Quyển 2 - Chương 140: Câu chuyện con cá và dòng nước xoáy (7)
Phi Viêm
30/12/2015
Burlando nhìn xuống khe núi im ắng.
Khi Nhà nuôi trồng không thèm tránh né mà ném bàn tính xuống đầu đoàn người hắn, hắn cũng đang tìm con đường phá cục. Makarow Sói Bờm cố bày trận thế đánh lửa, đã thành công lừa gạt hắn, Nhà nuôi trồng, thậm chí né qua được ánh mắt của người chơi tham gia kịch bản này, khéo léo đưa đứa con nối dõi duy nhất của Công tước Lorn ra khỏi nguy hiểm.
Lão cáo già quả là tay đánh cờ bậc nhất, nhưng sau khi nắm giữ đủ tình báo thì chàng trai cũng chẳng phải kẻ dễ bắt nạt. Hắn dừng lại, búng búng cằm, tự tin vào trí tuệ đến từ các tiền bối trong trò chơi được tích lũy lâu năm, vả lại trí tuệ của nhiều người luôn luôn hơn một người.
Nước bị khuấy đục, nhưng cá lại không nhất định phải xuôi dòng mà đi.
Có lẽ Makarow nằm mơ cũng không thể tưởng được, ở phía bắc của cánh rừng yên tĩnh lại có một tế đàn Trật tự bị vứt bỏ hơn hai trăm năm.
Nhưng cũng như Burlando nói với Anditina, tế đàn này không phải do hắn phát hiện ra đầu tiên.
Từ kỷ nguyên thứ nhất, trước năm Phân lập (100 năm), các tăng lữ Viêm thánh điện tại Erewhon đã phát hiện ra tế đàn này. Có điều, chưa đầy một thế kỷ tòa tế đàn này đã biến mất khỏi mọi ghi chép một cách dị thường, tựa như nó chưa từng tồn tại vậy.
Chẳng qua người chơi chính là người chơi. Năm đó những người tiến hành nhiệm vụ kịch bản này chẳng qua chỉ dựa vào một chút dấu vết, cuối cùng đã đào lên toàn bộ "Truyền thuyết" bị lịch sử phủ bụi này. Họ chỉ không ngờ là bản thân hứng thú làm một loạt điều tra, cuối cùng lại tiện nghi Burlando.
Có lẽ là thấy lãnh chúa thất thần, Anditina nhìn theo ánh mắt hắn về phía tán cây rậm rạp phía dưới. Nàng nhìn một lúc lâu mà không phát hiện điều gì.
Tiểu thư quý tộc quay lại nhìn Burlando, chú ý thấy vẻ mặt nghiêm túc và thận trọng của chàng trai, sáng suốt không mở miệng.
Nàng cũng đoán được, Makarow có thể kéo cả người nhà vào hố, sẽ không quan tâm tới việc có kéo họ xuống hay không. Nàng hừ một tiếng, liệt hệ thống quý tộc do Công tước Lorn đại biểu vào danh sách không được hoan nghênh.
Đoàn người dần dần đi vào khe núi phia dưới.
Hai lính đánh thuê Rubis đi trước mở đường. Đao cong bổ vào cành lá gây nên tiếng xoàn xoạt, ngẫu nhiên mặt đao phản chiếu ánh sao sáng chiếu rọi vào ánh mắt mọi người.
Burlando thanh toán 2 điểm tài phú trong kho tài nguyên của mình, duy trì cho tấm thẻ "Lính đánh thuê Rubis" tiếp tục hoạt động. Sau đó hắn xem xét số lượng tài nguyên tồn tích trong mấy tuần nay có thể sử dụng được, có 10 điểm nguyên tố Nước, gần 150 điểm tài phú, vậy là đủ. Hắn ngẩng đầu, híp mắt.
Chàng trai nhìn thấy "Sinh vật triệu hồi" của mình ở phía trước đã dừng lại.
Hai lính đánh thuê nhìn nhau, biểu hiện không dám tin vào mắt mình. Họ dừng lại, quay đầu nhìn Burlando: "Ngài lãnh chúa, phía trước có…"
"Có cái gì?"
Hổ Tước nghiêm khắc hỏi lại một câu. Hai người lính đánh thuê này là người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm nhất trong đội của anh ta. Anh ta cố ý để cho họ rèn luyện, không đoán được là họ có biểu hiện khiến anh ta cảm thấy xấu hổ như vậy. Anh ta vừa nói, vừa bước lên tách bụi cây phía trước, giống như muốn bù lại sự sai lầm của thủ hạ.
Chẳng qua ngay sau đó, chính anh ta cũng ngây ra.
Phía sau rừng cây rậm rạp là một đồng cỏ trống trải. Đồng cỏ rộng ít nhất cũng bằng ba cái sân bóng lớn. Một đền thần phủ kín dây leo lẳng lặng đứng chính giữa bãi cỏ.
Hổ Tước hít một hơi. Anh ta như có thể tưởng tượng được, khi kiến trúc hùng vĩ năm xưa này được chiếu sáng dưới vầng thái dương thì đồ sộ bao nhiêu. Bởi vì dù hiện tại, anh ta vẫn có thể thoáng nhìn thấy vinh quang ngày xưa của đền thần này dưới cỏ cây rậm rạp.
Kết cấu của nó rất đơn giản, giống như một tòa thánh điện hình trụ được kéo lên từ dưới mặt đất. Mái vòm hình cung dưới ánh trăng lóe lên ánh sáng trắng của đá cẩm thạch.
Thế nhưng chiều cao và độ lớn của nó cũng đủ để đền bù lại khuyết điểm đơn điệu này. Chiều cao gần hai mươi mét, đứng giữa mảnh đất trống giống như bóng ma của người khổng lồ.
Burlando dừng lại, từ bên ngoài đánh giá trang trí bên ngoài của tòa đền thần này. Từ phong cách thì thuộc về Nữ thần tinh linh không sai, tiếc rằng bản thân đã sớm hóa thành vì sao trên trời từ một kỷ nguyên trước. Thứ còn được lưu lại trên thế giới này chẳng qua chỉ là nguyện vọng và pháp tắc cải tạo thế giới này mà thôi.
Các thần rất hiếm khi chen chân xuống thế giới người phàm, vì nguyên nhân này cho nên những sự tồn tại cao quý đó mới được những sinh vật dưới đất sùng kính.
Nhưng sau khi mất đi sự che chở của thần lực, tòa đền thần này cũng dần mất đi quang huy năm xưa. Burlando nhìn về phía góc phía nam bị sụp đổ, không biết bao năm đã không có ai tới thăm.
"A!" Tiểu thư thương nhân đi lên từ phía sau chợt kêu lên kinh thán.
"Đây là..." Anditina cũng ngây ngẩn cả người.
"Đây là thánh điện của tinh linh bạc."
Burlando đã nhìn quen những kiến trúc vừa hoa lệ vừa hùng vĩ này trong trò chơi. Tinh linh, người lùn và tộc có cánh là bậc thầy kiến trúc bẩm sinh. Thành phố của họ mới là nơi hùng vĩ khiến người ta rung động. Bởi vậy hắn chỉ thất thần một lát, lập tức phục hồi tinh thần: "Nơi này vốn là mộ của hoàng gia tinh linh bạc, cho dù về sau cũng không được loài người cải tạo lại."
Khác với tinh linh rừng rậm, loài người luôn xem tinh linh bạc là đồng minh vững chắc nhất của mình. Phần cảm tình này vẫn được bảo trì từ lúc đánh bại Rồng Hắc Ám trong cuộc chiến Thánh giả cho tới hôm nay, trong tầng lớp bình dân tầng dưới còn giữ lại nhận thức như vậy, cho nên mới có thể quý giá.
"Mộ vua?" Anditina hỏi: "Mộ vua làm sao có thể trở thành tế đàn?"
"Bởi vì khi các tiên vương tinh linh bạc còn sống đã hạ lời thề, tình nguyện dùng sinh mạng vĩnh hẳng để bảo hộ gia viên của mình. Sau đó Nữ thần tinh linh Saya liên lạc với Đấng Martha, giữ cho linh hồn họ vĩnh viễn yên nghỉ ở nơi này."
"Hang ổ sinh vật loại linh hồn?" Tiểu thư quý tộc hỏi.
Burlando gật gật đầu.
"Làm sao lại bị vứt bỏ?"
"Bề ngoài là vì chiến tranh, thực tế là vì tiên vương tinh linh không đồng ý tham dự chiến tranh giữa loài người với nhau. Về chuyện này, thậm chí người Erewhon suýt nữa đã làm thần Martha tức giận, cho nên chân tướng sự tình đã bị che đậy lại." Burlando nhìn Anditina và Roman đáp: "Trong bất kỳ một quyển sách sử nào của vương quốc, không ai có thể tìm được một chút ghi chép tương quan nào."
Hai thiếu nữ cùng gật đầu. Các nàng không hỏi vì sao Burlando biết, vì các nàng biết câu trả lời nhất định sẽ là "Chân tướng lịch sử ghi lại từ các phù thủy"!
"Có lẽ tế đàn này còn có khả năng kích hoạt lại một lần nữa." Burlando giống như chưa nói chết người sẽ không ngừng, lại nói một câu khiến người giật nảy mình lần nữa.
"Cái gì?"
"Đừng vội kích động, chỉ là có khả năng thôi."
Chẳng qua là chỉ mình hắn mới biết. Nếu như bản hướng dẫn đi màn không nói dối thì khả năng kích hoạt là 100%. Chỉ có điều bị hạn chế trong nhiệm vụ kịch bản, "Sinh vật" đi ra bên trong đó chỉ có thể tồn tại trong ba mươi ngày. Dù vậy, ba mươi ngày cũng quá thừa cho nhiệm vụ này rồi.
Nhưng dù Burlando nói như vậy, làm sao Anditina và Hổ Tước có thể không kích động. Đó chính là Hang ổ sinh vật đấy, cho dù chỉ là có khả năng, nhưng ích lợi đằng sau cái "Khả năng" ấy lại thật quá to lớn.
Tin tức này giống như một chiếc rương báu lóe sáng bày ra trước mặt mọi người. Trong rương có thể tràn đầy vàng bạc châu báu, cũng có thể trống không. Nhưng nếu có một chiếc rương như thế đặt trước mắt, e rằng hầu hết mọi người đều không thể giữ bình tĩnh.
Hổ Tước liếm môi, thấp giọng hỏi: "Chúng làm sao đây, ngài lãnh chúa?"
Burlando quay lại nhìn họ, giơ ngón tay chỉ hai lính đánh thuê phía sau: "Hai người là Nguyên tố sư đúng không?"
"Đúng vậy, thưa ngài." Hai lính đánh thuê cùng gật đầu.
"Như vậy có người dùng nỏ không?"
"Có." Hổ Tước lập tức chỉ bốn người trong đội: "Đủ chưa?"
"Đủ rồi." Burlando vừa nói vừa lấy dây thừng trong ba lô ra: "Bảo bốn người đi cùng tôi, tôi sắp xếp chiến thuật."
Anditina nhíu mày: "Có chiến đấu sao."
"Yên tâm, một kỵ sĩ u linh nho nhỏ thôi mà." Burlando vừa nói đã thấy Hổ Tước xanh cả mặt. Hắn sững người, chợt hỏi: "Anh làm sao vậy?"
"Ngài lãnh chúa nói là kỵ sĩ u linh… nho nhỏ hả?" Vẻ mặt Hổ Tước quái dị, hỏi.
Burlando ho khan, mới nhớ ra kỵ sĩ u linh không đáng nhắc tới đối với hắn nhưng lại là vong linh tinh anh cấp 35 hàng thật giá thật. Ngay cả hướng dẫn đi màn cũng nhiều lần trịnh trọng dặn rằng nhất định phải có trên hai mươi người chơi cấp 20, phối hợp chức nghiệp hợp lý mới có thể đối phó với con quái có thể gọi là "miniboss" trong phó bản này.
Có điều, bản hướng dẫn đi màn kia là kết quả từ thời ban sơ của trò chơi. Đến thời hắn, tư tưởng của người chơi đã thay đổi từ sớm. Các biện pháp đặc biệt để đối phó kỵ sĩ u linh, chỗ hắn không có mười cũng có chín loại.
Suy nghĩ cẩn thận điều này, Burlando mới an ủi: "Không cần quá lo lắng. Kỵ sĩ u linh có khuyết điểm trí mạng. Lát nữa nghe tôi sắp xếp, đánh với nó cũng không khó lắm đâu."
Hổ Tước nửa tin nửa ngờ nhìn ngài lãnh chúa của mình. Nếu là lính đánh thuê thông thường có lẽ giờ phút này đã quay đầu đi thẳng. Nói đùa gì chứ, kỵ sĩ u linh là một trong vài loại sinh vật hoang dã đáng sợ nhất trong truyền thuyết. Nghe đồn rằng chúng hoạt động như bóng ma dưới ánh trăng trong các khu rừng, lặng lẽ cướp đi sinh mạng của con người. Kiếm sĩ dưới Hoàng Kim trong tay nó chỉ cần một hit là xong.
Miễn bàn tới mười hai tên lính đánh thuê Hắc Thiết bậc cao ở đây, dù có nhiều thêm nữa cũng chỉ bị tàn sát mà thôi.
Nguyên cớ việc này là bởi người bình thường tiếp xúc quá ít với những sinh vật trong truyền thuyết ấy. Dù sao thì họ cũng không giống người chơi. Người chơi chết còn có thể sống lại, dùng mạng để chồng chất kinh nghiệm. Về phương diện này thì NPC bẩm sinh không có ưu thế như người chơi.
Nhưng dù gì Hổ Tước cũng là sinh vật triệu hồi của Burlando, cho nên anh ta vẫn gật đầu.
Điều này càng khiến Anditina xác nhận suy đoán về gia thần quý tộc của mình, nhưng nàng không chỉ ra, ngược lại còn hỏi: "Nơi này không phải là mộ của vua tinh linh được Martha che chở sao, sao lại xuất hiệc ác linh?"
Burlando hừ một tiếng: "Năm đó các tăng lữ Viêm thánh điện muốn giữ lại Hang ổ này đã mạnh mẽ thay đổi lời thề mà các vong linh lập nên. Kết quả khiến lực lượng Hỗn độn thừa cơ mà vào, tế đàn Trật tự bị ô nhiễm, mới khiến cho ác linh trong truyền thuyết xuất hiện. Vì vậy mà thần Martha đã tức giận, gián tiếp làm cho vương triều Sefa'er bị thay đổi triều đại."
Thiếu nữ quý tộc gật đầu, không nghĩ tới còn có truyền thuyết như vậy.
"Thưa ngài, ngài nói có phải là thứ kia không…"
Đúng lúc đó, lính đánh thuê luôn giám thị phía đền thần ở phía sau bỗng căng thẳng quay lại, chỉ một hướng nói.
Burlando quay đầu lại.
Khi Nhà nuôi trồng không thèm tránh né mà ném bàn tính xuống đầu đoàn người hắn, hắn cũng đang tìm con đường phá cục. Makarow Sói Bờm cố bày trận thế đánh lửa, đã thành công lừa gạt hắn, Nhà nuôi trồng, thậm chí né qua được ánh mắt của người chơi tham gia kịch bản này, khéo léo đưa đứa con nối dõi duy nhất của Công tước Lorn ra khỏi nguy hiểm.
Lão cáo già quả là tay đánh cờ bậc nhất, nhưng sau khi nắm giữ đủ tình báo thì chàng trai cũng chẳng phải kẻ dễ bắt nạt. Hắn dừng lại, búng búng cằm, tự tin vào trí tuệ đến từ các tiền bối trong trò chơi được tích lũy lâu năm, vả lại trí tuệ của nhiều người luôn luôn hơn một người.
Nước bị khuấy đục, nhưng cá lại không nhất định phải xuôi dòng mà đi.
Có lẽ Makarow nằm mơ cũng không thể tưởng được, ở phía bắc của cánh rừng yên tĩnh lại có một tế đàn Trật tự bị vứt bỏ hơn hai trăm năm.
Nhưng cũng như Burlando nói với Anditina, tế đàn này không phải do hắn phát hiện ra đầu tiên.
Từ kỷ nguyên thứ nhất, trước năm Phân lập (100 năm), các tăng lữ Viêm thánh điện tại Erewhon đã phát hiện ra tế đàn này. Có điều, chưa đầy một thế kỷ tòa tế đàn này đã biến mất khỏi mọi ghi chép một cách dị thường, tựa như nó chưa từng tồn tại vậy.
Chẳng qua người chơi chính là người chơi. Năm đó những người tiến hành nhiệm vụ kịch bản này chẳng qua chỉ dựa vào một chút dấu vết, cuối cùng đã đào lên toàn bộ "Truyền thuyết" bị lịch sử phủ bụi này. Họ chỉ không ngờ là bản thân hứng thú làm một loạt điều tra, cuối cùng lại tiện nghi Burlando.
Có lẽ là thấy lãnh chúa thất thần, Anditina nhìn theo ánh mắt hắn về phía tán cây rậm rạp phía dưới. Nàng nhìn một lúc lâu mà không phát hiện điều gì.
Tiểu thư quý tộc quay lại nhìn Burlando, chú ý thấy vẻ mặt nghiêm túc và thận trọng của chàng trai, sáng suốt không mở miệng.
Nàng cũng đoán được, Makarow có thể kéo cả người nhà vào hố, sẽ không quan tâm tới việc có kéo họ xuống hay không. Nàng hừ một tiếng, liệt hệ thống quý tộc do Công tước Lorn đại biểu vào danh sách không được hoan nghênh.
Đoàn người dần dần đi vào khe núi phia dưới.
Hai lính đánh thuê Rubis đi trước mở đường. Đao cong bổ vào cành lá gây nên tiếng xoàn xoạt, ngẫu nhiên mặt đao phản chiếu ánh sao sáng chiếu rọi vào ánh mắt mọi người.
Burlando thanh toán 2 điểm tài phú trong kho tài nguyên của mình, duy trì cho tấm thẻ "Lính đánh thuê Rubis" tiếp tục hoạt động. Sau đó hắn xem xét số lượng tài nguyên tồn tích trong mấy tuần nay có thể sử dụng được, có 10 điểm nguyên tố Nước, gần 150 điểm tài phú, vậy là đủ. Hắn ngẩng đầu, híp mắt.
Chàng trai nhìn thấy "Sinh vật triệu hồi" của mình ở phía trước đã dừng lại.
Hai lính đánh thuê nhìn nhau, biểu hiện không dám tin vào mắt mình. Họ dừng lại, quay đầu nhìn Burlando: "Ngài lãnh chúa, phía trước có…"
"Có cái gì?"
Hổ Tước nghiêm khắc hỏi lại một câu. Hai người lính đánh thuê này là người trẻ tuổi thiếu kinh nghiệm nhất trong đội của anh ta. Anh ta cố ý để cho họ rèn luyện, không đoán được là họ có biểu hiện khiến anh ta cảm thấy xấu hổ như vậy. Anh ta vừa nói, vừa bước lên tách bụi cây phía trước, giống như muốn bù lại sự sai lầm của thủ hạ.
Chẳng qua ngay sau đó, chính anh ta cũng ngây ra.
Phía sau rừng cây rậm rạp là một đồng cỏ trống trải. Đồng cỏ rộng ít nhất cũng bằng ba cái sân bóng lớn. Một đền thần phủ kín dây leo lẳng lặng đứng chính giữa bãi cỏ.
Hổ Tước hít một hơi. Anh ta như có thể tưởng tượng được, khi kiến trúc hùng vĩ năm xưa này được chiếu sáng dưới vầng thái dương thì đồ sộ bao nhiêu. Bởi vì dù hiện tại, anh ta vẫn có thể thoáng nhìn thấy vinh quang ngày xưa của đền thần này dưới cỏ cây rậm rạp.
Kết cấu của nó rất đơn giản, giống như một tòa thánh điện hình trụ được kéo lên từ dưới mặt đất. Mái vòm hình cung dưới ánh trăng lóe lên ánh sáng trắng của đá cẩm thạch.
Thế nhưng chiều cao và độ lớn của nó cũng đủ để đền bù lại khuyết điểm đơn điệu này. Chiều cao gần hai mươi mét, đứng giữa mảnh đất trống giống như bóng ma của người khổng lồ.
Burlando dừng lại, từ bên ngoài đánh giá trang trí bên ngoài của tòa đền thần này. Từ phong cách thì thuộc về Nữ thần tinh linh không sai, tiếc rằng bản thân đã sớm hóa thành vì sao trên trời từ một kỷ nguyên trước. Thứ còn được lưu lại trên thế giới này chẳng qua chỉ là nguyện vọng và pháp tắc cải tạo thế giới này mà thôi.
Các thần rất hiếm khi chen chân xuống thế giới người phàm, vì nguyên nhân này cho nên những sự tồn tại cao quý đó mới được những sinh vật dưới đất sùng kính.
Nhưng sau khi mất đi sự che chở của thần lực, tòa đền thần này cũng dần mất đi quang huy năm xưa. Burlando nhìn về phía góc phía nam bị sụp đổ, không biết bao năm đã không có ai tới thăm.
"A!" Tiểu thư thương nhân đi lên từ phía sau chợt kêu lên kinh thán.
"Đây là..." Anditina cũng ngây ngẩn cả người.
"Đây là thánh điện của tinh linh bạc."
Burlando đã nhìn quen những kiến trúc vừa hoa lệ vừa hùng vĩ này trong trò chơi. Tinh linh, người lùn và tộc có cánh là bậc thầy kiến trúc bẩm sinh. Thành phố của họ mới là nơi hùng vĩ khiến người ta rung động. Bởi vậy hắn chỉ thất thần một lát, lập tức phục hồi tinh thần: "Nơi này vốn là mộ của hoàng gia tinh linh bạc, cho dù về sau cũng không được loài người cải tạo lại."
Khác với tinh linh rừng rậm, loài người luôn xem tinh linh bạc là đồng minh vững chắc nhất của mình. Phần cảm tình này vẫn được bảo trì từ lúc đánh bại Rồng Hắc Ám trong cuộc chiến Thánh giả cho tới hôm nay, trong tầng lớp bình dân tầng dưới còn giữ lại nhận thức như vậy, cho nên mới có thể quý giá.
"Mộ vua?" Anditina hỏi: "Mộ vua làm sao có thể trở thành tế đàn?"
"Bởi vì khi các tiên vương tinh linh bạc còn sống đã hạ lời thề, tình nguyện dùng sinh mạng vĩnh hẳng để bảo hộ gia viên của mình. Sau đó Nữ thần tinh linh Saya liên lạc với Đấng Martha, giữ cho linh hồn họ vĩnh viễn yên nghỉ ở nơi này."
"Hang ổ sinh vật loại linh hồn?" Tiểu thư quý tộc hỏi.
Burlando gật gật đầu.
"Làm sao lại bị vứt bỏ?"
"Bề ngoài là vì chiến tranh, thực tế là vì tiên vương tinh linh không đồng ý tham dự chiến tranh giữa loài người với nhau. Về chuyện này, thậm chí người Erewhon suýt nữa đã làm thần Martha tức giận, cho nên chân tướng sự tình đã bị che đậy lại." Burlando nhìn Anditina và Roman đáp: "Trong bất kỳ một quyển sách sử nào của vương quốc, không ai có thể tìm được một chút ghi chép tương quan nào."
Hai thiếu nữ cùng gật đầu. Các nàng không hỏi vì sao Burlando biết, vì các nàng biết câu trả lời nhất định sẽ là "Chân tướng lịch sử ghi lại từ các phù thủy"!
"Có lẽ tế đàn này còn có khả năng kích hoạt lại một lần nữa." Burlando giống như chưa nói chết người sẽ không ngừng, lại nói một câu khiến người giật nảy mình lần nữa.
"Cái gì?"
"Đừng vội kích động, chỉ là có khả năng thôi."
Chẳng qua là chỉ mình hắn mới biết. Nếu như bản hướng dẫn đi màn không nói dối thì khả năng kích hoạt là 100%. Chỉ có điều bị hạn chế trong nhiệm vụ kịch bản, "Sinh vật" đi ra bên trong đó chỉ có thể tồn tại trong ba mươi ngày. Dù vậy, ba mươi ngày cũng quá thừa cho nhiệm vụ này rồi.
Nhưng dù Burlando nói như vậy, làm sao Anditina và Hổ Tước có thể không kích động. Đó chính là Hang ổ sinh vật đấy, cho dù chỉ là có khả năng, nhưng ích lợi đằng sau cái "Khả năng" ấy lại thật quá to lớn.
Tin tức này giống như một chiếc rương báu lóe sáng bày ra trước mặt mọi người. Trong rương có thể tràn đầy vàng bạc châu báu, cũng có thể trống không. Nhưng nếu có một chiếc rương như thế đặt trước mắt, e rằng hầu hết mọi người đều không thể giữ bình tĩnh.
Hổ Tước liếm môi, thấp giọng hỏi: "Chúng làm sao đây, ngài lãnh chúa?"
Burlando quay lại nhìn họ, giơ ngón tay chỉ hai lính đánh thuê phía sau: "Hai người là Nguyên tố sư đúng không?"
"Đúng vậy, thưa ngài." Hai lính đánh thuê cùng gật đầu.
"Như vậy có người dùng nỏ không?"
"Có." Hổ Tước lập tức chỉ bốn người trong đội: "Đủ chưa?"
"Đủ rồi." Burlando vừa nói vừa lấy dây thừng trong ba lô ra: "Bảo bốn người đi cùng tôi, tôi sắp xếp chiến thuật."
Anditina nhíu mày: "Có chiến đấu sao."
"Yên tâm, một kỵ sĩ u linh nho nhỏ thôi mà." Burlando vừa nói đã thấy Hổ Tước xanh cả mặt. Hắn sững người, chợt hỏi: "Anh làm sao vậy?"
"Ngài lãnh chúa nói là kỵ sĩ u linh… nho nhỏ hả?" Vẻ mặt Hổ Tước quái dị, hỏi.
Burlando ho khan, mới nhớ ra kỵ sĩ u linh không đáng nhắc tới đối với hắn nhưng lại là vong linh tinh anh cấp 35 hàng thật giá thật. Ngay cả hướng dẫn đi màn cũng nhiều lần trịnh trọng dặn rằng nhất định phải có trên hai mươi người chơi cấp 20, phối hợp chức nghiệp hợp lý mới có thể đối phó với con quái có thể gọi là "miniboss" trong phó bản này.
Có điều, bản hướng dẫn đi màn kia là kết quả từ thời ban sơ của trò chơi. Đến thời hắn, tư tưởng của người chơi đã thay đổi từ sớm. Các biện pháp đặc biệt để đối phó kỵ sĩ u linh, chỗ hắn không có mười cũng có chín loại.
Suy nghĩ cẩn thận điều này, Burlando mới an ủi: "Không cần quá lo lắng. Kỵ sĩ u linh có khuyết điểm trí mạng. Lát nữa nghe tôi sắp xếp, đánh với nó cũng không khó lắm đâu."
Hổ Tước nửa tin nửa ngờ nhìn ngài lãnh chúa của mình. Nếu là lính đánh thuê thông thường có lẽ giờ phút này đã quay đầu đi thẳng. Nói đùa gì chứ, kỵ sĩ u linh là một trong vài loại sinh vật hoang dã đáng sợ nhất trong truyền thuyết. Nghe đồn rằng chúng hoạt động như bóng ma dưới ánh trăng trong các khu rừng, lặng lẽ cướp đi sinh mạng của con người. Kiếm sĩ dưới Hoàng Kim trong tay nó chỉ cần một hit là xong.
Miễn bàn tới mười hai tên lính đánh thuê Hắc Thiết bậc cao ở đây, dù có nhiều thêm nữa cũng chỉ bị tàn sát mà thôi.
Nguyên cớ việc này là bởi người bình thường tiếp xúc quá ít với những sinh vật trong truyền thuyết ấy. Dù sao thì họ cũng không giống người chơi. Người chơi chết còn có thể sống lại, dùng mạng để chồng chất kinh nghiệm. Về phương diện này thì NPC bẩm sinh không có ưu thế như người chơi.
Nhưng dù gì Hổ Tước cũng là sinh vật triệu hồi của Burlando, cho nên anh ta vẫn gật đầu.
Điều này càng khiến Anditina xác nhận suy đoán về gia thần quý tộc của mình, nhưng nàng không chỉ ra, ngược lại còn hỏi: "Nơi này không phải là mộ của vua tinh linh được Martha che chở sao, sao lại xuất hiệc ác linh?"
Burlando hừ một tiếng: "Năm đó các tăng lữ Viêm thánh điện muốn giữ lại Hang ổ này đã mạnh mẽ thay đổi lời thề mà các vong linh lập nên. Kết quả khiến lực lượng Hỗn độn thừa cơ mà vào, tế đàn Trật tự bị ô nhiễm, mới khiến cho ác linh trong truyền thuyết xuất hiện. Vì vậy mà thần Martha đã tức giận, gián tiếp làm cho vương triều Sefa'er bị thay đổi triều đại."
Thiếu nữ quý tộc gật đầu, không nghĩ tới còn có truyền thuyết như vậy.
"Thưa ngài, ngài nói có phải là thứ kia không…"
Đúng lúc đó, lính đánh thuê luôn giám thị phía đền thần ở phía sau bỗng căng thẳng quay lại, chỉ một hướng nói.
Burlando quay đầu lại.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.