Chương 293: Xảo Quyệt
Muội Nương
18/10/2021
Thiên đế nghĩ đi nghĩ lại vẫn thấy những lời buộc tội Quý Nhậm quá phi lý. Làm sao những người phàm không hề có một chút pháp thuật nào lại đưa Quý Nhậm vào bẫy của họ, lại còn quay được một đoạn phim làm bằng chứng tố cáo Quý Nhậm nữa. Gia Khánh là một thần phán xét mà lại vô ý, không có chiều sâu, dễ bị dắt mũi như vậy. Thiên tử trong không vui chút nào, nếu không nói thẳng thừng rằng: Ông đang bắt đầu phẫn nộ.
Thiên đế hét vào mặt Minh Nghĩa và Gia Khánh:
“Các ngươi làm ta quá thất vọng quá đấy.”
Thiên tử lạnh lùng ném một ánh mắt hung thần vào mặt Gia Khánh và Minh Nghĩa, khiến hai người rùng mình, lập tức cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mặt ông. Minh Nghĩa mồ hôi đã túa ra ướt cả lưng mình (lâu rồi gã không chứng kiến cảnh Thiên tử trừng mắt, quát tháo họ như thế này kể từ khi Huyết Yêu phạm luật trời và bị đày xuống trần gian trước đây).
Thiên tử lạnh lùng chì chiết:
“Ý của hai ngươi chính là Quý Nhậm bị một lũ người phàm quay được một thước phim làm bằng chứng cho tội của hắn ư?”
Gia Khánh gật đầu ngay lập tức. Dĩ nhiên y chưa hoảng sợ về thái độ của vị thiên đế này. Ông có quyền nghi ngờ những gì họ nói. Dù sao Quý Nhậm vẫn là cánh tay đắc lực, là một vị thần thâm niên và đa tài. Y biết ông ấy khó mà tin chuyện gã có thể phản bội mình.
Minh Nghĩa cảm thấy có cái gì đó không đúng đang diễn ra ở đây và cơn thịnh nộ của thiên đế này đang trở nên có lý lẽ rõ ràng hơn. Hình như ông bắt đầu tìm thấy sơ hở trong lời kể của họ, vì dù sao hai người đã kể cho thiên đế nghe tất cả trừ việc nhóm người của Huyết Yêu đều mang trong mình thần lực.
Thiên đế như muốn phát hỏa quát tháo một hồi:
“Quý Nhậm lại dễ dàng bị qua mặt ư? Ý của hai người cho rằng những người phàm đó đã đến nơi của Quý Nhậm và thoát khỏi đó một cách bình yên. Sau đó đưa thước phim này cho hai ngươi?”
Ý của Thiên tử quá rõ ràng: Nhóm người của Huyết Yêu không thể nào có được thước phim tố cáo, hoặc họ đã làm giả đoạn phim và đánh lừa hai thần tiên cả tin này. Những người phàm không lấy một tý pháp thuật nào lại có thể dễ dàng đi đến và rời khỏi nơi ở của Quý Nhậm ư? Nói ra đúng nực cười, ngay cả một tên lính canh cửa quèn ngoài thiên cung còn nghi ngờ, huống chi một thiên đế như ông.
Mà khoan. Thiên đế mơ hồ phát hiện ra giữa hai người này cùng nhóm người Huyết Yêu có liên lạc với nhau. Không lẽ hai người đã biết về họ từ lâu và không hề có ý định khai bao cho ông biết ư? Mặt ông đỏ gay, giọng cũng bắt đầu trầm lại:
“Mà sao hai ngươi lại day dưa với người của Huyết Yêu hả? Ta đã chẳng cảnh báo trước khi Huyết Yêu được chứng minh vô tội không ai được can dự vào chuyện này ngoài Quý Nhậm còn gì? Hai người có liên lạc với chúng, chứng minh rằng hai ngươi biết ít nhiều về chúng mà không hề nói cho ta biết ư? Hai ngươi cùng phe với tên Huyết Yêu càn rỡ ấy sao?”
Minh Nghĩa toát mồ hôi lạnh, bờ môi trở nên tím tái, mặt cũng xanh xao hơn bình thường. Thôi rồi, nhìn xem phản ứng dữ dội của thiên đế kìa, rõ ràng ông ấy đang nghĩ đến tình huống cả hai người họ âm thầm cấu kết cùng Huyết Yêu rồi. Gã đã ngăn Gia Khánh trước đó không nên đến gặp Thiên tử quá sớm, không nên nói ra mọi chuyện trước khi họ có được bằng chứng. Nhưng y cứ khăng khăng không muốn giấu giếm Thiên tử điều gì. Giờ thì hay rồi, không những không giúp Thiên tử đề phòng Quý Nhậm mà trở thành những kẻ tình nghi trong mắt Thiên tử luôn. Gã cắn môi, lén liếc nhìn Gia Khánh, xem y có đang run sợ như mình hay không.
Vậy mà Gia Khánh không hề hoảng sợ gì cả, y rất bình thản, cứ như Thiên tử không phải đang tức giận hai người họ vậy. Y lại còn cung kính nói (mặc kệ cơn thịnh nộ của Thiên tử):
“Thần chọn không giấu giếm người cũng vì nghĩ cho người. Thần không biết làm cách nào những con người phàm trần kia có thể lợi hại như vậy. Nhưng việc Quý Nhậm cho người truy sát họ và bắt một người trong nhóm của Huyết Yêu là có thật. Hắn cho rằng thân thể đó đủ kham nổi linh hồn Y Lân sau khi phá vỡ phong ấn. Hắn có đến hai âm mưu: Một là chiếm đoạt ngôi vị Thiên tử, hai là muốn phá vỡ phong ấn và hồi sinh Y Lân lại một lần nữa.”
“Xàm ngôn.” Thiên tử rống lên dữ dội.
Gia Khánh ngó thấy mặt Thiên tử tối sầm. Dĩ nhiên y biết Thiên tử không vui khi nghe đến tên của Quỷ vương khét tiếng độc ác kia - kẻ đã gây bao nhiêu sóng gió sau khi giết chết Mạnh Quân, Y Lân. Y cũng biết Thiên tử không thể chấp nhận cái chuyện Y Lân được hồi sinh một lần nữa sẽ đem lại điều gì cho Tam giới. Phải biết Y Lân chính là người giết chết Mạnh Quân và gây bao sóng gió về sau nữa. Những tưởng Y Lân giết chết Mạnh Quân đã đem lại cho Tam giới sự bình yên. Không ngờ tên ấy trở thành Quỷ vương, khống chế âm binh và sinh vật bóng đêm giết hại bao nhiêu người lẫn thần tiên. Viễn cảnh hỗn loạn đó không thể nào xảy ra được. Hơn nữa, Quý Nhậm là thần tiên, không lý nào lại muốn hồi sinh Y Lân.
Gia Khánh quỳ xuống, thẳng thừng nói:
“Có thể thần đã dễ tin nhóm người phàm kia quá. Nhưng thưa Thiên tử, thần giám khẳng định những người kia đều là người tốt. Đôi mắt của thần có thể nhìn thấy điều gì, ngài đừng quên. Họ đã làm những việc mà thần tiên không có thời gian giải quyết.”
Minh Nghĩa chớp lấy thời cơ Thiên tử đang e dè cái tên Y Lân cũng góp vui:
“Thân thể Thanh Lâm quả là chịu đựng tốt linh hồn của thần. Tên yêu họa Hoàng Ân bên cạnh thần là gian tế mà Quý Nhậm sắp đặt. Lão ấy đã luồng nhiều thông tin cơ mật của thần cho Quý Nhậm biết. Và thần suýt nữa đã bị...”
Gia Khánh cướp lời Minh Nghĩa:
“Thiên tử người nên đề phòng hơn là nghi ngờ thần và Minh Nghĩa. Nếu Quý Nhậm không phải phản tặc thì tốt, nhưng nếu hắn thật sự có ý đồ không tốt, thiên cung cũng nên chuẩn bị mọi việc.”
Minh Nghĩa suýt nữa đã nói lộ việc bản thân sắp bị giết hại. Nếu gã lỡ lời, Thiên tử sẽ truy hỏi nguyên nhân vì sao gã biết. Đến lúc đó ắt sẽ bại lộ chuyện Trúc Chi có khả năng tiên đoán cái chết. Thân phận của cô nhất định bị bại lộ và chuyện kinh khủng sẽ xảy ra tiếp theo mà họ khó mà kiểm soát được. Chưa kể, Huyết Yêu bị giam giữ trong thiên lao, hắn không thể bảo vệ họ nếu họ gặp chuyện nguy hiểm.
Thiên tử ngẫm nghĩ vài giây rồi đuổi cả hai người ra về. Gia Khánh còn muốn nói thêm điều gì đó đã bị Minh Nghĩa kéo ra ngoài. Gã nghĩ nên nhân cơ hội thiên đế cho hai người đường lui thì tốt nhất họ nên nghe lời, trước khi thiên đế kịp nghĩ ra điều gì kinh hoàng khác nữa. Gia Khánh rất không tình nguyện đi ra khỏi thiên cung điện.
Thiên tử quay đầu về phía ghế rồng, nói lớn:
“Ra ngoài đi.”
Người bước ra không ai khác là Quý Nhậm. Gã vừa đi ra ngoài đã vội vã quỳ xuống:
“Đây cũng là nguyên nhân thần đến gặp Thiên tử.”
Thì ra Quý Nhậm đã đến gặp thiên đế trước. Nhưng gã chưa kịp cùng thiên đế trò chuyện đã bị hai tên kia cản trở. Hai tên đó không ngờ đã biết âm mưu của gã. Cái tên nhóc Thanh Lâm lại còn tuồng ra ngoài thước phim gì đó cơ đấy. Sau khi gã trở về an toàn, gã sẽ cho thằng nhóc ấy một trận nhừ đòn.
Quý Nhậm rất nhanh đã nghĩ ra đối sách đối phó vố những lời buộc tội của Gia Khánh và Minh Nghĩa. Gã dõng dạc nói tiếp:
“Đúng là thần đã cho người đi ám toán nhóm người phàm kia. Nhưng thần chỉ muốn thăm dò lực lượng của Huyết Yêu. Đám người phàm đó phải có điều gì đó đặc biệt, Huyết Yêu mới lập thành một đội quân riêng như vậy.”
Quý Nhậm quỳ rập xuống đất, chấp hai tay, thành khẩn nói hơi khoa trương:
“Thần xin Thiên tử xá tội cho cái tội không hỏi ý ngài mà đã hành động. Chỉ vì muốn tìm ra âm mưu thâm độc của Huyết Yêu mà thần quá vội vã. Thần cho người tấn công đám người phàm kia đều vì muốn nghĩ cho đại cục.”
Thiên tử cho Quý Nhậm đứng dậy. Gã bắt đầu sụt sịt, nhập vai diễn bị người khác ám hại:
“Nhờ đó thần đã biết vào điều đáng nghi khác. Một tên trong số đó sử dụng Kim Quy kiếm, một thần kiếm mà chỉ có hậu duệ của Kim Quy mới dùng được. Thần nghi ngờ thằng nhóc ấy có huyết thống lai của Kim Quy. Ai cũng biết có một đoạn thời gian trước khi trở thành thần rùa, Kim Quy đã trải qua một đoạn tình đẹp dưới trần gian. Huyết Yêu đã che giấu đứa con của Kim Quy chăng. Thần nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có một nguyên do duy nhất khiến hắn phải che giấu lai lịch của thằng nhóc ấy. Chính là nó mang trong người dòng máu lai giữa Kim Quy và một cô nương người phàm.”
Quý Nhậm dừng một chút muốn quan sát biểu tình của Thiên tử. Gã trông thấy mặt của ông đã đen như than thì âm thầm giấu đi một nụ cười. Gã phải tìm cách thuyết phục Thiên tử tin tưởng gã. Chỉ còn cách nói ra những nghi vấn trong lòng gã, sau khi nghe tên áo choàng đen sống sót kể lại về cuộc chiến của đám áo đen và nhóm người Huyết Yêu. Gã chỉ ăn may mà đoán gần như đúng toàn bộ cục diện khi ấy.
Quý Nhậm bồi thêm một câu, coi như giọt nước làm tràn ly:
“Chưa hết, thuộc hạ của thần đều bị giết sạch bởi một người khác, một người sử dụng thanh lưỡi hái mà Hữu Lực ngày xưa đã sử dụng. Từ bao giờ mà Huyết Yêu lại có quyền đem binh khí thần thoại giao lại cho người khác chứ?”
“Ý ngươi cho rằng Huyết Yêu giấu giếm lai lịch đứa con của Kim Quy. Rằng hắn lại còn đem binh khí thần thoại cho lực lượng của hắn ư?.”
“Thần chắc chắn tám phần là sự thật. Huyết Yêu làm nhiều việc động trời sau lưng người. Thần không tin hắn vô tội. Thần sẽ làm tất cả mọi thứ kể cả việc tra khảo tên người phàm mà thần bắt được. Nhất định phải biết mưu kế thâm độc mà Huyết Yêu đang ôm áp là gì.”
“Đáng hận mà.” Thiên tử siết mạnh nắm đấm. Huyết Yêu quả nhiên giấu giếm nhiều chuyện. Hắn thật to gan khi đem thứ binh khí thần tiên cho đám người phàm sử dụng. Hắn là thần giữ của, hắn phải biết những chuyện nên và không nên liên quan đến đồ đạc của mình.
Thiên tử ra lệnh:
“Tiếp tục tra rõ mọi chuyện. Báo cáo lại cho ta càng nhanh càng tốt.”
Quý Nhậm giả vờ tủi thân:
“Còn về việc Gia Khánh và Minh Nghĩa nghi ngờ thần có ý đồ không tốt thì sao ạ?”
“Ngươi không cần lo, ta tin tưởng ngươi. Hai người họ rõ ràng bị mấy lời xảo quyệt của chúng qua mặt rồi. Đám người của Huyết Yêu chắc chắn đã dùng kế sách khiến họ tin tuyệt đối. Hai người đó đều chỉ vì sự an toàn của ta, ta khó mà trách tội họ.”
“Chỉ cần người tin tưởng thần là được. Thần sẽ chứng minh sự trong sạch của mình.”
“Được.” Thiên đế đáp gọn “Ta chờ tin của người. Lui ra đi.”
Quý Nhậm lui xuống, giấu đi nụ cười đắc ý. Thiên tử tin tưởng gã là đủ rồi. Chỉ cần ông ta không đề phòng gã, gã có cách khiến thiên cung náo loạn một phen. Gã đã gieo rắc vào trí não Thiên tử về dòng máu lai. Thiên tử sẽ không thích điều này đâu. Gã tin rằng Thiên tử rất nhanh điều tra thân phận của Nhất Uy mà thôi.
Thiên đế hét vào mặt Minh Nghĩa và Gia Khánh:
“Các ngươi làm ta quá thất vọng quá đấy.”
Thiên tử lạnh lùng ném một ánh mắt hung thần vào mặt Gia Khánh và Minh Nghĩa, khiến hai người rùng mình, lập tức cúi đầu không dám nhìn thẳng vào mặt ông. Minh Nghĩa mồ hôi đã túa ra ướt cả lưng mình (lâu rồi gã không chứng kiến cảnh Thiên tử trừng mắt, quát tháo họ như thế này kể từ khi Huyết Yêu phạm luật trời và bị đày xuống trần gian trước đây).
Thiên tử lạnh lùng chì chiết:
“Ý của hai ngươi chính là Quý Nhậm bị một lũ người phàm quay được một thước phim làm bằng chứng cho tội của hắn ư?”
Gia Khánh gật đầu ngay lập tức. Dĩ nhiên y chưa hoảng sợ về thái độ của vị thiên đế này. Ông có quyền nghi ngờ những gì họ nói. Dù sao Quý Nhậm vẫn là cánh tay đắc lực, là một vị thần thâm niên và đa tài. Y biết ông ấy khó mà tin chuyện gã có thể phản bội mình.
Minh Nghĩa cảm thấy có cái gì đó không đúng đang diễn ra ở đây và cơn thịnh nộ của thiên đế này đang trở nên có lý lẽ rõ ràng hơn. Hình như ông bắt đầu tìm thấy sơ hở trong lời kể của họ, vì dù sao hai người đã kể cho thiên đế nghe tất cả trừ việc nhóm người của Huyết Yêu đều mang trong mình thần lực.
Thiên đế như muốn phát hỏa quát tháo một hồi:
“Quý Nhậm lại dễ dàng bị qua mặt ư? Ý của hai người cho rằng những người phàm đó đã đến nơi của Quý Nhậm và thoát khỏi đó một cách bình yên. Sau đó đưa thước phim này cho hai ngươi?”
Ý của Thiên tử quá rõ ràng: Nhóm người của Huyết Yêu không thể nào có được thước phim tố cáo, hoặc họ đã làm giả đoạn phim và đánh lừa hai thần tiên cả tin này. Những người phàm không lấy một tý pháp thuật nào lại có thể dễ dàng đi đến và rời khỏi nơi ở của Quý Nhậm ư? Nói ra đúng nực cười, ngay cả một tên lính canh cửa quèn ngoài thiên cung còn nghi ngờ, huống chi một thiên đế như ông.
Mà khoan. Thiên đế mơ hồ phát hiện ra giữa hai người này cùng nhóm người Huyết Yêu có liên lạc với nhau. Không lẽ hai người đã biết về họ từ lâu và không hề có ý định khai bao cho ông biết ư? Mặt ông đỏ gay, giọng cũng bắt đầu trầm lại:
“Mà sao hai ngươi lại day dưa với người của Huyết Yêu hả? Ta đã chẳng cảnh báo trước khi Huyết Yêu được chứng minh vô tội không ai được can dự vào chuyện này ngoài Quý Nhậm còn gì? Hai người có liên lạc với chúng, chứng minh rằng hai ngươi biết ít nhiều về chúng mà không hề nói cho ta biết ư? Hai ngươi cùng phe với tên Huyết Yêu càn rỡ ấy sao?”
Minh Nghĩa toát mồ hôi lạnh, bờ môi trở nên tím tái, mặt cũng xanh xao hơn bình thường. Thôi rồi, nhìn xem phản ứng dữ dội của thiên đế kìa, rõ ràng ông ấy đang nghĩ đến tình huống cả hai người họ âm thầm cấu kết cùng Huyết Yêu rồi. Gã đã ngăn Gia Khánh trước đó không nên đến gặp Thiên tử quá sớm, không nên nói ra mọi chuyện trước khi họ có được bằng chứng. Nhưng y cứ khăng khăng không muốn giấu giếm Thiên tử điều gì. Giờ thì hay rồi, không những không giúp Thiên tử đề phòng Quý Nhậm mà trở thành những kẻ tình nghi trong mắt Thiên tử luôn. Gã cắn môi, lén liếc nhìn Gia Khánh, xem y có đang run sợ như mình hay không.
Vậy mà Gia Khánh không hề hoảng sợ gì cả, y rất bình thản, cứ như Thiên tử không phải đang tức giận hai người họ vậy. Y lại còn cung kính nói (mặc kệ cơn thịnh nộ của Thiên tử):
“Thần chọn không giấu giếm người cũng vì nghĩ cho người. Thần không biết làm cách nào những con người phàm trần kia có thể lợi hại như vậy. Nhưng việc Quý Nhậm cho người truy sát họ và bắt một người trong nhóm của Huyết Yêu là có thật. Hắn cho rằng thân thể đó đủ kham nổi linh hồn Y Lân sau khi phá vỡ phong ấn. Hắn có đến hai âm mưu: Một là chiếm đoạt ngôi vị Thiên tử, hai là muốn phá vỡ phong ấn và hồi sinh Y Lân lại một lần nữa.”
“Xàm ngôn.” Thiên tử rống lên dữ dội.
Gia Khánh ngó thấy mặt Thiên tử tối sầm. Dĩ nhiên y biết Thiên tử không vui khi nghe đến tên của Quỷ vương khét tiếng độc ác kia - kẻ đã gây bao nhiêu sóng gió sau khi giết chết Mạnh Quân, Y Lân. Y cũng biết Thiên tử không thể chấp nhận cái chuyện Y Lân được hồi sinh một lần nữa sẽ đem lại điều gì cho Tam giới. Phải biết Y Lân chính là người giết chết Mạnh Quân và gây bao sóng gió về sau nữa. Những tưởng Y Lân giết chết Mạnh Quân đã đem lại cho Tam giới sự bình yên. Không ngờ tên ấy trở thành Quỷ vương, khống chế âm binh và sinh vật bóng đêm giết hại bao nhiêu người lẫn thần tiên. Viễn cảnh hỗn loạn đó không thể nào xảy ra được. Hơn nữa, Quý Nhậm là thần tiên, không lý nào lại muốn hồi sinh Y Lân.
Gia Khánh quỳ xuống, thẳng thừng nói:
“Có thể thần đã dễ tin nhóm người phàm kia quá. Nhưng thưa Thiên tử, thần giám khẳng định những người kia đều là người tốt. Đôi mắt của thần có thể nhìn thấy điều gì, ngài đừng quên. Họ đã làm những việc mà thần tiên không có thời gian giải quyết.”
Minh Nghĩa chớp lấy thời cơ Thiên tử đang e dè cái tên Y Lân cũng góp vui:
“Thân thể Thanh Lâm quả là chịu đựng tốt linh hồn của thần. Tên yêu họa Hoàng Ân bên cạnh thần là gian tế mà Quý Nhậm sắp đặt. Lão ấy đã luồng nhiều thông tin cơ mật của thần cho Quý Nhậm biết. Và thần suýt nữa đã bị...”
Gia Khánh cướp lời Minh Nghĩa:
“Thiên tử người nên đề phòng hơn là nghi ngờ thần và Minh Nghĩa. Nếu Quý Nhậm không phải phản tặc thì tốt, nhưng nếu hắn thật sự có ý đồ không tốt, thiên cung cũng nên chuẩn bị mọi việc.”
Minh Nghĩa suýt nữa đã nói lộ việc bản thân sắp bị giết hại. Nếu gã lỡ lời, Thiên tử sẽ truy hỏi nguyên nhân vì sao gã biết. Đến lúc đó ắt sẽ bại lộ chuyện Trúc Chi có khả năng tiên đoán cái chết. Thân phận của cô nhất định bị bại lộ và chuyện kinh khủng sẽ xảy ra tiếp theo mà họ khó mà kiểm soát được. Chưa kể, Huyết Yêu bị giam giữ trong thiên lao, hắn không thể bảo vệ họ nếu họ gặp chuyện nguy hiểm.
Thiên tử ngẫm nghĩ vài giây rồi đuổi cả hai người ra về. Gia Khánh còn muốn nói thêm điều gì đó đã bị Minh Nghĩa kéo ra ngoài. Gã nghĩ nên nhân cơ hội thiên đế cho hai người đường lui thì tốt nhất họ nên nghe lời, trước khi thiên đế kịp nghĩ ra điều gì kinh hoàng khác nữa. Gia Khánh rất không tình nguyện đi ra khỏi thiên cung điện.
Thiên tử quay đầu về phía ghế rồng, nói lớn:
“Ra ngoài đi.”
Người bước ra không ai khác là Quý Nhậm. Gã vừa đi ra ngoài đã vội vã quỳ xuống:
“Đây cũng là nguyên nhân thần đến gặp Thiên tử.”
Thì ra Quý Nhậm đã đến gặp thiên đế trước. Nhưng gã chưa kịp cùng thiên đế trò chuyện đã bị hai tên kia cản trở. Hai tên đó không ngờ đã biết âm mưu của gã. Cái tên nhóc Thanh Lâm lại còn tuồng ra ngoài thước phim gì đó cơ đấy. Sau khi gã trở về an toàn, gã sẽ cho thằng nhóc ấy một trận nhừ đòn.
Quý Nhậm rất nhanh đã nghĩ ra đối sách đối phó vố những lời buộc tội của Gia Khánh và Minh Nghĩa. Gã dõng dạc nói tiếp:
“Đúng là thần đã cho người đi ám toán nhóm người phàm kia. Nhưng thần chỉ muốn thăm dò lực lượng của Huyết Yêu. Đám người phàm đó phải có điều gì đó đặc biệt, Huyết Yêu mới lập thành một đội quân riêng như vậy.”
Quý Nhậm quỳ rập xuống đất, chấp hai tay, thành khẩn nói hơi khoa trương:
“Thần xin Thiên tử xá tội cho cái tội không hỏi ý ngài mà đã hành động. Chỉ vì muốn tìm ra âm mưu thâm độc của Huyết Yêu mà thần quá vội vã. Thần cho người tấn công đám người phàm kia đều vì muốn nghĩ cho đại cục.”
Thiên tử cho Quý Nhậm đứng dậy. Gã bắt đầu sụt sịt, nhập vai diễn bị người khác ám hại:
“Nhờ đó thần đã biết vào điều đáng nghi khác. Một tên trong số đó sử dụng Kim Quy kiếm, một thần kiếm mà chỉ có hậu duệ của Kim Quy mới dùng được. Thần nghi ngờ thằng nhóc ấy có huyết thống lai của Kim Quy. Ai cũng biết có một đoạn thời gian trước khi trở thành thần rùa, Kim Quy đã trải qua một đoạn tình đẹp dưới trần gian. Huyết Yêu đã che giấu đứa con của Kim Quy chăng. Thần nghĩ đi nghĩ lại cũng chỉ có một nguyên do duy nhất khiến hắn phải che giấu lai lịch của thằng nhóc ấy. Chính là nó mang trong người dòng máu lai giữa Kim Quy và một cô nương người phàm.”
Quý Nhậm dừng một chút muốn quan sát biểu tình của Thiên tử. Gã trông thấy mặt của ông đã đen như than thì âm thầm giấu đi một nụ cười. Gã phải tìm cách thuyết phục Thiên tử tin tưởng gã. Chỉ còn cách nói ra những nghi vấn trong lòng gã, sau khi nghe tên áo choàng đen sống sót kể lại về cuộc chiến của đám áo đen và nhóm người Huyết Yêu. Gã chỉ ăn may mà đoán gần như đúng toàn bộ cục diện khi ấy.
Quý Nhậm bồi thêm một câu, coi như giọt nước làm tràn ly:
“Chưa hết, thuộc hạ của thần đều bị giết sạch bởi một người khác, một người sử dụng thanh lưỡi hái mà Hữu Lực ngày xưa đã sử dụng. Từ bao giờ mà Huyết Yêu lại có quyền đem binh khí thần thoại giao lại cho người khác chứ?”
“Ý ngươi cho rằng Huyết Yêu giấu giếm lai lịch đứa con của Kim Quy. Rằng hắn lại còn đem binh khí thần thoại cho lực lượng của hắn ư?.”
“Thần chắc chắn tám phần là sự thật. Huyết Yêu làm nhiều việc động trời sau lưng người. Thần không tin hắn vô tội. Thần sẽ làm tất cả mọi thứ kể cả việc tra khảo tên người phàm mà thần bắt được. Nhất định phải biết mưu kế thâm độc mà Huyết Yêu đang ôm áp là gì.”
“Đáng hận mà.” Thiên tử siết mạnh nắm đấm. Huyết Yêu quả nhiên giấu giếm nhiều chuyện. Hắn thật to gan khi đem thứ binh khí thần tiên cho đám người phàm sử dụng. Hắn là thần giữ của, hắn phải biết những chuyện nên và không nên liên quan đến đồ đạc của mình.
Thiên tử ra lệnh:
“Tiếp tục tra rõ mọi chuyện. Báo cáo lại cho ta càng nhanh càng tốt.”
Quý Nhậm giả vờ tủi thân:
“Còn về việc Gia Khánh và Minh Nghĩa nghi ngờ thần có ý đồ không tốt thì sao ạ?”
“Ngươi không cần lo, ta tin tưởng ngươi. Hai người họ rõ ràng bị mấy lời xảo quyệt của chúng qua mặt rồi. Đám người của Huyết Yêu chắc chắn đã dùng kế sách khiến họ tin tuyệt đối. Hai người đó đều chỉ vì sự an toàn của ta, ta khó mà trách tội họ.”
“Chỉ cần người tin tưởng thần là được. Thần sẽ chứng minh sự trong sạch của mình.”
“Được.” Thiên đế đáp gọn “Ta chờ tin của người. Lui ra đi.”
Quý Nhậm lui xuống, giấu đi nụ cười đắc ý. Thiên tử tin tưởng gã là đủ rồi. Chỉ cần ông ta không đề phòng gã, gã có cách khiến thiên cung náo loạn một phen. Gã đã gieo rắc vào trí não Thiên tử về dòng máu lai. Thiên tử sẽ không thích điều này đâu. Gã tin rằng Thiên tử rất nhanh điều tra thân phận của Nhất Uy mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.