Thanh Gươm Hổ Phách

Quyển 1 - Chương 24: Cây khô

Phi Viêm

28/05/2015

Sau khi tiến vào sơn cốc, càng đi sâu vào trong, hoàn cảnh càng có vẻ thêm hoang vắng. Bề mặt cơ hồ không nhìn thấy bất cứ thảm thực vật gì, sơn đạo không một bóng người, chỉ có đá nhọn và cỏ khô cùng bụi gai sinh trưởng từ khe nứt hai bên vách, trong bóng đêm xa xa tựa hồ có một chút gốc cây héo rũ, gió lạnh xứ núi như khói đen xuyên qua chạc cây, phát ra thanh âm nghe rợn người.

Burlando biết đây là do chất dinh dưỡng trong đất bị ma cây hút hết, hắn giơ đuốc chiếu lên tường đá chung quanh, ngẫu nhiên có mấy bộ xương khô trắng hếu trong bóng tối, nhìn giống xương động vật như sơn dương, bởi vì bước nhầm vào cấm khu, trở thành đồ ăn cho ma cây hoàng kim.

Roman giơ đuốc nhắm mắt theo đuôi phía sau, một bàn tay của nàng bảo vệ túi sách, có chút khẩn trương lại tò mò nhìn mọi nơi xung quanh, đây vẫn là lần đầu tiên nàng rời nhà xa như vậy, thật giống như giấc mộng thương nhân giờ khắc này đã bắt đầu trở thành sự thật ——thương lộ gian nguy, sự kích thích cùng với bảo tàng tài phú vô cùng vô tận, đều luôn là động lực chống đỡ tinh thần hăng say không biết mệt mỏi của thương nhân và nhà mạo hiểm.

Vả lại, đi theo Burlando, nàng có một loại cảm giác an toàn.

Hai ánh lửa một trước một sau xuyên qua khe sâu, Burlando đưa tay đặt lên chuôi kiếm, ở trong trò chơi, vừa xuyên qua khu vực này chính là tiến vào lãnh địa một loại quái vật, thú tàn khô.

Ma cây hoàng kim là một loại ma vật đáng sợ, hoặc phải nói là một loại giống —— giống cây hoàng kim. Bản thể có thể là thánh thụ tinh linh như cây lịch hoặc cây sồi, nhưng nếu bị ‘Người cây’ tiêm vào huyết mạch của thần sẽ thức tỉnh thành hoàng kim thụ. Ents (người cây – mộc yêu) là một trong mấy tà giáo lớn trong trò chơi, ở một thế giới tràng đầy chiến loạn, nơi ngọn lửa văn minh không thể rọi đến từng góc âm u, không chỉ có vong linh tồn tại, còn có cả đất cho tà giáo sinh tồn. Ở trong trò chơi, kẻ ác như mộc yêu luôn làm việc quỷ bí, thân ảnh chúng lưu ở khắp nơi, tựa như sợi dây xỏ xuyên từ đầu đến cuối, có thể thấy chúng nhất định có một mục đích nào đó, nhưng không ai biết đó là cái gì.

Burlando cũng không ngoại lệ.

Ma cây hoàng kim có hai năng lực, thứ nhất là hoạt hoá thực vật. Nó có thể biến bụi cây trên mảnh đất mình khống chế thành quái vật hình người, xưng là thú tàn khô. Thú tàn khô giống như xúc tu và thám tử của ma cây hoàng kim, chúng trải rộng khắp khe sâu này.

Một con thú tàn khô bình thường ở trong trò chơi là cấp 7, sức chiến đấu ước chừng ngang với thành viên Đội phòng vệ Bucce, nhưng trí lực rất thấp. Vài con thú tàn khô cường tráng có thể mạnh tới cấp 13, thức tỉnh lực lượng cấp thứ nhất, với Burlando mà nói cũng là đối thủ khó giải quyết.

Năng lực thứ hai là trái cây ma hóa. Quả của ma cây hoàng kim rơi xuống đất sẽ vỡ ra một loại sinh vật lông xù giống người rừng, chúng có thể đạt đến hai thước trong vòng một ngày, đảm nhiệm vai trò con nối dòng và vệ đội tinh anh cho ma cây hoàng kim, cấp bậc phân bố từ 20 đến 22, Burlando mà gặp chúng thì chỉ còn nước dựa vào nhẫn Phong hậu.

Trải qua vài thập niên tích lũy, số lượng đám Ma nhân và thú tàn khô trong khe cốc hiện đã tương đối lớn, nếu không phải trong lòng Burlando có chỗ dựa vào, hắn và Roman muốn bình an xuyên qua khe sâu này, quả thật là nằm mơ giữa ban ngày. Đương nhiên thực lực bản thân ma cây hoàng kim cũng không tầm thường, dù sao cũng là quái vật tiến vào lực lượng cấp thứ hai, chẳng qua người trẻ tuổi vốn cũng không tính đi trêu chọc nó —— hắn biết nó rúc ở xó nào, đương nhiên sẽ không đến gần.

Một đường đi tới chỉ còn lại có tiếng bước chân sàn sạt của hai người, khung cảnh tịch liêu có vẻ hơi đáng sợ. Có điều Burlando lại cảm thấy hương vị quen thuộc, trước kia hắn cũng từng một mình mang theo cuộn dây thừng lớn, đuốc đèn, móc và lương khô tiến vào, sau đó nương theo lộ tuyến đi qua trăm ngàn lần tìm ma cây hoàng kim gây sự.

Ma cây hoàng kim rơi trang bị từ 20 Oz tới 30 Oz lực lượng, cơ hồ là tốt nhất thời điểm ấy, lúc ấy phàm là người chơi hơi có chút kỹ thuật đều sẽ làm như thế —— nhất là Hoàng Kim Thụ Tâm, nghe đồn mỗi phút khôi phục 1 điểm sinh mệnh, ở giai đoạn đầu trò chơi chính là thần khí a.

Hiện tại thứ duy nhất không giống chính là phía sau có thêm một vị tiểu thư thương nhân tương lai, Burlando bỗng nhiên có cảm giác giống như mình đang dắt người yêu mạo hiểm chốn núi rừng, hai người mạo hiểm, kể ra cũng lãng mạn thật đấy, không phải sao?

“Burlando?” Roman bỗng nhiên nhỏ giọng nhắc nhở.

Burlando quay đầu lại, lưu ý ánh mắt đối phương đặt trên tay mình, hắn hơi chút ngẩn ra, phát hiện Trạm Quang Thứ trong tay đang phát ra tia sáng mờ ảo từ bên trong vỏ kiếm.

Phụ cận có vong linh! Trong lòng hắn cả kinh, lập tức phản ứng lại. Cho dù Madala không khống chế khu này, những cũng không tránh khỏi khả năng phái một phân đội nhỏ lại đây giám thị, cam đoan không có cá lọt lưới. Chỉ là một phân đội nhỏ mà thôi, Burlando nghĩ đến đây liền thả lỏng một ít, mấy tên vong linh cấp thấp còn chưa đủ cho hắn liếc, có điều phải cẩn thận, tránh kinh động thú tàn khô trong khe cốc.



Hắn rút kiếm di một vòng, lúc Trạm Quang Thứ chỉ về một hướng, vầng sáng trên thân kiếm rõ ràng càng sáng thêm một chút, Burlando lập tức biết tiểu đội vong linh đang ở hướng này. Hắn đưa tay về phía sau ý bảo Roman đứng cách xa một ít, sau đó dập tắt đuốc, từng bước một chậm rãi đi qua.

Bên trong đích xác có một tiểu đội vong linh, bất quá mấy bộ xương giờ phút này cũng đang gặp phải phiền toái. Kẻ suất lĩnh chúng đúng là Lich Cabuca, hồi ở Bucce nó chẳng những để xổng gã nhân loại thám báo, còn liên đới khiến một đồng nghiệp bỏ mạng, Roscoe sung quân nó tới nơi này —— một là để trừng phạt biểu hiện đáng thất vọng của nó, hai là để nhắc nhở nó, không cần nóng lòng biểu hiện quá mức thông minh trước mặt cấp trên hay chủ nhân mình.

Cabuca đương nhiên hiểu rõ, vấn đề là hiện tại làm sao ngăn trở ba con quái vật trước mắt này.

Ban đầu Cabuca và đám lính khô lâu thủ hạ của mình xử lý mất một con quái vật bụi cây đầy gai hình người trong khe cốc. Giờ phút này có vẻ đồng loại của nó đã tìm tới cửa, có ba con, toàn thân bao phủ bởi một đống chạc cây héo rũ, hai ngọn lửa óng ánh dưới đầu nhìn chằm chằm phe vong linh, chung quanh có mấy bộ xương bị đánh vỡ.

Chiến đấu tựa hồ hết sức căng thẳng.

Bọn rễ mục này từ đâu ra vậy? Hỏa diễm màu xanh lá trong hốc mắt Cabuca chợt sáng chợt tối.

Mắt thấy đối phương tính nhào lên công kích, nó chỉ đành kiên trì cho lính khô lâu của mình thay cường cung, rút ra ngọn lửa linh hồn màu u lam châm đốt mũi tên, sau đó một sóng vũ tiễn bắn —— không ngờ hai con thú tàn khô vừa dính lửa liền phát ra tiếng kêu thảm thiết, hóa thành hai đống lửa thiêu cháy phừng phừng trên mặt đất.

Lich lập tức phát ra tiếng cười cạc cạc, thứ này cường tráng hơn lính khô lâu dưới tay mình một ít, thế nhưng chỉ cần là thực vật sẽ sợ lửa. Đúng rồi, sao lúc trước nó không nghĩ tới điểm này a, thật sự là thất sách. Cabuca giơ lên cốt trượng, oành một tiếng, con thú tàn khô cuối cùng nổ tung nửa người, vụn gỗ bay múa đầy trời.

Burlando vừa trèo lên một tảng đá trắng nhô ra phía trên, nhìn xuống con Lich đang đứng đó hoa chân múa tay vui sướng, hắn kiềm không được buồn cười một trận, thật sự là thứ không biết sống chết, dám ở trong này dùng ma pháp. Ma pháp là một trong những chất dinh dưỡng mà ma cây hoàng kim thích nhất, ma cây hoàng kim khát cầu ma pháp giống như thuốc phiện, chỉ cần trong khu vực này có một tia ma pháp dao động, nó sẽ lập tức phát hiện, mà con Lich còn không tự biết, quả thật là tìm đường chết.

Bất quá hắn cũng có chút phiền phức, dù sao hắn và Roman cũng ở trong này, phải nghĩ biện pháp nhanh chóng lên cao một ít, bằng không chỉ sợ phải chôn cùng với đám vong linh đầu óc rỗng tuếch này.

Hắn quay đầu kéo Roman phía dưới lên, tiểu thư thương nhân nhìn thấy tiểu đội vong linh bên dưới, kiềm không được chớp chớp mắt, trong ánh mắt sáng ngời cũng không có sợ hãi, chỉ có tò mò.

“Tôi nhận ra con Lich ấy.” Nàng nhỏ giọng nói.

“Suỵt!”

Vong linh nào có dễ phân biệt như vậy, Burlando cho là Roman đang nói đùa. Giữa khô lâu và khô lâu, Lich và Lich, ngoại trừ dao động linh hồn có một chút sai biệt, còn lại bề ngoài cơ hồ không hề khác nhau, không chỉ có cấp thấp vong linh như thế, ngay cả vong linh cấp cao đều là dùng trang sức phẩm trên người hoặc vài nét đặc điểm rõ ràng để nhận diện.

“Tôi thật sự nhận ra mà, Burlando, lần trước ở nhà anh, tôi từng ngó qua nó từ xa một cái.” Tiểu thư thương nhân son sắt nói.

“Được rồi được rồi, nhỏ giọng chút, lỡ kinh động chúng thì nguy.”

Ánh mắt Burlando nhíu lại, hắn đã trông thấy vài cái bóng xuất hiện, xem phương thức hành động hẳn đều là thú tàn khô, hắn đếm tới ba mươi liền đếm không nổi nữa, nhiều lắm, hơn nữa quá tối. Có điều con Lich kia vẫn chưa hạ lệnh cho lính khô lâu dập tắt ngọn lửa linh hồn trên mũi tên, mà thực vật có tính hướng sáng, trong lòng hắn đã định ra kết cục vỡ tan từng mảnh cho đám vong linh này.



“Chung quanh chúng ta giống như có thiệt nhiều thứ gì đó, Burlando.” Roman nói.

“Ừm, đi theo tôi. Nằm sát người xuống, không cần kinh động chúng —— ”

Hai người tiếp tục bò lên cao, Burlando dẫn đường phía trước, Roman quỳ gối trên tảng đá, nhích lên từng bước một. Hiện tại hắn bắt đầu cảm thấy chỗ tốt của việc mang theo tiểu thư thương nhân, ngay cả hoàn cảnh như vậy nàng cũng tuyệt không thất kinh, người thường rất khó làm được điểm này.

Hắn nhớ hồi còn trong trò chơi, lúc cùng vài bạn nữ tổ đội tiến vào mấy nơi đáng sợ, thường luôn gặp phải các kiểu hô to gọi nhỏ. Đã vậy còn chưa hết, càng đáng nói là ngay cả một ít người chơi nam cũng thế.

Hắn vừa nghĩ vừa lặng lẽ nhìn lại phía dưới ——

Lấy Lich và đám lính khô lâu làm trung tâm, thú tàn khô đã hội tụ thành mấy dòng nước lũ. Cabuca rốt cục cảm thấy không đúng, nó theo bản năng niệm chú ngữ pháp thuật tấm màn hắc ám, có điều mới niệm nửa chừng liền trông thấy hai con quái vật toàn thân đỏ sậm chui ra từ khe hở nham thạch lao tới, một tay dập lính khô lâu thành cám vụn.

Martha tại thượng a, Roscoe đại nhân! Đây là thứ đồ chơi kỳ lạ gì thế này, nơi đây căn bản không cần giám thị!

Cabuca tuyệt không lưu luyến bộ hạ của mình, quân đội Madala không tồn tại thương hại. Đương nhiên vẫn cho phép tự bảo toàn chính mình, bởi vậy nó liền lủi lên tảng đá sau lưng, chỉ số linh xảo và lực lượng của Lich cũng không thấp, nhưng người bình thường thật dễ dàng bị vẻ ngoài pháp sư của chúng mê hoặc.

Có điều Burlando giờ phút này tuyệt không có tâm trạng thưởng thức một màn đấy, bởi vì hắn phát hiện con Lich kia cư nhiên lủi đến chỗ hắn.

Chết tiệt, thiếu gì đường không chọn, ngươi lại chọn hướng này!

Lúc này ngay cả Trạm Quang Thứ hắn cũng không dám rút ra, bằng không đang giữa bóng tối lại cầm gậy phát quang, thế còn không lập tức trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích a?

Nhưng hắn chợt nhìn thấy một con thú tàn khô màu đỏ sậm đột nhiên nhảy lên bắt lấy xương cẳng chân con Lich rồi kéo nó xuống, giờ phút này khắp khe cốc sớm đã bị thú tàn khô vây quanh, lính khô lâu chỉ sợ đã bị xé thành mảnh nhỏ, chỉ cần Cabuca do dự một giây sẽ lập tức nối gót ngay.

“Xử lý nó!” Burlando kiềm không được hò hét trong lòng.

Cùng lúc đó hắn cảm thấy Roman ở phía sau nắm chặt lấy bả vai mình, tựa hồ cũng khẩn trương giống hắn, hiện tại ai nấy đều có thể thấy được, chỉ cần con Lich kia dựa vào gần thêm một ít, khả năng sẽ dẫn tới bọn thú tàn khô phát hiện bọn họ.

Bất quá hơi thở như lan của thiếu nữ vẫn khiến Burlando có chút tâm viên ý mãn, hắn quay đầu nhìn thoáng qua, lại phát hiện tiểu thư thương nhân đang kinh ngạc nhìn về một phía.

Hơ?

Burlando theo bản năng lướt ánh mắt qua xem, bỗng nhiên hít một ngụm khí lạnh.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thanh Gươm Hổ Phách

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook