Chương 5: CHƯƠNG 5
Đọa thiên sứ Lucifer
23/04/2014
CHƯƠNG 5:
Buổi tối hôm đó, Mạnh tập trung cả nhóm lại, tuyên bố mấy điểm chính sau:
1- Thành lập lực lượng vũ trang Liên Việt, gồm 90 người, do Mạnh trực tiếp chỉ huy, và Mạnh chịu trách nhiệm trước hội Liên Việt về tất cả hành động của lực lượng này. Nhưng tất cả mọi người hội Liên Việt đều phải bắt đầu huấn luyện quân sự từ chiều ngày mai, do Lý Trung Trực làm huấn luyện viên. Mỗi ngày phải huấn luyện 4 tiếng, chia làm 2 ca, từ 5h đến 7h sáng và từ 6h đến 8h tối
2- 50 tên Hải tặc tù binh bị biên chế thành nô lệ, phải lao động để đổi lấy đồ ăn
3- Trên đảo có 20 người bị hải tặc bắt giữ, được trả tự do, nhưng tạm thời phục vụ cho hội Liên Việt, sẽ có trả công, tiền công sẽ tính sau
4- Lý Trung Kiên và Bùi Minh Văn bắt đầu nghiên cứu và chỉ huy chế tạo nỏ cơ học để vũ trang cho hội, đề phòng trường hợp vũ khí nóng bị thiếu đạn dược. Đồng thời cũng nghiên cứu chuẩn bị lắp ráp, chế tạo máy hơi nước
5- Bác sỹ Đường Cố Nguyệt và thủ quỹ Lý Hạ Viên chỉ huy thống kê vật tư trên thuyền và chiến lợi phẩm của bọn hải tặc, phân chia lương thực, thực phẩm cho mọi người
6- Thành lập ban tham mưu tác chiến gồm Thái Quốc Mạnh, Lý Trung Trực, Phong Linh, Lê Trần Dũng, Nguyễn Hoàng Gia Bảo, Huỳnh Văn Nam, Jame, đề ra chiến lược tháng tiếp theo, vì lương thực chỉ đủ duy trì mọi người 2 tháng
7- Thành lập tổ tình báo gồm Người qua đường A, Tuấn Đồng, Minh Tiến, Trần Nhân Tú, Huỳnh Đức Bình, Xích Tử, Huyền Nhi, tra khảo tù binh, dò xét địa thế, phối hợp ban tham mưu lên kế hoạch tác chiến
8- Thành lập tổ trinh sát do Mc Donald chỉ huy, dùng ca nô thăm dò hải vực xung quanh, chịu trách nhiệm cảnh báo từ xa
---------
Sau đó, Mạnh đem danh sách những người có cùng sở trường gom lại với nhau, tạo thành 4 nhóm, riêng người đa nhân cách Lý Trung Kiên/ Lý Trung Trực thì chạy qua chạy lại giữa ban tham mưu tác chiến và bộ phận nghiên cứu vũ khí
Tại khu vực của ban tham mưu, đội trưởng đội xung kích tiền tiêu Lê Trần Dũng đứng lên dõng dạc nói
- Chúng ta tạm thời đã có "thuyền", vì thế đề nghị của em là trước hết tạm thời nên đưa 1 số thuyền bè ra biển đánh cá lấy lương thực tạm thời, kiếm một số nơi có thể làm muối để lấy gia vị. Ngoài ra còn chú trọng tìm kiếm thêm ít lưới bắt cá cho nhân dân đi ra biển đánh bắt cá (gần bờ hoặc xa bờ), như vậy sẽ ủng hộ tạm thời được cho vấn đề lương thực. tiếp theo, việc trồng chọt chăn nuôi thì cần thiết, lúc đầu tạm thời cũng nên áp dụng chế độ "Quân điền" để có lương thực dữ trự dần, tránh cho việc hết lương thực cả nhà chết đói. em nghĩ vậy đấy?
- Đồng ý! – Mạnh nói – nhưng ai biết đánh cá – câu hỏi này khiến mọi người cứng họng. Mạnh thở dài nói – Hiện trên đảo biết đánh cá chỉ có mấy người bị bắt và đám nô lệ. Mấy người bị bắt không nói, đám nô lệ ta chỉ sợ tụi nó thừa cơ bỏ trốn. Còn ai có ý kiến gì nữa không?
- Tôi đề nghi lấy chiến tranh nuôi chiến tranh. – Huỳnh Văn nam nói – đợi tổ tình báo và tổ trinh sát điều tra địa hình xong, chúng ta dùng ưu thế hỏa lực quét sạch đám hải tặc xung quanh, thu lấy vật tư và bắt nô lệ
- Tôi đồng ý – Mạnh đưa tay tán thành
- Tôi đồng ý – Phong Linh nói
Lê trần Dũng: Tôi không ý kiến
Gia Bảo: Em không biết
Lý Trung Trực: Tôi đồng ý
Jame: tôi phản đối
Mạnh nhướng mày: Vì sao thế?
Jame: Xăng dầu. Mấy người có biết một con tàu khởi động lên xuống tốn bao nhiêu xăng dầu không. Tuy rằng chuyến đi này chúng ta mang theo khá nhiều, nhưng nếu cứ đi vòng vòng thì cũng không đủ đâu
Nam hung hăng nói: Còn hơn là ngồi không chờ chết
Mạnh xoa xoa đầu, gật gù nói: 4 phiếu đồng ý, 1 phản đối, 2 phiếu bỏ quyền. Tôi quyết định thực hiện sách lược của Huỳnh Văn Nam.
Đêm đó kết thúc trong tiếng kêu gào thảm thiết của đám tù binh, và tiếng cười dâm đãng đầy thỏa mãn của bác Huỳnh Đức Bình... Thật không ngờ tên này trông lạnh lùng mà lại ham S.M dữ vậy...
---------
Sáng hôm sau, lúc 4h30, trời còn tờ mờ, tiếng kẻng tập trung đã vang lên khắp đảo. Mọi người vội vã bật dậy, súc vội miệng, rửa qua mặt, rồi chạy ra tập trung trên bãi biển
Tiếng Lý Trung Trực như kim châm vào màng nhĩ
- Cái đám rùa bò này, một lũ lợn còn nhanh hơn các người. Lết cái mông của các người thành 4 hàng ngang cho ta
- Tên này mồm thối thật – Huỳnh Văn Nam hậm hực
- Tên kia, lết cái mông ra khỏi hàng – Lý trung trực chỉ Nam quát
- Cái gì thế - Nam lười biếng đi lên
- Trước câu nói phải thêm Báo cáo Huấn luyện viên, kết thúc phải có thưa Huấn luyện viên – Trực quát vào mặt Nam, Mạnh dám đảm bảo có vô số mưa xuân vẩy lên mặt cậu chàng – bây giờ hít đẩy 200 cái cho tôi
Xong rồi Trực quay lại mọi người
- Chạy bộ 20 vòng quanh bãi biển, ngay lập tức
Mọi người bắt đầu chạy, Vòng 1 vòng 2 không thấy gì, đến vòng 5, vòng 6 bắt đầu tức ngực đau bụng, nhưng vừa định dừng lại thì Trực đã quát
- Làm gì thế hả mấy con rùa kia. Tiếp tục chạy, không được dừng lại. Go go go!!!
Chỉ có mấy người thuộc tổ tình báo (toàn quái vật) Phong Linh, Gia Bảo và Jame chạy hết 20 vòng mà mặt không đổi sắc. Mạnh chỉ chạy được hơn 10 vòng là gục, mặc kệ Trực chửi mắng thế nào cũng không lết được nữa
Sau khi chạy xong là luyện võ, hơn 100 người luyện những chiêu đơn giản như đâm thẳng, chém mạnh, đấm thẳng... Lúc này Mạnh lại tiếp tục bị quần cho tơi tả...
Kết thúc 2 tiếng rèn luyện buổi sáng, Mạnh cảm thấy cả người rã rời, nhưng hắn không được yên thân. 2 cô nàng thuộc bộ phận tài chính kéo Mạnh đi kiểm tra hàng tồn, thống kê lương thực. Cũng may đội này toàn con gái, và Vy cũng ở trong đội này, nên Mạnh cố cắn răng lết cái xác già đi theo.
Đến trưa, Huỳnh Đức Bình tươi cười – Mạnh cảm thấy nụ cười của hắn thật đáng sợ - đưa cho Mạnh báo cáo về lời khai của đám hải tặc. Đối chiếu tấm hải đồ của đám hải tặc và bản đồ thế giới trong laptop, tổ tình báo cho rằng hiện hội Liên Việt đang ở trên một hòn đảo thuộc địa phận vương quốc Mã Lai, xung quanh có hơn trăm nhóm hải tặc lớn nhỏ, có của người Hoa, người Mã Lai, người Chân Lạp, người Chiêm, thậm chí là cả người Nhật nữa. Mạnh liền gọi Donald lên, giao cho hắn hải đồ, ra lệnh cho hắn đi thăm dò, ghi lại tọa độ các đảo hải tặc mà đám nô lệ đã chỉ ra.
Tiếp đó, Lý Hạ Viên cũng trình lên cho Mạnh báo cáo về vật tư. Hiện tại cả trên thuyền và đảo tập trung lại có 1,3 tấn gạo, 500kg thịt, trong đó chỉ có 30 kg thịt đông lạnh, còn lại là thịt hộp các loại, sữa có khoảng 1000 hộp, trong đó hơn nửa là sữa bột, cá... ở đây là biển, lo thiếu cá là không khả thi. Cả hội tập trung lại có 50 máy tính các loại, 300 điện thoại di động (mỗi người hai cái, như Mạnh là 3 cái). Trên tàu Quang Trung có 3 máy phát điện, bé Tròn (tên gọi thân mật của Lý Hạ Viên) đề nghị dỡ 1 máy xuống phục vụ anh chị em. Trên đảo có 1 hồ nước ngọt, nên không lo thiếu nước uống.
Buổi chiều, hai tên Kiên và Văn hí hửng khoe với Mạnh thành quả cả ngày của họ, một cái nỏ cơ khí. Tuy làm bằng gỗ, nhưng Kiên và Văn đã sử dụng hệ thống bánh răng truyền lực và hệ thống rãnh trượt, làm cho việc lên dây cung của nỏ trở lên nhanh và dễ dàng hơn. Hệ thống lên dây này của hai tên giống như hệ thống lên đạn của súng shotgun, chỉ cần trượt 1 cái là được. Tuy hiện tại nạp tên vẫn còn thủ công, nhưng hai tên này cam đoan chỉ trong vài ngày có thể chế tạo được một cây nỏ liên thanh.
Khi giao cho Phong Linh thử vũ khí, cây nỏ này thể hiện ra ngoài sức tưởng tượng của tất cả, tầm bắn tối đa đạt đến 400 m, tầm sát thương hữu hiệu là 230m.
Lập tức Mạnh giao cho tổ nghiên cứu đốc thúc nô lệ và người dân bản xứ nhanh chóng chế tạo nỏ và mũi tên, phải làm sao kịp để mọi người luyện tập trước khi cùng cướp biển giao chiến
Buổi chiều là giờ tập bắn, tiếng súng nổ chát chúa vang lên khắp bãi biển, khiến cho mấy tên cướp biển đang chặt cây, đẽo cây làm cung sợ ngồi bệt trên đất, tiểu tiện không khống chế được.
Buổi tối, Mạnh cùng Ngọc Vy đi dạo trên bờ cát, nói chuyện trăng sao, lí tưởng...
---------------
Mọi chuyện cứ đều đều như vậy suốt 1 tuần. Dưới sự thúc ép của 2 tên Kiên và Văn, đám hải tặc đã chế ra được 100 cây nỏ Kiến Vằn (Tên do Mạnh đặt. Biết được điều này 2 tên kỹ sư quốc phòng túm lấy Mạnh đấm đá 1 trận, nhưng văn bản đã ban ra, 2 tên chỉ có ngậm ngùi nuốt lệ vào tim). Đồng thời, dưới sự huấn luyện ma quỷ của Trực, hội Liên Việt đã bước đầu có được sức chiến đấu.
1 tuần sau, sáng ngày chủ nhật (theo lịch của tàu Quang Trung) Mạnh tổ chức họp hội. Nhìn những chàng trai, cô gái lúc này đã trở nên rắn rỏi, cứng cáp, Mạnh khẽ mỉm cười nói
- 2 tuần huấn luyện quân sự kết quả thật tuyệt, đúng không các bạn
- Không đúng
- Phản đối
- Đả đảo huấn luyện viên cầm thú
- Đả đảo, đả đảo
Tiếng phản đối, tiếng cười đùa vang khắp bãi biển. Tên Trực bước lên, lườm một cái, hừm 1 tiếng, tất cả lập tức lặng như tờ
- Ha ha, không có gì, các bạn không thấy mình thay da đổi thịt hay sao – Mạnh cười nói – từ hôm nay, ngoại trừ lực lượng vũ trang Liên Việt, những người khác không phải tiếp tục tham gia tập huấn hàng ngày nữa, mà thay vào đó là 3 tháng sẽ tập huấn 1 lần
- Hoan hô!
- Mạnh đại ca muôn năm!
- Anh Mạnh number one!
Đợi tiếng reo hò lắng xuống, Mạnh tiếp tục tuyên bố
- Theo thống nhất của tổ tham mưu, tổ tình báo và tổ trinh sát, ngày mai, 50 lính thuộc lực lượng vũ trang Liên Việt sẽ tham gia chiến dịch quân sự đầu tiên kể từ khi tổ chức chúng ta ra đời, mang tên “Cướp bọn Cướp!”. Mục tiêu là nhóm hải tặc Chân Lạp ở một hòn đảo cách chúng ta khoảng 23 hải lý. Theo tổ trinh sát báo lại, trên đảo có khoảng 400 tên hải tặc, chưa biết rõ số lượng thường dân. Danh sách tham gia tác chiến và kế hoạch cụ thể sẽ được thông báo vào tối nay.
Buổi tối hôm đó, Mạnh tập trung cả nhóm lại, tuyên bố mấy điểm chính sau:
1- Thành lập lực lượng vũ trang Liên Việt, gồm 90 người, do Mạnh trực tiếp chỉ huy, và Mạnh chịu trách nhiệm trước hội Liên Việt về tất cả hành động của lực lượng này. Nhưng tất cả mọi người hội Liên Việt đều phải bắt đầu huấn luyện quân sự từ chiều ngày mai, do Lý Trung Trực làm huấn luyện viên. Mỗi ngày phải huấn luyện 4 tiếng, chia làm 2 ca, từ 5h đến 7h sáng và từ 6h đến 8h tối
2- 50 tên Hải tặc tù binh bị biên chế thành nô lệ, phải lao động để đổi lấy đồ ăn
3- Trên đảo có 20 người bị hải tặc bắt giữ, được trả tự do, nhưng tạm thời phục vụ cho hội Liên Việt, sẽ có trả công, tiền công sẽ tính sau
4- Lý Trung Kiên và Bùi Minh Văn bắt đầu nghiên cứu và chỉ huy chế tạo nỏ cơ học để vũ trang cho hội, đề phòng trường hợp vũ khí nóng bị thiếu đạn dược. Đồng thời cũng nghiên cứu chuẩn bị lắp ráp, chế tạo máy hơi nước
5- Bác sỹ Đường Cố Nguyệt và thủ quỹ Lý Hạ Viên chỉ huy thống kê vật tư trên thuyền và chiến lợi phẩm của bọn hải tặc, phân chia lương thực, thực phẩm cho mọi người
6- Thành lập ban tham mưu tác chiến gồm Thái Quốc Mạnh, Lý Trung Trực, Phong Linh, Lê Trần Dũng, Nguyễn Hoàng Gia Bảo, Huỳnh Văn Nam, Jame, đề ra chiến lược tháng tiếp theo, vì lương thực chỉ đủ duy trì mọi người 2 tháng
7- Thành lập tổ tình báo gồm Người qua đường A, Tuấn Đồng, Minh Tiến, Trần Nhân Tú, Huỳnh Đức Bình, Xích Tử, Huyền Nhi, tra khảo tù binh, dò xét địa thế, phối hợp ban tham mưu lên kế hoạch tác chiến
8- Thành lập tổ trinh sát do Mc Donald chỉ huy, dùng ca nô thăm dò hải vực xung quanh, chịu trách nhiệm cảnh báo từ xa
---------
Sau đó, Mạnh đem danh sách những người có cùng sở trường gom lại với nhau, tạo thành 4 nhóm, riêng người đa nhân cách Lý Trung Kiên/ Lý Trung Trực thì chạy qua chạy lại giữa ban tham mưu tác chiến và bộ phận nghiên cứu vũ khí
Tại khu vực của ban tham mưu, đội trưởng đội xung kích tiền tiêu Lê Trần Dũng đứng lên dõng dạc nói
- Chúng ta tạm thời đã có "thuyền", vì thế đề nghị của em là trước hết tạm thời nên đưa 1 số thuyền bè ra biển đánh cá lấy lương thực tạm thời, kiếm một số nơi có thể làm muối để lấy gia vị. Ngoài ra còn chú trọng tìm kiếm thêm ít lưới bắt cá cho nhân dân đi ra biển đánh bắt cá (gần bờ hoặc xa bờ), như vậy sẽ ủng hộ tạm thời được cho vấn đề lương thực. tiếp theo, việc trồng chọt chăn nuôi thì cần thiết, lúc đầu tạm thời cũng nên áp dụng chế độ "Quân điền" để có lương thực dữ trự dần, tránh cho việc hết lương thực cả nhà chết đói. em nghĩ vậy đấy?
- Đồng ý! – Mạnh nói – nhưng ai biết đánh cá – câu hỏi này khiến mọi người cứng họng. Mạnh thở dài nói – Hiện trên đảo biết đánh cá chỉ có mấy người bị bắt và đám nô lệ. Mấy người bị bắt không nói, đám nô lệ ta chỉ sợ tụi nó thừa cơ bỏ trốn. Còn ai có ý kiến gì nữa không?
- Tôi đề nghi lấy chiến tranh nuôi chiến tranh. – Huỳnh Văn nam nói – đợi tổ tình báo và tổ trinh sát điều tra địa hình xong, chúng ta dùng ưu thế hỏa lực quét sạch đám hải tặc xung quanh, thu lấy vật tư và bắt nô lệ
- Tôi đồng ý – Mạnh đưa tay tán thành
- Tôi đồng ý – Phong Linh nói
Lê trần Dũng: Tôi không ý kiến
Gia Bảo: Em không biết
Lý Trung Trực: Tôi đồng ý
Jame: tôi phản đối
Mạnh nhướng mày: Vì sao thế?
Jame: Xăng dầu. Mấy người có biết một con tàu khởi động lên xuống tốn bao nhiêu xăng dầu không. Tuy rằng chuyến đi này chúng ta mang theo khá nhiều, nhưng nếu cứ đi vòng vòng thì cũng không đủ đâu
Nam hung hăng nói: Còn hơn là ngồi không chờ chết
Mạnh xoa xoa đầu, gật gù nói: 4 phiếu đồng ý, 1 phản đối, 2 phiếu bỏ quyền. Tôi quyết định thực hiện sách lược của Huỳnh Văn Nam.
Đêm đó kết thúc trong tiếng kêu gào thảm thiết của đám tù binh, và tiếng cười dâm đãng đầy thỏa mãn của bác Huỳnh Đức Bình... Thật không ngờ tên này trông lạnh lùng mà lại ham S.M dữ vậy...
---------
Sáng hôm sau, lúc 4h30, trời còn tờ mờ, tiếng kẻng tập trung đã vang lên khắp đảo. Mọi người vội vã bật dậy, súc vội miệng, rửa qua mặt, rồi chạy ra tập trung trên bãi biển
Tiếng Lý Trung Trực như kim châm vào màng nhĩ
- Cái đám rùa bò này, một lũ lợn còn nhanh hơn các người. Lết cái mông của các người thành 4 hàng ngang cho ta
- Tên này mồm thối thật – Huỳnh Văn Nam hậm hực
- Tên kia, lết cái mông ra khỏi hàng – Lý trung trực chỉ Nam quát
- Cái gì thế - Nam lười biếng đi lên
- Trước câu nói phải thêm Báo cáo Huấn luyện viên, kết thúc phải có thưa Huấn luyện viên – Trực quát vào mặt Nam, Mạnh dám đảm bảo có vô số mưa xuân vẩy lên mặt cậu chàng – bây giờ hít đẩy 200 cái cho tôi
Xong rồi Trực quay lại mọi người
- Chạy bộ 20 vòng quanh bãi biển, ngay lập tức
Mọi người bắt đầu chạy, Vòng 1 vòng 2 không thấy gì, đến vòng 5, vòng 6 bắt đầu tức ngực đau bụng, nhưng vừa định dừng lại thì Trực đã quát
- Làm gì thế hả mấy con rùa kia. Tiếp tục chạy, không được dừng lại. Go go go!!!
Chỉ có mấy người thuộc tổ tình báo (toàn quái vật) Phong Linh, Gia Bảo và Jame chạy hết 20 vòng mà mặt không đổi sắc. Mạnh chỉ chạy được hơn 10 vòng là gục, mặc kệ Trực chửi mắng thế nào cũng không lết được nữa
Sau khi chạy xong là luyện võ, hơn 100 người luyện những chiêu đơn giản như đâm thẳng, chém mạnh, đấm thẳng... Lúc này Mạnh lại tiếp tục bị quần cho tơi tả...
Kết thúc 2 tiếng rèn luyện buổi sáng, Mạnh cảm thấy cả người rã rời, nhưng hắn không được yên thân. 2 cô nàng thuộc bộ phận tài chính kéo Mạnh đi kiểm tra hàng tồn, thống kê lương thực. Cũng may đội này toàn con gái, và Vy cũng ở trong đội này, nên Mạnh cố cắn răng lết cái xác già đi theo.
Đến trưa, Huỳnh Đức Bình tươi cười – Mạnh cảm thấy nụ cười của hắn thật đáng sợ - đưa cho Mạnh báo cáo về lời khai của đám hải tặc. Đối chiếu tấm hải đồ của đám hải tặc và bản đồ thế giới trong laptop, tổ tình báo cho rằng hiện hội Liên Việt đang ở trên một hòn đảo thuộc địa phận vương quốc Mã Lai, xung quanh có hơn trăm nhóm hải tặc lớn nhỏ, có của người Hoa, người Mã Lai, người Chân Lạp, người Chiêm, thậm chí là cả người Nhật nữa. Mạnh liền gọi Donald lên, giao cho hắn hải đồ, ra lệnh cho hắn đi thăm dò, ghi lại tọa độ các đảo hải tặc mà đám nô lệ đã chỉ ra.
Tiếp đó, Lý Hạ Viên cũng trình lên cho Mạnh báo cáo về vật tư. Hiện tại cả trên thuyền và đảo tập trung lại có 1,3 tấn gạo, 500kg thịt, trong đó chỉ có 30 kg thịt đông lạnh, còn lại là thịt hộp các loại, sữa có khoảng 1000 hộp, trong đó hơn nửa là sữa bột, cá... ở đây là biển, lo thiếu cá là không khả thi. Cả hội tập trung lại có 50 máy tính các loại, 300 điện thoại di động (mỗi người hai cái, như Mạnh là 3 cái). Trên tàu Quang Trung có 3 máy phát điện, bé Tròn (tên gọi thân mật của Lý Hạ Viên) đề nghị dỡ 1 máy xuống phục vụ anh chị em. Trên đảo có 1 hồ nước ngọt, nên không lo thiếu nước uống.
Buổi chiều, hai tên Kiên và Văn hí hửng khoe với Mạnh thành quả cả ngày của họ, một cái nỏ cơ khí. Tuy làm bằng gỗ, nhưng Kiên và Văn đã sử dụng hệ thống bánh răng truyền lực và hệ thống rãnh trượt, làm cho việc lên dây cung của nỏ trở lên nhanh và dễ dàng hơn. Hệ thống lên dây này của hai tên giống như hệ thống lên đạn của súng shotgun, chỉ cần trượt 1 cái là được. Tuy hiện tại nạp tên vẫn còn thủ công, nhưng hai tên này cam đoan chỉ trong vài ngày có thể chế tạo được một cây nỏ liên thanh.
Khi giao cho Phong Linh thử vũ khí, cây nỏ này thể hiện ra ngoài sức tưởng tượng của tất cả, tầm bắn tối đa đạt đến 400 m, tầm sát thương hữu hiệu là 230m.
Lập tức Mạnh giao cho tổ nghiên cứu đốc thúc nô lệ và người dân bản xứ nhanh chóng chế tạo nỏ và mũi tên, phải làm sao kịp để mọi người luyện tập trước khi cùng cướp biển giao chiến
Buổi chiều là giờ tập bắn, tiếng súng nổ chát chúa vang lên khắp bãi biển, khiến cho mấy tên cướp biển đang chặt cây, đẽo cây làm cung sợ ngồi bệt trên đất, tiểu tiện không khống chế được.
Buổi tối, Mạnh cùng Ngọc Vy đi dạo trên bờ cát, nói chuyện trăng sao, lí tưởng...
---------------
Mọi chuyện cứ đều đều như vậy suốt 1 tuần. Dưới sự thúc ép của 2 tên Kiên và Văn, đám hải tặc đã chế ra được 100 cây nỏ Kiến Vằn (Tên do Mạnh đặt. Biết được điều này 2 tên kỹ sư quốc phòng túm lấy Mạnh đấm đá 1 trận, nhưng văn bản đã ban ra, 2 tên chỉ có ngậm ngùi nuốt lệ vào tim). Đồng thời, dưới sự huấn luyện ma quỷ của Trực, hội Liên Việt đã bước đầu có được sức chiến đấu.
1 tuần sau, sáng ngày chủ nhật (theo lịch của tàu Quang Trung) Mạnh tổ chức họp hội. Nhìn những chàng trai, cô gái lúc này đã trở nên rắn rỏi, cứng cáp, Mạnh khẽ mỉm cười nói
- 2 tuần huấn luyện quân sự kết quả thật tuyệt, đúng không các bạn
- Không đúng
- Phản đối
- Đả đảo huấn luyện viên cầm thú
- Đả đảo, đả đảo
Tiếng phản đối, tiếng cười đùa vang khắp bãi biển. Tên Trực bước lên, lườm một cái, hừm 1 tiếng, tất cả lập tức lặng như tờ
- Ha ha, không có gì, các bạn không thấy mình thay da đổi thịt hay sao – Mạnh cười nói – từ hôm nay, ngoại trừ lực lượng vũ trang Liên Việt, những người khác không phải tiếp tục tham gia tập huấn hàng ngày nữa, mà thay vào đó là 3 tháng sẽ tập huấn 1 lần
- Hoan hô!
- Mạnh đại ca muôn năm!
- Anh Mạnh number one!
Đợi tiếng reo hò lắng xuống, Mạnh tiếp tục tuyên bố
- Theo thống nhất của tổ tham mưu, tổ tình báo và tổ trinh sát, ngày mai, 50 lính thuộc lực lượng vũ trang Liên Việt sẽ tham gia chiến dịch quân sự đầu tiên kể từ khi tổ chức chúng ta ra đời, mang tên “Cướp bọn Cướp!”. Mục tiêu là nhóm hải tặc Chân Lạp ở một hòn đảo cách chúng ta khoảng 23 hải lý. Theo tổ trinh sát báo lại, trên đảo có khoảng 400 tên hải tặc, chưa biết rõ số lượng thường dân. Danh sách tham gia tác chiến và kế hoạch cụ thể sẽ được thông báo vào tối nay.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.