Chương 342: Lạnh Nhạt
Muội Nương
26/03/2022
Lúc này Trúc Chi mới chợt nhớ ra vụ án mà Thiên Thanh đã đề cập trước đó: Mười hai nạn nhân từ già đến trẻ em đều bị chặt đứt đầu, bị đưa đến núi Thất Diệu. Cô bàng hoàng, báu chặt mười đầu ngón tay vào thành giường, rồi thốt lên:
“Như vậy, vụ giết người được tìm thấy trên núi Thất Diệu là một kiểu hiến tế nhầm giải trừ một phong ấn ư?”
Huyết Yêu buông cuốn sách cũ nát trên tay xuống, giương đôi mắt nhìn cô đầy kinh ngạc. Rõ là hắn không ngờ cô lại biết đến vụ việc hiến tế trên núi Thất Diệu khi mà cô chỉ ở yên một chổ, không như hắn đã đi nhiều nơi. Hắn nói giọng hơi kích động một chút:
“Cô đã biết chuyện hiến tế đầu người ư?”
Trúc Chi gật đầu, thành thật nói ra:
“Thiên Thanh vừa mới nói đến vụ án này hồi sáng. Tụi tôi sự định ngày mai sẽ lên núi Thất Diệu xem tình hình ra sao. Và nếu đó là một vụ giết người, làm sao tôi lại không hề điềm báo được?”
Huyết Yêu nói:
“Thiên la địa võng đã kiềm hãm phần nào năng lực thấy được điềm báo của cô. Hoặc người thực hiện vụ hiến tế là con người, mà không phải sinh vật bóng đêm hay thần tiên nào đấy.”
Trúc Chi mơ hồ suy đoán tình hình hiện tại, khi cô vừa liên tưởng đến vụ án mình suýt bị giết chết:
“Vậy thì Hàn Hinh mà anh nói, người đã bắt tôi và những người khác đang thực hiện một vụ hiến tế khác, nhầm phá một phong ấn khác ư?”
Huyết Yêu gật đầu, hắn đứng dậy, rời khỏi ghế ngồi, mặt bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Tất cả mọi chuyện đều trở nên quá rõ ràng. Mười hai phong ấn đang bị ai đó giải trừ từng phong ấn một. Mà tên này muốn giải trừ phong ấn lại bắt đầu giết rất nhiều người, thực hiện những vụ hiến tế đầy dã man, chỉ với mục đích cướp đi phần thần khí của mười hai vị thần. Chúng biết rằng không thể giết mười hai vị thần, nên mới thực hiện phá vỡ những phong ấn mà mười hai vị thần kia đã ếm thần khí của mình vào đó. Như Huyết Yêu vì muốn nhốt Bạch Kê tinh trong phiến đá nọ mà dùng thần khí của mình phong ấn ả.
Trúc Chi chỉ vô tình nằm trong số những nạn nhân trong đợt hiến tế lần này chỉ vì cô cũng đang bị “bà dì ghé thăm”. Phong ấn này đã bị Huyết Yêu ngăn cản kịp thời bằng việc giết chết tên Hàn Hinh đó. Chỉ sợ vẫn còn những phong ấn khác và những mạng người vô tội khác bị đem ra hiến tế.
Trúc Chi chạy đến bàn học. Cô lôi một cây viết trong cặp sách, ghi ghi chép chép thứ gì đó vào trang giấy trắng, đến mức khi Huyết Yêu đến bên cạnh cô và nhìn xuống đã thấy trang giấy đầy những chữ viết chi chít. Cô viết một hồi liền ngẩng đầu nhìn sang Huyết Yêu, đúng lúc hắn đang cúi đầu nhìn những gì mà cô viết, hai cặp mắt của họ chạm vào nhau và trái tim của Trúc Chi đập loạn, hai má đỏ bừng. Kể từ lúc hai người hôn nhau, hai người vẫn chưa đứng gần nhau đến thế, đến nổi đôi môi của hắn gần như chạm vào chóp mũi của cô.
Trúc Chi giật mình, theo phản xạ ngã ra đằng sau cái ghế, may mà Huyết Yêu nhanh tay đón lấy eo của cô. Hắn buông tay ra trước, bình thản ngồi lên giường, coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Duy chỉ có Trúc Chi vẫn còn bối rối một hồi mới lấy được bình tĩnh.
Trúc Chi nhìn thấy sự lạnh nhạt của Huyết Yêu cũng chỉ cười trừ trong lòng. Cô đã quá quen với thái độ hời hợt của hắn rồi. Cô nhìn vào những gì mình vừa ghi, rồi bắt đầu hỏi Huyết hỏi Huyết Yêu:
“Hàn Hinh đang hiến tế nhằm phá bỏ phong ấn khác, vậy thì gã đang cố lấy thần khí của ai?”
“Thần sinh nở hay mọi người hay gọi là bà mụ. Bởi vậy, kẻ đứng đằng sau mới chiêu dụ Hàn Hinh. Tên này giết những cô gái đang trong lần nguyệt sự thứ mười. Mà hiến tế đủ mười hai nạn nhân, thần khí của thần sinh nở sẽ tan biến mất một nửa. Đến khi đó Hàn Hinh rất có thể lấy được thần khí của bà ấy.”
“Nói vậy, phong ấn này gã vẫn chưa thực hiện được. Bởi vì anh đã cứu được những người đó rồi. Và tôi tin anh sẽ có cách thông báo cho bà mụ biết về âm mưu của những kẻ đang cố tìm cách lấy được thần khí của bà ấy.”
Huyết Yêu dĩ nhiên đã có dự tính trong đầu. Hắn chỉ ghé qua chổ Trúc Chi một chút rồi sẽ rời đi ngay, không thể ở lâu được. Nếu hắn không tình cờ cứu được cô, hắn rất có thể vẫn chưa xuất hiện trong nhà cô thế này. Hắn muốn điều tra thêm vài việc cho chắc chắn mới đến gặp cả nhóm.
Trúc Chi tiếp tục đặt câu hỏi:
“Mười hai phong ấn bao gồm thần khí của mười hai vị thần. Nếu lấy sức mạnh của vị thần sao lại luyện thành một viên hắc ngọc?”
“Viên hắc ngọc chứa nhiều sức mạnh, nhưng nó lại được đính trên một thanh kiếm Quỷ - thanh kiếm mà Nguyệt Nương dùng cả tính mạng luyện thành. Hơn nữa, Y Lân dùng thanh kiếm giết rất nhiều người, tội ác vô số, viên hắc ngọc uống máu tanh quá nhiều đã trở nên hắc ám. Điều đó khiến linh khí của mười hai vị thần trở thành quỷ khí bậc nhất. Nhưng vẫn có thể trút lấy sức mạnh của thanh kiếm khi mười hai phong ấn được giải trừ.”
“Tôi có thể biết mười hai thần khí đó thuộc về những ai hay không? “
“Phong ấn đầu tiên thuộc về chủ nhân đầu tiên của thanh kiếm, máu của Y Lân.”
“Vậy thì khó có được đúng không?”
“Nếu nó chảy trong huyết mạch của cô và cả Quý Nhậm thì điều đó trở nên quá dễ dàng. Cố Nhi đã ở bên cạnh Quý Nhậm lâu như vậy, ta nghe nói Tịnh Đan lại là người của Nguyên Sâm. Ta sợ nếu kẻ đứng đằng sau mọi chuyện là Nguyên Sâm thì lại là chuyện khác. Lão ấy rất có thể đã có được phong ấn đầu tiên.”
“Phong ấn thứ hai?”
“Phong ấn trên Bạch Kê tinh.”
Trúc Chi đứng phất dậy, cô vừa nhận ra một điều tội tệ trong câu chuyện của Huyết Yêu. Cô kinh hoàng nói:
“Nói như vậy, kẻ đó đã có được thần khí của anh. Bởi vì anh là người phong ấn Bạch Kê tinh mà?”
Huyết Yêu không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Trúc Chi, hắn đưa mắt nhìn vào trang giấy cũ nát ấy, miệng thì nói:
“Đúng như vậy. Thần khí của ta bị mất ba phần và ta đang tìm cách lấy lại nó.”
“Anh hãy nói với tôi là anh có cách đi.”
“Ta dĩ nhiên có cách, nhưng khó lắm. Chúng ta phải đi đến một nơi xa nơi này rất nhiều và lần này ta không thể đi đến đó một mình. Ta cần một trợ thủ, mà ngoài cô ra ta không còn ai để tin tưởng cả.”
Huyết Yêu khi nghe Trúc Chi nói về sức mạnh của thanh kiếm có vẻ đang yếu đi, hắn đã ngờ ngợ đoán được có kẻ đang muốn giải trừ tất cả mười hai phong ấn, muốn lấy đi sức mạnh của thanh Hắc Ma. Thanh kiếm của Quỷ khó ai tác động lên nó nếu không biết cách. Vì thế hắn đã điều tra vài nơi, đến vài địa điểm, muốn xác nhận lại suy đoán của mình. Nào ngờ, hắn phát hiện Bạch Kê tinh thật sự đã được giải thoát và một chút thần lực của hắn cũng biến mất theo.
Vì thế Huyết Yêu bắt đầu đi kiểm tra những phong ấn khác. Chúng vẫn còn an toàn cho đến thời điểm hiện tại. Chỉ có phong ấn thứ năm, phong ấn sẽ cướp đi thần khí của thần sinh nở đang gặp nguy hiểm. Huyết Yêu phát hiện rất nhiều cô gái tuổi dậy thì bị biến mất nhờ tài năng của Hải Du. Nhờ nó mà hắn đến đúng địa điểm mà gã Hàn Hinh thực hiện vụ hiến tế của mình. Nếu hắn chỉ cần đến muộn một chút, phong ấn thứ năm nhất định được phá bỏ và quỷ khí của Hắc Ma sẽ lại mất đi một phần.
Trúc Chi biết Huyết Yêu chưa muốn đi ngay, nếu không hắn sẽ giải thích trên đường đi hơn là ngồi đây nói chuyện làm mất thời gian. Có một chuyện mà cô vẫn chưa hiểu và muốn hắn giải đáp cho mình: Luồng khí kỳ lạ nào đó đã giúp cô giết chết Quý Nhậm.
Trúc Chi nghĩ là làm. Cô bắt đầu kể lại cho Huyết Yêu nghe những gì đã diễn ra khi ấy, rất rõ ràng và chi tiết. Vừa kể Trúc Chi vừa quan sát nét mặt của hắn, nhưng cô chẳng thấy một tia kinh ngạc nào cả, điều này khiến cô tin rằng hắn đang không mấy tin tưởng những gì cô nói.
Trúc Chi hậm hực nói:
“Anh không tin những gì tôi nói hay sao?”
“Tin chứ. Ta tin cô.”
“Vậy thì sao anh không phản ứng gì hết?”
“Thần lực đã giúp cô thắng Quý Nhậm chính là thần lực của ta. Cô nghĩ trong thời khắc đó, ai lại có thể xuất ra thần lực mạnh như vậy?”
“Nhưng lúc đó anh bị thương mà, anh bị thanh Thiên trảm đao làm cho bị thương.”
Huyết Yêu cười ngọt ngào:
“Nếu Huyết Yêu ta không có chủ tâm để cho Quý Nhậm có cơ hội đả thương, thì ba người như gã cũng không có khả năng đụng được vào sợi tóc của ta. Không phải ta kiêu căng, mà đó vốn là sự thật.”
“Xin giải thích thêm cho.”
Huyết Yêu nhớ lại thời khắc Cố Nhi xuất hiện trước mặt Quý Nhậm, ả đã nói ra thân phận tiểu ma vương của Trúc Chi. Như vậy, thiên đế thật sự cũng biết thân phận của Trúc Chi. Điều đó sẽ chứng thực suy đoán của ông về thân phận của cô trước đó, khi cô sử dụng Vọng Âm và cứu ông thoát khỏi thiên âm tà độc.
Quý Nhậm khi ấy đã đánh trúng tâm lý của Huyết Yêu. Gã đã nhắc nhở hắn về vấn đề mà hắn luôn quan ngại: Thiên tử rất có thể giết chết Trúc Chi khi biết thân phận thật của cô. Hắn sợ ông ấy không đợi được, không đợi nghe lời giải trình của hắn mà giết luôn cô. Hắn rất nhanh đã nghĩ ra đối sách. Hắn phải tìm mọi cách khiến thiên đế thấy được điểm lợi khi giữ tính mạng của Trúc Chi, hắn phải chứng tỏ cô là người tốt, là người cùng phe với hắn.
Huyết Yêu chỉ có thể giả vờ trúng chiêu của Quý Nhậm trước, cố tình rơi xuống thiên điện – nơi Thiên tử và Trúc Chi đang đứng. Quả nhiên, Trúc Chi khi thấy Huyết Yêu bị thương đã nổi giận cực điểm và cô đã quyết chí giết chết Quý Nhậm. Nhờ vậy thiên đế sẽ không đành lòng giết chết cô. Bởi vì cô vừa cứu mạng ông vừa cứu mạng đứa con trai của mình.
Kế hoạch tuyệt diệu của Huyết Yêu đã thành công một phần, chỉ còn một việc nữa mà hắn không thể lường trước: Sức mạnh của Quý Nhậm đang dần lấn áp Trúc Chi. Hắn lại phải nghĩ cách giúp cô chiến thắng Quý Nhậm. Một mặt Huyết Yêu tỏ ra bị thương không cử động được, mặt khác xuất thần lực giúp Trúc Chi tấn công Quý Nhậm.
Trúc Chi vừa sử dụng Hắc Ma vừa lại được Huyết Yêu âm thầm giúp đỡ, rất nhanh đã hạ được Quý Nhậm. Huyết yêu đứng bên cạnh Thiên tử mỉm cười đắc ý, hắn chắc chắn Trúc Chi nhận ra có ai đó giúp đỡ mình, nhưng sẽ không vạch trần điều đó trước mặt mọi người. Hắn cũng không nhắc đến, hắn đang đợi cô tự mình hỏi trước mới thành thật trả lời.
Trúc Chi nghe Huyết Yêu kể tường tận như vậy, lại còn dùng chất giọng “ta đây tính hết cả rồi” như thế cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Nhưng trong lòng lại vui như hoa nở. Huyết Yêu đặt an toàn của cô lên hàng đầu, nghĩ bao nhiêu cách (kể cả việc khiến mình bị thương đánh lừa Quý Nhậm) cứu cô thoát khỏi nguy hiểm, trái tim của cô xuyến xao lạ thường.
Trúc Chi tiến tới gần Huyết Yêu một chút, chạm những ngón tay thon thả của cô lên mu bàn tay của Huyết Yêu. Cô dành cho hắn một ánh mắt cuồng si, rồi nói:
“Anh rất quan tâm tôi, đúng chứ?”
Huyết Yêu rút tay của mình lại, hình như không muốn tiếp xúc với những ngón tay nhỏ bé của cô. Hành động vừa rồi của hắn khiến trái tim cô nhói lên một nhịp, lại một lần nữa hắn vừa dập tắt cảm xúc lâng lâng đang dâng trào trong lòng cô. Cô nghe hắn hời hợt trả lời:
“Ta có trách nhiệm với cô. Ta đã lôi cô và đám nhóc lên Thiên giới. Cho nên cô không cần cảm động thế đâu.”
Đúng lúc này, cánh cửa sổ bên trong phòng cô chợt mở ra, rất thô bạo, như có ai đó dùng lực hất tung nó ra khỏi bản lè. Trúc Chi di chuyển ánh mắt về hướng đó và cô kinh ngạc khi thấy một cô gái trẻ và đẹp đang ngồi trên cửa sổ. Khuôn mặt nàng ta nở một nụ cười rất đẹp, rất rung động.
Nàng ta thấy Huyết Yêu đang đứng cạnh Trúc Chi thì không vui ra mặt. Nàng nhảy vào phòng Trúc Chi, không ngần ngại mà ôm lấy cánh tay của Huyết Yêu, như không hề có mặt của kẻ thứ ba là cô. Nàng ta nói với Huyết Yêu, nghe rất tình tứ:
“Anh cứ tưởng sẽ trốn khỏi em dễ dàng như vậy hả? Bộ anh quên em có thể ngửi được mùi cơ thể của anh ư?”
Và Huyết Yêu hình như không có ý định đẩy nàng ta ra khỏi cánh tay của mình như đã làm với Trúc Chi.
“Như vậy, vụ giết người được tìm thấy trên núi Thất Diệu là một kiểu hiến tế nhầm giải trừ một phong ấn ư?”
Huyết Yêu buông cuốn sách cũ nát trên tay xuống, giương đôi mắt nhìn cô đầy kinh ngạc. Rõ là hắn không ngờ cô lại biết đến vụ việc hiến tế trên núi Thất Diệu khi mà cô chỉ ở yên một chổ, không như hắn đã đi nhiều nơi. Hắn nói giọng hơi kích động một chút:
“Cô đã biết chuyện hiến tế đầu người ư?”
Trúc Chi gật đầu, thành thật nói ra:
“Thiên Thanh vừa mới nói đến vụ án này hồi sáng. Tụi tôi sự định ngày mai sẽ lên núi Thất Diệu xem tình hình ra sao. Và nếu đó là một vụ giết người, làm sao tôi lại không hề điềm báo được?”
Huyết Yêu nói:
“Thiên la địa võng đã kiềm hãm phần nào năng lực thấy được điềm báo của cô. Hoặc người thực hiện vụ hiến tế là con người, mà không phải sinh vật bóng đêm hay thần tiên nào đấy.”
Trúc Chi mơ hồ suy đoán tình hình hiện tại, khi cô vừa liên tưởng đến vụ án mình suýt bị giết chết:
“Vậy thì Hàn Hinh mà anh nói, người đã bắt tôi và những người khác đang thực hiện một vụ hiến tế khác, nhầm phá một phong ấn khác ư?”
Huyết Yêu gật đầu, hắn đứng dậy, rời khỏi ghế ngồi, mặt bắt đầu trở nên nghiêm trọng. Tất cả mọi chuyện đều trở nên quá rõ ràng. Mười hai phong ấn đang bị ai đó giải trừ từng phong ấn một. Mà tên này muốn giải trừ phong ấn lại bắt đầu giết rất nhiều người, thực hiện những vụ hiến tế đầy dã man, chỉ với mục đích cướp đi phần thần khí của mười hai vị thần. Chúng biết rằng không thể giết mười hai vị thần, nên mới thực hiện phá vỡ những phong ấn mà mười hai vị thần kia đã ếm thần khí của mình vào đó. Như Huyết Yêu vì muốn nhốt Bạch Kê tinh trong phiến đá nọ mà dùng thần khí của mình phong ấn ả.
Trúc Chi chỉ vô tình nằm trong số những nạn nhân trong đợt hiến tế lần này chỉ vì cô cũng đang bị “bà dì ghé thăm”. Phong ấn này đã bị Huyết Yêu ngăn cản kịp thời bằng việc giết chết tên Hàn Hinh đó. Chỉ sợ vẫn còn những phong ấn khác và những mạng người vô tội khác bị đem ra hiến tế.
Trúc Chi chạy đến bàn học. Cô lôi một cây viết trong cặp sách, ghi ghi chép chép thứ gì đó vào trang giấy trắng, đến mức khi Huyết Yêu đến bên cạnh cô và nhìn xuống đã thấy trang giấy đầy những chữ viết chi chít. Cô viết một hồi liền ngẩng đầu nhìn sang Huyết Yêu, đúng lúc hắn đang cúi đầu nhìn những gì mà cô viết, hai cặp mắt của họ chạm vào nhau và trái tim của Trúc Chi đập loạn, hai má đỏ bừng. Kể từ lúc hai người hôn nhau, hai người vẫn chưa đứng gần nhau đến thế, đến nổi đôi môi của hắn gần như chạm vào chóp mũi của cô.
Trúc Chi giật mình, theo phản xạ ngã ra đằng sau cái ghế, may mà Huyết Yêu nhanh tay đón lấy eo của cô. Hắn buông tay ra trước, bình thản ngồi lên giường, coi như chưa có chuyện gì xảy ra. Duy chỉ có Trúc Chi vẫn còn bối rối một hồi mới lấy được bình tĩnh.
Trúc Chi nhìn thấy sự lạnh nhạt của Huyết Yêu cũng chỉ cười trừ trong lòng. Cô đã quá quen với thái độ hời hợt của hắn rồi. Cô nhìn vào những gì mình vừa ghi, rồi bắt đầu hỏi Huyết hỏi Huyết Yêu:
“Hàn Hinh đang hiến tế nhằm phá bỏ phong ấn khác, vậy thì gã đang cố lấy thần khí của ai?”
“Thần sinh nở hay mọi người hay gọi là bà mụ. Bởi vậy, kẻ đứng đằng sau mới chiêu dụ Hàn Hinh. Tên này giết những cô gái đang trong lần nguyệt sự thứ mười. Mà hiến tế đủ mười hai nạn nhân, thần khí của thần sinh nở sẽ tan biến mất một nửa. Đến khi đó Hàn Hinh rất có thể lấy được thần khí của bà ấy.”
“Nói vậy, phong ấn này gã vẫn chưa thực hiện được. Bởi vì anh đã cứu được những người đó rồi. Và tôi tin anh sẽ có cách thông báo cho bà mụ biết về âm mưu của những kẻ đang cố tìm cách lấy được thần khí của bà ấy.”
Huyết Yêu dĩ nhiên đã có dự tính trong đầu. Hắn chỉ ghé qua chổ Trúc Chi một chút rồi sẽ rời đi ngay, không thể ở lâu được. Nếu hắn không tình cờ cứu được cô, hắn rất có thể vẫn chưa xuất hiện trong nhà cô thế này. Hắn muốn điều tra thêm vài việc cho chắc chắn mới đến gặp cả nhóm.
Trúc Chi tiếp tục đặt câu hỏi:
“Mười hai phong ấn bao gồm thần khí của mười hai vị thần. Nếu lấy sức mạnh của vị thần sao lại luyện thành một viên hắc ngọc?”
“Viên hắc ngọc chứa nhiều sức mạnh, nhưng nó lại được đính trên một thanh kiếm Quỷ - thanh kiếm mà Nguyệt Nương dùng cả tính mạng luyện thành. Hơn nữa, Y Lân dùng thanh kiếm giết rất nhiều người, tội ác vô số, viên hắc ngọc uống máu tanh quá nhiều đã trở nên hắc ám. Điều đó khiến linh khí của mười hai vị thần trở thành quỷ khí bậc nhất. Nhưng vẫn có thể trút lấy sức mạnh của thanh kiếm khi mười hai phong ấn được giải trừ.”
“Tôi có thể biết mười hai thần khí đó thuộc về những ai hay không? “
“Phong ấn đầu tiên thuộc về chủ nhân đầu tiên của thanh kiếm, máu của Y Lân.”
“Vậy thì khó có được đúng không?”
“Nếu nó chảy trong huyết mạch của cô và cả Quý Nhậm thì điều đó trở nên quá dễ dàng. Cố Nhi đã ở bên cạnh Quý Nhậm lâu như vậy, ta nghe nói Tịnh Đan lại là người của Nguyên Sâm. Ta sợ nếu kẻ đứng đằng sau mọi chuyện là Nguyên Sâm thì lại là chuyện khác. Lão ấy rất có thể đã có được phong ấn đầu tiên.”
“Phong ấn thứ hai?”
“Phong ấn trên Bạch Kê tinh.”
Trúc Chi đứng phất dậy, cô vừa nhận ra một điều tội tệ trong câu chuyện của Huyết Yêu. Cô kinh hoàng nói:
“Nói như vậy, kẻ đó đã có được thần khí của anh. Bởi vì anh là người phong ấn Bạch Kê tinh mà?”
Huyết Yêu không dám nhìn thẳng vào đôi mắt đen của Trúc Chi, hắn đưa mắt nhìn vào trang giấy cũ nát ấy, miệng thì nói:
“Đúng như vậy. Thần khí của ta bị mất ba phần và ta đang tìm cách lấy lại nó.”
“Anh hãy nói với tôi là anh có cách đi.”
“Ta dĩ nhiên có cách, nhưng khó lắm. Chúng ta phải đi đến một nơi xa nơi này rất nhiều và lần này ta không thể đi đến đó một mình. Ta cần một trợ thủ, mà ngoài cô ra ta không còn ai để tin tưởng cả.”
Huyết Yêu khi nghe Trúc Chi nói về sức mạnh của thanh kiếm có vẻ đang yếu đi, hắn đã ngờ ngợ đoán được có kẻ đang muốn giải trừ tất cả mười hai phong ấn, muốn lấy đi sức mạnh của thanh Hắc Ma. Thanh kiếm của Quỷ khó ai tác động lên nó nếu không biết cách. Vì thế hắn đã điều tra vài nơi, đến vài địa điểm, muốn xác nhận lại suy đoán của mình. Nào ngờ, hắn phát hiện Bạch Kê tinh thật sự đã được giải thoát và một chút thần lực của hắn cũng biến mất theo.
Vì thế Huyết Yêu bắt đầu đi kiểm tra những phong ấn khác. Chúng vẫn còn an toàn cho đến thời điểm hiện tại. Chỉ có phong ấn thứ năm, phong ấn sẽ cướp đi thần khí của thần sinh nở đang gặp nguy hiểm. Huyết Yêu phát hiện rất nhiều cô gái tuổi dậy thì bị biến mất nhờ tài năng của Hải Du. Nhờ nó mà hắn đến đúng địa điểm mà gã Hàn Hinh thực hiện vụ hiến tế của mình. Nếu hắn chỉ cần đến muộn một chút, phong ấn thứ năm nhất định được phá bỏ và quỷ khí của Hắc Ma sẽ lại mất đi một phần.
Trúc Chi biết Huyết Yêu chưa muốn đi ngay, nếu không hắn sẽ giải thích trên đường đi hơn là ngồi đây nói chuyện làm mất thời gian. Có một chuyện mà cô vẫn chưa hiểu và muốn hắn giải đáp cho mình: Luồng khí kỳ lạ nào đó đã giúp cô giết chết Quý Nhậm.
Trúc Chi nghĩ là làm. Cô bắt đầu kể lại cho Huyết Yêu nghe những gì đã diễn ra khi ấy, rất rõ ràng và chi tiết. Vừa kể Trúc Chi vừa quan sát nét mặt của hắn, nhưng cô chẳng thấy một tia kinh ngạc nào cả, điều này khiến cô tin rằng hắn đang không mấy tin tưởng những gì cô nói.
Trúc Chi hậm hực nói:
“Anh không tin những gì tôi nói hay sao?”
“Tin chứ. Ta tin cô.”
“Vậy thì sao anh không phản ứng gì hết?”
“Thần lực đã giúp cô thắng Quý Nhậm chính là thần lực của ta. Cô nghĩ trong thời khắc đó, ai lại có thể xuất ra thần lực mạnh như vậy?”
“Nhưng lúc đó anh bị thương mà, anh bị thanh Thiên trảm đao làm cho bị thương.”
Huyết Yêu cười ngọt ngào:
“Nếu Huyết Yêu ta không có chủ tâm để cho Quý Nhậm có cơ hội đả thương, thì ba người như gã cũng không có khả năng đụng được vào sợi tóc của ta. Không phải ta kiêu căng, mà đó vốn là sự thật.”
“Xin giải thích thêm cho.”
Huyết Yêu nhớ lại thời khắc Cố Nhi xuất hiện trước mặt Quý Nhậm, ả đã nói ra thân phận tiểu ma vương của Trúc Chi. Như vậy, thiên đế thật sự cũng biết thân phận của Trúc Chi. Điều đó sẽ chứng thực suy đoán của ông về thân phận của cô trước đó, khi cô sử dụng Vọng Âm và cứu ông thoát khỏi thiên âm tà độc.
Quý Nhậm khi ấy đã đánh trúng tâm lý của Huyết Yêu. Gã đã nhắc nhở hắn về vấn đề mà hắn luôn quan ngại: Thiên tử rất có thể giết chết Trúc Chi khi biết thân phận thật của cô. Hắn sợ ông ấy không đợi được, không đợi nghe lời giải trình của hắn mà giết luôn cô. Hắn rất nhanh đã nghĩ ra đối sách. Hắn phải tìm mọi cách khiến thiên đế thấy được điểm lợi khi giữ tính mạng của Trúc Chi, hắn phải chứng tỏ cô là người tốt, là người cùng phe với hắn.
Huyết Yêu chỉ có thể giả vờ trúng chiêu của Quý Nhậm trước, cố tình rơi xuống thiên điện – nơi Thiên tử và Trúc Chi đang đứng. Quả nhiên, Trúc Chi khi thấy Huyết Yêu bị thương đã nổi giận cực điểm và cô đã quyết chí giết chết Quý Nhậm. Nhờ vậy thiên đế sẽ không đành lòng giết chết cô. Bởi vì cô vừa cứu mạng ông vừa cứu mạng đứa con trai của mình.
Kế hoạch tuyệt diệu của Huyết Yêu đã thành công một phần, chỉ còn một việc nữa mà hắn không thể lường trước: Sức mạnh của Quý Nhậm đang dần lấn áp Trúc Chi. Hắn lại phải nghĩ cách giúp cô chiến thắng Quý Nhậm. Một mặt Huyết Yêu tỏ ra bị thương không cử động được, mặt khác xuất thần lực giúp Trúc Chi tấn công Quý Nhậm.
Trúc Chi vừa sử dụng Hắc Ma vừa lại được Huyết Yêu âm thầm giúp đỡ, rất nhanh đã hạ được Quý Nhậm. Huyết yêu đứng bên cạnh Thiên tử mỉm cười đắc ý, hắn chắc chắn Trúc Chi nhận ra có ai đó giúp đỡ mình, nhưng sẽ không vạch trần điều đó trước mặt mọi người. Hắn cũng không nhắc đến, hắn đang đợi cô tự mình hỏi trước mới thành thật trả lời.
Trúc Chi nghe Huyết Yêu kể tường tận như vậy, lại còn dùng chất giọng “ta đây tính hết cả rồi” như thế cũng chỉ biết lắc đầu ngao ngán. Nhưng trong lòng lại vui như hoa nở. Huyết Yêu đặt an toàn của cô lên hàng đầu, nghĩ bao nhiêu cách (kể cả việc khiến mình bị thương đánh lừa Quý Nhậm) cứu cô thoát khỏi nguy hiểm, trái tim của cô xuyến xao lạ thường.
Trúc Chi tiến tới gần Huyết Yêu một chút, chạm những ngón tay thon thả của cô lên mu bàn tay của Huyết Yêu. Cô dành cho hắn một ánh mắt cuồng si, rồi nói:
“Anh rất quan tâm tôi, đúng chứ?”
Huyết Yêu rút tay của mình lại, hình như không muốn tiếp xúc với những ngón tay nhỏ bé của cô. Hành động vừa rồi của hắn khiến trái tim cô nhói lên một nhịp, lại một lần nữa hắn vừa dập tắt cảm xúc lâng lâng đang dâng trào trong lòng cô. Cô nghe hắn hời hợt trả lời:
“Ta có trách nhiệm với cô. Ta đã lôi cô và đám nhóc lên Thiên giới. Cho nên cô không cần cảm động thế đâu.”
Đúng lúc này, cánh cửa sổ bên trong phòng cô chợt mở ra, rất thô bạo, như có ai đó dùng lực hất tung nó ra khỏi bản lè. Trúc Chi di chuyển ánh mắt về hướng đó và cô kinh ngạc khi thấy một cô gái trẻ và đẹp đang ngồi trên cửa sổ. Khuôn mặt nàng ta nở một nụ cười rất đẹp, rất rung động.
Nàng ta thấy Huyết Yêu đang đứng cạnh Trúc Chi thì không vui ra mặt. Nàng nhảy vào phòng Trúc Chi, không ngần ngại mà ôm lấy cánh tay của Huyết Yêu, như không hề có mặt của kẻ thứ ba là cô. Nàng ta nói với Huyết Yêu, nghe rất tình tứ:
“Anh cứ tưởng sẽ trốn khỏi em dễ dàng như vậy hả? Bộ anh quên em có thể ngửi được mùi cơ thể của anh ư?”
Và Huyết Yêu hình như không có ý định đẩy nàng ta ra khỏi cánh tay của mình như đã làm với Trúc Chi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.