Bộ Thời Nhận câu môi mỉm cười một bên.
Trời muốn vong tui.
Nghiêng người đứng ở bên giường, Prody câu khóe môi, vẻ mặt khó lường nhìn chăm chú vào Quản Lăng, chậm rãi nói: “Quản Lăng, em không có việc gì chứ.”
Quản Lăng lạnh run cuộn mình ở bên giường, sắc mặt trắng bệch trắng bệch.
Đờ mà như thế là cái ý gì? Cảm giác thũng sao anh thật là biết chút gì?
Khóe mắt bay bay qua trên mặt ý cười âm trầm của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng nhấp đôi môi, có chút chột dạ cúi đầu.
Thời gian tựa hồ là yên lặng vào thời khắc này, Prody híp híp mắt, vừa muốn nói gì.
Nhưng một giây sau, chỉ thấy Quản Lăng có chút mờ mịt ngẩng đầu, vô cùng trấn định nói một câu.
“Ôi chao, mấy người là ai? Tôi đây là làm sao?”
Tác giả có chuyện muốn nói: ngắn nhỏ quân đến một phát, thứ hai càng phỏng chừng là khoảng 1 giờ, chống đỡ không được bạn học trước tiên ngủ đi, ngày mai xem cũng có thể.
Spoil:
“Đây là… Làm sao? Tôi, tôi là…”
…
“Bộ Thời Nhận, đừng quên thân phận của cậu, ở trong này tôi có thể dễ dàng làm cho cậu biến mất.”
…
“Anh giết không được tôi, huống hồ thành công là ai, còn không nhất định đâu.”
Đáp án tốt nhất: vừa lúc có thể hợp thành hai cái đùi… Chân… Chân cái phắc a!
Đầu óc một mảnh hỗn loạn xụi lơ trong lòng Prody, Quản Lăng sắc mặt cứng ngắc hai mắt nhìn nhau với Bộ Thời Nhận, rõ ràng thấy trong cặp con ngươi tối đen như mực kia rất nhanh tụ lại sát ý.
Quản Lăng cảm thấy mình sắp xong đời.
Vô cùng bình tĩnh từ trong lòng Prody chui ra, trong ánh mắt Quản Lăng hàm chứa một chút dũng cảm không dễ phát hiện, run rẩy lui về phía sau từng bước, “Pro, Prody, em có một việc…”
Rõ ràng nhận thấy được không khí không đúng, Prody nghi hoặc nhíu nhíu mày, theo tầm mắt Quản Lăng chậm rãi quay đầu, sau đó nháy mắt quay đầu, sắc mặt nhanh chóng âm trầm xuống.
Khóe môi hơi hơi gợi lên, Bộ Thời Nhận thong thả từ ngoài cửa đi đến, con ngươi tối đen như mực nhiễm bóng tối nồng đậm, mắt không nháy theo dõi Prody.
“Quản Lăng.” Cánh tay hơi hơi nâng lên, Bộ Thời Nhận khẽ cười nói: “Lại đây.”
Phản xạ có điều kiện kéo Quản Lăng về phía sau,Prody cảnh giác nhìn Bộ Thời Nhận, như một con cá mập trắng bị uy hiếp, chặt chẽ bảo vệ bạn đời trong lãnh địa.
Anh có thể rõ ràng cảm nhận được, người này ôm mục đích với Quản Lăng.
Cơ bắp toàn thân buộc chặt, Prody thị uy toét miệng môi, ánh mắt nặng nề nhìn về phía trước, “Cậu là người đưa Quản Lăng tới đây? Quản Lăng hiện tại rất an toàn, em ấy không cần cậu đi theo.”
Trong con ngươi dày đặc bóng ma tràn ra chút ánh đỏ, Bộ Thời Nhận mím cánh môi thành một đường thẳng, ánh mắt càng nguy hiểm.
Có chút tối tăm nhìn Bộ Thời Nhận biến hóa, Prody theo bản năng quay đầu lại nhìn về phía Quản Lăng, mím môi nói: “Quản Lăng, cậu ta là ai?”
Toàn bộ tinh thần đang đứng trong đả kích thật lớn, Quản Lăng hai mắt mờ mịt nhìn Prody, nơm nớp lo sợ lui về sau hai bước, nhỏ giọng nói: “Đây là, đây là sủng vật mới thu của em…”
Cùng lúc đó, một thanh âm khác âm sâm sâm vang lên: “Bạn trai em ấy.”
Động tác cứng đờ, Quản Lăng toàn thân đều hấp thu lãnh khí đến từ bốn phương tám hướng, nháy mắt lông tơ dựng thẳng.
Nhất thời, toàn bộ trong phòng lâm vào một mảnh yên tĩnh quỷ dị, sau một lúc lâu, Prody chậm rãi nheo lại hai tròng mắt, câu khóe môi không mang theo chút ý cười, “Bạn trai? Quản Lăng, em không phải vị hôn phu của anh sao?”
Quản Lăng: “…”
Mặt không chút thay đổi quay đầu lại, Quản Lăng đè nén xuống nước mắt mãnh liệt rơi như điên trong nội tâm, trước mắt từng đợt biến thành màu đen.
Loại cảm giác tê bức hiện trường này… Thiếu niên cậu có thể nói chậm một chút được không!
Nhân sinh trên đời cản trở không ngừng, tui cảm thấy tui còn là sống được kiên cường một chút là tối rồi, đúng không QUQ.
Nước mắt chảy vào lòng Quản Lăng vẫn như cũ duy trì hoàn mỹ mặt than không thay đổi của cậu, ngay sau đó, Quản Lăng cả người bỗng nhiên lấy một loại động tác cực độ điên cuồng rất nhanh run rẩy lên, hơn nữa khi hai người còn chưa phản ứng tới kịp, lấy thế sét đánh không kịp bưng tai chợt va chạm tới phía chân giường!
“Quản Lăng!”
Đau chết hức hức hức!
Trước mắt vô số ngôi sao nhỏ bay đầy, Quản Lăng rưng rưng sờ sờ đỉnh đầu mình, đùng ngã xuống đất.
Híp mắt nhìn hai người dừng tê bức chạy tới chỗ mình, khóe môi Quản Lăng yên lặng toe toét nụ cười, quyết đoán giả bộ bất tỉnh.
Độ hố của cái game này quả thực sâu không lường được.
Nhưng ông thân kinh bách chiến có trường hợp lớn nào mà không gặp phải qua.
Đả thương địch thủ một ngàn tự mình tổn hại tám trăm chỉ là chút chuyện nhỏ, đấu với ông, ha ha.
Vì thế, Quản Lăng bất hạnh ‘ngất xỉu’ lại về tới trên giường, hơn nữa được vô số bác sĩ trong căn cứ loài người chẩn trị, cuối cùng ra kết luận, không có chuyện gì lớn, chỉ là đụng bất tỉnh mà thôi.
Yên lặng phun tào bác sĩ ngay cả ngất thật hay là giả ngất còn phân không rõ, Quản Lăng dựng thẳng lỗ tai thật cẩn thận nghe động tác bên cạnh, hơn nữa âm thầm đoán thân phận của Prody ở căn cứ này chỉ sợ không thấp.
Đoán chừng hành động của mình như vậy có tương đối dễ dàng hay không, nhưng chỉ nghĩ tới cảnh tượng tỉnh lại phải đối mặt, Quản Lăng nháy mắt liền héo.Tiếng nói chuyện bên tai dần dần nhỏ đi, không biết Prody nói cái gì, không đến một lát, trong phòng Quản Lăng liền hoàn toàn im lặng.
Nằm ngay đơ bày trên giường, Quản Lăng lén lút mở ra một đường may, phát hiện trong phòng quả nhiên không có tí bóng người.
Sợ một lát có người tiến vào, Quản Lăng cũng không dám đứng dậy, vẫn duy trì tư thế nằm ban đầu, nội tâm vô cùng phiền muộn.
Vốn nghĩ là đến căn cứ loài người thì ít nhất nhiệm vụ sẽ có chút tiến triển, hiện tại đừng nói nhiệm vụ, cậu ngay cả tỉnh lại cũng là một vấn đề.
Hai cái đùi còn như vậy, vậy chờ sau khi sáu cái đùi tề tụ thì thế giới này còn có thể tồn tại sao?
Lại nói thế giới đều phải diệt vong hệ thống còn đang lưu lạc thiên nhai ni.
Tùy tùy tiện tiện như vậy liền tham gia một hồi du lịch nói đi là đi cmn thật sự có thể sao!
“Đinh, người chơi tôn kính, xin đừng tùy ý vu cáo hãm hại hệ thống game, để tránh tạo thành tâm linh hệ thống bị thương.”
Bị tiếng máy móc đột nhiên xuất hiện trong đầu lơ mơ chấn động, Quản Lăng cả người xù lông từ trên giường bắn lên, nháy mắt rơi lệ đầy mặt: “Hệ thống mày rốt cục đã trở lại, hiện tại đến tột cùng là cái tình huống gì, tao cần một lời giải thích a thân.”
Hai mắt đẫm lệ rưng rưng ghé vào trên giường, Quản Lăng nức nở hỏi: “Vì sao Bộ Thời Nhận sẽ xuất hiện, xuất hiện thì xuất hiện đi, mày không phải đã nói NPC trong vòng trừng phạt không có trí nhớ sao, mày nói chuyện có thể có chút dựa vào hay không…”
“Đinh, người chơi tôn kính, bởi vì vòng trừng phạt quá mức nguy hiểm, còn xin người chơi mau chóng hoàn thành nhiệm vụ, rời xa… rè… Cảnh cáo, người chơi… rè rè…”
Trong đầu chợt truyền đến vô số tiếng ma sát ồn ào, thanh âm hệ thống dần dần bị vùi lấp trong đó, tiếng vang chậm rãi tiêu thất Quản Lăng vẻ mặt dại ra nghe tiếng rè rè trong đầu, cả người nhất thời không tốt.
Chờ đã, sao lại thế này, hệ thống mày làm sao vậy, loại tiết tấu như sát độc này là cái tình huống gì?
Đúng lúc này, cửa phòng đột nhiên bị người bên ngoài chợt mở ra, Quản Lăng cả người run lên, run run nhìn hai người cùng xuất hiện ở phía cửa.
Vẻ mặt tuyệt vọng nhìn Prody chau mày đi đến, Quản Lăng không tự giác ực một tiếng, lại đem ánh mắt dời về phía Bộ Thời Nhận câu môi mỉm cười một bên.
Trời muốn vong tui.
Nghiêng người đứng ở bên giường, Prody câu khóe môi, vẻ mặt khó lường nhìn chăm chú vào Quản Lăng, chậm rãi nói: “Quản Lăng, em không có việc gì chứ.”
Quản Lăng lạnh run cuộn mình ở bên giường, sắc mặt trắng bệch trắng bệch.
Đờ mà như thế là cái ý gì? Cảm giác thũng sao anh thật là biết chút gì?
Khóe mắt bay bay qua trên mặt ý cười âm trầm của Bộ Thời Nhận, Quản Lăng nhấp đôi môi, có chút chột dạ cúi đầu.
Thời gian tựa hồ là yên lặng vào thời khắc này, Prody híp híp mắt, vừa muốn nói gì.
Nhưng một giây sau, chỉ thấy Quản Lăng có chút mờ mịt ngẩng đầu, vô cùng trấn định nói một câu.
“Ôi chao, mấy người là ai? Tôi đây là làm sao?”
Tác giả có chuyện muốn nói: ngắn nhỏ quân đến một phát, thứ hai càng phỏng chừng là khoảng 1 giờ, chống đỡ không được bạn học trước tiên ngủ đi, ngày mai xem cũng có thể.
Spoil:
“Đây là… Làm sao? Tôi, tôi là…”
…
“Bộ Thời Nhận, đừng quên thân phận của cậu, ở trong này tôi có thể dễ dàng làm cho cậu biến mất.”
…
“Anh giết không được tôi, huống hồ thành công là ai, còn không nhất định đâu.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.