Chương 392: Lời Đề Nghị Đầy Mê Hoặc
Muội Nương
15/10/2022
Cố Nhi kinh hãi nhìn quỷ kiếm. Dường như nó biết ả đã đi đâu cùng chuỗi hạt, nhưng rõ ràng ả thấy nó đã ngủ say sưa rồi kia mà. Ả đã nhân cơ hội đóa hắc phù dung đang chữa trị cho Trúc Chi, đã nhẹ nhàng trộm chuỗi hạt và rời đi. Bởi vì ả biết Nguyên Sâm sẽ không tự ý đi vào trong căn phòng trong khi Trúc Chi vẫn chưa mặc quần áo.
Ấy vậy mà quỷ kiếm đã tỉnh lại nhanh hơn so với dự tính của Cố Nhi, đóa hắc phù dung cũng chẳng thấy đâu. Có thể đóa hoa kia đã chữa lành cho cơ thể của Trúc Chi rồi.
Cố Nhi như bị quỷ kiếm nắm được cái đuôi, mà đúng là nó đã nắm được cái đuôi của ả. Ả đang lựa lời, đang tìm cách nói dối quỷ kiếm mà không khiến nó nghi ngờ gì cả. Cái đầu của ả đang tự động tìm ra lý do thích hợp, mà chẳng thể nào tìm được gì cả. Ả không dám nhìn vào ánh mắt “ta đây biết hết cả rồi” của quỷ kiếm, cũng chẳng dám nhìn đôi chân của nó đang từ từ di chuyển về phía mình.
Cố Nhi lạnh toát từ dưới chân lên đến đỉnh đầu, cái quỷ khí từ Trúc Chi khiến ả sờ sợ kiểu gì đấy, rất kì quái. Và rồi ả nghe nó nói bên tai:
“Vọng Âm của Quỷ vương lại xuất hiện trên nhân gian một lần nữa. Cố Nhi, ngươi có biết điều đó nghĩa là gì không?”
Cố Nhi lắp bắp kinh hãi, nhưng câu cú của ả chẳng rõ ràng gì cả, nó chỉ là tiếng ú ớ điên loạn của một con thú đang mắc bẫy, vùng vẫy điên cuồng mà vẫn không thoát khỏi sự trói buộc. Ả không biết phải làm gì, nhưng chắc chắn ả nên lờ đi câu hỏi hoặc giả vờ không biết. Giữa hai thứ cần phải chọn thì ả chọn giả vờ không biết. Ả nói:
“Sao ngài kiếm biết Vọng Âm của Quỷ vương lại xuất hiện? Chuyện đó đâu thể nào xảy ra, chúng ta đều biết Quỷ vương đã chết rồi.”
“Quỷ kiếm có thể cảm nhận được Vọng Âm của chủ nhân. Ta biết ngươi vừa rời đi đâu đó cùng với chuỗi hạt. Đừng cố dối gạt gì ta, ta nói rồi, ta thông minh hơn ngươi nhiều. Và vì sao đến bây giờ ta vẫn chưa la toáng lên chuyện của ngươi hả? Vì ta muốn ngươi tự mình nói cho ta biết.”
Cố Nhi cắn chặt răng, như kiểu dù quỷ kiếm có ép thế nào ả cũng chẳng hó hé một câu nào cả. Quỷ kiếm bật cười dưới khuôn mặt của Trúc Chi, nó dùng quỷ khí ép thứ gì đó từ lòng bàn tay lên bốn bức tường. Khi nó quay lại nhìn Cố Nhi, nó cười nói:
“Có biết tại sao ta lại chọn ngươi thay vì Thục Nghi, hay Ngọc Điền, hay Nguyên Lực, hay bất cứ người nào thân cận với Nguyên Sâm hay không?”
Cố Nhi dĩ nhiên không biết, ả làm sao đoán ra ý đồ thực sự của quỷ kiếm khi ngay cả Nguyên Sâm cũng bị nó qua mặt. Ả biết nó đang tìm cách qua mặt Nguyên Sâm, nó không muốn lão biết chuyện ả đã “chôm chỉa” chuỗi hạt và rời đi đâu đó, nghĩa là nó muốn giấu điều gì đó với lão, hoặc nó chỉ đang trong cơn phấn khích khi nhìn thấy ả gặp rắc rối.
Quỷ kiếm lúc này mới nói, giọng vô cùng nghiêm túc:
“Bởi vì ngươi là người của Huyết Yêu. Phải, ta biết ngươi là người của hắn, chính ta đã đề nghị hắn nên giữ mạng sống của ngươi lại, Cố Nhi.”
Cố Nhi không dám tin vào những gì mình đang nghe. Quỷ kiếm đoán đúng, lại còn khẳng định chính nó là người đã đề nghị với Huyết Yêu. Ả là người của Huyết Yêu, không sai. Ả đã trở thành gián điệp cho hắn kể từ lúc bị hắn bắt được trên Thiên giới. Ả chưa bao giờ thật sự thoát khỏi Thiên giới. Thiên la địa võng là thứ vô cùng đáng sợ và ả không tài nào thoát khỏi nó đâu, ả không mạnh đến mức đó.
Cố Nhi bị Huyết Yêu bắt được khi đang cuộn tròn mình dưới ghế rồng của Thiên tử, nhưng hắn không công khai chuyện này. Trong khi hắn ép mọi người truy tìm tung tích của ả, thì hắn lại giấu ả vào trong cái kết giới bé nhỏ trong túi áo của gã. Hắn giấu ả cho đến khi thoát khỏi Thiên giới mới lôi ả ra ngoài, dĩ nhiên hắn đã ếm loại bùa điếc lên màng nhĩ của ả, phòng khi ả nghe lén mọi chuyện trên thiên giới.
Cố Nhi bị Huyết Yêu ném ra khỏi túi áo. Ngay khi thấy khuôn mặt lạnh lùng của tên tóc đỏ, ả tự động gọi tên hắn:
“Huyết Yêu.”
Huyết Yêu lạnh lùng dùng dây ma thuật trói ả lại, ném cho ả một ánh nhìn tàn độc, như kiểu sẽ giết chết ả nếu ả mở miệng nói gì đó. Vì thế ả không dám mở miệng nữa, ả chờ đợi Huyết Yêu nói trước. Bởi vì ả đoán hắn phải có nguyên nhân nào đấy mới bí mật giúp ả thoát khỏi nguy hiểm, bí mật gặp ả ở đây.
Huyết Yêu đưa ra lời đề nghị:
“Ta muốn ngươi làm việc cho ta, Cố Nhi. Kể từ bây giờ ngươi sẽ phải nằm vùng cho ta, mọi hành tung của Nguyên Sâm, ngươi đều phải báo cáo cho ta.”
“Nghĩa là ngươi muốn ta phản bội chủ nhân Nguyên Sâm của ta? KHÔNG ĐỜI NÀO.”
Huyết Yêu không mấy bận tâm lời nói của Cố Nhi lắm, hắn ngồi xuống nhìn ả như nhìn một con mồi đang mắc bẫy. Hắn đan mười ngón tay vào nhau, mắt liếc về phía ả rồi nói:
“Chủ nhân của ngươi không phải Nguyên Sâm, mà là Y Nguyên.”
Cố Nhi hét lên:
“Y Nguyên đã chết. Ngài ấy không cần ta, ngài ấy đã đuổi ta đi chỉ vì ta đã giúp ngài ấy có được Thủy Hà.”
“Ngươi đã giúp Y Nguyên có được Thủy Hà?”
“Đúng vậy.”
“Ngươi nghĩ chuốc tình dược và bắt cóc công chúa là đang giúp Y Nguyên sao? Ngươi không thấy hệ lụy của việc làm sai trái của mình sao? Ngươi khiến Thủy Hà mất đi vị hôn thê, khiến quỷ vương trở thành một tên xấu xa đê tiện trong mắt Thủy Hà. Quỷ vương có cảm kích khi ngươi giúp hắn như thế hay không? Đó chỉ là những tên tiểu nhân mới làm ra được.”
Cố Nhi không thể nào tin được Huyết Yêu lại đoán được sự tình chỉ qua một câu nói của ả. Không, chắc chắn hắn không thể đoán được chi tiết đến thế, hắn đã biết, bằng cách nào đó hắn đã biết. Ả thản thốt nói:
“Làm sao ngươi biết được chuyện đó. Chuyện này chỉ có ta và Quỷ vương biết mà thôi.”
Huyết Yêu đáp một cách hời hợt:
“Ngươi đừng quan tâm vì sao ta biết được.”
Cố Nhi biết chứ. Ả biết mình đã sai, ả biết mình không còn cơ hội sửa sai nữa. Ả đã quá hấp tấp, trong cơn giận dữ đã rời khỏi Quỷ vương trước. Ả là người cố chấp muốn rời đi, ả biết ngài chỉ nóng giận mới muốn mình đi khuất một chút, đáng lý ả không nên nghĩ rằng Quỷ vương hận ả, đáng lý ả nên cầu xin ngài tha thứ và tiếp tục phò tá ngài.
Cố Nhi từng là người thân thiết với Quỷ vương nhất (nếu không tính cả Hoàng Anh), là người nhậu nhẹt cùng ngài, tâm sự cùng ngài, ngay cả chuyện ngài yêu Thủy Hà như thế nào, ả cũng biết. Thế nên ả đã tự ý hành động. Ả muốn Quỷ vương có được Thủy Hà, ả không muốn nhìn ngài trầm luân trong đau khổ dằn vặt vì thứ tình yêu đơn phương đó.
Cố Nhi khóc, không hiểu sao lại tự dưng khóc trước mặt Huyết Yêu, nước mắt chảy hoài trên đôi gò má của ả, trái tim cũng đau như ai đang xé nát. Chỉ biết ả đang rất đau lòng, mỗi lần nghĩ lại chuyện xưa, ả lại hối hận vô cùng. Nhưng hối hận thì đã sao, Thủy Hà đã chết, Quỷ vương của ả cũng đã chết, mà ả lại là nguồn cơn của tất cả mọi chuyện. Đến cả câu xin lỗi ả cũng chưa kịp nói với ai cả, đến câu cầu xin họ tha thứ cũng chưa kịp nói.
Cố Nhi tìm Nguyên Sâm, trở thành người của lão cũng chỉ vì muốn dày vò bản thân. Có thể ở nơi của lão, ả mới cảm thấy bản thân sẽ bị ngược đãi và Nguyên Sâm rõ ràng rất giỏi trong việc ngược đãi ả, ngược đãi cả về mặt tâm hồn và thể xác.
Nguyên Sâm luôn luôn giao cho Cố Nhi nhiều việc khó nhằn, trong đó có việc nằm vùng bên cạnh Quý Nhậm và lấy máu của lão ấy, là lý do vì sao ả phải lặn lội lên Thiên giới cho bằng được. Nếu ả không hoàn thành nhiệm vụ, thường thì Nguyên Sâm sẽ khiến ả đau đớn bằng cách quất roi tới tấp vào cơ thể của ả, hoặc lão có thể khiến ả nhớ lại ký ức đau khổ nhất của ả và bị nó dằn vặt trong một tuần liền, ả suýt phát điên trong một lần bị lão giam hãm cùng với ký ức hôm đó, khi Quỷ vương đã đuổi cổ ả rời đi.
Huyết Yêu muốn Cố Nhi phản bội Nguyên Sâm ư? Không, ả không thể phản bội lão. Ả muốn bị tra tấn suốt quảng đời còn lại bởi Nguyên Sâm, có như vậy ả mới cảm thấy an lòng một chút. Huống hồ, Nguyên Sâm đã hứa sẽ thực hiện ước nguyện của ả, ước nguyện gặp lại Quỷ vương. Nguyên Sâm đã nhắc đến cõi Vô Định, những linh hồn xấu xa khi chết sẽ bị đày vào cõi Vô Định và ả hy vọng mình có thể gặp được ngài.
Ả càng không thể trở thành người của Huyết Yêu. Ai biết được khi nào hắn giết chết ả đâu. Khó lắm mới thoát khỏi Âm binh của tiểu ma vương, giờ lại nằm trong tay của Huyết Yêu, ả tuyệt vọng nói:
“Một là giết ta, hai là đừng nói nhiều nữa.”
Huyết Yêu vẫn bình thản nói:
“Có thật ngươi muốn chết không Cố Nhi? Ta tưởng ngươi còn tâm nguyện chưa hoàn thành mà.”
Cố Nhi buông xuôi tất cả, có thể đã đến lúc ả phải chết, đến lúc ả xuống suối vàng hội ngộ cùng Thủy Hà và Quỷ vương. Ả nói giọng nhẹ bâng:
“Tâm nguyện của ta sẽ chẳng bao giờ hoàn thành nữa. Bởi vì người đó đã chết rồi.”
Huyết Yêu vẫn tiếp tục rót chữ vào tai Cố Nhi:
“Nếu ta nói có thể giúp ngươi gặp hắn thì sao? Nếu ngươi làm việc cho ta, ta sẽ cho ngươi có cơ hội chuộc tội.”
Cố Nhi ngước mặt nhìn Huyết Yêu. Hắn đang nói thật, ánh mắt kiên định của hắn cho ả biết hắn không hề nói dối. Hắn biết “người đó” trong lời nói của ả nhắc đến Quỷ vương Y Nguyên hay sao, làm sao hắn biết., làm sao hắn đoán được ý nguyện của ả à gì cơ chứ.
Huyết Yêu huỵch toẹt:
“Nguyên Sâm hứa sẽ cho ngươi gặp linh hồn của Y Nguyên ư? Nhưng lão đâu có biết linh hồn của Y Nguyên không bị đày vào cõi Vô Định như lão tưởng.”
Huyết Yêu rút ra một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền là một viên ngọc màu đỏ đang phát sáng. Khi Cố Nhi đang tự hỏi thứ đó là gì, Huyết Yêu đã giải thích:
“Đây là quỷ khí của Y Nguyên, ta đã phong ấn nó lại, bằng chính tay ta. Ngươi không nghĩ ta sẽ có cách giúp ngươi gặp hắn, cho dù gặp một hồn ma sao? Nguyên Sâm vốn dĩ không giúp được ngươi, ta mới là người có thể giúp ngươi. Chọn kỹ vào: Một là chết theo ý ngươi nói trước đó, hai là làm nội gián cho ta. Mà chết thì không còn cơ hội gặp Y Nguyên nữa, vậy thôi.”
Cố Nhi bò tới gần Huyết Yêu thêm một chút, điều mà hắn nói rất mị lực, ít nhất là đối với ả ngay lúc này. Ả hoàn toàn bị hắn thuyết phục, hoàn toàn bị lời nói của hắn làm dao động. Huyết Yêu nhìn được chút lung lay trong suy nghĩ của ả, thế nên hắn chớp ngay thời cơ.
Huyết Yêu đưa một lọ thủy tinh chứa đầy máu cho Cố Nhi và nói:
“Ta đã lấy được máu của Quý Nhậm, không phải đây là thứ mà Nguyên Sâm muốn ngươi lấy ư? Đó là thần khí đầu tiên, phải chứ? Ta sẽ giao nó cho ngươi, ta muốn ngươi đưa nó cho Quý Nhậm. Ta muốn giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ít nhất là lão tin như vậy.”
Huyết Yêu không cho Cố Nhi được nói thêm lời nào cả mà nói tiếp, coi như ả đã đồng ý làm nội gián cho hắn:
“Ta muốn ngươi không được nhắc đến Trúc Chi cũng như thân phận của cô ấy cho Nguyên Sâm biết.”
Cố Nhi tuyệt vọng nói:
“Tốn công vô ích. Ngươi phải biết Nguyên Sâm có khả năng đọc được ký ức của ta.”
“Ta biết. Chuyện này ta có thể giúp ngươi. Ta có cách giúp ký ức của ngươi tự động thay đổi theo ý của ngươi mà Nguyên Sâm không thể nào biết được.”
Cố Nhi đang suy nghĩ, giữa việc phản bội Nguyên Sâm và phản bội ý nguyện của bản thân. Lời đề nghị của Huyết Yêu quá mê hoặc ả. Ả chỉ việc làm nội gián cho hắn, đổi lại hắn sẽ giúp ả gặp Y Nguyên một lần. Dù ả chỉ gặp được hồn ma của ngài, ả cũng nguyện ý. Chỉ cần ả có thể nói ra một lời xin lỗi chân thành, với tính cách của Y Nguyên ngài ấy có thể sẽ tha thứ cho ả.
Cố Nhi đưa ra quyết định:
“Ta sẽ làm việc cho ngươi, tóc đỏ. Ta sẽ không nhắc gì đến Trúc Chi và thân phận của ngài ấy. Nhưng những thứ khác ta không thể không nói, nếu không lão sẽ nghi ngờ ta. Ví dụ như Linh Đàm và đứa con gái của hắn, ví dụ như thân phận của Nhất Uy.”
Ấy vậy mà quỷ kiếm đã tỉnh lại nhanh hơn so với dự tính của Cố Nhi, đóa hắc phù dung cũng chẳng thấy đâu. Có thể đóa hoa kia đã chữa lành cho cơ thể của Trúc Chi rồi.
Cố Nhi như bị quỷ kiếm nắm được cái đuôi, mà đúng là nó đã nắm được cái đuôi của ả. Ả đang lựa lời, đang tìm cách nói dối quỷ kiếm mà không khiến nó nghi ngờ gì cả. Cái đầu của ả đang tự động tìm ra lý do thích hợp, mà chẳng thể nào tìm được gì cả. Ả không dám nhìn vào ánh mắt “ta đây biết hết cả rồi” của quỷ kiếm, cũng chẳng dám nhìn đôi chân của nó đang từ từ di chuyển về phía mình.
Cố Nhi lạnh toát từ dưới chân lên đến đỉnh đầu, cái quỷ khí từ Trúc Chi khiến ả sờ sợ kiểu gì đấy, rất kì quái. Và rồi ả nghe nó nói bên tai:
“Vọng Âm của Quỷ vương lại xuất hiện trên nhân gian một lần nữa. Cố Nhi, ngươi có biết điều đó nghĩa là gì không?”
Cố Nhi lắp bắp kinh hãi, nhưng câu cú của ả chẳng rõ ràng gì cả, nó chỉ là tiếng ú ớ điên loạn của một con thú đang mắc bẫy, vùng vẫy điên cuồng mà vẫn không thoát khỏi sự trói buộc. Ả không biết phải làm gì, nhưng chắc chắn ả nên lờ đi câu hỏi hoặc giả vờ không biết. Giữa hai thứ cần phải chọn thì ả chọn giả vờ không biết. Ả nói:
“Sao ngài kiếm biết Vọng Âm của Quỷ vương lại xuất hiện? Chuyện đó đâu thể nào xảy ra, chúng ta đều biết Quỷ vương đã chết rồi.”
“Quỷ kiếm có thể cảm nhận được Vọng Âm của chủ nhân. Ta biết ngươi vừa rời đi đâu đó cùng với chuỗi hạt. Đừng cố dối gạt gì ta, ta nói rồi, ta thông minh hơn ngươi nhiều. Và vì sao đến bây giờ ta vẫn chưa la toáng lên chuyện của ngươi hả? Vì ta muốn ngươi tự mình nói cho ta biết.”
Cố Nhi cắn chặt răng, như kiểu dù quỷ kiếm có ép thế nào ả cũng chẳng hó hé một câu nào cả. Quỷ kiếm bật cười dưới khuôn mặt của Trúc Chi, nó dùng quỷ khí ép thứ gì đó từ lòng bàn tay lên bốn bức tường. Khi nó quay lại nhìn Cố Nhi, nó cười nói:
“Có biết tại sao ta lại chọn ngươi thay vì Thục Nghi, hay Ngọc Điền, hay Nguyên Lực, hay bất cứ người nào thân cận với Nguyên Sâm hay không?”
Cố Nhi dĩ nhiên không biết, ả làm sao đoán ra ý đồ thực sự của quỷ kiếm khi ngay cả Nguyên Sâm cũng bị nó qua mặt. Ả biết nó đang tìm cách qua mặt Nguyên Sâm, nó không muốn lão biết chuyện ả đã “chôm chỉa” chuỗi hạt và rời đi đâu đó, nghĩa là nó muốn giấu điều gì đó với lão, hoặc nó chỉ đang trong cơn phấn khích khi nhìn thấy ả gặp rắc rối.
Quỷ kiếm lúc này mới nói, giọng vô cùng nghiêm túc:
“Bởi vì ngươi là người của Huyết Yêu. Phải, ta biết ngươi là người của hắn, chính ta đã đề nghị hắn nên giữ mạng sống của ngươi lại, Cố Nhi.”
Cố Nhi không dám tin vào những gì mình đang nghe. Quỷ kiếm đoán đúng, lại còn khẳng định chính nó là người đã đề nghị với Huyết Yêu. Ả là người của Huyết Yêu, không sai. Ả đã trở thành gián điệp cho hắn kể từ lúc bị hắn bắt được trên Thiên giới. Ả chưa bao giờ thật sự thoát khỏi Thiên giới. Thiên la địa võng là thứ vô cùng đáng sợ và ả không tài nào thoát khỏi nó đâu, ả không mạnh đến mức đó.
Cố Nhi bị Huyết Yêu bắt được khi đang cuộn tròn mình dưới ghế rồng của Thiên tử, nhưng hắn không công khai chuyện này. Trong khi hắn ép mọi người truy tìm tung tích của ả, thì hắn lại giấu ả vào trong cái kết giới bé nhỏ trong túi áo của gã. Hắn giấu ả cho đến khi thoát khỏi Thiên giới mới lôi ả ra ngoài, dĩ nhiên hắn đã ếm loại bùa điếc lên màng nhĩ của ả, phòng khi ả nghe lén mọi chuyện trên thiên giới.
Cố Nhi bị Huyết Yêu ném ra khỏi túi áo. Ngay khi thấy khuôn mặt lạnh lùng của tên tóc đỏ, ả tự động gọi tên hắn:
“Huyết Yêu.”
Huyết Yêu lạnh lùng dùng dây ma thuật trói ả lại, ném cho ả một ánh nhìn tàn độc, như kiểu sẽ giết chết ả nếu ả mở miệng nói gì đó. Vì thế ả không dám mở miệng nữa, ả chờ đợi Huyết Yêu nói trước. Bởi vì ả đoán hắn phải có nguyên nhân nào đấy mới bí mật giúp ả thoát khỏi nguy hiểm, bí mật gặp ả ở đây.
Huyết Yêu đưa ra lời đề nghị:
“Ta muốn ngươi làm việc cho ta, Cố Nhi. Kể từ bây giờ ngươi sẽ phải nằm vùng cho ta, mọi hành tung của Nguyên Sâm, ngươi đều phải báo cáo cho ta.”
“Nghĩa là ngươi muốn ta phản bội chủ nhân Nguyên Sâm của ta? KHÔNG ĐỜI NÀO.”
Huyết Yêu không mấy bận tâm lời nói của Cố Nhi lắm, hắn ngồi xuống nhìn ả như nhìn một con mồi đang mắc bẫy. Hắn đan mười ngón tay vào nhau, mắt liếc về phía ả rồi nói:
“Chủ nhân của ngươi không phải Nguyên Sâm, mà là Y Nguyên.”
Cố Nhi hét lên:
“Y Nguyên đã chết. Ngài ấy không cần ta, ngài ấy đã đuổi ta đi chỉ vì ta đã giúp ngài ấy có được Thủy Hà.”
“Ngươi đã giúp Y Nguyên có được Thủy Hà?”
“Đúng vậy.”
“Ngươi nghĩ chuốc tình dược và bắt cóc công chúa là đang giúp Y Nguyên sao? Ngươi không thấy hệ lụy của việc làm sai trái của mình sao? Ngươi khiến Thủy Hà mất đi vị hôn thê, khiến quỷ vương trở thành một tên xấu xa đê tiện trong mắt Thủy Hà. Quỷ vương có cảm kích khi ngươi giúp hắn như thế hay không? Đó chỉ là những tên tiểu nhân mới làm ra được.”
Cố Nhi không thể nào tin được Huyết Yêu lại đoán được sự tình chỉ qua một câu nói của ả. Không, chắc chắn hắn không thể đoán được chi tiết đến thế, hắn đã biết, bằng cách nào đó hắn đã biết. Ả thản thốt nói:
“Làm sao ngươi biết được chuyện đó. Chuyện này chỉ có ta và Quỷ vương biết mà thôi.”
Huyết Yêu đáp một cách hời hợt:
“Ngươi đừng quan tâm vì sao ta biết được.”
Cố Nhi biết chứ. Ả biết mình đã sai, ả biết mình không còn cơ hội sửa sai nữa. Ả đã quá hấp tấp, trong cơn giận dữ đã rời khỏi Quỷ vương trước. Ả là người cố chấp muốn rời đi, ả biết ngài chỉ nóng giận mới muốn mình đi khuất một chút, đáng lý ả không nên nghĩ rằng Quỷ vương hận ả, đáng lý ả nên cầu xin ngài tha thứ và tiếp tục phò tá ngài.
Cố Nhi từng là người thân thiết với Quỷ vương nhất (nếu không tính cả Hoàng Anh), là người nhậu nhẹt cùng ngài, tâm sự cùng ngài, ngay cả chuyện ngài yêu Thủy Hà như thế nào, ả cũng biết. Thế nên ả đã tự ý hành động. Ả muốn Quỷ vương có được Thủy Hà, ả không muốn nhìn ngài trầm luân trong đau khổ dằn vặt vì thứ tình yêu đơn phương đó.
Cố Nhi khóc, không hiểu sao lại tự dưng khóc trước mặt Huyết Yêu, nước mắt chảy hoài trên đôi gò má của ả, trái tim cũng đau như ai đang xé nát. Chỉ biết ả đang rất đau lòng, mỗi lần nghĩ lại chuyện xưa, ả lại hối hận vô cùng. Nhưng hối hận thì đã sao, Thủy Hà đã chết, Quỷ vương của ả cũng đã chết, mà ả lại là nguồn cơn của tất cả mọi chuyện. Đến cả câu xin lỗi ả cũng chưa kịp nói với ai cả, đến câu cầu xin họ tha thứ cũng chưa kịp nói.
Cố Nhi tìm Nguyên Sâm, trở thành người của lão cũng chỉ vì muốn dày vò bản thân. Có thể ở nơi của lão, ả mới cảm thấy bản thân sẽ bị ngược đãi và Nguyên Sâm rõ ràng rất giỏi trong việc ngược đãi ả, ngược đãi cả về mặt tâm hồn và thể xác.
Nguyên Sâm luôn luôn giao cho Cố Nhi nhiều việc khó nhằn, trong đó có việc nằm vùng bên cạnh Quý Nhậm và lấy máu của lão ấy, là lý do vì sao ả phải lặn lội lên Thiên giới cho bằng được. Nếu ả không hoàn thành nhiệm vụ, thường thì Nguyên Sâm sẽ khiến ả đau đớn bằng cách quất roi tới tấp vào cơ thể của ả, hoặc lão có thể khiến ả nhớ lại ký ức đau khổ nhất của ả và bị nó dằn vặt trong một tuần liền, ả suýt phát điên trong một lần bị lão giam hãm cùng với ký ức hôm đó, khi Quỷ vương đã đuổi cổ ả rời đi.
Huyết Yêu muốn Cố Nhi phản bội Nguyên Sâm ư? Không, ả không thể phản bội lão. Ả muốn bị tra tấn suốt quảng đời còn lại bởi Nguyên Sâm, có như vậy ả mới cảm thấy an lòng một chút. Huống hồ, Nguyên Sâm đã hứa sẽ thực hiện ước nguyện của ả, ước nguyện gặp lại Quỷ vương. Nguyên Sâm đã nhắc đến cõi Vô Định, những linh hồn xấu xa khi chết sẽ bị đày vào cõi Vô Định và ả hy vọng mình có thể gặp được ngài.
Ả càng không thể trở thành người của Huyết Yêu. Ai biết được khi nào hắn giết chết ả đâu. Khó lắm mới thoát khỏi Âm binh của tiểu ma vương, giờ lại nằm trong tay của Huyết Yêu, ả tuyệt vọng nói:
“Một là giết ta, hai là đừng nói nhiều nữa.”
Huyết Yêu vẫn bình thản nói:
“Có thật ngươi muốn chết không Cố Nhi? Ta tưởng ngươi còn tâm nguyện chưa hoàn thành mà.”
Cố Nhi buông xuôi tất cả, có thể đã đến lúc ả phải chết, đến lúc ả xuống suối vàng hội ngộ cùng Thủy Hà và Quỷ vương. Ả nói giọng nhẹ bâng:
“Tâm nguyện của ta sẽ chẳng bao giờ hoàn thành nữa. Bởi vì người đó đã chết rồi.”
Huyết Yêu vẫn tiếp tục rót chữ vào tai Cố Nhi:
“Nếu ta nói có thể giúp ngươi gặp hắn thì sao? Nếu ngươi làm việc cho ta, ta sẽ cho ngươi có cơ hội chuộc tội.”
Cố Nhi ngước mặt nhìn Huyết Yêu. Hắn đang nói thật, ánh mắt kiên định của hắn cho ả biết hắn không hề nói dối. Hắn biết “người đó” trong lời nói của ả nhắc đến Quỷ vương Y Nguyên hay sao, làm sao hắn biết., làm sao hắn đoán được ý nguyện của ả à gì cơ chứ.
Huyết Yêu huỵch toẹt:
“Nguyên Sâm hứa sẽ cho ngươi gặp linh hồn của Y Nguyên ư? Nhưng lão đâu có biết linh hồn của Y Nguyên không bị đày vào cõi Vô Định như lão tưởng.”
Huyết Yêu rút ra một sợi dây chuyền, mặt dây chuyền là một viên ngọc màu đỏ đang phát sáng. Khi Cố Nhi đang tự hỏi thứ đó là gì, Huyết Yêu đã giải thích:
“Đây là quỷ khí của Y Nguyên, ta đã phong ấn nó lại, bằng chính tay ta. Ngươi không nghĩ ta sẽ có cách giúp ngươi gặp hắn, cho dù gặp một hồn ma sao? Nguyên Sâm vốn dĩ không giúp được ngươi, ta mới là người có thể giúp ngươi. Chọn kỹ vào: Một là chết theo ý ngươi nói trước đó, hai là làm nội gián cho ta. Mà chết thì không còn cơ hội gặp Y Nguyên nữa, vậy thôi.”
Cố Nhi bò tới gần Huyết Yêu thêm một chút, điều mà hắn nói rất mị lực, ít nhất là đối với ả ngay lúc này. Ả hoàn toàn bị hắn thuyết phục, hoàn toàn bị lời nói của hắn làm dao động. Huyết Yêu nhìn được chút lung lay trong suy nghĩ của ả, thế nên hắn chớp ngay thời cơ.
Huyết Yêu đưa một lọ thủy tinh chứa đầy máu cho Cố Nhi và nói:
“Ta đã lấy được máu của Quý Nhậm, không phải đây là thứ mà Nguyên Sâm muốn ngươi lấy ư? Đó là thần khí đầu tiên, phải chứ? Ta sẽ giao nó cho ngươi, ta muốn ngươi đưa nó cho Quý Nhậm. Ta muốn giúp ngươi hoàn thành nhiệm vụ, ít nhất là lão tin như vậy.”
Huyết Yêu không cho Cố Nhi được nói thêm lời nào cả mà nói tiếp, coi như ả đã đồng ý làm nội gián cho hắn:
“Ta muốn ngươi không được nhắc đến Trúc Chi cũng như thân phận của cô ấy cho Nguyên Sâm biết.”
Cố Nhi tuyệt vọng nói:
“Tốn công vô ích. Ngươi phải biết Nguyên Sâm có khả năng đọc được ký ức của ta.”
“Ta biết. Chuyện này ta có thể giúp ngươi. Ta có cách giúp ký ức của ngươi tự động thay đổi theo ý của ngươi mà Nguyên Sâm không thể nào biết được.”
Cố Nhi đang suy nghĩ, giữa việc phản bội Nguyên Sâm và phản bội ý nguyện của bản thân. Lời đề nghị của Huyết Yêu quá mê hoặc ả. Ả chỉ việc làm nội gián cho hắn, đổi lại hắn sẽ giúp ả gặp Y Nguyên một lần. Dù ả chỉ gặp được hồn ma của ngài, ả cũng nguyện ý. Chỉ cần ả có thể nói ra một lời xin lỗi chân thành, với tính cách của Y Nguyên ngài ấy có thể sẽ tha thứ cho ả.
Cố Nhi đưa ra quyết định:
“Ta sẽ làm việc cho ngươi, tóc đỏ. Ta sẽ không nhắc gì đến Trúc Chi và thân phận của ngài ấy. Nhưng những thứ khác ta không thể không nói, nếu không lão sẽ nghi ngờ ta. Ví dụ như Linh Đàm và đứa con gái của hắn, ví dụ như thân phận của Nhất Uy.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.