Quyển 2 - Chương 75: Chuyển hướng.
Phi Viêm
21/10/2015
Sau khi đánh tan Sasar, Burlando dẫn đoàn người chạy nạn tiếp tục đi về hướng nam. Chừng nửa giờ sau, họ tấn công một đội quân vong linh khác, lặp lại lần trước, đoàn người thắng lợi xong liền lần mò đi trong khoảng trống giữa tuyến thứ hai và tuyến thứ ba của Madala.
Phía trước bọn họ là ba cánh quân của Diren, Grubo và Ladios cấu thành hai chiếc võng, mà sau lưng là đại quân khô lâu tràn khắp núi đồi. Tình cảnh trông thì nguy hiểm, nhưng thực tế lại có một sự cân bằng rất kỳ diệu, giống như sự tĩnh lặng trong mắt bão.
Tuy rằng trong chiến tranh khó tránh được cái chết, nhưng kế hoạch của Burlando vẫn rất hiệu quả.
Quân đội vong linh Madala tuần tra ở phía nam núi Săn Hươu mau chóng phát hiện một vấn đề vĩ đại — đoàn người chạy nạn vốn phải ở trong vòng vây của chúng giờ phút này lại biến mất tại một bên cánh của chúng. Sau khi Magus Giòi Chết và Eberdon, Huesa khép vòng vây, chúng đã hội hợp với Grubo, Diren và Ladios ở hướng nam — nhưng tận đến khi chúng cày tung cả khu vực này lên một lượt, chúng vẫn chưa hề phát hiện ra đám dân chạy nạn trốn trong đồi Chim Tước Bạc trong miệng những tên tình báo kia.
Chẳng lẽ là tình báo phạm sai lầm?
Là một tướng lĩnh gian xảo, Magus không tin vào may mắn. Gã lập tức suy đoán có phải đối phương đang ẩn náu trong một sơn cốc nào đó, đợi quân đội vong linh đi ngang qua núi đồi trên mặt đất.
Magus lập tức lệnh cho quân đội vong linh trong một khu vực này thả ra toàn bộ thám báo, lấy điểm hội hợp làm trung tâm, tiếp tục chia ra bốn phương tám hướng tìm tòi một lượt, cần phải tìm ra đội ngũ chạy nạn kia.
Nhưng một khi thám báo thả ra, quan chỉ huy Grubo của đội quân số 17 trực thuộc quân đoàn cánh trái "Hắc Diệu Thạch" của Madala nhanh chóng phát hiện, y đã mất đi bóng dáng của cả một trung đội trên tay. Kỵ sĩ đen Sasar dẫn dắt trung đội này giống như tan biến vào không khí. Khi y còn chưa làm rõ được chuyện xảy ra thì quan chỉ huy Diren của đội quân số 12 ở phía sau cũng gặp cảnh hoang mang tương tự.
Rất nhanh, cả hai người đều nghĩ ra, khả năng có một đội quân thần bí đang lặng lẽ không một tiếng động đột phá vòng vây của mình, vòng ra sau lưng chúng — nhưng bằng cách nào điều đó có thể phát sinh? Đội ngũ một, hai nghìn người làm sao có thể chạy thoát khỏi chiếc lưới do hơn mười đội thám báo cấu thành. Nếu nói đó là vận may, vậy thì vận may này thật quá tốt.
Nhưng hai người không dám chậm trễ, trước tiên thông báo tin tức cho Magus. Giòi Chết nghe xong lập tức giận tím mặt đương trường, suýt chút nữa đã không nhịn được mà vứt thẳng quyển trục bản đồ tác chiến vào mặt hai người kia.
Nó gần như chỉ thẳng mũi hai tên mà chửi ầm lên: "Đám rác rưởi tồi tệ! Nhóm học sinh tốt nghiệp khóa thứ ba học viện Hoa Hồng Đen Bromando đều là lũ giòi bọ tệ hại! Các ngươi cút cho khuất mắt ta!"
Grubo và Diren không dám phản bác, mặt xám mày tro lui xuống. Sau đó Magus mới tỉnh táo lại, gọi Eberdon và Huesa, lệnh cho đại quân vong linh mở ra hai cánh, đề phòng đám dân chạy nạn kia vòng qua hai bên sườn thoát ra ngoài.
Kế tiếp nó hạ mệnh lệnh thứ hai, bảo chỉ huy của ba cánh quân khác tìm ngược về phía sau. Tuy rằng nó khinh thường đám quý tộc bóng đêm mới lên của Madala, giống như khinh bỉ tên ngu xuẩn không biết dùng đầu óc Kabais, nhưng giờ phút này lại không thể không dựa vào lực lượng của chúng.
Dù sao đó cũng là lực lượng tân sinh của Madala — nó chỉ lo là mình phản ứng muộn quá hay không.
Nhưng trên thực tế, giờ phút này Burlando vừa đi qua trung đội thứ hai của Ladios "Phù thủy máu" , theo đuôi trung đội thứ ba, cách phía sau đối phương chừng ba dặm.
Kế hoạch của hắn hơi khác so với dự đoán của Magus.
Burlando phóng ngựa chạy như bay dọc bên sườn của đội ngũ dân chạy nạn, vừa điểm danh những thành viên nòng cốt đang ngồi trên lưng ngựa trong đoàn dân chạy nạn, lớn tiếng bảo họ di chuyển về phía sau. Hành động của hắn không khiến người ta cảm thấy lạ. Thực tế thì Burlando đã vài lần giúp người dân chạy nạn tránh được kỵ binh vong linh thám báo của Madala.
Các thành viên nòng cốt vừa nhìn thấy ngài kỵ sĩ trẻ tuổi, lập tức dồn dập lệnh cho người dân trong khu vực phụ trách của mình quay đầu lại. Thế nhưng trong đó cũng có một số người cơ trí, đi tới gần như lấy lòng hỏi: "Thưa ngài, lại phát hiện quái vật kỵ binh thám báo phía trước sao?"
"Không, không có, anh bảo họ chuyển hướng bắc, vứt bỏ mọi thứ trừ thức ăn, nước uống và vũ khí. Chúng ta phải chuẩn bị tăng tốc."
Burlando ngồi trên lưng ngựa, nhìn những người này đáp.
Lời này khiến những người này kinh hãi, phương bắc? Đó chẳng là hướng của đại quân Madala sao, nhưng họ đã vất vả chạy trốn khỏi phương hướng đó, vì sao lại phải giết về?
Ngài đây sẽ không nổi điên bất chợt chứ?
Burlando ghìm chặt dây cương, cho ngựa đánh một vòng quay đầu. Hắn nhìn những người đang lo sợ bất an kia, an ủi: "Mọi người yên tâm, tôi không điên. Nhanh đi làm đi, muốn giữ được mạng thì đây là cơ hội duy nhất của chúng ta —"
Mọi người nhìn Burlando im lặng. Thế nhưng, ngoại trừ tin tưởng ngài kỵ sĩ ra, họ chẳng còn biết làm thế nào. Các quý tộc Riedenburg đã sớm vứt bỏ họ mà đi, chỉ có ngài kỵ sĩ nhân từ này còn ở lại đồng cam cộng khổ với họ, dẫn dắt họ lần lượt đi ra khỏi khốn cảnh.
Huống chi đối phương anh dũng và sáng suốt như thế. Nghe các lính đánh thuê kể lại, ngài kỵ sĩ trên chiến trường thực giống như Chiến Thần Mars tái thế, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Tuy rằng chuyện này nghe giống như lời ba hoa, nhưng tin tức thắng lợi lần lượt truyền tới từ tiền phương và vũ khí đưa về cuồn cuộn không dứt đều đã làm chứng cho nó.
Họ nghĩ tới đây, những hoài nghi trước đó lập tức dao động. Thế nhưng giờ ngài lại tính làm gì đây? Chẳng lẽ giống như lời của các kỵ binh trị an, kiếm trong tay ngài thực sự có thể dẫn đường đi tới kỳ tích?
Burlando nhìn họ không nói lời nào, hiểu rằng uy tín của mình đã dần được thành lập. Chẳng qua hắn thấy hơi tiếc, những uy tín này chỉ dựa vào thời cuộc gian nan mới tạm thời duy trì được mà thôi. Đợi cho cuộc chiến tranh Hoa Hồng Đen đầu tiên này chấm dứt, những vinh dự trước mắt sẽ tan thành mây khói.
Bởi vậy hắn hiểu rất rõ, chỉ có thực lực cá nhân mới có thể mang lại chỗ tốt cho hắn từ cuộc chiến tranh này. Hắn tự nhắc nhở bản thân nhất định phải thấy rõ hướng đi lịch sử, đừng bị chút hư ảo này làm cho mờ mắt.
Hắn nghĩ sáng tỏ xong, quay đầu ngựa lại tiếp tục chạy tới trước. Dường như cảm nhận được không khí đang dần căng thẳng hơn, những lính đánh thuê phân tán bốn phía dần dựa sát vào vị "Lãnh chúa" của họ. Thung lũng nhất thời ù ù rung động, tất cả mọi người dừng lại nhìn hình ảnh này — giống như một vị vua đang triệu tập kỵ sĩ của mình.
Chiến đấu vừa bắt đầu, thần kinh mỗi người đều không tự chủ được mà căng cứng lên.
Dù sao thì cả đêm nay nhìn có vẻ suôn sẻ, nhưng thực ra là thi chạy với thời gian. Ngoài chiến đấu, Burlando gần như không có lúc nào không cầm chiếc đồng hồ quả quýt kia nhìn — lúc căng thẳng nhất, thậm chí mồ hôi lạnh trong tay hắn thấm ướt làn da.
Kết quả chiến đấu trước đó có bao nhiêu phần mạo hiểm? Có lúc chỉ vẻn vẹn chênh lệch vài phút so với thám báo vong linh khác — mà vài phút này chính là khoảng cách giữa Thiên đường và Địa ngục.
Burlando rốt cuộc cũng tới đầu của đội ngũ. Freya và đoàn tự vệ của nàng đã sớm chờ đợi ở đó. Ngoài nàng ra còn có Balum, Manord, Fudaron, Reto và Uriel. Bọn họ đều đã nhận được thông báo của Burlando, chỉ là không biết tính toán của chàng trai này mà thôi.
Bọn họ đã vòng ra sau lưng quân đội vong linh, thoạt nhìn thì kế hoạch dự định đã thực hiện được một nửa, nhưng vì sao lúc này Burlando lại muốn bảo họ quay về đường cũ?
Nếu không phải hiện giờ Burlando đã chiếm vị trí lãnh đạo vững vàng trong lòng họ, chỉ sợ những người lính đánh thuê lão luyện sẽ không chỉ đứng chờ hắn giải thích mà thôi. Ngay cả Freya mệt nhọc ngồi trên lưng ngựa cũng có vẻ do dự bất an, nhìn thấy hắn tới muốn nói nhưng lại thôi.
Burlando nhìn nàng một cái.
Trên thực tế, hắn đã thu được tin chính xác là vong linh đang mở ra hai cánh, ý đồ chặn đường đội ngũ dân chạy nạn chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Ba cánh quân khác dường như cũng đã càn quét từ phía sau lên. Thoạt nhìn thì bọn họ không có nhiều lựa chọn, ngay cả những người đi theo hắn từ trước tới này đều không nhịn được mà nghi ngờ là có phải bọn họ đang vận động dọc theo hai cánh của "Chu vi hình tròn", thi chạy với "Giòi Chết" hay không.
Việc này không lạ, tránh hại tìm lợi là lẽ thường tình của con người.
Nhưng Madala đã tập trung hai quân đoàn và bảy cánh quân trong khu vực này, cho dù số lượng vong linh kinh người này tụ tập lại trong một phạm vi nhất định thì khu vực chiếm cứ cũng rộng lớn vô cùng — đoàn người chạy nạn gần như phải vòng qua quãng đường dài hai mươi cây số mới có thể hoàn toàn tránh sự tiếp xúc với đối phương.
Bởi vậy, muốn hoàn thành hành động vĩ đại này là không thực tế, nhất là dưới tình huống đối phương đã triển khai hai cánh.
Trên thực tế, kế hoạch của Burlando đúng là dẫn mọi người đi dọc theo con đường này lại giết về một lần nữa, cho tay lãnh chúa bán zombie một niềm vui ngoài dự đoán.
Sau khi đánh tan hai trung đội của Madala, vũ khí được thu thập và phân phối lại đã đủ để vũ trang cho một đội quân năm, sáu trăm người. Sau khi Burlando điều động những người có thể vũ trang được trong số hai nghìn người dân chạy nạn mà không phân nam nữ, đoàn tự vệ đã mở rộng lên đến quy mô gần năm trăm người.
Đương nhiên, chỉ cần hắn phân mấy người Reto ra chỉ huy, hắn còn có thể điều động nhiều người hơn nữa. Có điều, việc đó đã hoàn toàn không cần thiết. Khi quân đội Madala cấp tốc triển khai hai cánh, lực lượng trung tâm khó tránh khỏi bị phân mỏng — điều kiện để quay đầu giáo chọc một nhát đã hoàn toàn đầy đủ.
Trên tay Burlando có nhiều lính trinh sát kiệt xuất hơn cả Madala, đương nhiên hắn có quyền lựa chọn địa điểm, nơi chốn, cách thức và số lượng quân địch để triển khai quyết đấu với quân đội Madala, đó cũng là ưu thế lớn nhất của hắn.
Hiện tại hắn muốn lợi dụng ưu thế này để quay ngược lại một lần nữa giết vào tận tim gan Madala, khiến chúng không thể biết được hắn muốn cái gì.
Nhưng hắn dừng ngựa, không vội giải thích ý đồ của mình, mà nhìn Freya trước. Thiếu nữ ngồi trên lưng ngựa với sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ lung lay sắp đổ, nhịn không được hỏi: "Cô đi nghỉ ngơi một lát đi, Freya."
Freya tức giận trừng mắt với hắn một cái.
Burlando cười khổ: "Ai bảo cô cậy mạnh rồi bị thương. Tôi nói rồi, để tôi băng vải cho mà cô lại không nghe."
Nữ võ thần tương lai vừa nghe thế lập tức mặt đỏ rực đến tận cổ, nghĩ rằng tên này lại nói lời vô sỉ rồi. Một cô gái như nàng làm sao có thể để hắn băng bó, đúng là buồn cười.
Nàng hậm hực vì Burlando vừa mở miệng đã nói bậy, xoay mặt đi không thèm để ý đến hắn, miễn cho những người khác hiểu lầm.
Thế nhưng, Burlando thấy cảnh này thì chột dạ, thầm nghĩ Charr không lừa mình, nhìn kiểu này thì đúng là Freya thích hắn? Hắn nhịn không được quay đầu nghi ngờ nhìn phù thủy tùy tùng trẻ tuổi kia.
"Ngài lãnh chúa, tôi có thể cống hiến sức lực gì cho ngài?" Charr bị hắn nhìn chòng chọc đến phát sợ, đành kiên trì đáp.
"Không, không có." Burlando lắc đầu nguầy nguậy.
Burlando lại quay đầu, phát hiện mấy người lính đánh thuê đang theo dõi và Freya rồi cười trộm không ngừng. Thực ra, qua một ngày một đêm vừa rồi, họ đã nghe Charr kể toàn bộ quan hệ giữa ngài lãnh chúa đây cùng với hai vị tiểu thư bên cạnh hắn.
Đương nhiên, như vậy Burlando mới chính thức khiến cho họ cảm thấy thân thiết, một lần nữa kéo hình ảnh của hắn từ vầng hào quang trong lòng họ về lại bên cạnh họ. Con người ta luôn bằng lòng tin tưởng người giống như mình, họ sẽ kính nể thiên tài, nhưng sẽ không tín nhiệm từ trong tâm.
"Mấy người cười cái gì?"
"Không không, không có, ngài lãnh chúa nhìn lầm rồi." Mọi người trăm miệng một lời đáp.
"Chỉ hy vọng thế."
Burlando tức giận lườm đám người kia.
"Bằng không thì cứ cẩn thận cái mông của mấy người cho tôi! Được rồi, tôi không muốn giải thích nhiều với mọi người. Tôi chỉ nói một câu — chuẩn bị chiến đấu!"
Hắn rút kiếm.
*********
Đoàn người chạy nạn lại tập trung dưới kiếm của Burlando.
Đội ngũ khổng lồ này một khi quay đầu, Ladios "Phù thủy máu" đứng mũi chịu sào lập tức xui xẻo cực kỳ. Lần này đoàn người Burlando không che giấu ý đồ chiến thuật của mình nữa — chiến thuật của hắn cũng chỉ có một, đó chính là nhanh, nhanh hơn nữa!
Đoàn tự vệ năm trăm người và hơn năm mươi kỵ binh gần như một con rồng nghiền ép trung đội bên trái của Ladios. Hai trăm binh lính khô lâu không thể nào ngăn cản Burlando tập kích bất chấp thương vong.
Kỵ sĩ dưới sự dẫn dắt của chàng trai càn quét qua như một trận gió xoáy, đến tận nửa giờ sau Ladios mới phát hiện ra mình đã mất đi cánh trái.
Mà khi tin tức từ vị phù thủy vong linh bậc trung này truyền về tới Magus, Burlando đã đi thêm ba cây số. Giờ phút này hắn đang dẫm nát thi thể của một trung đội trưởng còn sót lại dưới trướng Grubo. Người dân chạy nạn trên tay hắn đang gia tốc đi tới.
Không ngừng gia tốc.
Burlando nhìn lướt qua pho tượng hươu trắng, cách thời điểm chòm sao Vua Kỵ Sĩ hiện thân trên bầu trời còn khoảng 50 phút —
Phía trước bọn họ là ba cánh quân của Diren, Grubo và Ladios cấu thành hai chiếc võng, mà sau lưng là đại quân khô lâu tràn khắp núi đồi. Tình cảnh trông thì nguy hiểm, nhưng thực tế lại có một sự cân bằng rất kỳ diệu, giống như sự tĩnh lặng trong mắt bão.
Tuy rằng trong chiến tranh khó tránh được cái chết, nhưng kế hoạch của Burlando vẫn rất hiệu quả.
Quân đội vong linh Madala tuần tra ở phía nam núi Săn Hươu mau chóng phát hiện một vấn đề vĩ đại — đoàn người chạy nạn vốn phải ở trong vòng vây của chúng giờ phút này lại biến mất tại một bên cánh của chúng. Sau khi Magus Giòi Chết và Eberdon, Huesa khép vòng vây, chúng đã hội hợp với Grubo, Diren và Ladios ở hướng nam — nhưng tận đến khi chúng cày tung cả khu vực này lên một lượt, chúng vẫn chưa hề phát hiện ra đám dân chạy nạn trốn trong đồi Chim Tước Bạc trong miệng những tên tình báo kia.
Chẳng lẽ là tình báo phạm sai lầm?
Là một tướng lĩnh gian xảo, Magus không tin vào may mắn. Gã lập tức suy đoán có phải đối phương đang ẩn náu trong một sơn cốc nào đó, đợi quân đội vong linh đi ngang qua núi đồi trên mặt đất.
Magus lập tức lệnh cho quân đội vong linh trong một khu vực này thả ra toàn bộ thám báo, lấy điểm hội hợp làm trung tâm, tiếp tục chia ra bốn phương tám hướng tìm tòi một lượt, cần phải tìm ra đội ngũ chạy nạn kia.
Nhưng một khi thám báo thả ra, quan chỉ huy Grubo của đội quân số 17 trực thuộc quân đoàn cánh trái "Hắc Diệu Thạch" của Madala nhanh chóng phát hiện, y đã mất đi bóng dáng của cả một trung đội trên tay. Kỵ sĩ đen Sasar dẫn dắt trung đội này giống như tan biến vào không khí. Khi y còn chưa làm rõ được chuyện xảy ra thì quan chỉ huy Diren của đội quân số 12 ở phía sau cũng gặp cảnh hoang mang tương tự.
Rất nhanh, cả hai người đều nghĩ ra, khả năng có một đội quân thần bí đang lặng lẽ không một tiếng động đột phá vòng vây của mình, vòng ra sau lưng chúng — nhưng bằng cách nào điều đó có thể phát sinh? Đội ngũ một, hai nghìn người làm sao có thể chạy thoát khỏi chiếc lưới do hơn mười đội thám báo cấu thành. Nếu nói đó là vận may, vậy thì vận may này thật quá tốt.
Nhưng hai người không dám chậm trễ, trước tiên thông báo tin tức cho Magus. Giòi Chết nghe xong lập tức giận tím mặt đương trường, suýt chút nữa đã không nhịn được mà vứt thẳng quyển trục bản đồ tác chiến vào mặt hai người kia.
Nó gần như chỉ thẳng mũi hai tên mà chửi ầm lên: "Đám rác rưởi tồi tệ! Nhóm học sinh tốt nghiệp khóa thứ ba học viện Hoa Hồng Đen Bromando đều là lũ giòi bọ tệ hại! Các ngươi cút cho khuất mắt ta!"
Grubo và Diren không dám phản bác, mặt xám mày tro lui xuống. Sau đó Magus mới tỉnh táo lại, gọi Eberdon và Huesa, lệnh cho đại quân vong linh mở ra hai cánh, đề phòng đám dân chạy nạn kia vòng qua hai bên sườn thoát ra ngoài.
Kế tiếp nó hạ mệnh lệnh thứ hai, bảo chỉ huy của ba cánh quân khác tìm ngược về phía sau. Tuy rằng nó khinh thường đám quý tộc bóng đêm mới lên của Madala, giống như khinh bỉ tên ngu xuẩn không biết dùng đầu óc Kabais, nhưng giờ phút này lại không thể không dựa vào lực lượng của chúng.
Dù sao đó cũng là lực lượng tân sinh của Madala — nó chỉ lo là mình phản ứng muộn quá hay không.
Nhưng trên thực tế, giờ phút này Burlando vừa đi qua trung đội thứ hai của Ladios "Phù thủy máu" , theo đuôi trung đội thứ ba, cách phía sau đối phương chừng ba dặm.
Kế hoạch của hắn hơi khác so với dự đoán của Magus.
Burlando phóng ngựa chạy như bay dọc bên sườn của đội ngũ dân chạy nạn, vừa điểm danh những thành viên nòng cốt đang ngồi trên lưng ngựa trong đoàn dân chạy nạn, lớn tiếng bảo họ di chuyển về phía sau. Hành động của hắn không khiến người ta cảm thấy lạ. Thực tế thì Burlando đã vài lần giúp người dân chạy nạn tránh được kỵ binh vong linh thám báo của Madala.
Các thành viên nòng cốt vừa nhìn thấy ngài kỵ sĩ trẻ tuổi, lập tức dồn dập lệnh cho người dân trong khu vực phụ trách của mình quay đầu lại. Thế nhưng trong đó cũng có một số người cơ trí, đi tới gần như lấy lòng hỏi: "Thưa ngài, lại phát hiện quái vật kỵ binh thám báo phía trước sao?"
"Không, không có, anh bảo họ chuyển hướng bắc, vứt bỏ mọi thứ trừ thức ăn, nước uống và vũ khí. Chúng ta phải chuẩn bị tăng tốc."
Burlando ngồi trên lưng ngựa, nhìn những người này đáp.
Lời này khiến những người này kinh hãi, phương bắc? Đó chẳng là hướng của đại quân Madala sao, nhưng họ đã vất vả chạy trốn khỏi phương hướng đó, vì sao lại phải giết về?
Ngài đây sẽ không nổi điên bất chợt chứ?
Burlando ghìm chặt dây cương, cho ngựa đánh một vòng quay đầu. Hắn nhìn những người đang lo sợ bất an kia, an ủi: "Mọi người yên tâm, tôi không điên. Nhanh đi làm đi, muốn giữ được mạng thì đây là cơ hội duy nhất của chúng ta —"
Mọi người nhìn Burlando im lặng. Thế nhưng, ngoại trừ tin tưởng ngài kỵ sĩ ra, họ chẳng còn biết làm thế nào. Các quý tộc Riedenburg đã sớm vứt bỏ họ mà đi, chỉ có ngài kỵ sĩ nhân từ này còn ở lại đồng cam cộng khổ với họ, dẫn dắt họ lần lượt đi ra khỏi khốn cảnh.
Huống chi đối phương anh dũng và sáng suốt như thế. Nghe các lính đánh thuê kể lại, ngài kỵ sĩ trên chiến trường thực giống như Chiến Thần Mars tái thế, đánh đâu thắng đó không gì cản nổi. Tuy rằng chuyện này nghe giống như lời ba hoa, nhưng tin tức thắng lợi lần lượt truyền tới từ tiền phương và vũ khí đưa về cuồn cuộn không dứt đều đã làm chứng cho nó.
Họ nghĩ tới đây, những hoài nghi trước đó lập tức dao động. Thế nhưng giờ ngài lại tính làm gì đây? Chẳng lẽ giống như lời của các kỵ binh trị an, kiếm trong tay ngài thực sự có thể dẫn đường đi tới kỳ tích?
Burlando nhìn họ không nói lời nào, hiểu rằng uy tín của mình đã dần được thành lập. Chẳng qua hắn thấy hơi tiếc, những uy tín này chỉ dựa vào thời cuộc gian nan mới tạm thời duy trì được mà thôi. Đợi cho cuộc chiến tranh Hoa Hồng Đen đầu tiên này chấm dứt, những vinh dự trước mắt sẽ tan thành mây khói.
Bởi vậy hắn hiểu rất rõ, chỉ có thực lực cá nhân mới có thể mang lại chỗ tốt cho hắn từ cuộc chiến tranh này. Hắn tự nhắc nhở bản thân nhất định phải thấy rõ hướng đi lịch sử, đừng bị chút hư ảo này làm cho mờ mắt.
Hắn nghĩ sáng tỏ xong, quay đầu ngựa lại tiếp tục chạy tới trước. Dường như cảm nhận được không khí đang dần căng thẳng hơn, những lính đánh thuê phân tán bốn phía dần dựa sát vào vị "Lãnh chúa" của họ. Thung lũng nhất thời ù ù rung động, tất cả mọi người dừng lại nhìn hình ảnh này — giống như một vị vua đang triệu tập kỵ sĩ của mình.
Chiến đấu vừa bắt đầu, thần kinh mỗi người đều không tự chủ được mà căng cứng lên.
Dù sao thì cả đêm nay nhìn có vẻ suôn sẻ, nhưng thực ra là thi chạy với thời gian. Ngoài chiến đấu, Burlando gần như không có lúc nào không cầm chiếc đồng hồ quả quýt kia nhìn — lúc căng thẳng nhất, thậm chí mồ hôi lạnh trong tay hắn thấm ướt làn da.
Kết quả chiến đấu trước đó có bao nhiêu phần mạo hiểm? Có lúc chỉ vẻn vẹn chênh lệch vài phút so với thám báo vong linh khác — mà vài phút này chính là khoảng cách giữa Thiên đường và Địa ngục.
Burlando rốt cuộc cũng tới đầu của đội ngũ. Freya và đoàn tự vệ của nàng đã sớm chờ đợi ở đó. Ngoài nàng ra còn có Balum, Manord, Fudaron, Reto và Uriel. Bọn họ đều đã nhận được thông báo của Burlando, chỉ là không biết tính toán của chàng trai này mà thôi.
Bọn họ đã vòng ra sau lưng quân đội vong linh, thoạt nhìn thì kế hoạch dự định đã thực hiện được một nửa, nhưng vì sao lúc này Burlando lại muốn bảo họ quay về đường cũ?
Nếu không phải hiện giờ Burlando đã chiếm vị trí lãnh đạo vững vàng trong lòng họ, chỉ sợ những người lính đánh thuê lão luyện sẽ không chỉ đứng chờ hắn giải thích mà thôi. Ngay cả Freya mệt nhọc ngồi trên lưng ngựa cũng có vẻ do dự bất an, nhìn thấy hắn tới muốn nói nhưng lại thôi.
Burlando nhìn nàng một cái.
Trên thực tế, hắn đã thu được tin chính xác là vong linh đang mở ra hai cánh, ý đồ chặn đường đội ngũ dân chạy nạn chỉ tồn tại trong tưởng tượng. Ba cánh quân khác dường như cũng đã càn quét từ phía sau lên. Thoạt nhìn thì bọn họ không có nhiều lựa chọn, ngay cả những người đi theo hắn từ trước tới này đều không nhịn được mà nghi ngờ là có phải bọn họ đang vận động dọc theo hai cánh của "Chu vi hình tròn", thi chạy với "Giòi Chết" hay không.
Việc này không lạ, tránh hại tìm lợi là lẽ thường tình của con người.
Nhưng Madala đã tập trung hai quân đoàn và bảy cánh quân trong khu vực này, cho dù số lượng vong linh kinh người này tụ tập lại trong một phạm vi nhất định thì khu vực chiếm cứ cũng rộng lớn vô cùng — đoàn người chạy nạn gần như phải vòng qua quãng đường dài hai mươi cây số mới có thể hoàn toàn tránh sự tiếp xúc với đối phương.
Bởi vậy, muốn hoàn thành hành động vĩ đại này là không thực tế, nhất là dưới tình huống đối phương đã triển khai hai cánh.
Trên thực tế, kế hoạch của Burlando đúng là dẫn mọi người đi dọc theo con đường này lại giết về một lần nữa, cho tay lãnh chúa bán zombie một niềm vui ngoài dự đoán.
Sau khi đánh tan hai trung đội của Madala, vũ khí được thu thập và phân phối lại đã đủ để vũ trang cho một đội quân năm, sáu trăm người. Sau khi Burlando điều động những người có thể vũ trang được trong số hai nghìn người dân chạy nạn mà không phân nam nữ, đoàn tự vệ đã mở rộng lên đến quy mô gần năm trăm người.
Đương nhiên, chỉ cần hắn phân mấy người Reto ra chỉ huy, hắn còn có thể điều động nhiều người hơn nữa. Có điều, việc đó đã hoàn toàn không cần thiết. Khi quân đội Madala cấp tốc triển khai hai cánh, lực lượng trung tâm khó tránh khỏi bị phân mỏng — điều kiện để quay đầu giáo chọc một nhát đã hoàn toàn đầy đủ.
Trên tay Burlando có nhiều lính trinh sát kiệt xuất hơn cả Madala, đương nhiên hắn có quyền lựa chọn địa điểm, nơi chốn, cách thức và số lượng quân địch để triển khai quyết đấu với quân đội Madala, đó cũng là ưu thế lớn nhất của hắn.
Hiện tại hắn muốn lợi dụng ưu thế này để quay ngược lại một lần nữa giết vào tận tim gan Madala, khiến chúng không thể biết được hắn muốn cái gì.
Nhưng hắn dừng ngựa, không vội giải thích ý đồ của mình, mà nhìn Freya trước. Thiếu nữ ngồi trên lưng ngựa với sắc mặt tái nhợt, dáng vẻ lung lay sắp đổ, nhịn không được hỏi: "Cô đi nghỉ ngơi một lát đi, Freya."
Freya tức giận trừng mắt với hắn một cái.
Burlando cười khổ: "Ai bảo cô cậy mạnh rồi bị thương. Tôi nói rồi, để tôi băng vải cho mà cô lại không nghe."
Nữ võ thần tương lai vừa nghe thế lập tức mặt đỏ rực đến tận cổ, nghĩ rằng tên này lại nói lời vô sỉ rồi. Một cô gái như nàng làm sao có thể để hắn băng bó, đúng là buồn cười.
Nàng hậm hực vì Burlando vừa mở miệng đã nói bậy, xoay mặt đi không thèm để ý đến hắn, miễn cho những người khác hiểu lầm.
Thế nhưng, Burlando thấy cảnh này thì chột dạ, thầm nghĩ Charr không lừa mình, nhìn kiểu này thì đúng là Freya thích hắn? Hắn nhịn không được quay đầu nghi ngờ nhìn phù thủy tùy tùng trẻ tuổi kia.
"Ngài lãnh chúa, tôi có thể cống hiến sức lực gì cho ngài?" Charr bị hắn nhìn chòng chọc đến phát sợ, đành kiên trì đáp.
"Không, không có." Burlando lắc đầu nguầy nguậy.
Burlando lại quay đầu, phát hiện mấy người lính đánh thuê đang theo dõi và Freya rồi cười trộm không ngừng. Thực ra, qua một ngày một đêm vừa rồi, họ đã nghe Charr kể toàn bộ quan hệ giữa ngài lãnh chúa đây cùng với hai vị tiểu thư bên cạnh hắn.
Đương nhiên, như vậy Burlando mới chính thức khiến cho họ cảm thấy thân thiết, một lần nữa kéo hình ảnh của hắn từ vầng hào quang trong lòng họ về lại bên cạnh họ. Con người ta luôn bằng lòng tin tưởng người giống như mình, họ sẽ kính nể thiên tài, nhưng sẽ không tín nhiệm từ trong tâm.
"Mấy người cười cái gì?"
"Không không, không có, ngài lãnh chúa nhìn lầm rồi." Mọi người trăm miệng một lời đáp.
"Chỉ hy vọng thế."
Burlando tức giận lườm đám người kia.
"Bằng không thì cứ cẩn thận cái mông của mấy người cho tôi! Được rồi, tôi không muốn giải thích nhiều với mọi người. Tôi chỉ nói một câu — chuẩn bị chiến đấu!"
Hắn rút kiếm.
*********
Đoàn người chạy nạn lại tập trung dưới kiếm của Burlando.
Đội ngũ khổng lồ này một khi quay đầu, Ladios "Phù thủy máu" đứng mũi chịu sào lập tức xui xẻo cực kỳ. Lần này đoàn người Burlando không che giấu ý đồ chiến thuật của mình nữa — chiến thuật của hắn cũng chỉ có một, đó chính là nhanh, nhanh hơn nữa!
Đoàn tự vệ năm trăm người và hơn năm mươi kỵ binh gần như một con rồng nghiền ép trung đội bên trái của Ladios. Hai trăm binh lính khô lâu không thể nào ngăn cản Burlando tập kích bất chấp thương vong.
Kỵ sĩ dưới sự dẫn dắt của chàng trai càn quét qua như một trận gió xoáy, đến tận nửa giờ sau Ladios mới phát hiện ra mình đã mất đi cánh trái.
Mà khi tin tức từ vị phù thủy vong linh bậc trung này truyền về tới Magus, Burlando đã đi thêm ba cây số. Giờ phút này hắn đang dẫm nát thi thể của một trung đội trưởng còn sót lại dưới trướng Grubo. Người dân chạy nạn trên tay hắn đang gia tốc đi tới.
Không ngừng gia tốc.
Burlando nhìn lướt qua pho tượng hươu trắng, cách thời điểm chòm sao Vua Kỵ Sĩ hiện thân trên bầu trời còn khoảng 50 phút —
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.