Thánh Khư

Chương 41: Đại khai sát giới

Thần Đồng

10/04/2020

Xoẹt.

Đột nhiên Sở Phong nhảy lên, thanh đoản kiếm màu đen xẹt qua trong rừng, giống như điện mang hoành không, hóa thành một dải lụa chém về phía trước.

Vèo một tiếng, chính xác mà lăng lệ. Cổ tên dị nhân kia xuất hiện một vết cắt. Khi thanh đoản kiếm chém qua, tốc độ quá nhanh, mang theo một luồng máu.

Sở Phong giết người một cách vô tình, dã tính nguyên thủy được phóng thích hoàn toàn.

Nhưng lực sinh mệnh của tên dị nhân này khá mạnh. Cho dù cổ đã bị cắt một vết, gã vẫn cố gắng quay người, gương mặt méo mó, tứ chi tăng vọt.

Trong nháy mắt, khắp người gã phủ đầy lông đen, ngay cả gương mặt cũng không ngoại lệ, trong miệng nhô ra răng nanh, dữ tợn và kinh khủng, đánh thẳng về phía trước.

Gã muốn gào thét, nhưng yết hầu đã bị cắt, hai mắt mang theo hàn quang, vừa không cam lòng lẫn tuyệt vọng, muốn phản công trước khi chết.

Sở Phong kinh ngạc. Cổ tên dị nhân này sắp gãy mất, nhưng vẫn phát sinh dị biến, trước khi chết vẫn còn ra tay được, quả nhiên lực sinh mệnh quá ương ngạnh.

Người này giống như một con vượn quỷ, khí tức thảm liệt, hai tay to bằng cái thớt.

Xoẹt.

Đáng tiếc, Sở Phong không cho gã cơ hội. Tay hắn hất lên, thanh đoản kiếm màu đen bay ra, trúng vào trán của gã. Máu tươi chảy ra. Lần này dị nhân rốt cuộc không còn động đậy được nữa, hai mắt mở to, thẳng tắp ngã về phía sau.

Sở Phong lách người đỡ lấy gã, sau đó đặt gã xuống đất. Khổ người tên dị nhân này quá lớn. Cho dù ngã vào bụi cỏ cũng sẽ phát ra động tĩnh không nhỏ.

Hắn rút thanh đoản kiếm màu đen, lau đi vết máu, giống như một sát thủ chuyên nghiệp, một lần nữa lên đường, tràn ngập sát ý.

Sở Phong lạnh lùng vô tình, trong lồng ngực mang theo một sự tức giận, một đường hướng về phía trước. Đám người này phục kích ở đây để giết chết hắn, vậy hắn cũng không cần phải nương tay.

Sau đó không lâu, hắn lại giết chết thêm hai cao thủ dị nhân.

Lúc này, bên trong khu rừng rất yên tĩnh. Dần dần, đừng nói là tiếng thú gào, ngay cả tiếng chim hót cũng không nghe thấy được, hơi có vẻ tĩnh mịch.

Sở Phong biết, tình huống đang không ổn. Đám dị nhân này khả năng có liên lạc với nhau. Việc hắn giết người hơn phân nửa đã bị bại lộ, những người khác cũng đã có cảm giác.

Bằng không, tại sao khu rừng lớn như vậy đột nhiên trở nên yên tĩnh? Rõ ràng đang có một luồng sát khí tràn ngập, đang kích động và khuếch trương.

Đột nhiên, Sở Phong cảm nhận được cơ thể run lên, có một cảm giác đau đớn, giống như có một thanh trường mâu đang gác sau lưng hắn, khiến cho hắn cảm thấy bất an trong lòng.

Trực giác bản năng giúp cho hắn nhìn thấy rõ, nguy hiểm đang giáng xuống, là trí mạng.

Sở Phong xoay người, nhanh như báo săn xuyên qua khu rừng, trong nháy mắt đã rời xa mấy chục thước. Tốc độ của hắn quá nhanh.

Oành.

Cùng lúc đó, chỗ vừa rồi hắn đứng ánh lửa ngút trời. Một viên đạn hỏa tiễn rơi xuống, dễ như trở bàn tay, hình thành vụ nổ lớn. Tảng đá vỡ nát, cây cối ngã xuống.

Sở Phong nhìn thấy một dị nhân với đôi cánh chim màu tím đang lơ lửng giữa không trung, đang nhìn xuống hắn, trên vai còn khiêng một khẩu súng bắn hỏa tiễn.

Lúc này, tên dị nhân một lần nửa sử dụng vũ khí nóng, đồng thời hô to: “Ở đây.”

Bọn họ không biết mục tiêu có hình dáng như thế nào, chỉ nhận được mệnh lệnh, một khi có người xâm nhập vào khu vực này, giết chết không cần quan tâm.

Dị nhân không có ai yếu. Sở Phong vừa mới ám sát, lập tức bị phát hiện, bị phản kích kịch liệt.

Yên tĩnh bị phá vỡ. Khu rừng bộc phát một luồng sát khí rất mạnh. Hơn mười bóng người đang nhanh chóng tiếp cận bên này.

Oành.

Giữa không trung, sau khi tên dị nhân kia gắn xong một viên đạn hỏa tiễn, y một lần nữa khai hỏa. Y có được năng lực mạnh mẽ ở trên không, mang theo vũ khí nặng như vậy cũng không thành vấn đề.

Đá bay tán loạn, cây cối sụp đổ. Nơi mà Sở Phong đang sống yên ổn lập tức hóa thành đất khô cằn, bị san thành bình địa.

Hắn đã sớm tránh né. Cảm giác cường đại giúp cho hắn luôn cảm nhận được nguy hiểm từ rất sớm, có thể tránh đi đầu tiên.

Lúc này, từ đằng xa, đám dị nhân cường đại đang nhanh chóng tiếp cận, đồng thời truyền đến một tiếng nổ, lại có máy bay trực thăng được trang bị vũ trang, mang theo hỏa lực kinh khủng.

“Mày nhất định phải chết.” Từ đằng xa có người gào thét.

Đồng thời, tên dị nhân giữa không trung đang tìm kiếm hắn. Hai lần oanh kích của y đều không đánh trúng đối phương. Điều này khiến cho sống lưng của y hơi lạnh. Rốt cuộc là y đã gặp phải một con quái vật như thế nào vậy?

Đó là cảm giác cường đại đến cỡ nào?

Y đã từng gặp một quyền sư già ở Sinh Vật Thiên Thần. Khi truyền quyền thuật cho bọn họ, ông cụ đã từng nói qua, thời cổ đại thường có những cao thủ khủng bố, cảm giác kinh người, có thể tránh được đủ loại nguy cơ.



Hiện tại, y đang gặp được một người?

Y lơ lửng giữa không trung, cảm giác cơ thể phát lạnh. Y biết nhiều người như vậy, vây quét chưa chắc có thể thành công. Trực giác người kia quá nhạy cảm.

Đột nhiên, lông tơ y dựng đứng, da đầu tê dại, rùng mình một cái, giống như bị một con cự thú Hồng Hoang để mắt đến.

Nhưng y đang đứng giữa không trung, ai có thể tổn thương được y chứ? Nhưng y vẫn phản ứng nhanh chóng, vỗ cánh muốn xông lên trời.

Nhưng đã muộn rồi. Một bóng người mạnh mẽ nhưng nhẹ nhàng, giống như một con vượn thần hoành không, từ một gốc đại thụ nhảy lên giữa không trung, tay cầm một thanh đoản kiếm màu đen chém về phía trước.

Phụt.

Răng rắc.

Hai tiếng vang liên tiếp vang lên. Đầu tên dị nhân rơi xuống đất, máu tươi dâng trào, trực tiếp mất mạng.

Ngoài ra, khẩu súng bắn hỏa tiễn mà y đang khiêng cũng bị thanh đoản kiếm màu đen bổ đứt thành hai đoạn, từ giữa không trung rơi xuống.

Dị nhân chạy đến, vừa lúc nhìn thấy cảnh tượng này, tất cả mọi người đều kinh ngạc. Đây là thủ đoạn như thế nào vậy? Người kia thật sự rất đáng sợ.

Bọn họ nhìn thấy một thân ảnh như man long bay ngang qua bầu trời, mang theo thanh đoản kiếm màu đen chui vào trong tán cây, cứ như thế mà biến mất.

Điều này thật sự quá kinh khủng. Người kia từ trên tán cây nhảy đến giữa không trung, chém thẳng dị nhân cường đại đang bay trên trời, quả quyết mà lăng lệ, một kích tất sát.

Một số dị nhân cảm thấy nặng nề trong lòng. Bọn họ vừa nhìn thấy một con quái vật. Trước kia, bọn họ muốn trực tiếp giết chết, bây giờ xem ra, phải trả một cái giá không nhỏ mới có thể diệt trừ.

Oành.

Máy bay trực thăng được trang bị vũ trang trút đạn xuống đầy trời, đánh vào gốc cây đại thụ kia. Trong chớp mắt, lá cây bay tán loạn, cuối cùng đại thụ ầm ầm ngã xuống, triệt để bể nát.

Nhưng, khu vực đó lại không có người. Hắn một lần nữa không nhìn thấy tăm hơi.

Huyện thành, trong một khu nhà cao cấp.

Hứa Uyển Thanh đi tới đi lui, trong lòng không yên. Không diệt trừ được tên cao thủ đó, trong lòng cô ta khó mà bình an, luôn cảm thấy sẽ bị Lâm Nặc Y biết được chuyện bí mật, đồng thời sợ tên cao thủ kia đến báo thù cô ta.

“Uyển Thanh, thả lỏng đi. Mau thử loại rượu vang này đi, không tệ đâu.”

Chàng thanh niên trẻ tuổi vẫn rất bình tĩnh, mỉm cười, anh tuấn nho nhã, từ đầu đến cuối vẫn duy trì bình thản, tuyệt không lo lắng.Rất nhanh, điện thoại của y reo lên, có người tìm y.

Hứa Uyển Thanh nhìn lại, biểu hiện càng khẩn trương hơn.

“Phát hiện mục tiêu nhưng rất khó giải quyết.”

Mục nhận được báo cáo, nhanh như vậy đã có năm tên dị nhân bị giết chết. Tổn thất này quả không nhỏ.

“Còn chờ cái gì nữa? Mau uống loại thuốc mới kia đi, vừa lúc kiểm tra đo lường thực chiến. Cho dù là Kim Cương đến, cũng không có khả năng lông tóc không bị tổn hao. Tôi muốn các người giữ lại hắn cho tôi.” Chàng thanh niên tên Mục dặn dò.

Sau khi cúp máy, biểu hiện của y hơi lạnh lại, tắt nụ cười trên môi, nói: ‘Quả nhiên là một đại cao thủ, rất có thể đứng trong tóp 100 dị nhân trong thiên hạ.”

“Lợi hại như vậy sao?” Hứa Uyển Thanh giật mình, mắt mở to, đôi môi đỏ gợi cảm mở ra, lộ ra hàm răng trắng noãn bên trong. Cô ta càng nghe càng cảm thấy bất an.

Bởi vì, một khi để cho loại nhân vật này đào thoát, hậu hoạn sẽ vô tận.

“Yên tâm đi, hắn không thoát được đâu. Trong số những người của anh cũng có cao thủ có đẳng cấp. Một khi anh ta uống loại thuốc mới, anh ta có thể khiêu chiến cả Kim Cương lẫn Hỏa Linh.” Mục lạnh lùng nói.

Khí chất của y hơi ác liệt, không còn nho nhã như ban đầu. Chết mất năm dị nhân cũng khiến y rất đau lòng. Đây đều là người của Mục gia, là lực lượng mà y nắm giữ trong tay.

“Loại thuốc này thật sự hữu hiệu sao?” Hứa Uyển Thanh hỏi.

“Rất hữu hiệu, có thể giúp người phóng thích tiềm năng, chiến lực tăng lên từ mấy lần đến mấy chục lần.” Mục nói, ánh mắt hiện lên sự sốt ruột.

“Không phải còn đang thí nghiệm sao?”

“Đã có thể sử dụng được rồi. Lần này chúng ta chính là muốn khai đao với người của Bồ Đề Cơ Nhân, kiểm nghiệm thực chiến. Nếu đại cao thủ kia đụng vào, trước bắt hắn tế đao.” Mục bình tĩnh nói, nhưng lại ẩn chứa sự lạnh lẽo.

Bên trong khu rừng, Sở Phong cau mày. Ở đây đã được bố trí qua, lại có máy tham trắc. Hắn đã hủy đi mấy chục cái, bây giờ vẫn còn phát hiện.

Hiện tại, hắn đang bị vây quanh.

Sau khi giết chết năm tên dị nhân, nơi này xuất hiện mười ba dị nhân. Để vây giết hắn, bọn họ còn xuất động mười tám dị nhân, còn có các loại vũ khí hạng nặng, đúng là cái giá bỏ ra không nhỏ.

“Uống thuốc, kiểm nghiệm thực chiến. Giết chết hắn xong, chúng ta sẽ diệt luôn người của Bồ Đề Cơ Nhân đang hoạt động trong khu vực này luôn.” Một dị nhân phân phó.



Đám dị nhân này, sau khi thể hiện thực lực cường đại, cũng đã lộ ra chân thân khác biệt của mình, cả đám nhìn rất quái lạ.

Có dị nhân cao đến ba mét, hình thể khôi ngô, lại còn quấn quanh một tầng sương mù, có sức mạnh bạo tạc.

Có dị nhân cơ thể đã hóa đá một nửa. Khi chạm đến vật thể nào, vật thể đó cũng hóa đá theo. Năng lực này khiến lông mày Sở Phong dựng ngược.

Còn có một dị nhân trên người hừng hực ánh lửa, dưới chân toàn là nham thạch. Tên người lửa này đáng sợ nhất, dường như là thủ lĩnh, mang đến cho Sở Phong cảm giác nguy hiểm.

....

Mười ba dị nhân, người nào cũng khác biệt, đều có năng lực kinh khủng, từ bốn phương tám hướng vây kín, muốn tuyệt sát Sở Phong ở đây.

Còn có trực thăng xoay quanh trên bầu trời, chuẩn bị trút xuống hỏa lực hung mãnh bất cứ lúc nào. Nếu không phải lo lắng dị nhân bên dưới cũng bị hao tổn, y đã sớm khai hỏa.

Hơn mười dị nhân đều uống cùng một loại thuốc. Bên trong một bình thủy tinh trong suốt chứa một thứ chất lỏng màu xanh. Khi mở nắp, một làn khói màu xanh bay ra, còn kèm theo một mùi thơm ngát.

Sở Phong cảm thấy không ổn. Bởi vì khí tức của hơn mười người này đang mạnh lên. Cả đám đều gầm nhẹ, vô cùng phấn khởi, ánh mắt tràn ngập tính xâm lược.

Cách đó không xa, có một vị dược sĩ già vẫn luôn đi theo, quan sát chiến trường ở cự ly gần, lúc này lộ ra vẻ hưng phấn, kêu to rất tốt.

Hơn nữa, ông ta bắt đầu liên lạc với người trên huyện thành.

“Sau lần cải tiến gần đây nhất, hiệu quả của thuốc vô cùng tốt. Cơ năng của bọn họ tăng gấp tám lần, có người còn gấp mười lần.”

Vị dược sĩ đó vô cùng kích động. Từ những khí cụ nhỏ phát ra ánh sáng trên người bọn họ, chỉ số cơ thể bọn họ đang kịch liệt tăng lên, cực kỳ khủng bố.

“Rất tốt.” Mục trịnh trọng gật đầu, khó nén vẻ kích động. Ngay cả người ổn trọng như y cũng vô pháp bình tĩnh.

Trong khu rừng, vị dược sĩ già khống chế cảm xúc, khiến cho bản thân tỉnh táo lại. Sau khi ông ta cẩn thận quan sát, hơi cau mày nói: “Phấn khích quá cũng không tốt. Ba động tinh thần kịch liệt sẽ dễ dàng xảy ra vấn đề.”

Ông ta cho rằng, đây có lẽ là một trong hai khuyết điểm hiện có trước mắt, còn cần cải tiến.

Lúc này, Sở Phong cảm giác không được tốt lắm. Chỉ trong nháy mắt, hắn cảm thấy không phải bị hơn mười dị nhân vây quanh mà có cảm giác như trên trăm dị nhân vây quanh.

Bởi vì, những người này bộc phát sức mạnh quá cường đại, thực lực người nào cũng tăng lên gấp mười, trở nên cực kỳ nguy hiểm.

“Phá vây cũng không thành vấn đề chứ?” Sở Phong lẩm bẩm.

Biểu hiện của hắn trịnh trọng, không dám có chút chủ quan, bày sẵn trận địa đón quân địch, sau đó chậm rãi giãn hai tay, vận dụng Đại Lực Ngưu Ma Quyền, bắt đầu ngưng tụ thần hình chung cực.

“Đó là cái gì vậy?” Mặc dù hơn mười dị nhân đang phấn khởi, tinh thần ba động kịch liệt, nhưng vẫn giật mình nhìn chằm chằm đằng trước.

Sở Phong nắm chặt quyền ấn, sau lưng hiện lên một con mãng ngưu to lớn màu đen, giống như đến từ Thái Cổ, vượt qua không gian, muốn giáng xuống mảnh đại địa này.

Một luồng khí tức man hoang phả vào mặt, tất cả như trở về đại địa Hồng Hoang.

Đây là quyền ấn thần hình chung cực.

Cùng lúc đó, Sở Phong bắt đầu tiến hành phương pháp hô hấp đặc biệt. Đây là đòn sát thủ của hắn. Một khi vận dụng, có thể giúp cho sức mạnh quyền ấn tăng lên một khoảng lớn.

Ngày thường, hắn rất ít khi vận dụng. Khi chém giết cự thú cũng không sử dụng đến.

Hiện tại, hắn đang gặp phải nguy hiểm, vì thế hắn chuẩn bị thi triển.

“Những người này, người nào cũng tinh thần phấn chấn, cảm xúc bất ổn, là một vấn đề nghiêm trọng. Có lẽ mình nên thử Mãng Ngưu Hống một chút.”

Sở Phong âm thầm tính toán. Bởi vì đây không những là một loại âm ba công, mà còn là một phương pháp công kích tinh thần đáng sợ, uy lực mạnh mẽ, có thể khiến cho người ta sụp đổ.

Hơn mười dị nhân mang theo tính xâm lược đáng sợ, ánh mắt càng điên cuồng hơn, cùng một chỗ bước lên phía trước. Khi đến gần Sở Phong, bọn họ chuẩn bị phát lực tuyệt sát hắn.

Sau một khắc, hai bên gần như đồng thời ra tay.

Rống!

Rống to một tiếng, kinh thiên động địa, giống như sấm rền. Bên trong núi rừng nổ tung, lá bay tán loạn, sau đó vỡ nát. Ngay cả một số cây đại thụ cũng không ngoại lệ.

Tất cả đều là uy lực của một tiếng rống của Sở Phong.

Dùng phương pháp hô hấp đặc biệt gia trì, tiếng rống giống như mãng ngưu Thái Cổ gào thét, ngang ngửa với tiếng sấm, chấn động vùng núi.

"A..."

Chuyện đáng sợ đã phát sinh. Tinh thần vốn đang ba động kịch liệt của hơn mười dị nhân lại càng bị kích thích, càng thêm nghiêm trọng. Cả đám đều kêu thảm, sau đó thất khiếu chảy máu, ôm đầu thét dài. Có người còn ngã xuống mặt đất, trực tiếp mất mạng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thánh Khư

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook