Thánh Đường

Chương 255: Khanh vương

Khô Lâu Tinh Linh

19/03/2013



Trong mọi người, chỉ có Minh Nguyệt hiểu nữ hoàng rõ nhất.

Minh Nguyệt khóe miệng nổi lên một nét cười lạnh như băng, “Nữ hoàng dùng chiêm tinh thuật, dường như có chuyện thú vị gì đó phát sinh.”

Nói xong cũng nhìn lên trời cao, giống như là muốn dung hợp cùng một chỗ với bầu trời tinh không vậy.

Trong tu chân học viện này, có mầy tồn tại vô cùng cường đại, có được 100% tỷ lệ thắng, bọn họ rất trẻ tuổi, cũng đã là thành viên của Tinh Minh. Vây quanh người bọn họ là các cường giả tới từ các môn các phái, không thể nghi ngờ, tuy là đến từ các môn phái khác nhau, nhưng ở chỗ này đã hình thành lên một đoàn thể mới mẻ, cùng lợi ích, cùng xuất hiện.

Một cường giả đỉnh cấp trong số đó được xưng là “Nữ hoàng”, nàng có năm tùy tùng, tên hiệu “Ngũ tinh quân”, năm người này đều đến từ môn phái bài danh trước năm mươi trong Tinh Minh.

Vương Mãnh trở lại phòng của mình, bờ mông còn không rơi xuống, tiếng đập cửa lại vang lên.

Mở cửa ra, lại là Phạm Hồng.

“Xin chào! ta là Phạm Hồng, Pháp Hoa Môn đệ tử, thỉnh chiếu cố nhiều hơn.”

Vương Mãnh nhìn qua Phạm Hồng đứng ở cửa ra vàodở khóc dở cười, “Xin chào, ta là Vương Mãnh, ngày hôm qua chúng ta đã gặp rồi.”

“À! Thật không, thực xin lỗi, trí nhớ của ta không tốt, lần sau nhất định nhớ kỹ, nhất định nhớ kỹ.”

Hắn không ngừng cúi người chào nói xin lỗi, Vương Mãnh lập tức đổ mồ hôi hột, bạn hữu này cũng có thể lăn lộn được ở đây sao?

Trí nhớ thế này?

Sau đó Phạm Hồng này lại đi tới gõ cửa bên cạnh, người khác cũng không có hiền lành như Vương Mãnh, hoặc là bị sập cửa vào mặt, còn có uy hiếp, dù sao một gia hỏa điên điên khùng khùng tới quấy rầy cũng làm cho người khó chịu.

Có thể tới chỗ này, có người nào hiền lành đâu cớ chứ.

Vương Mãnh đóng cửa lại, muốn đi tâm hải luyện luyện, nhưng mà... Cảm giác, cảm thấy luyện như vậy căn bản không có hiệu quả.

Hắn phát hiện tác dụng của thần cách đối luyện này, nhưng khác biệt quá cách xa rồi, vô luận đè thấp hiệu quả như thế nào, hắn vẫn bị giây sát. Vương Mãnh sự dẻo dai đúng vậy vô địch, càng áp chế càng hăng, nhưng hoàn toàn cũng không phải hoàn toàn không có tiến bộ.”

Bỗng nhiên, hắn nhớ tới không gian chiến đấu ghi chép trong Tinh Hoàn.

Đó là địa phương mà tu chân liên minh chuyên môn mở cho đệ tử tiến hành đấu pháp, một năm về sau, mỗi tháng ít nhất phải đấu pháp ở đó một lần.

Một năm về sau sao? Vương Mãnh chợt nhớ tới Sơn Lâm có nói, có tự tin có thể đi thử xem, tại sao mình không thử nhỉ?

Dù sao chính thức chiến đấu một năm về sau mới bắt đầu, cho dù thất bại cũng không có gì lớn, vẫn còn tích cực hơn so với thần cách.



Vương Mãnh đưa nguyên lực vào bên trong tinh hoàn, một cái trận pháp chiếu xuống mặt đất. Vương Mãnh không chút do dự đứng ở bên trong, quang mang chớp qua, Vương Mãnh liền biến mất trong phòng.

Một không gian hư vô, Vương Mãnh lơ lửng trong đó, trước mắt là một màn ánh sáng, trên mặt một dòng chữ: “Vương Mãnh: chiến tích 0 thắng 0 thua”.

Theo đó là trong đầu Vương Mãnh thoáng hiện một lựa chọn, nặc danh chiến? Thực tên chiến?

Vương Mãnh rất tự nhiên tuyển nặc danh chiến, theo đó là trong đầu lại có lựa chọn, tùy cơ hội khiêu chiến? Phát ra khiêu chiến?

Phát ra khiêu chiến? Chính mình là một vô danh tiểu tốt sợ hãi khiêu chiến, hắn chỉ là muốn chiến đấu.

Phát ra khiêu chiến, Tinh Hoàn sẽ an bài đối thủ cho ngươi, nếu như không thích hợp, ngươi có thể lựa chọn cự tuyệt, nhưng tùy cơ hội khiêu chiến thì hoàn toàn xem vận khí.

Cơ hồ lập tức, đối thủ của Vương Mãnh đã xuất hiện.

Đối phương dường như đối với Vương Mãnh tràn đầy khát vọng, Tinh Hoàn hỏi thăm tiếp tục vang lên, là sử dụng vũ khí của mình, hay là do Tinh Minh đối xứng?

Vương Mãnh phi thường quyết đoán sảng khoái lựa chọn Tinh Minh đối xứng.

Trong hư không nhiều hơn một đạo quang mang, hào quang qua đi, dưới chân Vương Mãnh nhiều hơn một đấu pháp đài rất lớn, đồng thời phía đối diện cũng nhiều hơn một đối thủ.

Đối thủ đến từ Vũ Phiến Tiên Quyết Môn Lí Cát Động, chín chiến ba thắng năm thua một hòa.

Mà cùng lúc đó trong tu chân học viện vang lên mấy chục thanh âm bóp cổ tay thở dài, trời ơi, chỉ kém một chút nữa đã có thể làm thịt được một con gà rồi.

0 thắng 0 thua ý vị như thế nào?

Chính là người mới mà, tặng không một trận thắng!

Một trận thắng lợi, chính là ý nghĩa một tháng vừa lòng đẹp ý, tại tu chân học viện ngoại trừ những cường giả kia, thì một trận thắng đối với tu chân giả khác đều rất trọng yếu.

Phát ra khiêu chiến tương đối bảo hiểm một chút, nhưng lại cũng chỉ có thể lựa chọn ba lượt, kỳ thật không có thể tốt hơn tùy cơ hội chiến là mấy, nếu như bị nhằm vào, thì càng nguy hiểm.

Vương Mãnh chỉ có thể nhìn đến đối thủ, là kiếm tu, bất quá Vương Mãnh biết rõ bên trong hư vô kỳ thật còn có những người khác đang nhìn, chỉ có điều người đấu pháp nhìn không tới mà thôi.

Sau khi nhìn thấy Vương Mãnh, bọn họ thì càng bị thương, choáng, thuần túy một người ngu ngốc mà, người mới thì cũng thôi, lại còn chọn Tinh Minh đối xứng vũ khí, cái gọi là Tinh Minh đối xứng chỉ nói là thấp nhất hạn độ. Ví dụ như kiếm tu cho ngươi thanh kiếm, phù tu, cho ngươi bùa, cung tu cho ngươi một cái cung bình thường, bảo đảm nguyên lực có thể thông suốt phát huy, lại không có bất kỳ đặc thù pháp trận cùng kỹ năng, chỉ có cường giả vô cùng tự tin lại không muốn bị nhận ra thân phận mới có thể làm như vậy, mà trước mắt người này... không phải muốn biết chết là cái gì chứ?

Vương Mãnh hít sâu một hơi, nguyên lực toàn lực bộc phát, trận chiến đầu tiên hay là muốn toàn lực ứng phó, dù sao nơi này là đại nguyên giới!

Lí Cát Động vẫn còn có chút lo lắng, giống như hắn nguyên lực vẫn chưa tới 30 tầng, ở chỗ này chiếm đa số, cạnh tranh là kịch liệt nhất, sợ đối phương là giả heo ăn thịt hổ, lúc đối phương bạo phát “Đại quy mô” tầng hai mươi nguyên lực, Lí Cát Động kích động muốn khóc rồi.



Trường kiếm ra khỏi vỏ, nguyên lực cuồn cuộn mà tới, Vương Mãnh còn chưa có chuẩn bị động thủ, Lí Cát Động kiếm khí giống như trường giang đại hải trút xuống tới.

Đây là... chiêu gì vậy?

Vương Mãnh bị giây rồi, phương thức chiến đấu hoàn toàn khác biệt, hoàn toàn là lý luận rất khác.

Phàm là người nhìn qua đều bó tay rồi, người này là bị điên rồi sao?

Một chút bổn sự cũng không có vậy mà chạy đi tìm cái chết?

Vương Mãnh bị giây sát lẳng lặng yên ngây ngốc trong chốc lát, nhưng lại mừng rỡ như điên!

Đây là cảnh giới sử dụng nguyên lực mới, đối phương nguyên lực tầng thứ còn không có cao như Ninh Chí Viễn, nhưng mà kiếm pháp này uy lực, trời ạ, quả thực quá mạnh rồi!

Cái này lại để cho Vương Mãnh nhớ tới khi cùng “Vọng Thiên” khiêu chiến, coi như là cân đối nguyên lực, nhưng là vẫn bị giây sát như cũ, thần cách lực lượng thì cũng thôi, trước mắt lại là đối thủ sống sờ sờ, cái này là tu chân học viện muốn giao cho bọn họ đấy sao?

Vương Mãnh lập tức hưng phấn mà lại lên.

Đối thủ của hắn nhìn xem ánh mắt của hắn như ong mật thấy mật vậy, dáng tươi cười đầy mặt mà bị hắn giây sát.

0 thắng 2 thua.

Đây là chiến tích hiện tại của Vương Mãnh, Vương Mãnh quản mấy thứ này làm cái rắm gì chứ, căn bản là không thèm để ý, mặc dù là liên tục hai lần thảm bại mà hạ trận, tuy nhiên lại mở ra toàn bộ một thế giới mới, lại để cho hắn đối với tu chân học viện truyền thụ pháp thuật tràn đầy chờ mong.

Năm đó khi còn ở Lôi Quang thành, hắn trong mộng khát vọng địa phương chính là như vậy.

Chỉ có điều Vương Đại chân nhân chắc hẳn phải cho rằng như vậy, chân thật chiến tích là theo một năm sau mới bắt đầu tính toán, đúng vậy tu chân học viện pháp lại chỉ là nói... học viên mới có thể không chiến.

Nhưng ngươi nếu là chiến... vậy thì sao!

Cùng ngày hôm đó Vương Mạnh thua tám trận, đã đào cho mình một cái hố không nhỏ để nhảy xuống rồi.

Thân là một kiếm tu, Vương Mãnh từ sáng sớm đã đi tới kiếm tu truyền công đường, bên trong đã có không ít người đến.

Mỗi năm sáu thước phạm vi lại có một người an vị, đây là trận pháp truyền thụ, Tinh Minh pháp thuật, Vương Mãnh căn cứ tinh hoàn chỉ dẫn tìm Phương Viên Trận pháp ngồi xuống.

Trận pháp tản mát ra quang mang nhàn nhạt, Vương Mãnh xuất hiện trước mặt Sơn Lâm.

Đương nhiên đây chỉ là hư ảnh của Sơn Lâm, hắn giảng thuật cho Vương Mãnh đúng là kiếm pháp mà tu chân học viện giải thích.

Trong Tinh Minh xem ra, lực lượng không phân thánh, ma, tà, mà hoàn toàn là phương pháp sử dụng khác biệt, truy cầu chính là lực lượng mạnh nhất, cho dù là phi thăng, cũng không quá đáng là vì tìm kiếm càng lực lượng càng cường đại hơn.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thánh Đường

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook